Duy Ngã Độc Tôn - Chương 923 - 924

CHƯƠNG 923:
TAM HOA TỤ ĐỈNH, NGŨ KHÍ TRIỀU NGUYÊN!

Người có quan hệ với Thủy gia, ai mà dám
tùy tiện chọc đến? Không phải ai cũng có lá gan như Thánh tử siêu cấp đại phái.

Thủy Sinh Liên cũng sững sờ, khóe miệng khẽ
co rút một chút, yên lặng ngồi tại chỗ, vẻ mặt bất đắc dĩ, hận không thể xé ra
miếng vãi che mặt, trên đó viết thêm mấy chữ:

- Ta không quen biết nha đầu điên này

- Hì hì! Tỷ, sao hả, bị muội giải quyết
rồi?

Thiếu nữ váy đỏ đắc ý kể công.

Thủy Sinh Liên thần tình rối rắm, khẽ gật
đầu:

- Xem trận đấu đi...

- Bọn họ có gì mà nhìn chứ, vẫn là Tần Lập
ca ca dễ nhìn!

Trên lôi đài hôm nay, người tham gia Lang
Gia Đại Bỉ đều đặc biệt hưng phấn, tất cả đều phát huy thực lực vượt quá bình
thường, tranh đấu hết sức kịch liệt đặc sắc.

Không còn cách nào, hôm nay thật có quá
nhiều đại nhân vật đến đây!

Thánh tử Thánh nữ bốn siêu cấp đại phái,
không có một người vắng mặt, toàn bộ trình điện! Còn có vô số nhân vật lão
thành, cùng một số Giáo chủ giáo phái, một số tán tu thực lực mạnh mẽ, quả thật
là hào quang chói lọi mà!

Nếu không biết, còn tưởng đây là trận chung
kết Lang Gia Đại Bỉ nữa chứ, ai có thể tưởng được đây chỉ là một trận đấu bình
thường ở giai đoạn một?

Tuy rằng các tuyển thủ tham gia Lang Gia
Đại Bỉ đều rõ ràng những đại nhân vật này đến đây vì ai, nhưng bọn họ cũng
không vì thế mà cảm thấy mất mát, ngược lại cảm thấy vô cùng hưng phấn, đều
muốn làm ra biểu hiện đặc sắc vào lúc này, nói không chừng sẽ lọt vào mắt xanh
của một vị đại nhân vật nào đó!

Cho nên, mỗi một người lên lôi đài chiến
đấu, tất cả đều phát huy ra thực lực vượt xa bình thường, tiếng trầm trồ khen
ngợi trên khán đài cũng liên tiếp không dứt, vì vậy những tuyển thủ này càng
thêm ra sức.

Tần Lập chỉ yên tĩnh ngồi trên khu vực
chuẩn bị cho tuyển thủ, hắn còn không rõ đối thủ của mình là ai. Chuyện này cần
rút thăm xác định, hắn cũng không có hứng thú quan tâm chuyện này.

Rốt cuộc, hai người trên lôi đài phân ra
thắng bại, trong đó một người chém ra một đạo kiếm khí vô cùng mạnh mẽ, bức đối
phương xuống lôi đài, thu được thắng lợi. Người trên khán đài cũng không tiếc
rẻ tiếng vỗ tay, đưa cho ngươi vừa chiến thắng.

- Trận tiếp theo, Bất Động Như Sơn Tần Lập
đánh với Dư Sinh chưởng môn Lang Gia Thương Hải Phái!

Theo lý thuyết, quan lôi đài chỉ cần báo ra
số hiệu tuyển thủ tham gia trận đấu là được. Nhưng danh tiếng Tần Lập quá lớn,
ngay cả quan lôi đài này cũng bị ảnh hưởng, cũng biết các đại nhân vật trên
khán đài đến vì ai, cho nên thay đổi phương thức một chút, trực tiếp báo tính
danh hai bên.

Ầm!

