Điểm dối lừa - Chương 069 - 070 - 071

Chương 69

Giận tím gan. Marjorie Tench rút lui khỏi phòng thông tin nhộn nhịp quay về phòng làm việc của mình ở chái nhà phía tây. Chẳng còn lòng dạ nào mà vui vẻ chúc tụng. Cú điện thoại của Rachel Sexton quả là vô cùng bất ngờ.

Vô cùng thất vọng.

Tench đóng sập cửa, sải bước đến bên bàn làm việc và gọi cho tổng đài của Nhà Trắng.

- William Pickering. NRO.

Châm một điếu thuốc, bà ta đi đi lại lại trong phòng, chờ nhân viên tổng đài nối máy với Pickering. Thông thường thì buổi tối ông ta ở nhà. Tuy nhiên, do Nhà Trắng công bố buổi họp báo một cách bất ngờ và dồn dập. Tench đoán rằng tối nay ông ta sẽ ở lại văn phòng, sẽ dán chặt mắt vào màn hình tivi, thầm băn khoăn không hiểu có chuyện gì trên đời mà Giám đốc NRO lại không được biết trước.

Tench tự nguyền rủa bản thân vì không chịu làm theo linh cảm của mình. Khi Tổng thống nói rằng ông ấy muốn cử Rachel Sexton đến phiến băng Milne, Tench đã rất cảnh giác và cho rằng đó là nước cờ mạo hiểm không cần thiết. Nhưng Tổng thống đã ra sức thuyết phục rằng trong những tuần vừa qua, đội ngũ nhân viên của Nhà Trắng đã trở nên hoài nghi: Nếu để cho bất kỳ ai khác trong đội ngũ của họ công bố tin này, sẽ có những ngờ vực. Đúng như Herney đã hứa, sau khi nghe Rachel Sexton thông báo về phát kiến này, không một ai nghi ngờ, không một ai bàn ra tán vào, và toàn bộ nhân viên Nhà Trắng đã tỏ ra đồng tâm hiệp lực vì mục đích chung. Rất giá trị, Tench buộc phải thừa nhận điều đó. Ấy thế nhưng lúc này, Rachel Sexton đột ngột phản lại.

Đồ quạ khoang lại còn gọi điện bằng đường dây không an toàn nữa chứ.

Rõ ràng là cô ta quyết tâm phá cho được phát kiến này. Niềm an ủi duy nhất của Tench lúc này là Tổng thống đã ra lệnh ghi lại những lời nói lúc chiều của Rachel. Ơn Chúa. Ít ra thì Herney đã nghĩ đến chuyện giữ lại chút bằng chứng để làm vật bảo đảm. E rằng họ sẽ cần đến nó.

Tuy nhiên, lúc này, bà cố vấn đang tìm cách hạn chế đổ máu bằng những con đường khác. Rachel Sexton là người có đầu óc và nếu cô ta thực sự đối đầu với Nhà Trắng và NASA, cô ta sẽ tìm cách lôi kéo đồng minh. Lựa chọn số một của cô ta chắc chắn sẽ là Wilham Pickering. Tench vốn đã biết thái độ của ông ta đối với NASA. Lúc này cần phải liên hệ với Pickering trước khi Rachel kịp hành động.

- Thưa bà Tench. - Trong máy điện thoại, giọng nói rất đặc trưng của Pickering vang lên. - William Pickering đây. Vì sao mà tôm có vinh hạnh nhận được điện thoại của rồng thế này?

Tench nghe rõ mồn một tiếng tivi trong máy - bộ phim tài liệu về NASA. Nghe giọng nói thì biết ông ta vẫn còn đang choáng váng về những gì vừa nghe thấy. - Tôi có thể xin ông một phút được không, thưa Giám đốc?

- Tôi tưởng bà còn phải chúc tụng người này kẻ nọ. Quả là một đêm nhớ đời. Có vẻ như NASA và Tổng thống đã quay trở lại đường đua.

