Con Đường Đế Vương - Quyển 3 - Chương 4
Quyển 3 - Chương 4: Nỗi ô nhục của Van Hawk
Máy tính của Lee Hyun truy cập vào 1 trang web buôn bán item. Hầu như ngày nào cậu cũng vào đây để kiểm tra giá vật phẩm, tuy nhiên, hôm nay là 1 trường hợp ngoại lệ.
“Thật tuyệt vời”
Mức độ phổ biến của Royal Road tăng lên từng ngày. Tuần trước, số lượng vật phẩm niêm yết đã lên tới 160k, và hôm nay là 165k.
Chúng không phải là những item không bán được, khác hẳn so với các item có giá quá cao và ít được quan tâm. Hầu hết item được đăng ký từ tuần trước đều đã được bán hết.
Sau 1 ngày, các item đã được bán đi sẽ bị xóa khỏi danh sách, mặc dù vậy các item mới vẫn xuất hiện liên tục. Lee Hyn từ từ lăn chuột để kiểm tra danh sách các item.
“Xem ra tuần này có khá nhiều item hữu dụng”.
Item: Kiếm của Melain
Độ bền: 105/105
Damage: 40-43
1 thanh trường kiếm, được làm từ kim loại pha lẫn 1 lượng nhỏ mithril (1 loại kim loại hiếm). Thanh kiếm này mang sức mạnh vượt trội, do người thợ rèn nổi tiếng Melain đúc thành
Hạn chế:
Str 200
Lv 100
Trang bị thêm
+50% sát thương với lũ quái Undead
+25 Str
+17 Agi
Item: Vòng tay của Saikuri
Độ bền: 40/40
Một sáng chế của nhà ảo thuật lập dị Saikuri, người được biết đến với phép thuật mê hoặc ảo diệu. Ông đã truyền phép vào vòng tay của mình và giúp nó mang trong mình những khả năng phép thuật. Item này đã trở thành vật phẩm được tất cả mọi người trên đại lục này mong muốn sở hữu.
Hạn chế:
Lv 150
Trang bị thêm
+30% lượng MP tối đa
+20% khuyếch đại ma pháp
+10 tất cả chỉ số
Đây là 1 trong những item hiếm và rất được khao khát sở hữu trong Royal Road. Lee Hyun cũng rất thèm thuồng những loại vũ khí và trang bị có kèm theo khả năng đặc biệt kiểu như thế này.
‘Rổ giá thế nào nhỉ’
Giá khởi điểm cho thanh kiếm Melain ở mức 1,5tr won. Hiện tại, giá của nó đang tiếp tục tăng cao và chạm mốc 2,5tr won.
Thanh kiếm này không hạn chế class, và có thể được sử dụng bởi những người chơi có lv tương đối thấp. Vì vậy, giá của nó khá chát.
Vòng tay Sakuiri là item hiếm nên giá khởi điểm của nó là 3tr won, mức giá hiện tại của nó đã là hơn 5tr won rồi.
“1 cái giá trên trời”
Lee Hyun chỉ có thể liếm môi. Ngay từ đầu, cậu đã không có kế hoạch mua đồ từ những trang web đấu giá như thế này. Dĩ nhiên là nếu đầu tư 1 món đồ, cậu có thể sử dụng nó để đi săn quái. Cậu vẫn còn khoảng 30tr won để mua đồ.
Nhưng nếu đã bỏ tiền ra mua đồ thì không có điểm dừng. Những item tốt hơn sẽ xuất hiện liên tục, và mục đích ban đầu là mua đồ tốt để farm thật hiệu quả sẽ bị phá sản. Cần phải tiếp tục đầu tư để có những item tốt hơn.
Lee Hyun quyết định dừng tìm kiếm và bắt đầu viết 1 thread đấu giá. Cậu muốn bán tất cả những item thu thập được ở Lavias.
Chúng hầu hết là vũ khí của lũ Death Knight, và những loot (vật phẩm rơi ra từ quái) độc đáo hay có tầm quan trọng đặc biệt.
Trong số những loot được cậu đưa vào danh sách đấu giá. Có 1 số item cần thiết cho các nhiệm vụ, và chúng có thể được bán đế lấy tiền mặt. Hầu hết người chơi sẽ vứt, hoặc bán lại những item đó cho cửa hàng trong game, nhưng Lee Hyun luôn tin rằng ngoài đời thật cũng sẽ có người mua chúng.
Thời hạn đấu giá là 1 tuần, tương đương với thời gian 4 tuần trong game. Weed giữ lại cho mình những item tốt nhất rơi từ lũ Death Knight và đặt giá cho những item khác với giá khởi điểm 10k won. Mức giá khá mềm này sẽ thu hút nhiều người tham gia đấu giá. Sự cạnh tranh tăng cao, đồng nghĩa với việc giá cuối cùng của item chẳng mấy chốc sẽ ngang với giá thị trường, thậm chí còn hơn.
Với những loot thông thường, Weed đặt giá chung là 3k won. Đó là giá khởi điểm nhỏ nhất cho 1 cuộc đấu giá.
Lee Hyun đã đăng ký hơn 30 item trên trang đấu giá.
“Tăng giá lên nào, tăng giá lên nào. Nam mô amen Đà Lạt” - cậu cầu nguyện
Cậu rất lo lắng, vì đây là lần đầu tiên cậu đấu giá trực tiếp item của mình.
‘Không biết giá sẽ tăng đến bao nhiêu đây’
Cậu biết rằng, lời cầu nguyện sẽ không giúp tăng giá item, tuy nhiên, cậu vẫn hi vọng. Lee Hyun đã đánh giá mức độ cao nhất cho trang web đấu giá này - mức 3 kim cương (ở VN là 5 sao đấy)
Với mức đánh giá này, cậu nhận được 100 hoa hồng giao dịch miễn phí và các item cậu đăng ký đấu giá sẽ được đặt ở vị trí dễ nhìn nhất. Đó là vị trí ở giữa màn hình, các item còn được làm nổi bật nhờ 1 chiếc hộp màu đỏ chói lọi.
“Với sự nổi bật này, ít ra item của mình cũng không bị những item khác làm lu mờ”.
Mọi người bắt đầu đặt giá vũ khí của lũ Death Knight, 20k, rồi 30k won. Lee Hyun quan sát cuộc đấu giá 1 lát rồi đăng nhập vào Royal Road.
Cuộc đấu giá có thời hạn 1 tuần, nên ngay sau khi post bài, giá sẽ không thể được đẩy lên cao ngay.
Đế quốc Arpenian
Đây là đế quốc đầu tiên thống nhất đại lục Versailles. Tuy nhiên, sau 300 năm, đế quốc này dần suy tàn, và bị chia nhỏ thành những quốc gia như hiện tại.
Kể từ đó, lịch sử thuộc về những vị Hiệp sĩ, và những câu chuyện về họ bắt đầu được viết nên. Đó là những trang sử đẫm máu và tràn đầy sự chết chóc.