Trên toàn khán đài, mấy vạn người phát ra
một trận hoan hô kinh thiên, khiến cho cả lôi đài rộng lớn căn bản không nghe
được âm thanh khác. Vị tuyển thủ thắng trận kia vừa xuống dài, còn đang vui
sướng chìm đắm trong tiếng vỗ tay thắng lợi liền bị hoảng sợ, tiếp đó thần sắc
có chút ảm đạm, lắc đầu bất đắc dĩ.

Nhân sinh, mà, thật là bất đắc dĩ, người
cùng người là không thể so sánh! Vị tuyển thủ vừa thắng trận trong lòng phát ra
tiếng cảm khái như thế.

- Dư Sinh, người này có thực lực rất mạnh
đó!

Trên khán đài, có người khẽ lẩm bẩm.

- Lang Gia Thương Hải Phái, là một môn phái
nhỏ, chẳng qua chưởng môn nhân của bọn họ cũng có chút danh tiếng. Lang Gia
Thương Hải Phái này là do hắn sáng lập, coi như nhân vật cấp tông sư khai sáng
một môn phái rồi. Một thân thực lực rất mạnh mẽ, năm nay mới hơn hai ngàn bảy
trăm tuổi, có người nói đạt đến cảnh giới Đế vương đỉnh cấp, hơn nữa thần thông
bí thuật người này nắm giữa rất là mạnh, Không biết hắn có thể đánh bại Bất
Động Như Sơn hay không.

Có người nói như thế.

- Đánh bại Bất Động Như Sơn? Nếu như nói
người ra tay là Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái, có thể còn có khả năng. Dư
Sinh này mặc dù có chút danh tiếng, nhưng khoảng cách đánh bại Bất Động Như
Sơn, sợ rằng còn có chút chênh lệch.

- Trước tiên làm Bất Động Như Sơn chủ động
ra tay rồi mới nói đánh bại!

Có người ủng hộ Tần Lập ở một bên cười
lạnh.

Đứng ở trước mặt Tần Lập, là một người
thanh niên bề ngoài chỉ hơn ba mươi tuổi, mặc một thân trường bào thoáng xám,
tóc búi caom cắm một chiếc kẹp gỗ đen bóng, mày kiếm mắt sáng, diện mạo rất là
anh tuấn. Dù là đối mặt với Tần Lập, sắc mặt cũng không có chút khẩn trương hay
khinh thường.

Cả người đứng ở đó, phảng phất hòa hợp một
thể cùng trong thiên địa, trên người tản ra một cổ đạo vận tự nhiên. Người như
thế, bất luận đứng ở nơi nào, cũng làm người ta không dám coi thường.

- Thương Hải Phái - Dư Sinh, mời ngài chỉ
giáo!

Thanh niên rất khiêm nhường, khẽ chắp tay
với Tần Lập, trầm giọng nói.

- Tần Lập, không môn không phái mời chỉ giá

Tần Lập nhàn nhạt nói.

Tiếng ầm ỹ trên bốn phía khán đài dần dần
trở nên nhỏ xuống, mọi người đều nhìn không chuyền mắt, muốn xem rốt cuộc Dư
Sinh chưởng môn nhân Thương Hải Phái sẽ thắng, hay là Bất Động Như Sơn sẽ tiếp
tục truyền kỳ của mình.

Dư Sinh nói xong, yên lặng đứng đó, cũng
không nóng lòng ra tay. Giữa thiên địa, đột nhiên xuất hiện một vết kiếm, nhanh
đến mức khó tin chém về phía Tần Lập! Trong nháy mắt, đã chém đến đỉnh đầu Tần
Lập!

Mọi người đều ngừng thở, không dám phát ra
một chút âm thanh, rất sợ bỏ lỡ bất cứ hình ảnh nào!

Tần Lập đứng ở nơi đó, trên đỉnh đầu đột
nhiên xuất hiện ba đóa hoa sen thật lớn, cánh hoa tưởi đẹp, phóng ra ngàn đường
màu sắc tường hoa, vô cùng hoa lệ, rất hút ánh mắt!

Dư Sinh chém ra một vết kiếm, trực tiếp bị
ba đóa hoa sen này phóng ra hào quang trừ khử vô hình!