Giọng nói của William thể hiện sự ngạc nhiên cao độ, và cả một chút chua chát. Chắc chắn là vì con người này vốn rất ghét được thông báo về mọi sự kiện trên đời vào cùng một thời điểm với đại chúng.

- Tôi xin lỗi, - Tench nói lấy lòng, - Nhà Trắng và NASA không có điều kiện báo trước cho anh về việc này.

- Chị cũng đã biết, - Pickering nói - NRO đã phát hiện những hoạt động của NASA ở Cực Bắc cách đây mấy tuần. Chúng tôi đã cho điều tra.

Tench nhíu mày. Chỉ tổ mất thì giờ.

Vâng, tôi biết. Nhưng mà…

- NASA nói với chúng tôi rằng không có chuyện gì cả. Họ còn bảo rằng đó chỉ là một đợt tập dượt cho quen với những điều kiện thời tiết đặc trưng. Kiểm tra các trang thiết bị, đại loại thế.

Pickering ngừng một lát.

- Chúng tôi đã bị lừa.

- Gọi là lừa thì hơi quá. - Tench nói. - Đó chỉ là đánh lạc hướng mà thôi. Vì tầm quan trọng của phát kiến này, tôi nghĩ anh cũng hiểu vì sao NASA phải tuyệt đối im lặng.

- Chỉ làm thế với dân chúng thôi thì đúng hơn.

Hờn dỗi không phải là tính cách của Pickering, nhưng tình huống này hơi khác thường một chút, Tench biết thế.

- Tôi chỉ nói chuyện được với anh trong vòng một phút tôi, - Tench nói để tỏ rõ uy quyền của mình, - và tôi phải cảnh báo anh trước.

- Cảnh báo tôi à? - Cơn giận dỗi của Pickering chuyển thành sự chế giễu. - Hay là Zach Herney mới quyết định bổ nhiệm Giám đốc mới cho NRO với quan điểm thân NASA hơn?

- Dĩ nhiên là không. Tổng thống hiểu rằng những căng thẳng giữa anh và NASA chẳng qua là vì chuyện anh ninh quốc gia mà thôi và ông ấy vẫn hết sức cố gắng để dàn xếp cho êm đẹp. Tôi gọi thế này là vì nhân viên của anh. - Bà ta ngừng một lát. – Rachel Sexton. Tối nay cô ta đã liên lạc với anh chưa?

- Chưa. Sáng nay tôi đã cử cô ấy sang Nhà Trắng theo yêu cầu của Tổng thống. Chắc các vị đã bắt cô ấy phải bận rộn liên tục đến giờ. Chưa thấy cô ấy quay về.

Tench nhẹ người nhận thấy mình đã gọi cho Pickering trước.

Bà ta rít thuốc rồi điểm tĩnh nói:

- Tôi nghĩ là cô Sexton sẽ gọi cho anh ngay bây giờ đấy.

- Thế thì tốt. Tôi đang đợi điện của cô ấy đây. Phải nói thật là từ khi Zach Herney công bố cuộc họp báo, tôi đã ngờ rằng các vị sẽ lợi dụng cô ấy để tuyên truyền. Tôi rất hài lòng thấy cô ấy không bị lôi kéo vào việc này.

- Zach Herney là người tử tế. - Tench nói, - Tôi e là tử tế hơn cái cô Rachel Sexton đó nhiều.

Đường dây im lặng một lúc lâu.

- Tôi hi vọng vừa mới nghe nhầm.

Tench thở dài nặng nhọc.

- Không đâu, đáng tiếc là anh không nghe nhầm. Tôi không muốn nói những chuyện kiểu này trên điện thoại nhưng mà Rachel Sexton hình như đang rắp tâm bôi xấu NASA và phát kiến của họ. Không biết làm sao mà sau khi thông báo về tảng thiên thạch cho tập thể nhân viên ở Nhà Trắng xong, cô ta đột nhiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ và bây giờ lại tung ra luận điệu khủng khiếp rằng phát kiến của NASA là một sự lừa dối và xảo trá.

