02. Thơ - Khép cửa - Bối rối

Thơ

“Đọc thơ Nguyên, người ta thấy tình yêu ứ đầy từng câu chữ, nỗi thèm sống cựa quậy trong từng hình ảnh và nhiệt huyết của một con người muốn-làm-cái-gì-đó-cho-cuộc-đời-này.”

Thu Hà - Báo Tuổi trẻ

---

Khép cửa

Anh khép cửa cho mùa thu cởi áo

Còn em, trút lá…

… giữa phòng anh

Lá chưa chạm đất

Mà đông đã về!…

Bối rối

Ta đợi em, và mùa thu cũng đợi

Em giấu em sau nụ cười chợt vội

Ta giấu ta, mưa lá ngang lời…

Có điều gì em giấu ở vành môi

Vành môi mảnh như trăng chiều cả thẹn

Đêm rèm buông, em đừng níu nắng

Đừng thả giọt lòng

lơ lửng

hóa heo may…