Dị tượng như thế khiến cho ngươi trên khán
đài xung quanh kinh hô một trận.

- Trời ạ, đây... đây là thần thông gì? Làm
sao kinh người như thế?

- Ba đóa hoa sen thật lớn, tản mát ra hào
quang đã có thể xuyên thủng một Thần Vương. Đây... Đây đã là đại thần thông
rồi!

Có nhân vật lão thành phát ra tiếng than
thở như thế.

- Không thấy không biết, thật là trên người
có người, ngoài trời có trời mà! Bất Động Như Sơn quả nhiên danh bất hư truyền!

Có người cảm khái như vậy.

Sắc mặt Dư Sinh từ khoảng khắc ba đóa hoa
sen thật lớn xuất hiện, liền trở nên có chút tái nhợt, ở Lang Gia Đại Lục. Dư
Sinh hắn tuyệt đối được xưng là cao thủ trẻ tuổi cấp thiên tài, vốn còn muốn
dựa vào Lang Gia Đại Bỉ lần này bộc lộ tài năng, thậm chí trở nên nổi danh. Vì
để cho danh tiếng của mình đạt tới một mức cao hơn để Lang Gia Thương Hải Phái
có thể tuyển nhận được càng nhiều đệ tử ưu tú.

Nhưng người trong nghề ra tay, liền biết có
được hay không. Khi trên đầu Tần Lập xuất hiện ba đóa hoa sen thật lớn, Dư Sinh
liên biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Lập!

Thế nhưng, hắn thật sự không cam lòng, không
cam lòng ngã xuống ở trận đấu cuối cùng của vòng một, cắn răng, thân thể Dư
Sinh đột nhiên bùng lên một cổ khí tức hùng hồn, hư không xung quanh bị cổ khí
tức này đánh vào vỡ

Bóng người Dư Sinh cũng như bị không gian
vỡ nát chia thành vô số khối!

- Phân thân Toái ảnh!

Dư Sinh chợt quát một tiếng, bóng người hắn
cũng theo đó hóa thành mười mấy người, đông như thỏ chạy, uy thế vạn quân sấm
sét trực tiếp đánh về phía Tần Lập!

Một cỗ khí tức bạo ngược hùng mạnh, bộc
phát ra từ trên mỗi một phân thân của Dư Sinh.

- Đây... là đại thần thông Phân thân Toái
ảnh. Không ngờ tới, Dư Sinh này lại nắm giữ thần thông siêu cổ bậc này!

Một vị lão thành cấp bậc hoá thạch sống
phát ra tiếng thán phục.

- Loại đại thần thông này, truyền thuyết là
do một vị đại thần siêu cổ sáng chế. Khi thi triển ra, mỗi một phân thân đều có
được hai phần ba thực lực của bản thể. Đại thần siêu cổ chân chính, có thể đồng
thời chia thành mấy trăm phân thân, dù là đối thủ cao hơn mấy đẳng cấp, cũng
không dám tùy tiện đối đầu!

Lại một vị nhân vật lão thành cấp bậc hoá
thạch sống chậm rãi nói cho ngươi trẻ tuổi bên cạnh.

- Xem Bất Động Như Sơn làm sao đối phó!

Nhạc Văn Quân mắt nhìn chằm chằm vào Tần
Lập.

Khi Dư Sinh thi triển ra một chiêu này, Tần
Lập trực tiếp cảm nhận được cả lôi đài dường như biến thành một lĩnh vực của Dư
Sinh, khí tràng của hắn đã bao trùm cả lôi đài rộng lớn!

Ba đóa hoa sen trên đầu Tần Lập bộc phát ra
hào quang chói mắt kinh người, như ánh sáng do mấy mặt trời tụ lại một chỗ phát
ra, bao phủ cả một mảnh thiên địa này. Dù là những nhân vật tiền bối cấp bậc
hoá thạch sống, cũng khó có thể nhìn rõ!

Đồng thời, có năm loại khí trực tiếp xuất
hiện trên ba đóa hoa sen.