Pickering trở nên cảnh giác:

- Cái gì cơ?

- Phức tạp lắm. Dù không muốn nhưng tôi buộc phải nói lại với anh là hai phút trước khi buổi họp báo bắt đầu, cô Sexton đã gọi điện cho tôi và yêu cầu huỷ bỏ cuộc họp đó.

- Lý do là gì?

- Lý do ngớ ngẩn, phải thừa nhận là thế. Cô ta nói rằng đã phát hiện thấy những sai sót lớn liên quan đến những dữ liệu về tảng thiên thạch.

Sự im lặng kéo dài, đầy hoài nghi của Pickering làm cho Tench thấy không thoải mái chút nào.

- Sai sót à? - Cuối cùng thì ông ta cũng lên tiếng…

Rất lố bịch, thật đấy, sau khi NASA đã dành những hai tuần lễ để kiểm tra cẩn thận và…

- Tôi tin là một người như Rachel Sexton sẽ không bao giờ yêu cầu Tổng thống ngừng buổi họp báo lại nếu cô ấy không có lí do nào đó rất chắc chắn. - Giọng Pickering có vẻ đầy băn khoăn. - Có thể là chị đã không chịu nghe cô ấy trình bày.

Tôi xin anh! - Tench buột miệng, vừa nói vừa ho. - Anh đã xem buổi họp báo rồi đấy. Dữ liệu về tảng thiên thạch đã được không biết bao nhiêu nhà khoa học khẳng định đi khẳng định lại rồi. Kể cả các nhà khoa học dân sự. Chẳng lẽ anh không thấy khả nghi hay sao? Con gái của người duy nhất không được lợi lộc gì từ phát kiến mới này bỗng nhiên thay đổi hẳn thái độ.

- Có vẻ khả nghi, chị Tench ạ, nhưng là vì tôi tình cờ biết rằng hai cha con Thượng nghị sĩ Sexton chẳng hề thân thiện với nhau chút nào. Điều mà tôi không thể hiểu nổi là sau bao nhiêu năm làm việc cho Tổng thống, tại sao cô Sexton đột nhiên lại thay đổi thái độ và muốn giúp sức cho cha mình đến thế.

- Có thể là vì tham vọng chăng? Tôi làm sao mà biết được. Có thể là vì muốn được làm con gái của Tổng thống… - Tench bỏ ngỏ câu nói.

Giọng của Pickering đột nhiên trở nên đanh thép:

- Vớ vẩn, chị Tench ạ, lý do đó chẳng có gì thuyết phục hết.

Bà trợ lý quắc mắt giận dữ. Nhưng đây là lẽ đường nhiên. Bà đang công kích một trong những nhân viên mẫn cán nhất của ông ta. Chắc chắn ông ta phải bảo vệ người của mình rồi.

- Để chuyện này đấy. - Pickering tuyên bố. - Tôi muốn đích thân nói chuyện với cô ấy.

- Tôi e là không thể được. - Tench đáp. - Cô ta không có mặt trong Nhà Trắng.

- Thế thì ở đâu?

- Sáng nay Tổng thống đã phái cô ấy lên phiến băng Milne để đích thân xem xét tảng thiên thạch. Giờ vẫn chưa về tới đây.

Lúc này Pickering trở nên giận dữ.

- Không một ai báo gì với tôi hết?

- Tôi không có thì giờ lo chuyện ai đó cảm thấy tự ái vì bị động chạm đâu, ông Giám đốc ạ. Tôi gọi thế này là lịch sự lắm rồi đấy.

