Thứ nữ - Chương 104 phần 1

Chương 104

Tứ Nhi biết rõ Cẩm Nương là muốn đổi y phục, giúp đỡ nàng đem cái váy gấm nhạt có thêu chim tước, có viền lụa trắng, cùng đai lưng nâng ngực, phối hợp với kiện nhung tơ, trên đầu chải búi tóc vân hoàn, vừa có vẻ cao quý mà long trọng, trên mặt đánh một chút ít phấn, khóe mắt đánh một chút màu vàng kim, khiến cho đôi mắt to của Cẩm Nương nguyên bản linh động thanh tịnh càng tỏa ra ánh sáng hữu thần, cả người thoạt nhìn thần thái tỏa sáng, tinh thần lại không mất trang trọng.

Lãnh Hoa Đình ở một bên nhìn không chớp mắt, đợi nàng trang điểm xong, trả lại cho nàng vòng ngọc, nhưng miệng lại chu lên nói: "Nương tử luôn ăn diện thật đẹp để cho người khác xem, từ nay về sau ở trong phòng, nàng mỗi ngày đều phải mặc đẹp để cho ta ngắm."

Cẩm Nương nhìn hắn không được tự nhiên, cầm lấy vòng cổ trong tay hắn ở bên cạnh vừa đeo vừa nói: "Mỗi ngày cứ ăn diện như vậy, còn không khiến cho ta mệt chết đi, những vật này mang càng nhiều, đều rất nặng, ta cũng không thèm."

Lãnh Hoa Đình nghe vậy liền liếc mắt nhìn qua, trong lỗ mũi hừ hừ nói: "Ai bảo nàng không xinh đẹp hơn một chút, nếu là thiên sinh lệ chất, đâu còn cần phải ăn diện nữa."

Cẩm Nương vừa nghe vậy liền phát hỏa, rống lên với hắn: "Nghĩ rằng ai cũng giống như chàng, lớn lên giống như yêu nghiệt, ta mặc dù không thiên sinh lệ chất, nhưng cũng là một cô nương thanh tú, chàng nói ta xấu, một lát nữa ta ra cửa, gặp bất kể người nào ta cũng sẽ hỏi, xem ta có phải xấu thật hay không."

"Nàng... nàng dám, không cho phép nàng đi hỏi người khác, có đẹp hay không đều do ta định đoạt." Lãnh Hoa Đình nghe nàng nói vậy càng không tín nhiệm, tức đến mặt trắng bệch muốn túm nàng, không cho đi tới chỗ Thái tử phi, vừa ra khỏi cửa, ai biết nàng gặp được mấy nam nhân không có mắt, bộ dáng này của nàng, thật muốn thấy người liền hỏi, vẫn không thể... Không được!

Cẩm Nương vừa thấy hắn mặt mũi trắng bệch, vội vàng mềm mại một tiếng, xin khoan dung nói: "Đừng túm, quần áo mới mặc, không cần lại làm loạn, vừa nãy ta chỉ nói chơi thôi, sao có thể thật sự gặp người liền hỏi, nhiều nhất thì... không hỏi, ai cũng không hỏi, tướng công đã nói tốt là được, chỉ để tướng công định đoạt."

Lãnh Hoa Đình lúc này mới thả nàng ra, vẫn là tức giận, bên kia Thượng Quan Mai đã cho người đến thúc giục, Cẩm Nương vội vàng an ủi hắn nói: "Ta đi rồi sẽ về, mới vừa rồi dạy chàng những thứ kia, chàng ở nhà xem lại, sáng mai chúng ta lại tiếp tục a."

Thượng Quan Mai sớm chờ ở nhị môn, Cẩm Nương vội vàng cùng Tứ Nhi chạy qua đó, Thượng Quan Mai nhìn thấy Cẩm Nương một thân phục sức như vậy, nhãn tình cũng là sáng lên, cười nói: "Đệ muội hôm nay thoạt nhìn tinh thần rất tốt." Nó xong, trong ánh mắt liền lộ ra một tia hâm mộ, cúi đầu xuống, bộ dạng có chút buồn vô cớ.

