Cây Chuối Non Đi Giày Xanh - Chương 4-03

Tôi lại xuống nhà nội tôi. Lại chạy qua nhà ông Hoạch.

Chị em nhỏ Lan thấy tôi ghé chơi, mặt bừng lên như thắp nến. Từ ngày tôi không xuống nhà nó, nhỏ Lan cũng ít lên nhà tôi. Làm như tôi không chơi với nó thì ba nội tôi không thèm gửi bánh trái cho chị Hoài:

Nhỏ Phượng hồn nhiên nắm tay tôi:

-Lâu nay sao anh không ghé nhà em?

-Anh bận học bài. - Tôi nói dối.

-Anh đem tập xuống nhà nội anh ngồi học cũng được mà. Rồi khi nào rảnh rỗi anh chạy qua chơi với em.

Tôi đưa mắt nhìn lên cây khế cạnh hàng rào, thấy trái chín không người hái nằm im lìm trong bóng lá giống như đang thiu thiu ngủ. Dưới gốc cây, trái héo rụng đầy trên cỏ khiến lòng tôi bất giác nao nao.

Nhỏ Lan bâng quơ:

-Dạo này có người bận rộn.

Tôi biết nó trách khéo tôi nhưng khi tôi nhìn sang thì nó đỏ mặt bỏ chạy xuống bếp.

Từ hôm đó, tôi thường xuyên đến chơi với chị em nhỏ Lan. Tôi mặc kệ lệnh cấm của nhỏ Thắm.

Nó sắp lấy chồng rồi, có thèm chơi với tôi nữa đâu mà tôi phải nghe lời nó. Tôi đâu có ngu. Tôi biết nhỏ Lan mến tôi. Nhưng mến kiểu gì thì tôi không biết. Ngay cả nhỏ Lan chắc cũng không biết. Nó chỉ biết bẽn lẽn và lặng lẽ nấu chè đãi tôi mỗi khi tôi ghé chơi.

Khác với chị nó, nhỏ Phượng không giấu giếm tình cảm của mình, có lẽ nó không biết cách giấu giếm. Nó rất thích nắm tay tôi. Chỉ để lắc qua lắc lại, chu miệng vòi vĩnh:

-Anh bắt dế cho em chơi đi! Tối qua em nghe có tiếng dế rúc chỗ bụi dâm bụt đằng sau hè nhà em.

-Con gái ai lại chơi đá dế.

-Sao không chơi được! Anh một con em một con bữa nào đá thì xem ai thắng.

Hôm nó nằng nặc:

-Gần tết rồi, anh và em làm hạt dưa đi. Mình làm được. Tết mình khỏi mua.

-Anh đâu có biết cách làm.

-Em biết. Bữa nào anh em mình ra chợ, tới sạp bán dưa hấu xin hạt về làm.

-Em đừng có nằm mơ. -Tôi gặt ngang - Sạp dưa hấu làm gì có hạt. Người ta mua dưa đem về nhà chứ đâu có ai đứng ăn tại chỗ.

-Dễ mà! Mình rình xem ai mua dưa thì mình đi theo.

Tôi nheo mắt:

-Rồi chờ họ ăn xong mình hỏi xin hạt?

-Vậy chứ sao! Dễ mà anh!

Với đầu óc ngây thơ của nhỏ Phượng, trên đời không có chuyện gì khó. Tôi phì cười:

-Tức là mình phải lẽo đẽo đi theo cả trăm người mới gom được một bịch hạt dưa nhỏ xíu không đủ cho một người ăn?

Càng ngày tôi càng mến tính cách của nhỏ Phượng. Mười ba tuổi rồi mà sao nó không chịu lớn. À không về thể xác thì nó đã ra dáng một thiếu nữ. Nhưng tâm hồn nó cứ như đứa con gái bé thơ. Nhiều lúc tôi bâng khuâng nhận ra nhỏ Phượng chính là hình ảnh của nhỏ Thắm năm nào. Nhỏ Thắm của thời cùng tôi đi moi đất sét ở mép bàu, cùng rơi xuống nước, cùng được người ta vớt lên và cùng nằm sưởi ấm trong nhà thương như hai con chim non bị rét. Nhỏ Thắm cũng thích cầm tay tôi lắc lắc như nhỏ Phượng, nhiều khi chỉ để hỏi đi hỏi lại mỗi một câu rồi toét miệng ra cười khi nghe tôi trả lời đúng ý nó.

Lên lớp Chín, chỉ sau một mùa hè. Nhỏ Thắm hòn nhiên nhí nhảnh đó đột ngột biến mất. Cứ như thể cuộc đời đã đánh cắp nhỏ bạn thân thiết của tôi và tráo vào đó một nhỏ Thắm hoàn toàn xa lạ.

Nhưng bây giờ nhỏ Thắm đã trở về với tôi trong hình hài của nhỏ Phượng. Ý nghĩ đó khiến lòng tôi được an ủi rất nhiều. Tự nhiên tôi mong nhỏ Phượng đừng bao giờ lớn lên. Khi một đứa con gái lớn lên, tính tình đứa con gái sẽ thay đổi, nhiều rắc rối sẽ gặp đủ thứ phiền phức. Ờ, đừng bao giờ lớn lên nữa nghe nhỏ Phượng! Tôi nghe tôi nhủ thầm và tự hỏi không biết nhỏ Phượng có nghe được mong ước của tôi không.

Thấy tôi gần như ngày nào cũng lân la ở nhà ông Hoạch, chú tiểu Khôi có vẻ không hài lòng.

Chú không dám nói thẳng với tôi. Chỉ bóng gió:

-Dạo này Đăng siêng xuống chơi nhà bà nội quá há!

Tôi thừa biết chú tiểu Khôi nghĩ gì. Đây không phải là lần đầu chú trách tôi "thay lòng đổi dạ".

Tôi nghiêm mặt.

-Nếu chú có bà nội, chú cũng sẽ thường xuyên ghé chơi với bà chú giống như tôi, trừ khi chú không yêu bà.

Chú tiểu Khôi khác thằng Phan.Chú không giỏi mồm mép. Cái kiểu nói như giăng bẫy của tôi làm chú bối rối. Mặc dù biết tôi cố tình lảng tránh đề tài chính nhưng chú không biết phản ứng như thế nào, mặc nghệt ra đến tội.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3