- Tôi cảnh báo anh là Rachel Sexton đang rắp tâm hành động chống lại những gì vừa được công bố tối nay. Cô ta sẽ phải tìm đồng tình. Nếu cô ta có gọi cho anh, thì anh cũng nên tỏ ra khôn ngoan mà nhớ rằng chiều nay cô ta đã khẳng định những dữ liệu đó trước toàn bộ nhân viên Nhà Trắng, từ một màn hình đặt ngay trên bàn của Tổng thống. Chúng tôi đã cho thu băng rồi. Nếu bây giờ, vì bất kỳ động cơ nào, Rachel Sexton có bất kỳ hành động nào bôi xấu danh dự của Zach Herney và NASA, tôi thề với anh là Nhà Trắng sẽ khiến cho cô ta không ngóc nổi đầu lên đâu. - Bà ta đợi giây lát, để những lời đó thật ngấm vào đầu Pickering. - Tôi mong rằng anh sẽ đáp lễ cú điện thoại lịch sự này của tôi bằng cách báo ngay cho tôi biết nếu cô ta gọi cho anh. Cô ta đã công kích Tổng thống một cách trực diện, và Nhà Trắng có ý định tạm giữ cô ta để thẩm vấn trước khi cô ta kịp có bất kỳ động thái nào khác. Tôi sẽ đợi điện thoại của anh, Giám đốc ạ. Chỉ có thể thôi. Chúc ngủ ngon.

Marjorie Tench gác máy, biết chắc chưa bao giờ William Pickering bị ai nói vỗ vào mặt kiểu này. Ít nhất thì ông ta cũng biết rằng đây là chuyện hết sức nghiêm trọng.

Trên tầng cao nhất của NRO, William Pickering đứng bên cửa sổ phòng làm việc, nhìn ra bầu trời đêm Virginia. Cú điện thoại của Marjorie Tench quả là rầy rà. Ông cắn môi, cố sắp xếp lại trong đâu những thông tin vừa nghe được.

- Thưa Giám đốc. - Thư ký của ông khẽ gõ cửa và nói. - Có một cuộc điện thoại nữa ạ.

- Tôi không nghe đâu. - Pickering lơ đễnh đáp.

- Cô Rachel Sexton gọi về ạ.

Ông ta xoay người lại. Tench thật chẳng khác nào thầy bói.

- Thế thì nối máy cho cô ấy ngay đi.

- Thưa Giám đốc, cuộc gọi này thực hiện bằng sóng mã hoá AV. Giám đốc có muốn vào phòng họp để nhận điện không ạ?

- Gọi bằng sóng mã hoá AV à? Cô ấy gọi từ đâu về?

Cô thư ký nói tên con tàu.

Pickering trợn tròn mắt. Ngạc nhiên, ông hấp tấp băng xuống phòng họp để nhận điện. Cú điện này thì không thể không nhận.

Chương 70

"Phòng chết" trên con tàu Charlotte - được thiết kế tương tự như mô hình của phòng thí nghiệm Bell - có tên gọi chính thức là phòng không tiếng vang. Không có một mặt phẳng song song thông thường nào, căn phòng đạt tiêu chuẩn sạch về âm học – 99,4 phần trăm âm thanh tạo ra trong phòng bị thẩm thấu hết. Do đặc điểm truyền âm của kim loại và nước, các cuộc hội đàm trong các tàu ngầm rất dễ bị nghe lén bằng các loa hút âm gần đó hoặc các micro nghe lén gắn ngoài vỏ tàu. Phòng chết là một căn phòng nhỏ bên trong tàu ngầm, có đặc điểm là không để lọt bất kỳ âm thanh nào ra ngoài. Mọi cuộc hội đàm bên trong cái hộp thẩm âm này đều tuyệt đối an toàn.