Cẩm Nương biết rõ trong nội tâm nàng cũng vẫn không thoải mái, nàng tất nhiên cũng thấy rõ Lãnh Hoa Đường làm người như thế nào, hiện giờ chính là thất vọng như rơi xuống vực sâu, liền tiến lên, thân mật nắm tay của nàng, cười nói: "Tinh thần tốt cũng không so được với Đại tẩu, Đại tẩu là người quý khí thiên thanh, bộ dáng kia không cần trưng diện so với ta còn đẹp hơn rất nhiều lần."

Thượng Quan Mai nghe xong gương mặt có chút giãn ra, cùng nàng cùng nhau buôn chuyện, ở trên một chiếc xe.

Đến phủ Thái tử, thủ vệ cung nhân nhìn thấy xe ngựa của Giản Thân Vương phủ, trực tiếp mở cửa cung, một ma ma lớn tuổi dẫn hai cung nữ đi tới.

"Nô tỳ cung kính đón chờ Thế tử phi cùng Nhị thiếu phu nhân đã lâu, Thái tử phi đang chờ, nhị vị, xin mời." Ma ma này vẻ mặt tươi cười, khom người thi lễ, khoát tay liền đem Thượng Quan Mai cùng Cẩm Nương đi vào bên trong.

Thượng Quan Mai đến đã nhiều lần, tất nhiên rất quen thân với ma ma này, liền cười nói: "Làm phiền Lệ ma ma."

Hai cung nhân khác liền ngăn cản hai người Tứ Nhi cùng Thị Thư ở ngoài cửa, trong nội cung Thái tử phi cổng sâu canh gác, chúng nha hoàn cũng không thể đi theo chủ tử đi vào trong điện.

Cẩm Nương đi sau lưng Thượng Quan Mai, cẩn thận bước theo, phủ Thái tử tất nhiên là lớn hơn rất nhiều so với Giản Thân Vương phủ, hành lang hoa viên bao quanh đều nhiều hơn vài tòa, thái giám cung nữ cũng nhiều, bởi vì cũng đã sắp tết, nên nhìn cũng thấy cực kỳ bận rộn, Cẩm Nương không dám tùy tiện nhìn loạn, hai mắt chỉ chằm chằm nhìn vài mét đường trước mặt, nhìn không chớp mắt đi tới, đi qua vài hành lang gấp khúc, lại xuyên qua vài khu vườn bối cảnh kỳ lạ, cuối cùng mới đến tẩm cung Thái tử phi.

Lệ ma ma dẫn hai nàng trực tiếp đi vào trong điện, trên đường đi năm bước liền có một cung nhân, thấy Lệ ma ma mang theo Thế tử phi Giản Thân Vương, đều khom mình hành lễ, nghiêng người tránh qua một bên, nhường đường cho các nàng đi.

Mới đến cửa điện, liền nghe được cạch một tiếng vang lên, Lệ ma ma bước đi nhanh hơn, chợt nghe Thái tử phi ở bên trong mắng: "Lần đầu tiên đã báo phải thưởng quần áo, cho tới bây giờ còn không có làm đầy đủ, châm tuyến cục là nhìn bản cung dễ khi dễ sao? Mấy ngày nữa là sắp tết rồi, trong nội cung tất cả mọi người đều mặc đồ mới, người trong phủ bản cung lại mặc đồ cũ sao? Thật tức chết ta."

Thượng Quan Mai nghe lời này có chút không hiểu, quay đầu, liếc nhìn Cẩm Nương, Cẩm Nương đối với việc trong nội cung cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, nhưng mà nếu thật sự lễ mừng năm mới quần áo mới cho mọi người trong cung đến tận lúc này mà còn chưa có chuẩn bị xong, Thái tử phi nổi giận cũng là bình thường, phủ Thái tử phức tạp hơn so với Giản Thân Vương phủ, người trong phủ nhiều, cung nữ thái giám phẩm bậc cao thấp không đồng nhất, quần áo chủng loại tất nhiên cũng không đồng dạng giống nhau như vậy, hình thức càng nhiều, phân phát cũng phải mất nhiều hơn mấy ngày, hiện giờ thật đúng là có chút gấp.

