Cô Gái Đùa Với Lửa - Phần II - Chương 04 - Phần 2

Cô mệt nhưng vui sau cơn hứng mua sắm. Cô chất tất cả chỗ hàng lên chiếc Micra Nissan cô thuê rồi buông sụp mình xuống ở trong quán Café Java tại Hornsgatan. Cô mượn tờ báo chiều của bàn bên, đọc biết rằng đảng Xã hội Dân chủ vẫn đang cầm quyền và hình như trong khi cô đi xa thì đã chả xảy ra khoảnh khắc lớn nào ở Thụy Điển sất.

8 giờ tối cô đến nhà. Trong bóng tối kín đáo, cô mang đồ đạc ra khỏi xe rồi mang lên căn hộ V. Kulla. Cô để tất cả thành đống tú ụ ở trong sảnh rồi bỏ nửa giờ ra cố tìm lấy chỗ cất chúng. Rồi cô mở nước vào bồn tắm vốn đủ lớn cho ba người tắm thoải mái. Cô nghĩ đến Blomkvist một lát. Cho đến khi trông thấy bức thư của anh sáng nay, suốt mấy tháng qua cô không nghĩ tới anh. Cô nghĩ liệu anh có nhà hay không và không biết mụ Berger hiện có đang ở nhà anh hay không.

Một lúc sau, cô hít một hơi dài, nằm úp sấp lại, cho người chìm xuống dưới mặt nước. Cô đặt tay lên ngực, bẹo mạnh vào núm vú, nhịn thở khá lâu cho tới khi phổi bắt đầu đau tức.

Erika Berger, Tổng biên tập, xem đồng hồ khi Blomkvist đến. Gần như muộn mười lăm phút so với kế hoạch họp đúng vào 10 giờ sáng ngày thứ Năm thứ hai mỗi tháng. Đường nét các kế hoạch dự kiến cho số báo sau đã được phác qua còn các quyết định về nội dung thì đã được đề ra trước vài tháng.

Blomkvist xin lỗi vì đến muộn, lầm bầm giải thích mấy lời mà chả ai nghe hay ít ra muốn bận tâm biết. Ngoài Berger, cuộc họp gồm có một trợ lý tòa soạn, Malin Eriksson, cộng sự và trưởng ban mỹ thuật Christer Malm, phóng viên Monika Nilsson và những người làm ngoài biên chế Lotie Karim và Henry Cortez. Blomkvist nhận thấy ngay là vắng cô thực tập nhưng lại có thêm một bộ mặt mới tại bàn hội nghị nhỏ trong văn phòng Berger. Để một người ngoài cuộc dự các cuộc họp đặt kế hoạch của Millennium là rất không bình thường với chị.

- Đây là Dag Svensson. - Erika nói. - Nhà báo tự do. Chúng ta sẽ đặt anh ấy viết một bài.

Blomkvist bắt tay người đàn ông. Svensson mắt xanh, tóc vàng tóc cắt kiểu lính và râu thì đã ba ngày chưa cạo. Anh khoảng ba mươi và nom vẻ thích nghi đến mức đầu trơ trán bóng với chỗ lạ.

- Mỗi năm chúng ta thường phát hành một hai số tạp chí có chủ đề. - Berger nói tiếp chỗ chị vừa ngừng lại. - Tôi muốn dùng bài báo của Dag vào số tháng Năm. Đã đặt hàng nhà in vào ngày 27 tháng Tư. Như vậy là chúng ta có ba tháng ngon lành để cho ra các bài báo.

- Vậy đề tài là gì? - Blomkvist hỏi thẳng trong khi rót cà phê ở phích ra.

- Tuần trước Dag đến gặp tôi với đề cương bài báo. Vì thế tôi đề nghị anh ấy cùng họp hôm nay. Anh mang đề cương đi chứ, Dag?

- Buôn lậu. - Svensson nói. - Buôn lậu tình dục. Ở đây trước hết là con gái các nước vùng Baltic và Đông Âu. Nếu chị cho phép tôi bắt đầu từ đầu thì xin nói là tôi đang viết một quyển sách về đề tài này do đó vì sao tôi lại liên hệ với Millennium - vì chỗ chị nay đã làm cả xuất bản sách.