Căn phòng trông giống như một cái "tủ quần áo xây chìm trong tường", và bề mặt của trần nhà, nền nhà, cũng như của tất cả các bức tường đều phủ đầy những cục bọt biển hình chóp nhô ra từ mọi hướng. Căn phòng này khiến Rachel nghĩ đến cái hang sâu dưới mặt nước, nơi mọi bề mặt đều phủ đầy măng đá. Có lẽ đặc điểm khó thích nghi nhất của căn phòng này là nó không có mặt sàn…

Sàn của nó chỉ là lớp lưới mắt cáo bằng sắt mỏng chăng ngang, trông giống lưới đánh cá, khiến cho bất kỳ ai bước vào phòng cũng có cảm giác đang bị treo lơ lửng trên tường. Tấm lưới được phủ cao su khá êm. Nhìn xuống bên dưới lớp lưới, Rachel cảm tưởng như đang đi trên chiếc cầu treo vắt ngang qua một cảnh siêu thực gồm nhiều mảnh nhỏ ghép lại với nhau. Phía dưới, cách mặt lưới một mét, là một rừng những kim nhọn bằng bọt biển chọc thẳng lên trên, như thế muốn báo điềm xấu.

Vừa bước vào trong phòng. Rachel đã cảm thấy bị mất phương hướng, mất hết sinh lực, như thể bao nhiêu sinh khí đã bị hút hết ra khỏi căn phòng này từ trước. Cảm tưởng như hai tai bị bịt bông. Chỉ nghe thấy mỗi hơi thở của chính mình vang lên từ trong đầu.

Cô cất tiếng, và như thế vừa mới úp mặt vào một chiếc gối lớn để nói. Các bức tường lập tức triệt tiêu hết mọi rung động, chỉ những rung động vang lên bên trong trí não là còn giữ lại được.

Lúc này ông thuyền trưởng đã ra khỏi phòng và khép chặt cánh cửa có đệm mút. Rachel, Corky và Tolland đang ngồi bên một cái bàn hình chữ U được đỡ bởi những trụ kim loại nhô lên từ bên dưới lớp lưới sàn. Trên bàn là mấy chiếc microphone hình cổ ngỗng, tai nghe, một màn hình video có gắn một chiếc camera hình mắt cá bên trên. Trông hơi giống một phòng hội nghị thu nhỏ của Liên hợp quốc.

Là nhân viên ngành tình báo Hoa Kỳ - quốc gia đi đầu trên thế giới về sản xuất microphone laze, máy nghe lén dưới nước hình parabol, cũng như nhiều thiết bị thu thanh siêu nhạy khác - Rachel biết hầu như không ở đâu trên trái đất này người ta có thể giữ kín các cuộc hội thoại. Phòng chết hiển nhiên là một nơi an toàn.

Những micro trên bàn cho phép người ta thoải mái nói chuyện mặt đối mặt với đầu dây bên kia, yên tâm rằng tất cả những xung động âm thanh đều bị các bức tường triệt tiêu hết. Tiếng nói của họ, sau khi được truyền qua micro, sẽ được mã hoá trước khi được tiếp tục truyền đi trong không trung…

- Kiểm tra kỹ thuật. - Một giọng nói đột ngột vang lên trong tai nghe của họ, làm cả Rachelt Tolland, và Corky đều giật mình. - Cô có nghe được không, thưa cô Sexton?

Rachel nhoài người về phía micro:

- Nghe rõ, xin cảm ơn.

Dù anh cô là ai đi nữa…

- Tôi đã nối máy cho cô với Giám đốc Pickering. Ông ấy đã nhận được tín hiệu mã hoá. Tôi sắp rút lui. Ngay bây giờ cô sẽ nhận được tín hiệu.

Đường dây im bặt. Có tiếng u u xa xa, sau đó là một loạt những tiếng bíp bíp và lách cách trong tai nghe. Màn hình trước mặt đột nhiên bật sáng, và Rachel nhìn thấy Giám đốc Pickering đang ngồi trong phòng hội nghị. Ông chỉ có một mình. Thấy Rachel, ông ngẩng ngay lên, nhìn thẳng vào mắt cô.

Rachel cảm thấy nhẹ nhõm kỳ lạ khi được thấy ông.

- Cô Sexton, - Ông nói, giọng lo lắng. - Có chuyện gì thế?