Để có thể tồn tại trong thời đại chiến tranh, các công quốc và quốc gia nhỏ có sức mạnh quân sự kém đã liên kết lại với nhau, hình thành nên liên bang Britten.
Trong những ngày đầu mới thành lập, 7 vương quốc sống trong không khí căng thẳng của sự nghi hoặc và mất lòng tin. Hiện tại, các vương quốc đã hợp nhất thành một, thông qua các quy định và điều luật, cũng như cho phép kết hôn xuyên quốc gia (như kiểu mấy bố HQ sang VN mình kiếm vợ ấy:v)
Vua của mỗi quốc gia có thể đến thăm các nước khác và được tiếp đón trang trọng như ở quê nhà. 7 vương quốc này cũng có 1 nền kinh tế lớn mạnh. Về mặt địa lý, chúng nằm ở phía đông trung tâm lục địa. Đó là 1 vị trí đắc địa, có thể tránh được những cuộc chiến tranh lớn, và nhờ đó yên tâm phát triển thịnh vượng.
Sự hình thành của những thành phố độc lập (đại khái là thoát khỏi sự quản lý của quốc gia, kiểu như Hong Kong của TQ) được tạo lập bởi các thương gia đã thúc đẩy thương mại và công nghệ phát triển như vũ bão.
Vì những lý do này, khá nhiều người chọn liên bang Britten là nơi bắt đầu.
Thị trấn Tomlin, nằm ở cực Đông liên bang Britten.
“Mua da thỏ đây”
“Ai muốn tham gia tổ đội train ở động Pesta thì pm”
“Tuyển class Cleric (bao gồm giáo sĩ, tu sĩ, linh mục v.v...). Priest (linh mục) lv 50 hoặc cao hơn. Phân bổ item rơi tăng gấp đôi so với đi train 1 mình”
Một đám đông người chơi tụ tập ở quảng trường. Họ mặc quần áo và trang bị đủ màu. Đám thương nhân hò nhau bu vào họ như kiến.
Liên bang Britten là 1 vương quốc có nền kinh doanh thương mại rất phát triển. Chính vì vậy, có khá nhiều thương nhân đến đây để buôn bán.
“Cậu mua đủ gia vị chưa”
“Chúng ta đã mua được rất nhiều thứ với giá rẻ, thế nên tôi nghĩ, lợi nhuận đợt này sẽ không phải dạng vừa đâu”
Làng Tomlin là nơi tập trung những người chơi có lv thấp và thương nhân. Với sự đa dạng của các loại hàng hóa được bán và trao đổi, rất nhiều thương gia thường xuyên lui tới nơi này.
Một toa xe từ từ tiến lại cổng vào phía đông của làng thu hút sự chú ý của nhiều người.
“Huh, gì vậy nhỉ”
“Cái xe nhìn có vẻ hơi lởm”
Các bánh xe lắc lư như sắp sửa rơi ra, vải phủ toàn giẻ rách. Tình trạng tồi tàn của chiếc xe không phải là điều thu hút sự chú ý của mọi người, mà là do nó đến từ phía Đông.
Weed đang điêu khắc, lần này là vị trí ghế ngồi của người đánh xe, Mapan thì đang chăm chỉ ngồi tính toán các loại chi phí.
Tai Mapan vẫn còn ù ù do bị ảnh hưởng từ những tiếng gầm của Weed khi họ thành công vượt qua dãy Bar Khu. Anh đã nghe Lion’s Roar nhiều đến mức gần như loạn óc.
Không giống như tiếng la hét của những chiến binh, gây áp lực đến kẻ địch và tăng cường chỉ số cho mình. Lion’s Roar là skill làm hạn chế tính hữu dụng của các chỉ số. Các skill dùng để khích lệ tinh thần quân sĩ, hay ra quân lệnh trong 1 trận chiến, có vẻ cũng không giống Lion’s Roar cho lắm, thường được sử dụng nhiều hơn.
Mặc dù Lion’s Roar là 1 skill có tác dụng mơ hồ như vậy, nhưng lv lại lên rất nhanh. Mỗi khi Weed hét lên trong thời gian dài, level của skill này lại tăng lên chóng mặt.
Weed đã nâng skill Lion’s Roar lên cao cấp lv 3. Để cảm ơn vì điều này, Mapan đã thề không bao giờ đi theo đường chiến binh (câu này là nói đểu, vì bị tra tấn bởi Lion’s Roar nên Mapan mới thề như vậy:v)
“Trời ơi, ở đây nhiều người hơn tôi nghĩ đấy”
Đó là ấn tượng đầu tiên của Weed về ngôi làng Tomlin. Mặc dù nó nằm ở rìa phía Đông, khu vực khỉ ho cò gáy của liên bang Britten, nhưng vẫn có khá nhiều người chơi tập trung ở đây.
Cuối cùng thì Weed cũng cảm nhận được cảm giác khi được đặt chân lên 1 vương quốc nằm ở khu vực trung tâm thì như thế nào. Khác hẳn với cảm giác khi ở Rosenheim, 1 trong số những nước láng giềng của liêng bang Britten.
Cuộc hành trình vượt qua dãy Bar Khu kéo dài mất gần 1 tháng trời, và cuối cùng họ cũng đặt được chân đến liên bang Britten. Họ đã gặp lũ giant spider (nhện khổng lồ) (1), rồi basilisk (2) (ai đọc Harry Potter chắc biết, đây là 1 loại rắn khổng lồ, cũng có thể coi nó là vua của loài rắn), ogre (3) (quỷ dạ xoa), và hàng đống lũ quái vật khác nhau trên đường đi.
Một lần ở bờ hồ, Weed đã bị lũ Water Demon (4) (thủy quái) giữ chân. Chúng dùng tay chân và xúc tu tấn công cậu quyết liệt.
Dãy Bar Khu thực sự là thiên đường trên mặt đất cho lũ quái vật. Làn sóng tấn công đầu tiên của lũ Lycanthrope thậm chí không bằng 1 nửa đợt tấn công thứ 2. Lũ Lycanthrope tấn công theo bầy, và họ đã phải chiến đấu hơn 10 giờ đồng hồ mới có thể thoát thân.
Mặc dù số lượng rất nhiều, nhưng Weed vẫn cần mẫn điêu khắc tất cả đống trang sức cậu có. Trên thực tế, để tăng lv điêu khắc lên trung cấp không phải chuyện dễ, ít nhất là tại thời điểm này.
Sau đó, bằng cách điêu khắc không ngừng, cậu đã học được skill mới để tạo mặt đá quý. Kỹ năng này khó thực hiện hơn nhiều so với điêu khắc gỗ, chắc cũng phải gấp 2 đến 3 lần. Và nhờ vậy, tinh thông điêu khắc đã leo lên lv 4 trung cấp.