Tất cả nom vẻ đều thích thú. Đến nay Nhà xuất bản Millennium mới ra chính xác có một đầu sách cục gạch cách đây một năm của Blomkvist về đế chế tài chính của nhà tỉ phú Wennerstrom. Quyển sách đang được tái bản lần thứ sáu ở Thụy Điển, đã được xuất bản bằng tiếng Na Uy, Đức và Anh và sớm sắp được dịch cả sang tiếng Pháp. Kết quả bán sách là đáng kể ở chỗ quyển sách bây giờ đã rất nổi tiếng và được mọi tờ báo đưa tin.

- Chuyện làm ăn xuất bản sách của chúng tôi không quy mô lắm. - Blomkvist nói thận trọng.

Svensson lại khẽ mỉm cười.

- Tôi biết thế. Nhưng các anh chị có phương tiện để xuất bản một quyển sách.

- Có nhiều công ty lớn hơn. - Blomkvist nói. - Những nơi đã có cơ ngơi vững.

- Chắc chắn như thế rồi. - Berger nói. - Nhưng với năm nay chúng tôi đang thảo luận khả năng về việc bắt đầu một danh sách xuất bản nhằm vào khe hở mà chưa ai làm, cộng thêm vào với các hoạt động thường xuyên của chúng tôi. Chúng tôi đã mang chuyện này ra hai cuộc họp ban biên tập và ai cũng tích cực. Chúng tôi đang nghĩ đến một danh sách rất nhỏ - ba, bốn đầu sách một năm - phóng sự về những vấn đề khác nhau. Nói cách khác là những ấn phẩm báo chí điển hình. Sách của anh sẽ là một cuốn mở đầu hay cho loại này đấy.

- Buôn lậu. - Blomkvist nói. - Anh nói cho xem nó là thế nào.

- Bốn năm nay tôi đào vào đề tài buôn lậu. Tôi có được vấn đề này là qua một bạn gái - cô ấy tên là Mia Johansson, là nhà tội phạm học và nghiên cứu về giới. Trước đây cô ấy làm ở Trung Tâm Dự phòng Tội phạm, đã có viết một báo cáo về buôn bán tình dục.

- Tôi đã gặp chị ấy. - Eriksson thình lình nói. - Hai năm trước tôi có làm với chị ấy một cuộc phỏng vấn so sánh cách tòa án đối xử với nam và nữ.

Svensson cười:

- Chuyện ấy đã có khuấy động. Nhưng năm, sáu năm nay cô ấy nghiên cứu chuyện buôn lậu. Chúng tôi đã gặp nhau như thế. Tôi đang theo đuổi câu chuyện về buôn bán tình dục trên Internet thì được tin cô ấy có biết đôi chút. Và cô ấy biết thật. Để nói gọn lại: cô ấy và tôi bắt đầu làm việc với nhau, tôi là nhà báo còn cô ấy nhà nghiên cứu. Trong quá trình bắt đầu hẹn hò nhau, một năm trước, chúng tôi đã sống chung. Cô ấy đang học tiến sĩ, năm nay sẽ bảo vệ luận án.

- Vậy là cô ấy làm luận án trong khi anh...?

- Viết phiên bản dễ hiểu hơn cho luận án ấy và có đưa cả nghiên cứu của tôi vào trong đó. Đại khái một bài viết ngắn hơn hình thức bài báo tôi đã nói sơ sơ với Erika.

- OK, hai người làm việc với nhau như một nhóm. Bài báo về gì?

- Chúng ta có một chính phủ đã ban hành một đạo luật cứng rắn về buôn bán tình dục, chúng ta có cảnh sát được chỉ định trông nom chuyện đó để cho luật được tuân thủ còn tòa án thì được chỉ định xét xử các tội nhân tình dục - chúng ta gọi đám đàn ông, bọn thiếu suy nghĩ, là tội nhân tình dục từ khi mua dịch vụ tình dục trở thành một tội - và chúng ta có truyền thông đại chúng viết những bài báo bất bình về đề tài này, vân vân... Đồng thời, Thụy Điển là một trong những nước nhập khẩu nhiều nhất gái điếm từ Nga và vùng Baltic.

- Và anh chứng minh được chuyện đó?

- Thì có bí mật gì đâu. Thậm chí cũng chả đáng là tin tức nữa cơ. Cái mới là chúng tôi đã gặp và chuyện trò với chừng hơn chục gái điếm. Phần lớn họ tuổi từ mười lăm đến hai mươi. Từ Đông Âu khổ cực, họ bị dụ đến Thụy Điển vì một hứa hẹn về công ăn việc làm rồi kết thúc trong nanh vuốt của một mafia tình dục đểu cáng. Các cô gái ấy đã trải qua những điều mà ngay cả phim ảnh cũng không cho các anh chị thấy được.

