Duy Ngã Độc Tôn - Chương 379 - 380
CHƯƠNG 379:
BÁO THÙ
Trần Hỏa nhất thời
ngạc nhiên sững người, hồn bay lơ lửng, đôi mắt vô thần ngơ ngác nhìn Tần Lập,
không dám tin tưởng hỏi lại:
- Tần công tử, ngài...
Ngài nói cái gì?
- Ngươi cho là,
ngươi hạ mệnh lệnh giết chết người Tần gia ta, bây giờ có một đám chết thay,
ngươi sẽ không còn việc gì nữa rồi?
Tần Lập cười lạnh
nói:
- Nếu như là gia
tộc khác vốn đối địch với Tần gia, ta có thể không truy cứu nữa, thế nhưng Trần
gia các ngươi... Năm đó, khi Trần gia còn chưa quật khởi, chủ động tới dựa vào
Tần gia chúng ta, cầu Tần gia chúng ta chuyển cửa hàng bán đan dược đến Trần
gia bảo, ngươi có thể phủ nhận sao? Vì vậy, khi Trần gia các ngươi xé rách da
mặt, thời khắc các ngươi sát thương đệ tử Tần gia chúng ta, ngươi, đã trở thành
một tiểu nhân bội bạc! Vì vậy, chính ngươi tự sát đi, ngươi chết rồi, ta bảo
đảm, không truy cứu trách nhiệm Trần gia các ngươi nữa, sau này Trần gia như
thế nào không còn nửa điểm quan hệ với Tần gia!
- Ha ha ha ha ha...
ng cổ họng của Trần Hỏa phát ra tiếng cười thảm quái dị khó nghe, bỗng
nhiên đứng dậy, đệ tử Tần gia bên cạnh Tần Lập vừa muốn động thủ, bị Tần Lập
ngăn lại.
Chỉ thấy Trần Hỏa đứng lên, duỗi thẳng thắt lưng, xoay người, quay về phía
đám người Trần gia, lớn tiếng nói:
- Ta Trần Hỏa, cam nguyện chết đi, để đổi lấy hy vọng sinh tồn cho toàn bộ
Trần gia! Hiện tại, ta lấy thân phận gia chủ, tuyên bố quyết định cuối cùng,
hậu nhân của Trần Hỏa ta, sau này cũng không cho phép đảm nhiệm Trần gia gia
chủ, cũng xin chư vị tinh anh Trần gia, có thể nhìn vào việc Trần Hỏa hiến thân
vì gia tộc, đối xử tử tế đối với thê nhi và hậu nhân Trần Hỏa ta!
Trần Hỏa nói, cười thảm một tiếng, lật tay, hung hăng đánh một chưởng vào
trái tim mình, tâm mạch lập tức bị chấn nát, ngã xuống đất mà chết.
- Gia chủ...
- Phụ thân!
- Gia chủ đã chết!
Đám người còn lại của Trần gia, đều là tâm phúc dòng chính cùng Trần Hỏa,
thấy gia chủ đã chết, tất cả đều vô cùng bi ai, đều khóc rống lên.
- Được rồi, lưu lại tài vật, còn các ngươi có thể đi!
Tần Tỏa khẽ thở dài một tiếng, phất tay nói. Tuy biết rõ Trần gia bội bạc
đối với Tần gia, cũng biết nếu như Tần gia ngã xuống thì Trần gia cũng chắc
chắn càng thêm khi nhục Tần gia nặng nề hơn. Nhưng lúc này, Tần Tỏa vẫn có cảm
giác chính mình là một ác bá. Nhìn đám người Trần gia đang khóc sướt mướt thảm
thương, phảng phất như là một đám tiểu nữ nhân bị bức hiếp mà khóc, càng nhìn
tâm càng phiền hơn.
Tần Lập nhàn nhạt cười, hắn không để ý người khác nghĩ thế nào về hắn, Từ
khi thế giới kia trong đầu hắn mờ nhạt đi, bắt đầu quên rất nhiều tri thức học
được trong thế giới đó, rất nhiều lời mà lão tổ tông đã từng nói qua, hiện tại
nghĩ đến, dùng trong thế giới này, đều là hoàn toàn có hiệu quả.