Nhưng có 1 điều khiến Weed còn hài lòng hơn, đó là kỹ năng nghề thủ công cuối cùng cũng đạt lv 6 trung cấp. Skill nghề thủ công được thúc đẩy bởi skill điêu khắc đã phát triển khá nhanh, tầm ảnh hưởng của nó đến những skill khác là rất lớn. Có thể nói nghề thủ công là skill quan trọng thứ 2 sau điêu khắc.
“Weed, đây là lần đầu tiên cậu rời Rosenheim phải không”
“Ừ”
“Tôi đã du lịch đến khá nhiều nước khác nhau để gặp gỡ vài người bạn và nhận ra rằng Rosenheim là vương quốc mà bạn bè tôi ít định cư nhất. Thậm chí vương quốc Brent ở phía Bắc còn có nhiều người hơn”
“Với nhiều người thì Rosenhiem không phải là đất lành cho công việc kinh doanh” - Weed trả lời.
Nếu 1 người phát hiện ra khu vực mới, sau đó phong tỏa thông tin. Nhất là trong trường hợp 1 hầm ngục đặc biệt, hay hang quái, thì họ giành được “quyền sở hữu” khu vực đó.
Nếu 1 guild giành được quyền sở hữu, họ sẽ có khá nhiều lợi thế. Thứ nhất, các thành viên trong guild sẽ được tăng 20% khi train quái và các người chơi ngoài guild sẽ không thể vào khu vực “sở hữu” trong 1 khoảng thời gian nhất định trong ngày. Đó là nguyên nhân gây ra rất nhiều trận chiến và xung đột giữa các guild và những người chơi khác.
Điều này có thể thấy được thông qua hoạt động phát triển guild ở liêng bang Britten. Cuộc bao vây pháo đài Odein là 1 ví dụ.
‘Chúng ta nên giành thời gian để làm việc. Thay vì tham gia 1 trận công thành chiến ngớ ngẩn’
Weed và Mapan lảng tránh những ánh mắt ngạc nhiên đang nhìn chằm chằm vào họ.
Những ánh mắt này xuất hiện ngày càng nhiều, tuy nhiên họ tiếp tục bỏ qua. Ưu tiên hàng đầu của họ là buôn bán đồ. Vì đây là 1 ngôi làng nhỏ ở nông thôn, nên giá trị giao dịch tương đối nhỏ. Đối tác của họ là 1 ông già tốt bụng.
“Tôi đến đây để bán một vài thứ”
Mapan bắt đầu nói, bậc thầy buôn bán của chúng ta trưng ra vẻ nhiệt thành quen thuộc.
“À, những ngày qua đã có rất nhiều thương nhân đi qua làng của chúng tôi. Tôi rất cảm kích về điều này. Và 2 anh bạn trẻ đây có gì bán cho tôi nhỉ”
Mapan rút pho mát và dầu ô liu ra khỏi xe, từng thứ 1.
“Chúng tôi bán những thứ này”
“Ôi chúa ơi, chúng là đặc sản của vương quốc Rosenheim phải không? Chắc các bạn đã phải trải qua 1 hành trình dài, từ Rosenheim đến đây khá xa đấy. Tôi sẽ trả lần lượt 4 bạc và 8 bạc cho pho mát và dầu oliu”
Mapan thấy hơi do dự, nhưng sau đó anh nhắm mắt và chấp nhận bán sạch. Anh đã phải chịu đựng mùi pho mát và dầu oliu trong suốt cuộc hành trình, chúng thật tởm lợm.
Mỗi khi xe chở hàng dính ổ gà, bụng dạ Mapan lại đảo lộn lên. Royal Road thể hiện hiện thực quá xuất sắc, khiến Mapan có cảm giác lộn ruột y như thật.
“Thật biết ơn các cậu, ở đây khó kiếm pho mát và dầu ô liu lắm, 470 vàng chắc đủ rồi nhỉ”
“Cảm ơn ông”
Thông qua các giao dịch, Mapan thu về 200 vàng tiền lời cũng như tăng thêm 1 chút điểm danh vọng và tinh thông. Cuối cùng, chuyến đi dài ngày vất vả này cũng đã mang lại kết quả xứng đáng.
Suy cho cùng, hạnh phúc lớn nhất của 1 thương gia là cảm giác thành công và thỏa mãn từ sự giàu có do chính mình cực khổ gây dựng sau 1 thời gian dài.
Giờ thì đến lượt Weed
Mapan nhìn Weed đầy ghen tị. Thực phẩm đã mang lại nhiều lợi nhuận thế này rồi, vậy thì trang sức sẽ mang lại bao nhiêu chứ @@
‘Đá quý được Weed trực tiếp chế tác thành đồ trang sức’
Mapan nuốt nước bọt
Weed mở ba lô, lôi từng cái trâm cài đầu và vòng đeo tay ra.
“Ông sẽ trả bao nhiêu cho đống này”
Ngay lúc đó, cuộc giao dịch bắt đầu bị bao phủ bởi những lời bình luận của người chơi xung quanh.
“Đây là ngọc thô hả”
“Chúng đều là trang sức. Viên này là ngọc lục bảo... nếu tôi không nhầm, nó phải là lam ngọc mới đúng”
“Họ tìm thấy đống đá quý này ở đâu thế nhỉ”
“Chúng đẹp quá...”
Đám đông cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên. Thương nhân đến Tomlin để giao dịch thường là những người có lv khá thấp. Và đây là lần đầu tiên, phần lớn trong số họ được nhìn thấy trang sức.
Đối tác xem xét thật kỹ đống trang sức Weed đưa ra và ông bày tỏ sự đăm chiêu.
“Ở những thị trấn nhỏ bé như thế này, trang sức của cậu không thể bán được đâu. Tôi nghĩ cậu nên đến 1 thành phố lớn hơn chàng trai trẻ ạ”
Mapan đưa ra 1 lời nhận xét hữu ích.
“Trang sức thuộc loại vật phẩm xa xỉ, thay vì cố gắng bán chúng ở 1 thị trấn nhỏ, cậu nên bán ở 1 thành phố thương mại phát triển để có thể thu về nhiều lợi nhuận hơn. Theo tôi thì cậu nên bán trực tiếp chúng ở các cửa hàng trang sức hơn là giao dịch kiểu này. Giá chắc sẽ cao hơn đấy”
“Thật vậy hả”
Weed đưa trang sức trở lại trong túi. Dù sao thì ở thời điểm hiện tại, họ cũng chưa cần tiền đến mức phải bán chúng ở Tomlin.
Mỗi thị trấn hay thành phố đều có giá trang sức khác nhau, vì vậy Weed đưa chúng ra để tham khảo giá trang sức thị trường tại liên bang Britten.
Sau khi chất đầy giỏ hàng từ tiền bán thực phẩm của Mapan, họ đã hoàn thành tất cả những việc cần thiết phải làm ở làng Tomlin.
Ngay cả sau khi 2 chàng trai đã di chuyển chậm rãi về phía Tây bằng cái xe hàng ọp ẹp và biến mất dạng, những cuộc giao dịch của họ ở Tomlin vẫn trở thành chủ đề hot để mọi người bàn tán.