- OK.

- Vậy điều ta đang nói đây là tâm điểm luận án của Mia chứ không phải sách.

Mọi người nghe chăm chú.

- Mia đã phỏng vấn các cô gái. Việc tôi làm là dựng đồ thị về tình hình các nhà cung cấp gái và cơ sở khách chơi.

Blomkvist mỉm cười. Anh chưa gặp Svensson trước đây nhưng anh cảm thấy ngay anh ta là loại nhà báo anh thích, một người đi thẳng ngay vào trung tâm câu chuyện. Với Blomkvist, quy tắc vàng của nghề báo là luôn luôn có người gánh lấy trách nhiệm. Những gã tệ hại.

- Và hai người đã tìm ra những sự việc thú vị?

- Thí dụ tôi có thể cung cấp tư liệu về một viên chức ở Bộ Tư pháp từng tham gia soạn thảo các luật về buôn bán tình dục nhưng lại đã thông qua công ty của mafia tình dục mà khai thác ít nhất hai cô gái từ nước ngoài đến Thụy Điển. Một cô mười lăm tuổi.

- Ái chà!

- Tôi làm việc thất thường với bài báo này trong ba năm. Quyển sách sẽ có những nghiên cứu trên nhân chứng về những người mua dâm. Đó là ba nhân viên cảnh sát, một trong số họ làm việc cho Cảnh sát An ninh, một nữa cho Đội chống tệ nạn. Có năm luật gia, một công tố viên và một thẩm phán. Cũng có ba nhà báo, một trong số đã viết những bài báo về buôn bán tình dục. Trong đời tư, anh này đã làm trò cưỡng dâm với một gái điếm người Tallinn - và trong trường hợp này thì không phải là trò chơi thuận lòng. Tôi đang nghĩ gọi tên ra như thế nào. Tư liệu tôi thu thập được đều vững chắc.

Blomkvist huýt gió, anh nói:

- Từ khi trở lại làm xuất bản, tôi cứ muốn kiểm tra tư liệu bằng lược bí. Lần trước kiểm tra ẩu nguồn tin, tôi đã kết thúc bằng ba tháng ngồi tù.

- Nếu các anh chị muốn in bài báo, tôi có thể đưa ra tất cả các tư liệu mà các anh chị muốn. Nhưng bán bài báo cho Millennium, tôi có một điều kiện.

- Anh muốn chúng tôi cũng phát hành cả quyển sách nữa. - Berger nói.

- Đúng thế. Tôi muốn ném nó ra như một quả bom và ngay hiện tại, Millennium là tờ tạp chí đáng tin nhất, nói thẳng nhất trong nước. Tôi tin không một nhà xuất bản nào dám cho xuất bản một quyển sách thuộc kiểu này của tôi.

- Vậy là không sách thì không bài báo? - Blomkvist hỏi.

- Tôi nghe chuyện này thấy nghiêm túc và hay đấy. - Eriksson nói.

Có tiếng Cortez lầm rầm là tán thành.

- Bài báo và quyển sách là hai chuyện khác nhau. - Berger nói. - Với tạp chí, Mikael là người phát hành và chịu trách nhiệm về nội dung. Còn về phát hành quyển sách thì tác giả chịu trách nhiệm về nội dung.

- Tôi biết. - Svensson nói. - Tôi không ngại chuyện đó. Lúc phát hành quyển sách, Mia sẽ gửi cảnh sát một bản báo cáo chống lại tất cả những ai bị tôi nêu tên ra.

- Thế này rồi sẽ khuấy một trận loạn xà ngầu lên cho mà xem. - Cortez nói.

- Chuyện mới nói có một nửa thôi. - Svensson nói. - Tôi cũng đang phân tích một số mạng máy tính kiếm tiền từ buôn bán tình dục này. Chúng tôi đang nói đến tội ác có tổ chức.

- Và ai dính vào?

- Cái quá đỗi bi kịch là ở chỗ này. Mafia tình dục là một bè lũ bỉ ổi những kẻ không ra gì. Khi bắt đầu nghiên cứu, tôi thật sự không biết mình chờ đợi cái gì ở đây nhưng như thế nào đó rồi chúng tôi - ít nhất là tôi - đã hiểu rằng mafia là một băng đảng ở trên nấc thang cao hơn của xã hội. Một số phim ảnh Mỹ về vấn đề này chắc đã góp phần vào hình ảnh đó. Bài báo về Wennerstrom của anh. - Svensson quay lại Blomkvist. - Cũng cho thấy vấn đề đôi khi nó thật sự là như thế. Nhưng ở khía cạnh nào đó Wennerstrom là một ngoại lệ. Điều mà tôi xới lên là một băng đảng của những tên thất bại tàn nhẫn và bạo dâm không đọc thông viết thạo. Chúng là những đứa ngu ngốc hoàn toàn khi nói đến chuyện tổ chức và tư duy chiến lược. Có móc nối với những dân chơi xe máy và một phần nào với những nhóm có tổ chức hơn. Nhưng nói chung thì cai quản chuyện buôn bán tình dục là một lũ những đứa mạt hạng.