Được làm vua thua làm giặc! Trảm thảo trừ căn! (Nhổ cỏ tận gốc)
So sánh mà nói, Tần Lập nghĩ mình đã đủ nhân từ rồi. Nếu như kẻ ngã xuống
là Tần gia, vậy thù sợ là ngay cả một đứa trẻ con cũng không thể sống sót được.
Vừa nghĩ, ánh mắt của Tần Lập chậm rãi chuyển sang Phong Bình đang có chút
chết lặng một bên, như cười như không nói:
- Ngươi... là gia chủ Phong gia Phong Bình nao nao, lập tức cung kính nói:
- Tại hạ là Phong Bình trưởng lão Phong gia, ra mắt Tần công tử. Phong gia
đúng là đã đắc tội với Tần gia, Phong Bình mang theo người nhà vội tới Tần gia
xin nhận tội.
- Vậy, biết nên làm thế nào rồi chứ?
Tần Lập nhàn nhạt hỏi.
Phong Bình cắn răng một cái, quyết tâm, lớn tiếng nói:
- Tất cả những đệ tử Phong gia lúc đầu tham dự đả thương người Tần gia,
bước ra khỏi hàng!
Mười mấy người mặt xám như tro tàn, dường như mười mấy cái xác không hồn
chậm rãi bưới ra. Bọn họ cũng không thể không đứng ra, bọn họ tại Phong gia,
cũng đều có cha mẹ vợ con phải nuôi nấng chăm sóc. Nếu như hôm nay bọn họ không
đứng ra dập tắt cơn lửa giận của Tần gia, như vậy không những chính bọn họ
không có kết cục gì tốt, thậm chí ngay cả người nhà của bọn họ cũng théo đó gặp
tai ương.
Đây chính là chỗ khác nhau giữa một đại gia tộc chân chính và một tiểu gia
tộc địa phương như Trần gia. Trần Hỏa tại Trần gia coi như một gia chủ nhất
ngôn cửu đỉnh, cũng đủ cường thế, thế nhưng tại thời khắc nguy cấp những người
đó lại hoàn toàn không nghe theo mệnh lệnh của hắn, thậm chí còn muốn bạo phát
phản kháng, có thể thấy được trước đó Trần gia chưa hề có kinh nghiệm gì để ứng
phó với loại tình huống như thế này.
Mà Phong gia lại không giống, gia quy của Phong gia cực kì nghiêm ngặt,
không ai dám vi phạm, coi như là con của gia chủ phạm sai lầm, vẫn phải dựa vào
gia quy để trách phạt nghiêm khắc.
Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao mà Phong gia vẫn có thể truyền thừa
muôn đời cho tới ngày nay! Phỏng chừng Trần gia, trải qua một phen đả kích trầm
trọng, nếu có thể tiếp tục kiên trì vượt qua rất có thể có sự biến hóa thoát
thai hoán cốt. Bất quá điều này không phải là điều Tần Lập cần quan tâm tới.
Mười mấy người Phong gia đứng ra, từ biểu tình mà nói, đã hoàn toàn chết
lặng, thoạt nhìn, từ đáy lòng bọn họ đã tiếp nhận chuyện này, ai bảo thực lực
của gia tộc không mạnh mẽ bằng người ta đây?
Bằng không, hiện tại chính là bọn hắn vui vẻ giơ lên đao mổ, thoải mái cắt
ngang cổ người Tần gia rồi!
Tần Tỏa nhìn mười mấy đệ tử Phong gia, da đầu nhiều ít có chút tê dại,
trong lòng thầm nghi, đệ đệ của hắn chẳng lẽ lại muốn đại khai sát giới hay
sao? Miệng mấp máy, Tần Tỏa định nói cái gì đó, thế nhưng rốt cuộc lại ngậm
Tròng mắt Tần Lập chuyển động, bỗng nhiên quay đầu đi, hỏi Tần Tỏa:
- Được rồi, bên trong gia môn chúng ta, vẫn còn giam giữ một đám đệ tử
Phong gia đúng không?
Tần Tỏa gật đầu, hắn cũng muốn biết, Tần Lập rốt cuộc là muốn xử lý như thế
nào đối với đám đệ tử Phong gia kia đây.