“Ở làng này mà còn không giao dịch được, không biết trang sức họ bán sẽ có giá bao nhiêu nhỉ”
“Trang sức thủ công đó cha nội, tôi cược là họ sẽ bán được với giá rất cao”
“Mục đích họ đến Trái Đất để làm gì:v” (nguyên bản câu này là họ đến từ chỗ éo nào trên trái đất vậy nhỉ)
“Họ đến từ hướng Đông! Nhưng chỉ có thiên đường của lũ quái vật, dãy Bar Khu án ngưỡng tại đó”
“Hư cấu! Chỉ bằng 2 người họ mà cũng vượt qua được dãy Bar Khu sao”
“Vương quốc Rosenheim. Chắc hẳn họ đã mua trang sức từ vương quốc Rosenheim, nhưng ở chỗ quái nào, vương quốc này chỉ bán ngọc thô thôi mà”
***
Sau vài ngày, Weed và Mapan lang bạt đến thủ đô của 1 nước đồng minh trong liên bang Britten, thành Regus của vương quốc Keuroin.
Nhìn từ xa, phía trước cổng thành, những con quái sơ cấp đang bị người chơi săn đuổi quyết liệt.
Mapan nhàn nhã nói “Thật là 1 khung cảnh bình yên”
“Yeah” – Weed cũng gật đầu tán thưởng. So sánh với lũ quái khát máu ở dãy Bar Khu, những con thỏ và cáo nhỏ này nhìn thật dễ thương.
Trời xanh, mây trắng uốn lượn, mặt trời tỏa những tia nắng ấm áp, cùng với những cánh đồng lúa vàng thẳng cánh cò bay. Weed và Mapan đang lặng người thưởng thức khung cảnh tuyệt đẹp mà chỉ Việt Nam và trong game có được:)).
Thành Regus được xây dựng bằng gạch đỏ cho phù hợp với cảnh quan xung quanh. Đây là 1 trong số ít những tòa thành có vẻ đẹp có thể so sánh với thành Serabourg thuộc vương quốc Rosoheim.
Được ngắm nhìn 1 cảnh vật yên bình như thế, thậm chí các bạn có thể làm thơ.
Art tăng 2 điểm (+2 ART)
Chỉ số Art không chỉ tăng lên khi thực hiện các tác phẩm nghệ thuật và còn được tăng thông qua việc ngắm nhìn những cảnh vật xinh đẹp trong khi du lịch.
Vương quốc Keuroin, điểm đến lý tưởng giành cho khách du lịch.
Ở đây có những thị trấn, tòa thành với vẻ đẹp hoàn mỹ, thu hút lượng lớn du khách. Có thể coi, đây là khu nghỉ mát nổi tiếng giành cho các cặp đôi đến để tận hưởng kỳ nghỉ.
Weed và Mapan cùng nhau tận hưởng những giây phút thư giãn hiếm có. Mapan thoải mái chiêm ngưỡng, qua đó giải tỏa hết những mệt mỏi và đau khổ trong người. Còn Weed lại chăm chú phân tích tòa thành.
‘1 tòa thành đẹp thế này sẽ là mô hình tốt để tạo ra các tác phẩm điêu khắc. Chắc là sẽ có nhiều người sẵn sàng bỏ tiền ra để mua chúng. Liệu lúc đó, skill điêu khắc của mình sẽ tăng đến mức nào’
Weed cố gắng ghi nhớ hình dạng ngọn tháp và chiều cao của thành lũy bằng cách phác họa chúng trong đầu khi đi dạo bộ bên ngoài tòa thành.
Bản năng của 1 nhà điêu khắc
Bất cứ cảnh vật gì cậu nhìn thấy, đều được bộ nhớ ghi rõ lại.
Weed và Mapan tiến đến trước cổng thành. Mapan cầm cương kéo con ngựa kéo xe tiến lên phía trước,
“Tôi sẽ đi trước”
Có 2 cách để có thể được vào thành. Một là đi qua cổng trước. Tất nhiên, Mapan chọn đường này. Nhưng anh bị 2 cảnh vệ có vũ trang ngăn lại.
“Mời nộp phí vào thành. Và tôi cũng cần anh đưa ra giấy phép kinh doanh”
Mapan ném 2 vàng về phía 2 cảnh vệ mà không do dự. Sau khi đã kiếm được 1 khoản đáng kể từ việc giao dịch thực phẩm ở 2 ngôi làng trước, 2 vàng với anh chỉ là con số nhỏ.
“Vị thương gia này, xin mời”
2 cảnh vệ cúi gập người xuống như thể đang gặp 1 vị quý tộc, và sau đó, họ mở cổng thành. Cổng lớn của thành Regus thường ở trạng thái đóng, nó chỉ được mở ra khi có người trả phí vào cổng.
Khí thế dạng này, thật phấn khích quá đi.
“Wow, không thể tin được”
“Người đó cũng đại gia quá đi, lập tức ném ra 2 vàng mà mặt không biến sắc”
Những người chơi gần đó bắt đầu xì xào bàn tán, có người còn bị shock. Mapan chỉ nhún vai.
“Này Weed, qua đây đi”
Trong 1 phút, Weed đi về phía cửa phụ. Cánh cửa nhỏ này được đặt bên cạnh cổng chính. Tuy nhiên, lần này các cảnh vệ được vũ trang lại ngăn cản cậu.
“Dừng lại, cậu không phải công dân của liên bang. Cậu đến lâu đài Regus làm gì”
Chỉ cần nhìn qua, cảnh vệ cũng có thể biết được Weed đến từ nơi nào. Mặc dù cậu đến từ vương quốc Rosenheim, nhưng để có thể xuất ngoại, đến thăm quan thủ đô của 1 nước khác, thủ tục không hề đơn giản, trước hết cần phải báo cáo lại cho chính quyền.
Nếu việc này không được báo cáo, nhiều khả năng cậu sẽ bị nghi ngờ là kẻ đang bị truy nã trong mắt các cơ quan chức năng.
“Tôi đến đây để buôn bán các mặt hàng thủ công, thưa những người cảnh vệ đáng kính”
“Được rồi, nếu vậy cậu phải trả phí theo đúng luật pháp của đất nước chúng tôi”
“Phí thông quan sao”
Ngay lập tức, Weed bắt đầu ca ngợi sự nỗ lực của những người cảnh vệ với 1 nụ cười thân thiện.
“Tôi thực sự ngưỡng mộ sự nghiêm túc, chặt chẽ của các vị trong khi thực hiện nhiệm vụ bảo vệ cổng thành Regus. Thế nào nhỉ... phải nói là có 1 không 2, thiên hạ vô địch thủ”
“W-well, tất nhiên rồi. Haha” – Các cảnh vệ cười lớn
Weed đã học được cách đối phó với những người lính thông qua kinh nghiệm vuốt đuôi ngựa các giảng viên trong trường đào tạo.