Bên trong điện mấy ma ma khác vừa thấy Lệ ma ma đến đây, giống như được đại xá thở ra một hơi, vội nói: "Ma ma khổ cực, người cuối cùng cũng tới đây?"

Lệ ma ma đầu nghiêng về phía sau nói: "Cuối cùng cũng đã đến đây, chủ tử đang tức giận chuyện gì vậy."

Ma ma này nhân tiện nói: "Hôm nay cung y sớm được đưa tới, cục y phục tiếp nhận, số lượng không ít, nhưng mà quần áo rất rối loạn, hơn nữa, lục phẩm cung y một bộ cũng chưa có, người cục y phục không thể phân phát ra, Vương ma ma quay lại bẩm báo, chủ tử vừa nghe, liền tức giận, mới đập bể một chén canh, tỷ tỷ một lát nữa đi vào, nên cẩn thận trả lời."

Lệ ma ma cảm kích gật gật đầu, ma ma này liền đi vào bẩm báo, rất nhanh liền có cung nữ ra đón, mời Thượng Quan Mai cùng Cẩm Nương đi vào.

Rất nhanh, có một ma ma lớn tuổi đỏ mặt, lui ra.

Thái tử phi đang đứng trong điện, cả người thoạt nhìn, so sánh với lúc nhìn thấy ở Dụ Thân Vương phủ người đã nặng nề hơn rất nhiều, bụng đã hở ra chút ít, xem ra, đã được ba bốn tháng rồi.

Thượng Quan Mai đi vào, liền quỳ xuống, Cẩm Nương cũng vội vàng quỳ xuống theo, hành đại lễ, miệng hô thiên tuế thiên tuế thiên tuế.

Thái tử phi mặt mũi trắng bệch, lúc này nhìn thấy Thượng Quan Mai cùng Cẩm Nương đồng thời đi vào, trong mắt vui vẻ, cũng bất chấp nhiều nghi lễ, liền nói với Lệ ma ma đang đứng một bên: "Nhanh, mau đỡ các nàng."

Lệ ma ma cũng biết trong nội tâm Thái tử phi cũng đang sốt ruột nóng giận, vội vàng nghe lệnh tới giúp đỡ Thượng Quan Mai cùng Cẩm Nương.

Thượng Quan Mai cùng đi, liền lại gần Thái tử phi, trong mắt ẩn chứa ngôn ngữ tha thiết ân cần, "Điện hạ đang là phụ nữ có mang, tức giận hại thân thể, chuyện gì để được cho người phía dưới làm được thì để cho họ làm đi, làm gì ôm hết mọi chuyện vào người? Sẽ cực kỳ mệt nhọc."

Thái tử phi nghe xong gương mặt giãn ra, vỗ vỗ tay của nàng nói: "Muội nha, chỉ cần để ý quản bản thân muội cho tốt, đừng để cho tỷ tỷ ta bận tâm là được rồi, ta làm việc có chừng mực."

Vừa nâng mắt, vẫy tay về phía Cẩm Nương nói: "Đệ muội mau tới đây, đến bên này của tỷ tỷ ngồi, coi trong nội cung này giống như đang ở Giản Thân Vương phủ, đừng quá câu nệ."

Cẩm Nương nghe xong lại phúc thân, mới mỉm cười tiến tới gần, cười nói: "Nguyên nói muốn tới thỉnh an điện hạ, nhưng mà chuyện trong phủ quá nhiều, trì hoãn, còn kính xin điện hạ thứ lỗi mới đúng."

Thái tử phi nghe xong liền cười: "Nha đầu ngươi cực kỳ lanh lợi, lần trước gặp ngươi ngươi cho chủ ý, mau tới ngồi bên cạnh chị dâu ngươi đi, tỷ tỷ cũng không phải là người quá câu nệ ba cái lễ tiết này, tỷ tỷ là có việc cầu ngươi giúp đỡ."

Thái tử phi ở trước mặt Cẩm Nương không xưng bản cung mà xưng tỷ tỷ, điều này làm cho mấy ma ma ở một bên cao thấp nhìn thoáng qua Cẩm Nương, xem ra, vị Nhị thiếu phu nhân này của Giản Thân Vương, ở trong mắt Thái tử phi có chút phân lượng, bằng không, lấy cá tính lợi hại ngày thường của Thái tử phi, cũng sẽ không cố ý thân cận một Nhị thiếu phu nhân của Vương phủ như thế.