- Uhm, bọn họ ăn chực tại Tần gia chúng ta nhiều ngày như vậy, chúng ta vẫn
nhiệt tình chiêu đãi, nhất định tốn không ít tiền đúng không?
Tần Lập làm như có thật hỏi.
Tần Tỏa lập tức gật đầu nói:
- Đích xác, ta đôi đãi với khác nhân của Tần gia, luôn luôn như vậy. Cho dù
là phạm nhân, cũng không phải chịu bất cứ thiệt thòi nào!
Trong lòng lại oán
thầm:
- Không thiệt thòi?
Những người đó chỉ kém không chết đói? Đã liên tiếp vài ngày liền, mỗi ngày mỗi
người chỉ được phát một chiếc banh bao hoặc là bánh bột ngô cố ý làm cho thật
cứng, nước cung chỉ có một ít, chỉ đủ để đảm bảo người không đói bụng chết mà
thôi.
Phong Bình đứng một
chỗ, có chút há hốc mồm, hắn cũng không rõ rốt cuộc trong lòng Tần Lập đang suy
nghĩ cái gì, sao lại đột nhiên nhắc tới những người đó. Trong đầu của hắn, đột
nhiên hiện lên một ý niệm, giống như trong đêm đen đột nhiên lóe lên một tia
chớp:
- Tên súc sinh Tần
Lập này, hắn không phải là còn ngại thiếu tiền đấy chứ? Khốn kiếp, số vốn lưu
động này hầu như đã là khả năng lớn nhất của Phong gia có thể lấy ra được rồi!
Thậm chí ngay cả rất nhiều thiên tài địa bảo vô giá, các loại linh thạch, vẫn
thạch, kim loại hiếm có, tất cả đều đã cống hiến ra hết rồi a!
Không đợi Phong
Bình nói, chỉ thấy ánh mắt của Tần Lập rơi vào đám thân nhân của những kẻ đứng
ra chịu chết, nhàn nhạt nói:
- Kỳ thực, các
ngươi có thể không cần chết!
Lời nói này của Tần
Lập, giống như là tiếng sấm nổ vang trên đất bằng, khi nổ vang trong đám thân
nhân và chính bản thân những kẻ vốn sớm trở thành cái xác không hồn, bọn họ đột
nhiên ngẩng đầu, hô hấp gấp gáp nhìn Tần Lập, rất nhiều người còn không nhịn
được nuốt khan một ngụm nước bọt, sau đó, mọi người, đều đưa ánh mắt tập trung
lên người Phong Bình,
Người làm chủ ở đây
chính là Phong Bình, hắn không nói lời nào, bọn họ tự nhiên không tự ý nói loạn
cái gì, điều này coi như là không có quy củ, phải chịu phạt nặng! Cho dù bọn họ
bị xử chết, thế nhưng người nhà cũng sẽ bị liên lụy đến.
Phong Bình rốt cuộc
đã triệt để hiểu rõ, gã Tần Lập này, rốt cuộc là muốn tiếp tục bóc lột Phong
gia a! Thế nhưng, hắn có thể cự tuyệt sao? Hắn dám cự tuyệt sao?
Hắn không dám!
Đừng xem hắn trong
Phong gia có địa vị cao cả, thuộc tầng lớp trưởng lão chủ sự cao nhất, thế
nhưng hắn cũng không dám đưa ra quyết định vứt bỏ đám đệ tử gia tộc không để ý
tới! Phong gia có tổ huấn:
- Hậu nhân Phong
gia, phải dốc hết sức bảo hộ cho con cháu Phong gia được an toàn!
- Tần công tử... Còn
có yêu cầu gì?
Phong Bình đầy khổ
sáp hỏi.
Tần Lập nhàn nhạt
cười nói:
- Yên tâm, ta cũng
không muốn Phong gia các ngươi táng gia bại sản, ta chỉ là muốn Phong gia các
ngươi giúp tìm vài loại thiên tài địa bảo mà thôi. Lát nữa, ta sẽ cho người làm
một cái danh sách và số lượng yêu cầu, trong vòng một năm, Phong gia các ngươi
có thể đưa ra được những thứ này, như vậy, những kẻ kia, tất cả đều không cần
chết, đám đệ tử ở lại làm khách trong Tần phủ, chúng ta cũng nhất định trả về!