“Công việc này rất gian khổ có phải không? Nhưng được ở đây, giữ an toàn cho tòa thành lớn như thế này chắc phải là vinh dự lớn lắm. Ai muốn vào thành cũng bị giữ lại kiểm tra có phải không các anh”
“Tất nhiên rồi! Nếu cậu đến đây vì mục đích kinh doanh, cậu phải trả phí để được kinh doanh”
“Thế còn phí thông quan bình thường thì sao? Thực sự tôi chỉ còn 7 bạc”
“Thế là đủ rồi. Phí thông quan bình thường chỉ 5 bạc”
Weed nhíu mày trong khoảnh khắc. Và cậu lấy từ túi ra 4 bạc.
“Ôi, tôi chỉ còn mỗi 4 bạc thôi”
“...”
Khi Weed và Mapan vào thành Regus, họ đã quyết định chia đôi đường để thực hiện việc kinh doanh riêng lẻ.
“Tôi sẽ ngừng giao dịch nếu mua được loot. Có lẽ tôi sẽ tìm việc gì đó để làm. 1 ngày sau chúng ta gặp lại tại đây nhé”
Class thương nhân luôn có những nhiệm vụ độc đáo của riêng mình. Thông thường, đó là những nhiệm vụ có thể kiếm được hoa hồng.
“Tốt thôi”
Weed chia tay Mapan và ưu tiên hàng đầu của cậu là tìm 1 cửa hàng trang sức xung quanh các con phố nhộn nhịp. Tất nhiên là để bán đồ rồi.
Thành Regus, thủ đô của vương quốc Keuroin là 1 thành phố phồn thịnh. Vì vậy, không khó để có thể tìm ra 1 cửa hàng trang sức.
Tầng 1 và tầng 2
Cửa hàng trang sức ưu tiên 2 tầng giành riêng cho quý tộc. Người chơi thích khảm ngọc vào những item có lỗ, nhờ đó item sẽ có thêm những đặc tính riêng biệt.
“Quý khách đến đây để mua hàng ạ”
Weed được chào đón bởi quản lý cửa hàng. Đó là 1 NPC nữ mang vẻ đẹp thanh lịch.
“Tôi đến để bán hàng”
Weed lấy ra những viên ngọc từ trong balô của mình. Đủ loại ngọc phát sáng rực rỡ. Có những viên ngọc lục bảo màu xanh thẫm, lam ngọc màu tím than và cả ngọc trai nữa.
“Wow, tất cả đều là ngọc quý”
“Trước đây, tôi chưa từng thấy nhiều ngọc đến vậy”
Nó không khác nhiều so với những phản ứng của dân làng Tomlin. Sau khi kiểm tra kỹ càng những viên ngọc, người quản lý đưa ra 1 đề nghị giao dịch.
“Oh, tôi nghĩ sẽ trả bạn 2900 vàng cho số ngọc này! Nhưng... chờ đã, bạn là 1 nhà thám hiểm nổi tiếng và chức nghiệp của bạn có liên quan đến việc kinh doanh này, do vậy tôi sẽ trả cho bạn 3200 vàng”
Tại Rosenheim, Weed chỉ mất 1700 vàng để mua ngọc, và hiện tại, giá của chỗ ngọc đó là hơn 3000 vàng, mang lại cho cậu gần 100% lợi nhuận. Ngọc thô được mua từ Rosenheim có giá rẻ, sau khi qua xử lý thành trang sức, nó sẽ được bán với giá rất cao tại Keuroin.
‘Con bà nó, lời hẳn 1500 vàng? Tính cả thời gian vận chuyển và chế tác, thế này là ăn đủ cmnr’
Tại thời điểm này, nếu là 1 thương gia, bạn sẽ tiến hành cò kè mặc cả. Bạn có thể bán được hàng với giá cao hơn bao nhiêu không tùy thuộc vào level skill kinh doanh. Tuy nhiên, Weed không phải thương gia, vì vậy, cậu lấy ra cây đàn hạc (câu gái lấy tiền:v)
*Ttiring, Ding, Ttiring*
Đây là vũ khí bí mật dùng để cải thiện ấn tượng trong mắt NPC nữ quản lý cửa hàng. Một thi sĩ, hay 1 nghệ sĩ hạc cầm, có sức mạnh quyến rũ mọi người thông qua những màn biểu diễn của mình. Nó gợi mở sự ủng hộ, thiện chí của người nghe và qua đó mang lại nhiều lợi ích cho người nghệ sĩ. Trong trường hợp của Weed là tăng giá mua hàng:3
Ở level cao, 1 thi sĩ có thể nhận được sự yêu mến từ quần chúng và được ăn ở miễn phí tại các nhà trọ, nhà hàng.
“Wow, chàng trai này đang chơi đàn hạc”
“Anh tuấn tiêu sái quá đi”
“Tiếng đàn nghe thật tuyệt”
Weed biểu diễn một nhạc phẩm đơn giản, nhưng không quá tệ. Cậu đã cố ý giành thời gian rảnh rỗi để học được nhạc phẩm này và giờ nó bắt đầu phát huy tác dụng.
Sau khi theo dõi màn biểu diễn, ấn tượng của NPC về bạn đã tăng lên
Weed nhoẻn miệng cười. Quản lý cửa hàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại và chìm đắm trong tiếng đàn. Mục tiêu của cậu đã hoàn thành. Tuy nhiên, khi NPC nữ mở mắt, cô nói “Âm nhạc thì hay đấy, nhưng lại thiếu đi tiếng hát”
“Hát ư”
“Đúng vậy, bạn có thể hát chứ”
Weed không thể từ chối.
Trong thực tế, đã từng có thời gian Weed mơ ước trở thành 1 rocker. Tuy nhiên, cậu lại chẳng biết gì về nốt nhạc, giai điệu và cả lời bài hát nữa. Nói cách khác, cậu chính là Lệ Rơi ver2.
Người ta nói cậu là kẻ mù âm nhạc nặng. Tuy nhiên Weed không bao giờ chấp nhận thực tế đó. Vì thế, vừa gảy đàn hạc, cậu vừa bắt đầu hát.
“Tình là nhớ... Tình là mơ... Tình là thơ... Tình là xót xa... Mi ya hee... Mi ya hoo... Mi ya huuu... Mi ya há ha”
“Kyyaaa”
“Đm... Hát như cái nồi”
“Chạy thôi bà con”
Thực sự, đối với Weed, sự khác biệt giữa sư tử hống và hát 1 bài là gì?
Giọng ca của Weed khiến người nghe bị shock nặng. Chỉ cần nghe 1 chút thôi, bạn sẽ thấy chóng mặt và khó thở. Và sau đó sẽ là cảm giác muốn nôn sạch tim gan phèo phổi ra ngoài.
“Em đi xa quá... Em đi luôn đi nhá”
Weed tiếp tục gào lên như sư tử hóa dại. Không hề có giai điệu, chỉ có tiếng ồn. Cậu gào càng lúc càng to như thể đó là cách tốt nhất để trình bày 1 ca khúc.