- Chuyện tảng thiên thạch, thưa Giám đốc. - Rachel đáp. - Vấn đề rất trầm trọng.

Chương 71

Trong phòng chết của con tàu Charlotte, Rachel Sexton giới thiệu Michael Tolland và Corky Marlinson với Pickering. Sau đó cô tường thuật lại tất cả các sự kiện đã diễn ra trong ngày.

Giám đốc NRO ngồi bất động, nghe chăm chú.

Rachel kể về những sinh vật phù du phát sáng trong hố băng, về hành trình ra khỏi bán sinh quyển của họ, về quá trình phát hiện cột băng nước biển bên dưới tảng thiên thạch, cuối cùng là trận tấn công của một lực lượng mà cô tin chắc là đội đặc nhiệm.

William Pickering vốn có tiếng về khả năng lắng nghe những thông tin phức tạp một cách chăm chú và khách quan, ấy thế mà lần này ánh mắt của ông mỗi lúc một thêm băn khoăn khi nghe những diễn tiến của câu chuyện. Rachel cảm nhận được thái độ hoài nghi, rồi đến sự phẫn nộ khi ông nghe cô kể về cái chết của Norah Mangor và tình huống thập tử nhất sinh của họ. Dù muốn buộc tội Giám đốc NASA ngay lập tức, cô hiểu Pickering sẽ không tin nếu không có chứng cớ rõ ràng. Nên cô chỉ vắn tắt và khách quan tường thuật lại các chi tiết. Rachel kể xong, Pickering vẫn ngồi bất động thêm vài giây nữa.

- Cô Sexton này, - cuối cùng ông lên tiếng - và cả hai vị nữa.

Ông lần lượt nhìn cả ba người.

- Nếu những sự kiện đó là thực, tôi không có lý do gì để nghĩ rằng các vị nói dối cả. Cả ba người đã quá may mắn được cứu thoát.

Họ yên lặng gật đầu. Tổng thống triệu tập bốn người khoa học dân sự, và hai trong số họ giờ đã không còn.

Pickering thở dài phiền muộn, như thế không biết phải nói gì tiếp. Những sự kiện đó rõ ràng là chưa nói lên gì nhiều.

- Liệu có khả năng cái lỗ khoan mà các vị nhìn thấy bên dưới tảng thiên thạch là hiện tượng tự nhiên không?

Rachel lắc đầu.

- Nó quá hoàn hảo. - Cô mở tấm ảnh chụp cắt lớp sũng nước ra rồi giơ lên trước camera. - Vô cùng hoàn hảo.

Pickering nhìn kỹ tấm ảnh, gật gù đồng ý. - Đừng để mất tấm ảnh này nhé.

- Tôi đã gọi cho Marjorie Tench và bảo bà ta cho hoãn cuộc họp báo lại, - Rachel nói - nhưng bà ta cương quyết không nghe.

- Tôi biết. Bà ta vừa gọi đến đây.

Rachel ngước nhìn lên, kinh ngạc. - Mariorie Tench đã gọi cho Giám đốc rồi cơ à? - Nhanh thật.

- Vừa xong. Bà ta có vẻ lo lắng. Bà ta sợ là cô định bày trò bôi nhọ Tổng thống và NASA. Có lẽ để giúp cho cha cô.

Rachel đứng phắt dậy. Cô vẫy vẫy bức ảnh, chỉ hai nhà khoa học đang ngồi cạnh mình:

- Chúng tôi suýt nữa bị giết chết! Trông cảnh này có giống trò ma giáo để bôi xấu ai không? Tại sao tôi lại phải…

Pickering đưa tay lên ra hiệu:

- Bình tĩnh. Bà Tench không nói cho tôi biết là cô còn cùng với hai nhân vật nữa.

Rachel không nhớ nổi bà ta có cho cô cơ hội để nhắc đến Tolland và Corky hay không nữa.