Nhưng, chi phí nuôi dưỡng bọn họ, khụ khụ, thức ăn của Tần gia rất tốt đó!
Tần Lập cũng hiểu được
bản thân có chút quá phận, bất quá, vẫn là câu nói kia, ngày hôm nay nếu như kẻ
ngã xuống là Tần gia, vậy thì kết cục nhất định là tan nhà nát cửa!
Vì vậy, hành vi của
mình, tuyệt đối không quá phận!
Phong Bình còn có
quyền cự tuyệt sao? Lưu lại mười mấy người, bị giải vào trong nhà lao Tần gia,
Phong Bình mang theo một đám người, bóng lưng tập tễnh nặng nề rời khỏi,
Buổi chiều cùng
ngày, lại có thêm mười mấy gia tộc và môn phái, đi tới trước sân rộng Tần gia.
Gia chủ cũng tốt, chưởng môn cũng tốt, tất cả đều rất tự giác quỳ xuống một
chỗ, cầu xin Tần gia tha thứ.
Đối với việc xử trí
những gia tộc, môn phái nhỏ này, Tần Lập đều giao hết cho Tần Tỏa, chỉ nhắc một
điểm quan trọng với Tần Tỏa, tài vật thiếu, tuyệt đối là không được, không muốn
đại khai sát giới, có thể, nhưng hung thủ sát hại đệ tử Tần gia, nhất định phải
diệt trừ!
Đối mặt với yêu cầu
đó của Tần Lập, Tần Tỏa cuối cùng chỉ là thở dài một hơi, dù sao cái sân rộng
này, cần phải tu bổ lại, hắn thực sự không hy vọng, trên bầu trời sân rộng này,
lúc nào cũng tràn ngập một cỗ khí tức kinh khủng.
Tần Lập cũng rất
hiểu rõ điểm ấy, biết cách làm của chính mình ngày hôm qua, đã làm cho rất
nhiều người kinh sợ, tự nhiên cũng lười tự minh đi xử lý những chuyện còn lại.
Mà giờ khắc này,
toàn bộ Huyền Đảo, cũng trở nên thần hồn nát thần tính!
Kim Điêu, Linh Ưng
và Mặc Ưng dẫn theo ba đội nhân mã ra ngoài, lấy thế lôi đình vạn quân tập kích
tiêu diệt mười mấy gia tộc môn phái nhỏ. Những gia tộc môn phái nhỏ này, đều đã
từng giết đệ tử Tần gia, sau đó lại cự tuyệt không tới nhận lỗi, tự cho là thực
lực của mình rất mạnh, nhưng trước mặt Kim Điêu, Linh Ưng và Mặc Ưng, lại yếu
đuối đến đáng thương.
Lực lượng tinh nhuệ
đã bị tiêu diệt trực tiếp giống như bẻ cành củi khô, sau đó quét sạch bảo khố
quan trọng của gia tộc môn phái, mà thần kỳ chính là, mặc kệ những gia tộc môn
phái ẩn dấu bảo vật trân quý tốt như thế nào, nhưng vẫn bị người Tần gia tìm ra
được.
Trên thực tế, bọn
họ không hề biết, trong mỗi mội đội ngũ của Tần gia, đều có một linh thú cường
đại với đôi con mắt vô cùng lợi hại mà nhân loại không thể so sánh được.
Tần Lập tính toán
thời gian, thông qua thư tín, mỗi ngày đều cung cấp cho bọn Kim Điêu danh sách,
những kẻ dám can đảm không tới nhận tội, đều bị thống nhất tiêu diệt!
Thời gian hai mươi
ngày, thoáng cái đã trôi qua, có khoảng một trăm hai mươi gia tộc và môn phái,
thế lực sơ cấp, trung cấp, cao cấp đều có, đi tới phiến sân rộng đã bị tàn phá
không trụ nổi này của Tần gia, mang theo rất nhiều tài bảo, chịu nhận xin lỗi,
quỳ xuống cầu xin Tần gia tha thứ.
Cũng có hơn bốn
mươi gia tộc môn phái, bị bọn Kim Điêu lấy thế lôi đình vạn quân, trừ đi lực
lượng tinh nhuệ, làm cho bọn họ hầu như không có cơ hội xoay người nào.