Khi Weed kết thúc liên khúc khủng khiếp của mình, đám đông đã chạy toán loạn. Chỉ còn lại quản lý cửa hàng còn có can đảm đứng lại, nhưng đang trong tình trạng hóa đá.
“Cô sẽ trả bao nhiêu cho số trang sức này”
Cô lắc đầu nguầy nguầy khi nghe Weed nói
“Không giao dịch gì nữa”
“...”
“Cút ngay, không tôi gọi cảnh vệ”
“Tôi sẽ chơi lại đàn hạc”
Weed đành phải ngậm miệng và không dám hát câu nào nữa. Cậu nỗ lực chơi đàn hạc thêm 1 lần nữa đế làm tăng ấn tượng với quản lý cửa hàng.
“Tôi sẽ trả bạn 3240 vàng”
“Thành giao”
Weed cảm thấy thư thái trong lòng, nhờ việc bán ngọc, cậu đã có trong tay 3240 vàng.
Bạn gặt hái được lợi nhuận lớn nhờ giao dịch
Fame tăng 150 điểm (+150 FAME)
Danh vọng của Weed lại tăng lên
‘Từ giờ, điểm danh vọng của mình đã tăng lên 2000’
Danh vọng càng cao, độ khó của nhiệm vụ có thể nhận càng lớn. Ngoài ra, bạn có thể được giảm giá khi mua vật phẩm.
“Cậu có có biết Corona không? Người đàn ông đó đã làm được 1 việc phi thường. Anh ta tiêu diệt được 1 con quái 2 đầu trên dãy Hwaryong (Hỏa Long) đấy”
“1 tên trộm tên Batun đã an toàn hoàn thành nhiệm vụ của hoàng tử nước Áo Samiel đưa ra. Anh ta đã được hoàng tử phong tước và có 1 vị trí cao trong quân đội”
Đó là sức mạnh của danh vọng
Thông thường, sau khi hoàn thành 1 nhiệm vụ quan trọng hay tiêu diệt được 1 con quái cao cấp, những NPC sẽ bắt đầu lan truyền các câu chuyện về điều đó.
Điều này diễn ra tương tự đối với các thương gia, khi họ kiếm được 1 món hời cực lớn nhờ buôn bán. Trong Royal Road, bạn sẽ trở nên vô cùng nổi tiếng thông qua những lời đồn của NPC:)
“Cậu đã từng trông thấy kiếm sĩ Bansen chưa? Nếu thấy, hãy cẩn thận. Hắn là kẻ giết người bừa bãi. Thậm chí có người đang treo thưởng cho cái đầu của hắn”
Tất nhiên, đôi khi bạn có thể trở nên nổi tiếng theo cách tai tiếng. Trong trường hợp của Weed, sau khi chế tác thành công tượng nữ thần Freya, cậu trở nên nổi tiếng tại làng Baran và các khu vực lân cận.
Sau khi xong việc tại cửa hàng trang sức, Weed hướng về phía cửa hàng kiểm định để xác nhận giá trị thật của Crimson Necklace of life (dây chuyền sự sống đỏ thẫm) cậu thu được ở Lavias.
Weed rất quan tâm đến năng lực của sợi dây chuyền này, nhưng kỹ năng Identify (nhận dạng) của cậu lại quá thấp. Khi lần đầu cầm nó trên tay, thậm chí sợi dây chuyền còn mang màu trắng, và cho đến tận lúc gặp Mapan, nó vẫn mang cái màu khác xa tên gọi này. Sau đó, khi Weed cùng Mapan vượt qua dãy núi Bar Khu, dây chuyền bắt đầu chuyển màu. Và giờ thì nó đã đỏ thẫm hoàn toàn.
Ý nghĩ phải vứt bỏ hay bán item này khiến Weed khó chịu. Mặc dù sẽ tốn tiền để xác nhận, nhưng Weed vẫn cắn răng mang sợi dây chuyền đến cửa hàng kiểm định. Cậu muốn biết năng lực thực sự của nó là như thế nào.
‘Nếu sợi dây chuyền này là 1 item tồi, mình sẽ đập nát nó’
Cửa hàng kiểm định đông nghịt người chơi đến để xác nhận item.
“Đây, xin hãy xác nhận item này giúp tôi, tôi nhặt được nó khi săn quái”
“OK, chiếc nhẫn này có thuộc tính...”
Cửa hàng kiểm định này là duy nhất ở thành Regus. Nhặt được 1 item không xác định cũng như cào vé số vậy. May thì trúng mánh, 1 item hiếm chẳng hạn, nhưng xui thì... vô cùng. Weed đi qua tầng 1 và lập tức leo lên tầng 2.
Tầng 1 là nơi xác nhận sơ qua về vật phẩm. Với kỹ năng Identify của mình, Weed có thể làm được điều này. Cậu cần 1 cuộc kiểm tra thật kỹ càng, để biết chính xác dây chuyền trong tay mình là cái thứ item quái quỷ gì.
Có 1 lượng người chơi đáng kể ở trên tầng 2. Weed do dự trong thoáng chốc, rồi quyết định leo tiếp. Kể từ lúc có khả năng xác nhận vật phẩm cho đến giờ, cậu tin tưởng item trong tay mình không tầm thường.
Cuối cùng, Weed leo đến tầng 3, tầng cao nhất của cửa hàng. Những căn phòng được phong kín hoàn toàn, để đảm bảo tính bí mật cho người chơi. Weed tiến vào 1 trong số các căn phòng.
“Chào mừng quý khách” - nữ thuật sĩ tóc vàng chào đón Weed nhiệt tình.
‘Cô nàng này không phải NPC’
Nhìn chung, trong 4 tuần đầu tiên chưa được cho rời tòa thành, người chơi có thể trải qua hàng loạt nhiệm vụ. Weed đã cường hóa nhân vật của mình bằng cách đánh những con bù nhìn, điều rất ít người làm được.
Hầu hết người chơi làm chân chạy việc trong các nhà trọ, đặt mua sách từ các cửa hàng, hay thậm chí là cải thiện các kỹ năng sản xuất (nấu ăn, thêu thùa, may vá...)
Tuy nhiên, với những người chơi xác định sẽ đi theo con đường ma pháp, hầu hết sẽ luyện các skill nhận dạng. Kiểm tra tính phép của 1 item sẽ cải thiện các skill đó, và nếu may mắn, bạn cũng có thể kiếm được bộn tiền.
****
‘Dang! Sao tôi lại thiếu mất 3 vàng đúng lúc này cơ chứ’
Lidell – Wizard (thuật sĩ) vừa hoàn thành việc thăng cấp lên level 200. Nhờ đó, cô được học thêm 1 skill phép mới.
Lidell là wizard chuyên về sét. Lần này cô chọn học skill “Lightning shower” (tạm dịch là mưa sét). Hàng loạt tia sét từ trên trời giáng xuống tạo nên hiệu ứng rất đẹp và gây ra sát thương lớn với lũ quái, 1 skill hữu dụng.