Nhất thời bọn họ mang lên trái cây điểm tâm, lại ngâm nước trà, Cẩm Nương ngồi phía dưới Thượng Quan Mai, cũng không như Thượng Quan Mai thoải mái tùy ý như vậy, chỉ dám ngồi ba phần ghế dựa, lưng cũng thẳng tắp, thần sắc nghiêm túc kính cẩn, ngay cả lúc uống trà, cũng sợ cái chén va chạm tao ra âm thanh.

Thái tử phi thấy vậy liền ngưng mắt, Tôn Cẩm Nương này thực không tầm thường, tuyệt không bởi vì bản thân mình tận lực thân cận mà buông lỏng chính mình, theo đúng khuôn phép, nửa điểm sai đều cũng không tìm ra, so với Mai Nhi, thì lão luyện nhiều lắm, Mai Nhi a, còn phải rèn luyện thêm mới được, chỉ là hi vọng Tôn Cẩm Nương ở trong Giản Thân Vương phủ không cần đối nghịch cùng Mai Nhi, có thể tương trợ Mai Nhi mới tốt, chính mình cố ý thân cận nàng, nguyên cũng là muốn lôi kéo nàng.

Trước kia Thái tử phi mặc dù muốn hỏi Cẩm Nương biện pháp trị trong cung, nhưng không có nổi lên tâm lôi kéo này, trước đó vài ngày Thượng Quan Mai cầm một hộp trà hương đến, để Thái tử phi giúp đỡ kiểm tra hư thực, sau khi tra xét xong, khiến Thái tử phi tức giận đến nỗi trận lôi đình.

Nhị phu nhân này thì ra lòng dạ độc ác như thế, chả trách Mai Nhi gả đi lâu như vậy, vẫn không có mang thai, nguyên lai thật là có người hạ độc thủ, trước kia nàng từng hoài nghi là Vương phi, nếu không phải Cẩm Nương chỉ điểm cho Mai Nhi, sợ là Mai Nhi đến nay còn tưởng là Nhị phu nhân là tri kỷ là một người thím dâu tốt, thật không ngờ là, Nhị phu nhân này còn luôn luôn cùng Lưu di nương cùng nhau tiến cung tiếp kiến bản thân mình, giả bộ một lòng muốn tốt cho Mai Nhi, trước mặt thì biểu hiện quyết tâm, quay sau lưng lại là mặt khác, sắc mặt ác độc.

Ngày đó Mai Nhi liền muốn đi nháo với Nhị phu nhân, cũng do mình cưỡng chế khuyên giải, người ta âm thầm hạ thủ, Mai Nhi làm sao có thể chắc chắn rõ ràng là nàng ta làm, âm thầm động tay động chân mới là biện pháp hay, trong phủ Thái tử càng thêm phức tạp hung hiểm so với Giản Thân Vương phủ, quả thực từng bước đều là bẫy rập, khắp nơi đều có nguy cơ, nếu như không có tâm cơ thủ đoạn cao tay, vị trí Thái tử phi của chính mình cũng không thể ngồi ổn, càng đừng nghĩ an an ổn ổn sinh hạ hài tử.

Cho nên, nàng để Thượng Quan Mai trước mắt chịu đựng, tìm kiếm thời cơ, đối với Nhị phu nhân quay giáo một kích, nhất định phải bắt được chỗ hiểm của Nhị phu nhân, bằng không, chỉnh nàng không suy sụp cũng không có ý nghĩa.

Bởi vì một kiện sự này, cách nhìn của Thái tử phi đối với Cẩm Nương cải thiện thật lớn, trong tâm nổi lên cái nhìn thưởng thức với Cẩm Nương, khó khăn nhất chính là, nàng biết rõ muốn liên hợp Mai Nhi trước chống đỡ Đông phủ độc thủ, cái sách lược này so với Mai Nhi đã cao hơn một bậc, cho nên, hiện tại lôi kéo Cẩm Nương là thời cơ tốt nhất.