Kim khí, Mộc khí, Thủy khí, Thổ khí, Hỏa
khí!

Năm loại ngũ hành khí này, đồng thời xuất
hiện trên ba đóa hao sen, trực tiếp câu động thiên đạo, bộc phát ra một loại uy
thế không thể địch nổi. Ngũ khí hợp lại một chỗ, trực tiếp vẽ ra một đạo ý niệm
vô địch trên bầu trời!

Ý niệm này khó có thể ngăn cản, không thể
chống lại, như thiên đạo ép xuống, làm cho người ta không có chút phản kháng
gì!

- Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên!
Đây... đây là tuyệt đỉnh thần thông

Một người trung niên vẫn khiêm nhường ngồi
yên sau lưng Hoa Phượng Hoàng cùng Hà Đan Đằng, soạt một cái vùng dậy, trợn mắt
há mồm nhìn Tần Lập hào quang vạn trượng giữa sân lớn tiếng hô lên.

- Cái gì là Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều
Nguyên?

Hoa Phượng Hoàng nhíu hàng mi mảnh, khẽ
giọng hỏi.

Người trung niên kia sắc mặt vô cùng kích
động giải thích:

- Thời đại siêu cổ có đại thần thông, đại
bí thuật, có siêu cấp thần thông, siêu cấp bí thuật. Nhưng mạnh nhất, đó là
tuyệt đỉnh thần thông! Người thanh niên này thi triển ra, đó gọi là Tam Hoa Tụ
Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, chính là tuyệt đỉnh thần thông thất truyền vô số
năm qua! Mặc dù hắn còn không hoàn toàn nắm giữ áo nghĩa trong đó, nhưng coi
như những nhân vật cấp Giáo chủ chúng ta gặp phải đối thủ này, e rằng... cũng
không dám nói chiến thắng được. Chỉ có các lão tổ tông hoá thạch sống chân
chính không xuất thế, có thể mới có biện pháp chống lại tuyệt đỉnh thần thông
này!

- Lợi hại như vậy!

Hoa Phượng Hoàng thè chiếc lưỡi nhỏ, trong
ánh mắt nhìn về phía Tần Lập tràn ngập ý cười. Nhưng không thấy được Hà Đan
Đằng ngồi ở bên cạnh, Tuy rằng trên mặt mang theo mỉm cười, nhưng hai tay nắm
thật chặt, sâu trong đôi mắt hiện lên một tia oán độc dữ tợn.

Đại thần thông Phân thân Toái ảnh của Dư
Sinh gặp phải Tam Hoa Tụ Đỉnh Ngũ Khí Triều Nguyên căn bản không có cách nào
tới gần thân thể Tần Lập, sau khi thử vài lần, chỉ có thể mất hứng buông tha.
Ánh mắt đầu tiên tràn ngập không cam lòng, sau đó dần dần khôi phục vẻ bình
thản, đứng tại chỗ chắp tay với Tần Lập:

- Bất Động Như Sơn quả nhiên danh bất hư
truyền, ta chịu thua!

Nói rồi, Dư Sinh dứt khoát tự nhảy xuống
lôi đài, không quay đầu rời đi, thật là thức thời.

- Bất Động Như Sơn lại thắng, thành công
tiến vào Đại Bỉ giai đoạn hai!

- Ta thấy Bất Động Như Sơn là người trẻ
tuổi xuất sắc nhất trong Lang Gia Đại Bỉ mấy trăm năm gần đây, ta xem trúng hắn
nắm chắc quán quân, hơn nữa tuyệt đối là mạnh nhất từ trước đến giờ!

- Bất Động Như Sơn quả nhiên danh bất hư
truyền, sợ là Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái, năm nay phải làm nền cho
người ta rồi...

- Ha ha, vậy có gì không tốt, Lang Gia Đại
Bỉ trước đây gần như đều là Thánh tử Thánh nữ siêu cấp đại phái thay phiên ngồi
cái ghế quán quân, cũng nên thay đổi rồi!

CHƯƠNG 924:
TÂM TỒN ÁC NIỆM!