Mà Lâm gia, Vương
gia, và Tiêu gia, mãi cho tới ngày thứ hai mươi chín, vẫn như trước không hề có
bất cứ động tĩnh nào!
CHƯƠNG 380:
ĐỐI TƯỢNG LẬP UY
Trong mấy ngày này
mấy người Lãnh Dao, lâm Văn Lan, Tần Hàn Nguyệt, Tần Văn Hiên, tất cả đều dùng
Bạo Nguyên Đan, Cố Bản Đan và Tinh Nguyên Đan sau đó bế quan tu luyện.
Tiểu Hắc ở mấy ngày
hôm trước, rốt cục đã xuất quan, đột phá cảnh giới Dung Thiên tiến vào cảnh
giới Chí Tôn.
Trong hơn hai mươi
ngày này, Tần Lập đều làm hộ pháp cho mọi người. Hiện tại, phụ mẫu của hắn,
cùng đám người Lãnh Dao và Lâm Văn Lan, tất cả đều đẫ vượt qua cảnh giới nguy
hiểm nhất kia.
Không thể không
nói, bản đan phương thượng cổ Ô Quận Vương lưu lại, đích xác có được công hiệu
rất nghịch thiên. Sau khi dùng đan dược, thực lực của bôn người đều hiện ra
trạng thái tăng vọt, đến lúc này vẫn chưa có ngừng!
Thời gian còn lại
chỉ là bọn họ tự mình tiêu hóa từng chút, từng chút năng lượng này, chuyển hóa
thành lực lượng bản thân.
Hiện tại, Tần gia
đã lộ ra trạng thái phi thường cường đại, trừ bỏ ba đại gia tộc, tất cả những
môn phái đối địch với Tần gia, gần như tất cả đều hoặc là đã bị tiêu diệt, hoặc
là thành thành thật thật đến chịu nhận lỗi.
Tần gia giết chóc
đâm máu, quả thật cũng đã dọa cho bọn họ sợ đến ngây người. Bọn họ đều e sợ sự
trả thù của Tần gia rơi xuống trên đầu nhà mình, nên chịu nhận lỗi thì cứ chịu
nhận lỗi là tốt rồi.
Kim Điêu, Linh Ưng
cùng Mạc Ưng sau khi mang người đi hăng say chiến đấu đẫm máu, cũng mang theo
con cháu Tần gia còn sống sót đang trên đường trở về.
Hiện tại, ánh mắt
của mọi người đều tập trung vào Tần gia cùng ba đại gia tộc, bọn họ đều muốn
nhìn thử xem rốt cuộc ba đại gia tộc, có thể nghe theo lời Tần Lập, đến nơi đây
chịu nhận lỗi hay không. mà nếu như bọn họ không đến, thì Tần Lập sẽ phản ứng
như thế nào?
Tần Lập nằm trên
ghế dưới dàn cây nho trong tiểu viện của mình, hơi nhắm mắt lại, nắng chiếu
xuyên qua dàn nho chiếu loang lổ trên người hắn.
Lúc này Tần Tỏa từ
bên ngoài đi vào, sắc mặt trầm ổn, rốt cục lúc này mỗi cái giơ tay, nhấc chân
của hắn đều có phong phạm của một tộc trưởng đại gia tộc. Hắn nhìn Tấn Lập, nhẹ
giọng hỏi:
- Ba đại gia tộc
đến nay vẫn chưa có động tĩnh nào. Ta nghĩ, bọn họ sẽ không đến đây, ngươi định
xử lý chuyện này như thế nào?
- Đánh tới nơi! Ta
muốn bồi dưỡng cho toàn bộ con cháu Tần gia vững chãi lên, phải làm cho cả Tần
gia cương thịnh, nhất định phải có nhiều tài lực để chống đỡ. Tài phú thu được
từ Thôi gia cũng đủ để chúng ta sử dụng mấy trăm thậm chí tời mấy ngàn năm,
nhưng mà không ai lại ngại nhiều tiền phải không? Nó lại không cắn tay ta!