Tuy nhiên, giá cho cuốn bí kíp này là 540 vàng.
1 thuật sĩ nghèo hiếm khi nắm được trong tay số tiền lớn đến vậy. Khi còn ở level thấp, các thuật sĩ phải mua hàng loạt các item khuyếch đại phép thuật, thuốc thử phép, và khi level tăng thêm từng chút một, họ phải mua các cuốn bí kíp, sau đó là áo choàng, gậy phép và các trang bị khác v.v...
Trên chiến trường, họ là class màu mè và tỏa sáng rực rỡ nhất, nhưng các thuật sĩ luôn phải sống trong nghèo đói. Không còn sự lựa chọn nào cho Lindell, cô phải đi làm thêm để kiếm đủ 3 vàng còn thiếu nhằm mua được cuốn bí kíp cô cần.
Nhưng kể từ sau khách hàng đầu tiên, kinh nghiệm thu về thật là khủng khiếp. Trán Lindell nhăn lại vì căng thẳng.
‘Sao lại có 1 tên cái bang ở đây thế này’
Cô đánh giá Weed, ngay khi vừa thấy cậu xuất hiện.
‘Cậu ta nên đi tắm rửa trước đi’
Lidell không thể tin vào mắt mình
Chàng trai trước mặt cô đang mặc 1 tấm áo choàng rách nát và áo giáp tồi tàn. Độ bền trang bị đã giảm, và da thì mất đi độ bóng vốn có, và trang bị đặc thù thì nhìn như tấm vải bụi. Thật khó để nói đó là 1 bộ trang bị hoàn chỉnh, phải là trang bị kỳ dị thì đúng hơn.
Phía sau lưng anh ta là 1 cái túi lưới không rõ nguồn gốc, và nó phát ra mùi hết sức kinh khủng, nặng mùi thảo dược.
Trái với suy nghĩ của mình, Lindell miễn cưỡng mỉm cười và chạy ra bắt chuyện với Weed. Tỏ thái độ không tốt với khách hàng sẽ bị cửa hàng đuổi việc. Như vậy thì kiếm đâu ra tiền.
“Xin lỗi, nhưng tầng 3 là nơi kiểm định những item chất lượng cao và hiếm. Các item thông thường được kiểm định ở tầng dưới”
Nơi nào cũng vậy, mọi người được đánh giá qua trang phục. 1 NPC sẽ phản ứng dựa trên danh tiếng của bạn, khác xa so với 1 người chơi thông thường như Lindell. Không nói lời nào, Weed lôi ra sợi dây chuyền.
“Hãy kiểm định giúp tôi item này”
“Phí kiểm định khá đắt đấy ạ. 50 bạc 1 lần”
Dù đồng tiền đi liền khúc ruột, Weed vẫn quyết định tiếp tục.
“Đây, 50 bạc của cô đây”
“Oh, anh đã nghĩ kỹ chưa vậy. Đừng hối tiếc nếu item này thuộc danh sách item xoàng xĩnh nhé”
Lindell rào trước đón sau. Ai nhặt được item lạ cũng hi vọng đó là 1 item hiếm, không ít ra cũng thuộc loại tốt. Nhưng thực tế kiểm định thường mang lại kết quả ngược lại nhiều hơn.
Vì người chơi thường từ chối trả phí kiểm định do kết quả kiểm định không móng muốn, nên Lindell yêu cầu mọi người trả tiền trước. Cô cầm lấy sợi dây chuyền và lập tức cảm nhận được dường như có dòng chảy mana bất thường chảy trong item này.
Một dòng chảy ma thuật kỳ diệu, ngay cả 1 pháp sư như cô cũng không thể xác định
Sợi dây chuyền này chứa trong mình ít nhất 4 vòng tròn ma thuật hoặc hơn. Nhưng, kỹ năng nhận dạng cao cấp của của Lindell cũng không thể phát hiện ra ma thuật đó là gì.
“Identify”
Tay Lindell toả sáng khi cô chạm vào Crimson Necklace of life, các thông tin về item này được làm sáng tỏ.
Item: Crimson Necklace of life
Độ bền: 100/100
Một item triệu hồi được tạo ra bởi Phù thủy bóng tối, Barkhan Dmoph!
Dây chuyền này phong ấn Death Knight, Van Hawk. Với item này, bạn có thể triệu hồi Van Hawk. Tuy nhiên, hắn rất trung thành với chúa tể Barkhan, và để thay đổi điều này không phải việc dễ dàng.
Hạn chế
Người triệu hồi nếu không phải ông chủ của nó, sẽ bị nó tấn công.
Cách triệu hồi
“Call Death Knight”
Trang bị thêm:
Triệu hồi hiệp sĩ tử thần
+50% sức mạnh ma pháp hắc ám
+20 thông minh (+20 INT)
+10 khôn ngoan (+10 WIS)
Lindell trợn tròn mắt vì shock
“Đâ-đây là 1 item hiếm và chưa từng được công bố”
“Xin hãy trả lại nó cho tôi”
Sợi dây chuyền đã được nhận dạng, vì vậy Weed rời khỏi cửa hàng kiểm định.
***
Sau khi hoàn thành những việc vặt còn lại, Weed và Mapan rời thành Regus và tiến về thành phố Somren Liberty.
Weed yêu cầu Mapan dừng xe ở 1 nơi hoang vắng.
“Sao vậy”
“Chờ chút, anh sẽ thấy ngay thôi”
Weed nhảy xuống từ chỗ ngồi của người đánh xe. Cậu lấy ra sợi dây chuyền và hô vang câu thần chú
“Summon Death Knight”
Đúng lúc đó, 1 làn khói đen bốc lên và Death Knight Van Hawk, boss của hầm ngục Barkhan xuất hiện.
“Keueoeo”
Death Knight Van Hawk
Chỉ mới trước đây, trong hầm ngục Barkhan, Van Hawk còn mang trong mình những item và trang bị khủng. Nhưng hiện tại, ngoại trừ trang phục có chút thay đổi, tên Death Knight này chỉ còn lại kiếm thường và vài trang bị cơ bản. Lý do rất đơn giản, Weed đã cướp đoạt toàn bộ trang bị khủng của nó.
Thân thể Van Hawk run lên vì bị ánh nắng chiếu vào, nhưng nó nhanh chóng lấy lại được cân bằng. Kể từ khi đạt đến cấp độ 200, con quái này không còn bị ảnh hưởng nhiều bởi ánh sáng mặt trời. Con Death Knight nhìn thoáng qua Mapan, rồi sau đó ánh mắt nó dừng lại trên người Weed.
“Con người” - nó hướng về phía Weed và gào lên
Ánh mắt tràn đầy hận thù, sát khí tỏa khắp cơ thể nó. Van Hawk còn nhớ rõ Weed là kẻ đã tiêu diệt nó.