Người trên khán đài đều vô cùng hưng phấn,
loại chiến đấu trình độ này không phải dễ dàng xem được như vậy. Chiến đấu giữa
cường giả chân chính, có thể chỉ trong một chiêu sẽ phân ra thắng bại, thời
gian cực kỳ ngắn ngủi. Hơn nữa, trên cơ bản sẽ không chiến đấu trước mặt nhiều
người như thế.

Cũng chính là bởi nguyên nhân này, Lang Gia
Đại Bỉ mới trở thành một lần thịnh hội trên Lang Gia Đại Lục. Cũng chỉ có ở
trên Lang Gia Đại Bỉ, mới có thể xem được chiến đấu đặc sắc như thế.

Bởi vì giữa hai bên không có thù hận bình
thường chỉ cần không đánh ra lửa giận, trên cơ bản sẽ không chết người. Khán
giả tất nhiên sẽ căng thẳng, nhưng nói cho cùng thì tâm tình vẫn tương đối thả
lòng.

Còn mỗi một tuyển thủ dự thi, cũng đều đồng
ý thi triển, ra tuyệt học cực mạnh của mình, ít nhiều có chứa một chút tính
biểu diễn, bởi vậy Lang Gia Đại Bỉ mới đặc biệt thú vị.

So sánh với khán giả tâm tình sảng khoái,
trong lòng các Thánh tử Thánh nữ bốn siêu cấp đại phái đang trình diện nơi này,
lại không nhẹ nhàng như thế.

Nhìn thấy Tần Lập đã đánh xong mười trận
giai đoạn một, tiếp theo sẽ là trận đấu giai đoạn hai. Những Thánh tử Thánh nữ
này làm tuyển thủ hạt giống, cùng những người xếp hạng cao ở Lang Gia Đại Bỉ lần
trước, đều sẽ bắt đầu xuất hiện ở giai đoạn hai này.

Còn trình tự thanh niên, giai đoạn hai tối
đa sẽ không vượt quá năm ngàn người, bởi vậy không ai dám nói mình nhất định sẽ
không gặp phải Tần Lập. Căn cứ biểu hiện của Tần Lập, bọn họ càng không dám nói
gặp phải Tần Lập thì nhất định có thể chiến thắng!

Bởi vậy, lỡ như bắt đầu giai đoạn hai liền
đụng phải Tần Lập, sau đó bị loại bỏ, vậy thì sẽ không chỉ là vấn đề mặt mũi
nữa. Bởi vì gặp phải Tần Lập quá sớm mà bị loại bỏ, thì có thể không lấy được
một thứ tự nào ở Lang Gia ĐạiBi lần này!

Điều đó thật là quá buồn bực!

Bởi vậy, những Thánh tử Thánh nữ này, cùng
với các tuyển thủ hạt giống, sau khi xem xong trận đấu của Tần Lập hôm nay,
trong lòng mỗi người đều bắt đầu nghiên cứu làm sao có thể đánh bại được Tần
Lập khi đụng phải hắn!

Rất nhiều người đều hoài nghi, kỳ thật Tần
Lập tu luyện thần thông bí thuật chủ yếu là loại phòng ngự bị động, một khi làm
cho ra tay, như vậy có thể Tần Lập sẽ không chịu được một kích!

Kỳ thật những người này có ý nghĩ như thế
cũng không kỳ quái, như là nói những người lấy pháp thuật công kích là chủ yếu,
một khi ngươi đột phá khoảng cách an toàn của hắn, vậy thì trên cơ bản ngươi
thắng chắc rồi. Bởi vì phòng ngự trên người bọn họ, đều yếu đuối hết chỗ nói!

Từ biểu hiện của Tần Lập trên trận thứ mười
này, làm cho người ta không khó có một loại suy đoán. Mười trận đấu giai đoạn
một Lang Gia Đại Bỉ, Tần Lập bày ra chiêu thức mạnh nhất chính là Tam Hoa Tụ
Đỉnh cùng Ngũ Khí Triều Nguyên, hai loại này tuy rằng tính là tuyệt đỉnh thần
thông, uy năng kinh người, nhưng cuối cùng là thần thông bị động. Chỉ cần không
tới gần hắn, mà là chọn công kích tầm xa, như vậy rất có khả năng sẽ phá đi
phòng ngự của Tần Lập!