Câu nói của Tần Lập
làm cho Tần Tỏa không kìm nổi cười rộ lên, gật đầu nói:
- Chuyện là phải như vậy! Nhưng bgia tộc dễ đối phó vậy sao? Ngươi thật sự
có thể cam đoan, bên trong ba đại gia tộc, sẽ không giống như Lâm gia như vậy,
xuất hiện một lão tổ có cảnh giời Phá Toái Hư Không chứ? Dù sao, cỡ gia tộc như
bọn họ không hẳn đều lấy hết trứng đặt lên một cái rổ, cũng không có khả năng
phô trương ra hết mọi con bài của mình.
Tần Lập mở to con mắt, nhìn thoáng qua Tần Tỏa, chỉ ghế xích đu trống bên
cạnh, sau đó nói:
- Sao có năng lực như thế chứ? Ha ha! Võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không
trên Huyền Đảo này, cảnh giới của bọn họ đích thật là có tăng tiến nhiều. Nhưng
trên thực tế, bọn họ không lợi hại bằng cõi giả cảnh giới Phá Toái Hư Không ở
địa phương cực Tây!
Cảnh giới của Tần Tỏa rất thấp, hắn có vẻ khó mà hiểu được lời nói của Tần
Lập, không kìm nổi hỏi:
- Cài này còn có cái gì khác nhau sao? Tăng lên thực lực, xét đến cùng,
không phải là tăng lên về lực lượng hay sao?
Nói xong hắn cũng ngồi xuống ghế xích đu, sau đo nằm ngả lưng, thoải mái
thở phào một cái, trong khoảng thời gian này, Tần Tỏa thật rất bận rộn, quá
nhiều tài bảo cuồn cuộn không ngừng chuyển về Tần gia, mà số lượng tài phú đó
kỳ thật đã vượt qua con số tài bảo của Thôi gia lúc trước.
Nhưng khiến cho người ta cảm thấy thật mỉa mai chính là: hiện tại lại không
còn có người nào đánh chú ý tới số tài bảo này.
Tần Lập gật đầu, lại lắc đầu, nói:
- Ta chưa có đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư Không, nên cũng không dám hoàn
toàn khẳng định. Nhưng tuyệt đối không giống như huynh nói chủ ý là tăng lên về
lực lượng như vậy. Cảnh giới Phá Toái Hư Không trong đó đã là một loại chuyển
đổi từ chiến kỹ đến pháp thuật!
- Pháp thuật?
Tần Tỏa lộ vẻ mặt khó hiểu nhìn Tần Lập.
- Đúng! Pháp thuật chính là pháp và thuật!
Tần Lập nhẹ giọng nói:
- Pháp là pháp tắc, tỷ như nói pháp tắc của thủy, pháp tắc của hỏa, pháp
tắc của không gian, pháp tắc của phong... sau khi đạt tới cảnh giới Phá Toái Hư
Không, một điểm rõ ràng nhất chính là võ giả nắm trong tay pháp tắc không gian
nhất định nào đó, có được năng lực xé rách hư không, tiến hành bản lãnh chuyển
dời qua hư không. Nhưng về phương diện này, mỗi người đối với mức độ khống chế
và hiểu biết về pháp tắc không gian không giống nhau. Về trình độ cũng có phân
chia ra cao thấp. Cái này thật giống như nhận được một kho báo người có chìa khóa,
có người không có chìa khóa. Tuy rằng không dễ hiểu lắm, tuy nhiên tạm thời ta
cũng chỉ biết có bao nhiêu thôi.
Tần Tỏa nhăn mày, khẽ thở dài một chút, nói:
- Dường như ta có hơi hiểu một chút lời ngươi nói, giống như Tiểu Tuyết cô
nương chiến đấu với lão tổ Lâm gia kia. thực rõ ràng lão tổ Lâm gia kia, chính
là người không có chìa khóa, lão chỉ biết sử dụng theo thói quen từ trước tức
là dùng lực lượng để chiến đấu.
- Đúng vậy! Nhưng thật ra Tiểu Tuyết cũng không có chìa khóa!
Tần Lập khẽ thở dài một tiếng, trong đầu hiện ra nữ nhân áo trắng của
Nguyệt Diệu Tiên Cung gặp được trên biển lúc trước, còn là một Thánh nữ. Mấy
người Vân Yên cũng ở nơi đó, hi vọng họ có thể học tập có kết quả. Địa phương
cực Tây, quả nhiên thần bí cương đại, võ giả cảnh giới Phá Toán Hư Không ở đó,
hơn phân nửa đều nắm giữ pháp và thuật!