"Đệ muội, Mai Nhi tuy nói so với muội lớn hơn một chút, nhưng tính tình lại khờ dại đơn thuần, trong phủ, muội nên quan tâm nàng một chút, miễn cho nàng ngốc nghếch, nhặt cọng rơm lại coi là vàng thỏi, không có nhãn lực nhìn người nhìn vật, bị người bán còn giúp người ta đếm bạc." Thái tử phi cũng lười khách sáo, đi thẳng vào vấn đề nói với Cẩm Nương.

Cẩm Nương tất nhiên là biết rõ theo lời trong miệng Thái tử phi rơm rạ là ai, Thái tử phi có thể khôn khéo hơn rất nhiều so với Thượng Quan Mai, chịu nói ra minh bạch như thế, ý không sai biệt lắm bày ở bên ngoài, ít nhất là hiện tại, nàng là thành tâm thân cận với mình, Cẩm Nương muốn đúng là hiệu quả này, nhiều bằng hữu, tốt hơn nhiều so với nhiều địch nhân, Giản Thân Vương phủ thủ quá sâu, bốn bề thọ địch, khắp nơi mắt lang sói nhìn chằm chằm thật khó chịu, huống chi, Nhị phu nhân, Lưu di nương, lớn nhất dựa vào chính là Thái tử phi, mình có thể cùng Thái tử phi giao hảo, đó chính là bớt đi một kình địch lớn nhất.

"Điện hạ nói quá lời, Đại tẩu kỳ thật cũng là người thông tuệ, chỉ là, nàng tâm địa thuần hậu, thậm chí không có nghĩ tới người lại xấu xa như vậy, thần phụ cũng bởi vì bị người đó hại, cho nên mới phải lo lắng cho Đại tẩu, không nghĩ tới, những người kia, không chỉ là đối với thần phụ lòng dạ ác độc, đối với Đại tẩu cũng không có nương tay, ai, ta cùng Đại tẩu, thật đúng là nên cẩn thận sống qua ngày ở Giản Thân Vương phủ." Cẩm Nương cũng không khách khí, lời nói cũng nói trắng ra, nàng cũng không nghĩ ở trước mặt Thái tử phi có vẻ quá mức có tâm cơ, như vậy sẽ chỉ làm Thái tử phi đối với chính mình sinh lòng cảnh giác.

"Ừ, muội làm rất khá, việc này, tỷ tỷ cũng rất cảm kích muội, đây chính là quan hệ đến chuyện hạnh phúc cả đời của Mai Nhi, muội không phải giúp qua loa, cũng coi là cái đại ân." Thái tử phi bưng chén quả tương tử, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, chân thành nói với Cẩm Nương.

Cẩm Nương vội vàng lại khiêm tốn vài câu, Thượng Quan Mai cũng là theo lời nói của Thái tử phi, luôn cảm tạ Cẩm Nương, khiến cho Cẩm Nương mặt đỏ rần, rất không được tự nhiên muốn đứng dậy đáp lễ với Thượng Quan Mai, Thái tử phi thấy liền cười ra tiếng, phất phất tay nói: "Quên đi, việc này nói đến đây thôi, Mai Nhi trong nội tâm minh bạch, ai là người tốt, ai là người xấu là được rồi."

Tiếp theo lại kéo tay Cẩm Nương tay nói: "Hôm nay mời muội tới, thứ nhất là cảm tạ muội chi ân cứu trợ Mai Nhi, sau là muốn mời muội hỗ trợ, lần trước ở trong Dụ Thân Vương phủ, kiến thức qua điều trần của muội, thật là làm cho tỷ tỷ ta đại khai nhãn giới, nhưng mà trong phủ Thái tử quy chế cũng không giống như Giản Thân Vương phủ, tỷ tỷ ta thông thường quá nhiều chuyện, không có công phu nghĩ lại, một mực không nghĩ ra phương pháp quản lý tốt mọi chuyện trong cung, vừa rồi muội cũng nhìn thấy rồi đó, ngày tết sắp đến gần, ngay cả quần áo cho cung nhân cũng chưa có chuẩn bị tốt, thật sự là đáng giận."