Ngay cả Hà Đan Đằng Thánh tử Lang Gia Thần
Giáo được đánh giá đứng đầu tổ thanh niên Lang Gia Đại Bỉ lần này, cũng có suy
nghĩ như thế, càng đừng nói những người khác.

- Phượng Hoàng, huynh thấy Bất Động Như Sơn
này chính là một con rùa lớn. Đến lúc đó mà gặp hắn, chỉ cần sử dụng phương
thức công kích tâm xa, ví dụ như vận dụng Chấn Thiên Cung trong môn phái...

Hà Đan Đằng vừa nói, vừa lưu ý biểu tình
của Hoa Phượng Hoàng, lúc nói đến Chấn Thiên Cung, thấy tròng mắt Hoa Phượng
Hoàng quả nhiên hơi co rút lại, trong lòng Hà Đan Đằng cười lạnh: Ngươi lo lắng
cho hắn, ta càng muốn giết hắn!

- Chấn Thiên Cung? Vậy không hay lắm, Lang
Gia Đại Bỉ chỉ là một trận tỷ thí mà thôi, có cần sử dụng thần khí hay không?

Hoa Phượng Hoàng sắc mặt bình tĩnh nói.

Đáng tiếc, bình tĩnh của nàng lúc này bị Hà
Đan Đằng coi thành giả vờ bình tĩnh, trong lòng thâm mắng: Hoa Phượng Hoàng à
Hoa Phượng Hoàng, Hà Đan Đằng ta luôn nghĩa nặng tình sâu với ngươi, ngươi lại
làm như không thấy. Trước đó là một thanh niên tu sĩ, sau lại là Bất Động Như
Sơn Tần Lập, ngươi nhìn bọn hắn đều thuận mắt hơn ta. Ta quen biết với ngươi
nhiều năm như thế, cùng lớn lên từ thuỡ nhỏ, địa vị trong lòng ngươi còn không
bằng một người xa lạ, ngươi giỏi lắm, Chấn Thiên Cung, ta nhất định sẽ dùng!

- Phượng Hoàng nói vậy không đúng, mục đích
Lang Gia Đại Bỉ là gì? Chính là vì khích lệ mọi người, đột phá trình tự càng
cao hơn. Không trải qua chiến đấu sinh tử, làm sao có thể đột phá tầng cao hơn?
Đây không phải là chỗ cho con nít đùa giởn. Sợ chết, có thể không tham gia!

Hà Đan Đằng nói như đinh đóng cột, không có

Lại không biết trong lòng Hoa Phượng Hoàng
đang cười lạnh không thôi: Ngươi cho rằng thủ đoạn công kích của Tần Lập rất
kém? Thật là cười chết người mà, đối với người không biết chi tiết, có thể phán
đoán sai, nhưng quyết không thể tự cao tự đại. Tần Lập mạnh nhất căn bản không
phải là Bất Động Như Sơn gì cả, mà là thủ đoạn công kích vô cùng sắc bén, ngay
cả Giáo chủ siêu cấp đại phái cũng khó mà chống lại được!

Chẳng qua Hoa Phượng Hoàng sẽ không nói với
Hà Đan Đằng những lời này, nàng không ngờ tới Hà Đan Đằng lại biến thành như
bây giờ. Đầu tiên là nổi lên sát tâm với tu sĩ thanh niên do Tần Lập hóa thân,
hôm nay lại nổi sát tâm với Bất Động Như Sơn Tần Lập, mà đơn giản chỉ là do
mình sinh ra chút hảo cảm với hai người kia... Điều này làm cho Hoa Phượng
Hoàng vừa cảm thấy buồn cười, lại cảm thấy vài phần bi ai. Nàng gần như có thể
dự kiến trước, một khi Hà Đan Đằng thật sự quyết ra tay sát thủ với Tần Lập, sẽ
có một loại kết quả như thế nào.