- Tất cả cái này đều được nêu bật lên trong bài báo của anh. - Berger nói. - Chúng ta có pháp luật và lực lượng cảnh sát cùng một hệ thống tư pháp mà chúng ta tài trợ cho mỗi năm hàng triệu curon tiền thuế để xử lý chuyện buôn bán tình dục... thế mà họ không tóm cổ nổi một lũ những tên ngu ngốc ấy.

- Đây là một sự xúc phạm ghê gớm vào các quyền con người, còn các cô gái dính líu vào thì ở dưới cùng bậc thang xã hội, quá xa cho nên không quan tâm gì đến hệ thống pháp lý. Họ không đi bầu cử. Họ nói bập bẹ tiếng Thụy Điển, trừ những chữ họ cần đến để cài đặt mánh múng. Trong các tội phạm liên quan đến buôn bán tình dục, 99,99 phần trăm không báo cáo với cảnh sát còn những cái được báo cáo thì khó dẫn đến được buộc tội. Điều này đã trở thành tảng băng trôi lớn nhất trong thế giới tội ác Thụy Điển. Hãy thử tưởng tượng các vụ cướp nhà băng đã được giải quyết uể oải như thế thì sẽ thấy. Điều này là không thể hình dung nổi. Bất hạnh là tôi đã đi đến kết luận rằng phương pháp cai quản này sẽ không sống nổi lấy một ngày vì lẽ hệ thống tư pháp về tội phạm đã đơn giản là không thiết xử lý nó. Xúc phạm các thiếu nữ ở tuổi mười mấy đến từ Tallinn và Riga không phải là quyền ưu tiên cho ai. Một gái điếm là một gái điếm. Đó là một bộ phận của chế độ.

- Và ai cũng biết thế. - Eriksson nói.

- Vậy tất cả nghĩ sao? - Berger nói.

- Tôi thích vụ này. - Blomkvist nói. - Chúng ta sẽ nhào vô vụ này đến cùng và cái này chính là tất cả lý do vì sao lại cho khởi động tờ Millennium trước tiên.

- Vì thế nên tôi vẫn cứ làm ở đây. Thỉnh thoảng giám đốc phát hành cũng cần phải liều nhảy từ trên vách đá xuống chứ. - Nilsson nói.

Mọi người đều cười, trừ Blomkvist.

- Anh ấy duy nhất là người đủ độ hâm rồ để ôm lấy công việc phát hành. - Berger nói. - Tháng Năm chúng ta sẽ làm số báo có chủ đề này. Và lúc đó sách của anh cũng ra.

- Sách xong chưa? - Blomkvist hỏi.

- Chưa. Tôi đã có toàn bộ đề cương nhưng mới viết một nửa. Nếu các anh chị tán thành xuất bản quyển sách và cho tôi tiền ứng trước, tôi có thể dành hết thời gian ra làm nó. Nghiên cứu gần như đã xong hết cả rồi. Còn lại vài chi tiết phụ - thật ra chỉ là xem lại tư liệu tôi đã biết - và đối chất các tên ngu ngốc mà tôi sẽ lôi ra để trị.

- Chúng ta sẽ cho nó ra giống như quyển sách về Wennerstrom. Tôi sẽ bỏ một tuần ra trình bày nó. - Malm gật đầu. - Và hai tuần để in. Chúng ta sẽ làm các đối chất trong tháng Ba tháng Tư rồi tóm tất cả lại vào một phần cuối cùng mười lăm trang. Ngày 15 tháng Tư sẽ có bản thảo hoàn thiện nên chúng ta có thì giờ xem xét kỹ mọi nguồn tin.

- Chúng ta sẽ làm hợp đồng như thế nào về các việc này và vân vân?

- Trước đây tôi đã có lần thảo một hợp đồng sách nhưng lần này chắc tôi phải nói chuyện với luật sư của chúng ta. - Berger cau mày. - Nhưng tôi đề nghị một hợp đồng ngắn hạn từ tháng Hai đến tháng Năm. Chúng ta sẽ không chi trả cho những râu ria thêm thắt.