- Bà ta cũng không nói với tôi là cô có bằng chứng trong tay. Pickering nói tiếp. - Trước khi nói chuyện với cô thì tôi cũng đã nghi ngờ lời nói của bà ta rồi, và giờ tôi tin chắc chắn là bà ta đã sai. Tôi không hề nghi ngờ lời nói của cô. Vấn đề bây giờ là điều này có nghĩa là gì.

Tất cả im lặng hồi lâu…

William Pickering thường chẳng bao giờ tỏ ra bối rối, thế mà lúc này đang đăm chiêu lắc đầu. - Cứ giả sử là có người đã cố tình đặt tảng thiên thạch vào trong lòng phiến băng. Dẫn đến câu hỏi không thể tránh được - mục đích của họ là gì. Nếu NASA có một tảng thiên thạch chứa các mẫu hoá thạch thì tại sao họ lại phải quan tâm đến thế về địa điểm phát hiện ra nó?

Có vẻ như Rachel nói, người ta đã đưa tảng đá vào trong lòng phiến băng để thiết bị PODS phát hiện được nó, và tảng thiên thạch có liên hệ với một hiện tượng được nhiều người biết đến.

- Sự kiện Jungersol Fall. - Corky nói thêm vào.

Nhưng giá trị của tảng thiên thạch này có liên quan gì đến địa điểm tìm ra nó đâu? - Pickering hỏi, trông như thể ông sắp phát điên đến nơi. - Chẳng phải các hoá thạch là phát kiến vĩ đại của mọi thời đại hay sao? Dù có liên quan đến hiện tượng sao băng hay không thì cũng có ảnh hưởng gì đâu?

Tất cả cùng gật gù.

Pickering do dự, trông rất buồn phiền. – Trừ phi.., dĩ nhiên là…

Rachel thấy những ý nghĩ đang vụt qua cái nhìn của Giám đốc. Ông đã tìm ra lời giải thích đơn giản nhất cho hành động cố tình đặt tảng thiên thạch vào giữa lòng phiến băng, nhưng đó cũng chính là giả thuyết rầy rà nhất.

- Trừ phi, - Pickering nói tiếp, - địa điểm được lựa chọn cẩn thận đến thế là để che giấu những dữ liệu giả mạo. - Ông thở dài, quay sang Corky - Thưa tiến sĩ Marlinson, liệu có khả năng tảng thiên thạch đó được làm giả không?

- Làm giả? Thưa ngài Giám đốc!

- Đúng thế. Đồ rởm. Do con người tạo ra.

- Một tảng thiên thạch giả sao? - Corky cười gượng gạo. - Không thể nào! Tảng thiên thạch đó đã được các chuyên, gia kiểm tra kỹ. Cả tôi nữa. Chụp cắt lớp, chụp quang phổ, xác định niên đại bằng phương pháp rubidium stronium. Nó không giống với bất kỳ tảng đá nào trên trái đất này. Đó là một tảng thiên thạch thật. Bất kỳ nhà khoa học vũ trụ nào cũng sẽ khẳng định như thế.

Pickering phân vân hồi lâu, tay mân mê cà vạt:

- Thế nhưng xét đến những cái mà NASA đạt được nhờ phát kiến này, những biểu hiện muốn tiêu huỷ chứng cứ và việc các vị bị tấn công… Kết luận logic đầu tiên mà tôi có thể nghĩ tới đó là tảng thiên thạch giả mạo được làm khéo léo.

- Không thể nào! - Corky lúc này đã phát cáu. - Tôi không hề có ý xúc phạm, thưa ngài Giám đốc, nhưng tảng thiên thạch này không thể giống một tác phẩm kỹ xảo như những bộ phim Hollywood, tạo ra chỉ để loè vài nhà nghiên cứu vũ trụ ngây thơ. Các tảng thiên thạch là những cấu trúc hoá học rất phức tạp với những kết cấu pha lê cùng những thành phần hoá học có một không hai!