Thoáng liếc nhìn Hà Đan Đằng, người bạn vẫn
lớn lên cùng nàng từ bé, Hoa Phượng Hoàng quyết định nhắc nhỡ hắn một câu.

- Ta cảm thấy coi như là chiến đấu sinh tử,
làm người cũng phải lưu lại một đường thì tốt hơn ngươi nói sao? Ngươi cứ thế
liền khẳng định rằng ngươi sử dụng Chấn Thiên Cung là có thể bắn chết hắn ư?
Một khi trong lòng người có sát niệm, vậy thì kết quả chiến đấu, sẽ không ai dự
liệu trước được.

Hoa Phượng Hoàng cố gắng làm cho ngữ khí
của mình trở nên thành khẩn. Tuy rằng nàng rất chán ghét Hà Đan Đằng, nhưng
cũng không có nghĩa là nàng hy vọng thấy Hà Đan Đằng chết đi như thế, lại càng
không muốn Tần Lập cùng phụ thân Hà Đan Đằng, Hà Thanh Tùng Phó giáo chủ Lang
Gia Thần Giáo kết thành thù hận.

Nhưng lời khuyên của Hoa Phượng Hoàng nghe
ở trong tai Hà Đan Đằng, lại cực kỳ chói tai. Khuôn mặt anh tuấn của hắn thoáng
cái đỏ lên, trợn mắt nhìn Hoa Phượng Hoàng, nhìn thoáng qua lão già sau lưng
Hoa Phượng Hoàng, hít sâu một hơi, nói:

- Phượng Hoàng, ý ta đã quyết, muội không
cần nói nhiều. Lang Gia Đại Bỉ lần này, ta chắc chắn sẽ đem nó thành một lần ma
luyện lớn nhất đời ta, mỗi trận chiến đấu, ta đều sẽ toàn lực ứng phó, sẽ không
nhắm vào một người nào!

Nói rồi, Hà Đan Đằng đứng dậy, nghênh ngang
rời đi.

Hoa Phượng Hoàng khẽ thở dài một tiếng, lão
già sau lưng nàng cười cười, truyền âm cho Hoa Phượng Hoàng:

- Nữ nhi, hắn muốn chịu chết, con quản
nhiều như thế làm gì?

Nếu bị người khác nghe được, nhất định sẽ
cả kinh trợn mắt há mồm. Đường đường Hoa Anh Hùng Giáo chủ Lang Gia Thân Giáo,
lại đích thân đến đây, theo dõi một vãn bối trẻ tuổi chiến đấu, hơn nữa còn
không dùng diện mạo thật xuất hiện. Cho nên ngay cả Thánh tử Hà Đan Đằng cũng
cho rằng lão già sau lưng Hoa Phượng Hoàng chỉ là một vị tiền bối cấp bậc hoá
thạch sống trong Lang Gia Thần Giáo, đến đây bảo hộ an toàn của Hoa Phượng
Hoàng.

- Cha, ngài cũng đã nhìn ra, Hà Đan Đằng
hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tần Lập, hơn nữa chỉ vì một chuyện bóng
gió lại muốn giết người. Thật là quá đáng mà!

Hoa Phượng Hoàng thở dài một tiếng, truyền
âm nói.

- Chuyện bóng gió thổi sao? Ha ha, ngay cả
cha cũng nhìn ra, cảm giác của con với người thanh niên kia thật là khác biệt
lớn so với những người khác. Đứa nhỏ Hà Đan Đằng này, từ bé đã có lòng hiếu
thắng rất lớn, bây giờ có được thực lực không tệ, càng không để người khác vào
mắt, chịu chút thiệt thòi, đối với hắn không có chỗ xấu.

Lão giá cười hà hà nói, thần thái rất tùy
ý.