- Thế là tốt với tôi. Đúng là tôi cần một món lương cơ bản.

- Không thì theo lệ thường là chia đôi mỗi bên một nửa số tiền kiếm được từ quyển sách sau khi đã thanh toán các chi phí. Anh thấy sao?

- Nghe quá hay. - Svensson nói.

- Phân công luôn. - Berger nói. - Malin, tôi muốn anh lên kế hoạch về số báo có chủ đề này. Trách nhiệm đầu sổ của anh là tháng sau khởi động thì anh sẽ làm việc với Dag và in bản thảo. Lottie, tôi muốn từ tháng Ba đến tháng Năm anh ở đây tạm thời làm trợ lý tòa soạn cho tạp chí. Anh sẽ phải đi làm đủ giờ, Malin và Mikael sẽ đỡ lưng anh khi thời gian cho phép.

Eriksson gật đầu.

- Mikael, em muốn anh phụ trách biên tập quyển sách. - Berger nhìn sang Svensson. - Mikael kín miệng nhưng thật sự là một biên tập viên giỏi và anh ấy biết điều tra nghiên cứu. Anh ấy lấy kính hiển vi ra soi từng câu chữ của anh. Anh ấy sẽ nhào đến mỗi chi tiết như con diều hâu vồ mồi. Tôi vui là anh muốn chúng tôi xuất bản quyển sách của anh nhưng ở Millennium, chúng tôi cũng có những vấn đề đặc biệt. Chúng tôi có một hai kẻ thù chả muốn gì hơn là cho chúng tôi sập tiệm. Nếu chúng ta quyết nhào vô đến cùng để xuất bản một cái gì như quyển sách này thì nó phải chính xác trăm phần trăm. Chúng ta không cho phép bất cứ cái gì kém chính xác.

- Và tôi cũng không muốn làm nó khác với ý chị.

- Tốt. Nhưng suốt mùa xuân có ai đó nhòm ngó anh và phê bình anh đủ thứ thì anh có chịu nổi không?

Svensson nhăn răng cười, nhìn Blomkvist.

- Cứ nêu ra.

- Nếu đây sẽ là một số báo có chủ đề thì chúng ta sẽ cần có nhiều bài báo hơn nữa. Mikael, em muốn anh viết về tài chính của việc buôn bán tình dục. Chúng ta đang nói đến bao nhiêu tiền mỗi năm đây? Ai kiếm tiền trong buôn bán tình dục và tiền ấy đi đâu? Chúng ta có thể tìm ra bằng chứng rằng có một số tiền nào đó đã đi đến các két sắt của Chính phủ không? Monika, tôi muốn chị điểm lại các vụ xâm hại tình dục nói chung. Nói chuyện với các nơi mà phụ nữ trú thân, với các nhà nghiên cứu, các bác sĩ và những người làm công tác phúc lợi. Hai anh chị sẽ cùng Dag viết những bài bổ trợ. Henry, tôi muốn anh phỏng vấn Mia Johansson - tự Dag không làm được việc đó. Chân dung: chị ấy là ai, chị ấy đang nghiên cứu cái gì, và kết luận của chị ấy ra sao? Rồi từ các báo cáo của cảnh sát, tôi muốn anh tiếp cận và làm các nghiên cứu đối tượng. Christer - ảnh. Tôi không biết chúng ta sẽ minh họa chuyện này như thế nào đây. Hãy nghĩ về chỗ này nha!

- Về chuyện minh họa, chắc nó là chủ đề đơn giản nhất trong mọi chủ đề. Sẽ đậm chất nghệ thuật, không thành vấn đề đâu.

- Cho tôi thêm một cái. - Svensson nói. - Trong lực lượng cảnh sát có một số ít người đang làm việc hết sức tốt. Phỏng vấn vài người trong họ có thể là một ý.

- Anh có tên một ai không? - Cortez nói.

- Có cả số điện thoại. - Svensson nói.

- Nhất. - Berger kết luận. - Chủ đề của số báo tháng Năm là buôn bán tình dục. Trọng điểm chúng ta cần làm là việc buôn bán này chống lại các quyền con người, các tên tội phạm phải được lôi ra, phải được xử như những tội phạm chiến tranh hay những đội tử thần hay những kẻ tra tấn hành hạ ở bất cứ đâu trên thế giới. Bây giờ nào, chúng ta hãy cùng đi xây dựng.