Lúc này Tần Tỏa lại hỏi:
- Về thuật kia, có phải là chỉ về cách thức và phương pháp vận dụng pháp
tắc hay không? Giống như cách thức và phương pháp chúng ta vận dụng đối với
nguyên lực chiến kỹ?
Tần Lập gật đầu, nhìn Tần Tỏa cười nói:
- Thực lực của huynh tuy rằng không mạnh nhưng năng lực lĩnh ngộ lại khiến
người ta tán thưởng!
Tần Tỏa có chút ngượng ngùng cười cười, sau đó nói:
- Hảo đệ đệ! Khi nào thì ngươi cấp cho ta mấy viên đan dược thần kỳ kia, để
thực lực của ca ca cũng tăng lên, được không?
Tần Lập gật đầu nói:
- Đây là đương nhiên! Ta nói rồi, ta liều mạng vơ vét tài sản của các gia
tộc môn phái đó như vậy, chính là vì để làm cho thực lực của cả Tần gia, có một
không hai trên Huyền Đảo! Phải từ trên căn bản đuổi theo bọn họ, đồng thời vượt
qua bọn họ, sau đó... bỏ bọn họ xa rất xa sau mình!
Tần Tỏa thoáng nao nao, trước kia tuy rằng hắn sớm đã biết Tần Lập có dự
định chấn hưng Tần gia thành Phong Sa, nhưng từ trước tới nay chưa từng nghe
chính miệng hắn nói ra như thế.
Cho nên, Tần Tỏa lập tức liền cực kỳ hớn hở cáo từ rời đi, chuẩn bị đi sắp
xếp một chút, chọn lựa con cháu ưu tú trung thành trong gia tộc họ Tần, chuẩn
bị ở tương lai không lâu, nhận huấn luyện, trở thành lực lượng trung kiên quật
khởi của Tần gia!
hậm chí ngay cả mục đích hắn đến nơi đây định hỏi Tần Lập chuyện làm thế
nào xử lý ba đại gia tộc, hắn cũng quên mất. Mà trên thực tế, Tần Tỏa luôn được
xưng là một người tinh tế, lại thật sự quên sao? Không hẳn!
Kỳ thật hiện tại, người bên trong Tần gia cũng giống như người bên ngoài,
đều đang chờ xem Tần Lập sẽ xử lý chuyện ba đại gia tộc như thế nào? Dù sao,
lời nói của Tần Lập cũng nói ra rồi.
Mà ba đại gia tộc là thế lực siêu cấp trên Huyền Đảo, trong mắt trong lòng
người Huyền Đảo, luôn có một cảm giác không thể chiến bại, không thể lật đổ
được!
Cái loại nội tình thâm hậu đến khiến cho người ta phát lạnh này, đâu phải
người bình thường có thể chống lại? Cho nên, cũng có thể nói là Tần Tỏa cố ý bỏ
qua vấn đề này, miễn cho Tần Lập vạn nhất thật sự rút lui có trật tự, hắn còn
có cớ để nói, tránh làm cho Tần Lập khó xử.
Kỳ thật hiện tại cho dù chuyện giữa Tần gia và bao đại gia tộc không giải
quyết được gì, cũng tuyệt đối không ai dám lật lọng với Tần gia như thế nào
nữa, một tháng giết chóc đẫm máu này, thế mạnh của Kim Điêu, Linh Ưng và Mạc
Ưng, đẫ lưu lại tận đáy lòng người Huyền Đảo một dấu ấn không thể xóa nhòa.
Nhưng nói như vậy, chung quy sẽ khiến cho người ta cảm thấy có chút tiếc
nuối, đương nhiên, sự tiếc nuối này là không thể nhìn xem tận mắt trận chiến
phấn khích, hay là không thể nhìn xem hai bên lưỡng bại câu thương hay là
chuyện còn chờ các bên thương thảo.
Mà ở trong lòng Tần Lập, kỳ thật ngay từ đầu, trong khoảnh khắc cùng ba đại
gia tộc kia xé rách da mặt thì sớm đã hạ quyết tâm!