“Ngươi triệu hồi ta! Ngươi tin rằng ta sẽ phản bội chúa tể Barkhan và theo ngươi sao? Huhu? Ngươi chỉ là 1 nhà điêu khắc nhãi nhép. Ta sẽ giết ngươi, con người”
Con Death Knight tấn công Weed. Cậu cố ý chịu đòn rồi hộc máu, khi lượng HP chỉ còn lại 20%, cậu mới bắt đầu sử dụng các skill của mình.
“Sculpting Blade”
Thanh kiếm của Weed chém liên tục vào người con Death Knight.
Nó bị thu hồi và sợi dây chuyền chuyển sang màu trắng. Khi có thêm nhiều quái bị tiêu diệt, dây chuyền sẽ quay trở lại màu đỏ thẫm quen thuộc.
Kể từ đó, trên đường đến thành phố Somren Liberty, mỗi lần dây chuyền chuyển sang màu đỏ, Weed đều triệu hồi Van Hawk.
“Sculpting Blade”
“Seven Celestial Steps”
Cậu hăm hở dùng tất cả những kỹ năng mình có để tiêu diệt Van Hawk.
Sợi dây chuyền không rời tay Weed và cứ thế cậu thiết lập nên 1 kỷ lục đáng buồn với Van Hawk. Tiêu diệt, triệu hồi, rồi lại tiêu diệt, triệu hồi, 1 cái vòng luẩn quẩn
Đối với 1 con Death Knight, đó là điều xúc phạm. Tuy nhiên, đây lại là 1 kết quả Weed mong muốn. Trong suốt khoảng thời gian điêu khắc trên xe, cậu luôn trong trạng thái full HP và MP.
Khả năng hồi HP và mana hiện tại của Weed là khá nhanh, việc MP và HP luôn ở mức 100% mà không để làm gì đúng là lãng phí.
Vì vậy, cậu triệu hồi con Death Knight ra để tập thể dục suốt. Mặc dù EXP không tăng từ việc triệu hồi này, nhưng cậu có thể không ngừng trui rèn các skill của mình.
Sau lần thứ 10 bị Weed đánh chết, Van Hawk bắt đầu rên rỉ.
“Ugh, ngươi mạnh quá”
Chết thêm 5 lần nữa, Van Hawk thở dài.
“Ta đang dần quên đi ân sủng mà chúa tể Barkhan ban cho ta”
Lại thêm 5 lần tử ẹo, nó nói với giọng quyết liệt hơn.
“Có lẽ ngươi có đủ quyền năng để điều khiển ta, nhưng ta vẫn khó nghĩ quá”
Sau đó, Weed đập Van Hawk chết thêm 20 lần nữa. Đến lúc này thì cậu thậm chí không thèm đếm xỉa đến suy nghĩ của nó. Mỗi khi hồi HP và mana đến 100%, cậu lại triệu hồi Van Hawk ra và chiến đấu, thực ra là hành hạ.
Sinh khí của sợi dây chuyền được cậu điền đầy nhanh chóng với 1 chút thủ thuật. Cuối cùng, Van Hawk cũng phải chào thua.
“Ông chủ”
Con Death Knight cô đơn! Con Death Knight mạnh nhất, Van Hawk, đã thừa nhận Weed là ông chủ của mình. Tuy nhiên, câu trả lời của Weed thật bất ngờ.
“Không, ta không thể tin ngươi được. Vì ngươi là đầy tớ của tên phù thủy độc ác, chắc chắn ngươi đã lên kế hoạch gì đó để hãm hại ta”
“Không, không phải thế”
Weed không thèm nghe lời phân bua của Van Hawk, và giết nó thêm 300 lần.
“Ta sẽ tận sức phục vụ ngươi, ông chủ đáng kính, vì thế xin đừng...”
Kể cả sau khi nghe được điều này, cậu vẫn giết nó thêm hơn 500 lần.
Từ đó trở đi, mỗi lần Death Knight xuất hiện, nó đều kêu la trong tuyệt vọng, nhưng không có kết quả. Mục tiêu của Weed là nâng cấp những kỹ năng của mình, vì thế, không có chỗ cho lòng thương xót.
****
Chú thích
1.Giant Spider
Giant Spider hay nhện khổng lồ là những quái vật nguy hiểm hay sống trong các tòa nhà bị bỏ hoang, hay trong những khu rừng rậm rạp. Những con nhện khổng lồ này bề ngoài giống như những con nhện họ hàng với nó ngoại trừ nó có khả năng tấn công rất tốt, chúng tấn công kẻ thù bằng những chiếc răng dài và sắc nhọn. Đôi khi chúng đan mạng để giăng bẫy kẻ thù.
2. Basilisk
Basilisk là một con rắn truyền thuyết ở các cường quốc phát triển. Nó là phôi thai trong một quả trứng gà nhưng lại được một ếch ấp nở. Con rắn khổng lồ này dài hơn 100 feet, nó có thể giết người chỉ trong chớp mắt. Nọc độc của nó cực kỳ nguy hiểm, thậm chí một giọt có thể giết chết một người chỉ trong vài phút. Nó độc đến nỗi nếu nhỏ vào một cái giếng nước thì nước đó sẽ bị nhiễm độc trong 100 năm. Tuy nhiên con quái này không phải bất khả chiến bại, nó rất sợ tiếng gà gáy, đó sẽ là tai họa chí tử đối với con quái này (âm thanh gà gáy sẽ khiến nó mất phương hướng, choáng váng tinh thần và như kiểu động kinh). Nếu nó nhìn vào bất kì thứ gì có thể phản chiếu, thì nó cũng sẽ chết ngay tại chỗ. Ngoài ra, loài chồn chính là khắc tinh của chúng.
3.Ogre
Ogre là những sinh vật hình dạng giống người và quái vật với kích thước biến dị sống trong những khu rừng và có thể ăn thịt người. Chúng rất nguy hiểm, nếu nhìn thấy chúng thì nên bỏ chạy trước khi chúng nhìn thấy con mồi của chúng. Ogre đôi khi giết người để giải trí. Một số người nói lũ Ogre rất thông minh, cũng có người nói họ rất ngu ngốc và lười biếng. Theo một số mô tả thì chúng có sừng và răng nanh. Chúng có liên quan đến Troll và quái vật khổng lồ. Một số giả thuyết đã nghi ngờ Ogre có liên quan đến Onis.
4. Water Demon
Water Demon là quỷ nước hoặc thủy quái. Nó thường sống ở những hồ lớn nguyên thủy với nguồn thức ăn phong phú. Có nhiều loại thủy quái khác nhau, có con được cấu tạo từ nguyên tố nước, dùng nước để tấn công kẻ thù. Có những quái vật sống dưới nước, ở dạng khổng lồ, hoặc kì dị, chúng thường có những súc tu dài để bắt trói đối thủ, dìm hoặc kẹp chặt. Trong truyền thuyết cũng có rất nhiều loại Thủy quái được biết đến như thủy quái hồ Loch Ness hay thủy quái Kraken.