- Nhưng mà... Cha, ngài thật sự không biết
tính tình của Tần Lập, tuyệt đối là loại người mà ngươi kính ta một thước,
huynh ấy trả cho ngươi một trượng. Nếu có người muốn giết huynh ấy... huynh ấy
sẽ tuyệt đối không hạ thủ lưu tình! Thông Thiên Đại Đế nơi Thần Vực năm đó,
ngay cả phụ thân cũng từng nói hắn rất lợi hại mà? Còn không phải thua trên tay
Tần Lập, thần hồn câu diệt!

Hoa Phượng Hoàng nói.

Lão già khẽ nhíu mày, trầm tư một lát, nhìn
bóng người áo trắng đã xuống khỏi lôi đài, trầm ngâm truyền âm nói:

- Không sao cả, nếu như đứa nhỏ Đan Đẳng
không hiểu chuyện đến mức này, vậy thì cái chết cũng chỉ là một bài học cho hắn
mà thôi! Chỗ Thanh Tùng, đến lúc đó sẽ có cha đi nói! Nhưng mà nữ nhi, cha giúp
con nhiều như thế, con phãi biết cha muốn cái gì...

Lão già nói rồi, vẻ mặt hiền lành cười to
nhìn Hoa Phượng Hoàng.

- Cha...

Hoa Phượng Hoàng sắc mặt hồng lên, kêu sẳn
một tiếng, sau đó nhắn nhắn nho nhỏ nói:

- Huynh ấy đã có mười mấy thê tử rồi, hơn
nữa cảm tình đều rất tốt.

- Không sao cả, nữ nhi bảo bối, chỉ cần con
thích hắn, dù là cha có mời mười mấy lão tổ tông cấp bậc hoá thạch sống ra,
cũng phải trói hắn tới thành thân với con!

- Ngài càng nói càng quá đáng mà!

Hoa Phượng Hoàng đạp chân nhỏ, xoay người
nhanh chóng rời đi.

Lưu lại lão già đứng trên khán đài, yên
lặng trầm tư điều gì, lẩm bẩm một câu: Người thanh niên này cái gì cũng tốt,
chỉ là... qua lại với người Thủy gia, không lẽ cũng là vì chuyện này? Nếu thật
như thế, hôn sự của Phượng Hoàng thật là sẽ phái bàn bạc kỹ hơn rồi...

- Tần huynh, chúc mừng huynh thành công
tiến vào Đại Bỉ giai đoạn hai, trong những trận tiếp theo, chúng ta đã có thể
sẽ gặp phải Tần huynh đến lúc đó ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu!

Nhạc Văn Quân cười, nâng ly rượu nói với
Tần Lập.

Vẫn là ở Như Ý Tiên Phường, vẫn ở gian
phòng kia, chỉ là lần này, người trên tiệc rượu đã thay đổi.

Nhạc Văn Quân cùng Tuyết Phi Phi vẫn ở đây,
nhiều thêm Lang Gia Cổ Giáo Thánh tử Cổ Kiếm Phong, Thánh nữ Phong Tiêu Tiêu,
thiếu mất Lang Gia Phi Tiên Phái Thánh nữ Đỉnh Linh cùng Thánh tử lâu Minh Vũ.

Đỉnh Linh là thật sự ngại ngùng đến đây,
chuyện lần trước, nói tới tuy rằng không có liên quan gì đến nàng, nhưng nàng
cũng có phần trách nhiệm.

Lâu Minh Vũ căn bản là không muốn gặp Tần
Lập, nghẹn một hơi, chuẩn bị gặp phải Tần Lập trên Đại Bỉ liền lập tức chém hắn
xuống lôi đài.

Lần này khác với lần trước, sẽ không có
người gây sự ở bên ngoài Như Ý Tiên Phường. Trong sự kiện lần trước, Thủy Sinh
Liên biểu hiện ra mặt cứng rắn. Ban đâu còn có người không để ý, không bao lâu
sau, tất cả những người đó đều mặt mũi bầm dập. Tuy rằng không gãy tay dứt
chân, nhưng điều đó cũng không nói rõ Thủy gia sợ ai, ngược lại Thủy gia bày ra
thực lực mạnh mẽ này, làm cho người ta run sợ!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3