Rất nhiều người đều biết Tần gia đang lập uy, mà đối tượng tốt nhất để lập
uy, cũng không phải các môn phái gia tộc bị Kim Điêu, Linh Ưng và Mạc Ưng tàn
sát quá mức đó.
Tuy rằng cũng không tính là lớn, nhưng trên Huyền Đảo các gia tộc môn phái
đều có uy tín danh dự, đa số thực lực không kém, diệt bọn họ, chính là lập uy
tốt nhất.
Khiến cho các thế lực định rục rịch ngóc đầu, cũng không dám có bất kỳ thái
độ xem thường nào nữa đối với Tần gia.
Nhưng thực ra, Tần Lập căn bản không định dùng các gia tộc môn phái này để
lập uy, diệt bọn họ chính là trả thù cho Tần gia!
Không hơn không kém!
Chân chính bị Tần Lập tuyển chọn làm đối tượng lập uy chính là: ba đại gia
tộc!
Lá gan của Tần Lập cho đến bây giờ vẫn luôn luôn rất lớn. ý đồ của hắn căn
bản không phải chỉ đơn giản là một cái Huyền Đảo.
Ngay từ đầu Tần gia đã đi trên con đường không có lối quay lại. Hiện tại sẽ
không có người nào nghĩ rằng: Tần gia là một gia tộc có thể tùy ý khi dễ. Nhưng
đồng dạng, hiện tại kẻ thù địch của Tần gia cũng quá nhiều!
Ba đại gia tộc đã xé rào không nể mặt Tần gia! Cho dù không có việc này,
Tần Lập cũng muốn tìm cơ hội lật đổ bọn họ. Không dẫm đạp lên các thế lực siêu
cấp này, vĩnh viễn Tần gia cũng đừng nghĩ thay thế được thế lực siêu cấp siêu
việt trên Huyền Đảo, chân chính trở thành thế lực thứ nhất trên Huyền Đảo!
Mặt trời đã ngả sang màu vàng, dần dần lặn xuống hướng tây. Khóe miệng của
Tần Lập chậm rãi nổi lên một vẻ tươi cười mờ nhạt, hắn biết rằng ba đại gia tộc
sẽ không đến nhận lỗi, nếu đến bọn họ sẽ không còn là ba đại gia tộc nữa rồi.
Cho nên, ta sẽ làm theo lời ta, đích thân đi thăm viếng các ngươi!
Mấy ngày nay Tần Lập mở ra ký ức kế thừa của Hồ Diên Bác trong đầu hắn, bên
trong trí nhứ này đích xác có rất nhiều thứ về cảnh giới Phá Toái Hư Không trở
lên, giải thích về pháp tắc, vận dụng về thuật. Để tiêu diệt triệt để tính đắc
thù của Xà Xà, vì nàng hắn lựa chọn vài loại trong đó, cho Xà Xà dốc lòng mấy
ngày tu luyện.
Ngày thứ ba mươi, sáng sớm đã có mưa nhỏ rơi xuống, trong không khí tràn
ngập hương vị tươi mát. Trên quảng trường trước cửa phủ Tần gia, kia đã trở nên
rất cũ nát không chịu nổi. Đột nhiên từ ba phương hướng, chậm rãi kéo đến ba
đội nhân mã, giống như là trước đó đã thương lượng kỹ với nhau, đồng một loạt
mỗi đội nhân mã, đều có ước chừng một trăm người.
Tập trung tới quảng trường Tần gia, lập tức đám kỵ sỹ này, cùng cưỡi ngựa
dưới chân bọn họ, hầu như không nhìn thấy quảng trường tả tơi của Tần gia, đều
phi ngựa như giẫm trên đất bằng.
Trong đó một đội nhân mã, toàn bộ mặc trang phục màu đen, trên lưng đeo
trường kiếm; một đội nhân mã khác, toàn bộ mặc trang phục màu vàng, đồng dạng
trên lưng đeo kiếm; đội nhân mã cuối cùng, đồng loạt mặc trang phục màu đỏ sậm.
Ba đôi nhân mã này tập trung cùng một chỗ, hình thành một khí tràng cường
đại, khiến cho người ta không dám nảy sinh ra chút lòng khinh thị nào!