- Tôi không có ý chất vấn ngài, thưa tiến sĩ Marlinson. Tôi chỉ đang lập luận theo logic mà thôi. Nếu không thì tại sao có kẻ lại muốn sát hại ngài để giữ kín việc tảng đá đã được đưa vào trong phiến băng từ bên dưới? Tôi thấy rất nhiều khả năng việc đó có thể xảy ra trong trường hợp này. Chính xác là chi tiết nào khiến ngài tin rằng tảng đá nằm sâu trong băng đó chính là một tảng thiên thạch?

- Chính xác à? - Giọng nói của Corky như đang rít lên. - Lớp vỏ ngoài bị nóng chảy, sự có mặt của các chondrul, và tỉ lệ chất nikel không giống với bất kỳ hòn đá nào trên trái đất. Nếu ngài muốn nói rằng có kẻ đã chế ra hòn đá này trong phòng thí nghiệm nào đó với mục đích lừa đảo thì xin thưa rằng phòng thí nghiệm đó chắc chắn phải có niên đại 190 triệu năm. - Corky lục túi áo và lôi ra mẫu đá trông giống chiếc đĩa CD. Ông ta giơ ra trước camera. - Có rất nhiều phương pháp hoá học cho phép xác định niên đại của những mẫu đá như thế này. Đặc biệt là phương pháp rubidium strodium thì không ai có thể giở trò lừa lọc được!

Pickering có vẻ ngạc nhiên:

- Ngài có một mẫu đá à?

Corky nhún vai:

- NASA có hàng chục mẫu thế này vứt vương vãi khắp nơi.

Như thế tức là, Pickering lại nói, lúc này quay sang nhìn Rachel - rằng NASA phát hiện một tảng thiên thạch có chứa hoá thạch sinh vật sống, và để cho mọi người tự do mang các mẫu đá đi khắp nơi hay sao?

- Vấn đề là ở chỗ, - Corky nói - mẫu đá trong tay tôi đích thực là của một tảng thiên thạch. - Ông ta giơ mẫu đá gần camera hơn nữa. - Ngài có thể đưa mẫu này cho bất kỳ nhà thạch học, nhà vũ trụ học, hay nhà địa chất học nào, họ sẽ tiến hành kiểm tra, và sẽ đều rút ra hai kết luận. Một là, nó có niên đại 190 triệu năm. Hai là, nó có thành phần hoá học khác với bất kỳ loại đá nào trên hành tinh của chúng ta.

Pickering nhoài người về phía trước để nhìn thật kỹ mẫu đá.

Dường như hơi kinh ngạc Rồi ông ta thở dài:

- Tôi không phải là nhà khoa học. Tôi chỉ biết rằng nếu tảng thiên thạch đó là thật, mà có vẻ là thế thật thì tại sao NASA không đem nó ra giữa thanh thiên bạch nhật? Tại sao có người lại cố tình đặt nó vào trong lòng phiến băng rồi đi thuyết phục để mọi người tin vào tính xác thực của nó?

Đúng lúc ấy, tại Nhà Trắng, một nhân viên anh ninh đang quay số văn phòng của Marjorie Tench.

Ngay sau hồi chuông đầu tiên, bà trợ lý cấp cao nhấc máy ngay.

- Tôi nghe.

- Thưa bà Tench, - nhân viên an ninh nói - tôi đã tìm được thông tin bà đang cần. Cú điện thoại bằng đường dây thông thường mà Rachel Sexton gọi cho bà ban nãy. Chúng ta đã xác định được điểm gọi đi.

- Nói đi.

Bên mật vụ báo rằng tín hiệu được phát đi từ tàu ngầm Charlotte của Hải quân Hoa Kỳ ạ.

- Cái gì?

Họ không có được toạ độ, thưa bà, nhưng họ biết chắc tần số sóng vô tuyến của con tàu đó.

- Ôi! Lạy Chúa tôi! - Tench dập mạnh ống nghe, không nói thêm lời nào.