Đan Vũ Càn Khôn - Chương 626

Chương 626: Đê tiện

- Ý của ngươi là nói, Tần Phàm cũng rất có thể có được loại đan dược tạm thời tăng lên thực lực như Nguyên Tinh Đan sao?

Có người liền tỉnh ngộ, lập tức toàn trường liền có chút hưng phấn.

- Bất quá đan dược cấp võ tôn sử dụng luyện chế cực kỳ khó khăn, cũng không phải là đan dược bình thường, Tần Phàm thật sự có thể cung cấp ra loại đan dược cao cấp như Nguyên Tinh Đan sao?

Nhưng có chút người vẫn còn hoài nghi, dù sao ngày ấy Tần Phàm trao đổi đều dùng đan dược cấp bậc linh võ sư, đan dược cấp võ tôn có vẻ trân quý hơn rất nhiều.

- Tần Phàm, ngươi không cần ở trước mặt ta ra vẻ mê hoặc, vô dụng! Ngươi không có khả năng làm ảnh hưởng đến ta!

Phong Thiên Hùng chứng kiến Tần Phàm lúc này còn lộ ra ý cười, thần sắc hắn không khỏi khẽ động, nhưng trong miệng vẫn trầm giọng nói.

Bởi vì mấy ngày nay hắn một mực bế quan ổn định cảnh giới, cũng không tận tâm đi tìm hiểu chuyện kia, hơn nữa hắn thập phần rõ ràng trình độ trân quý của Nguyên Tinh Đan, đan dược cấp võ tôn không giống như đan dược cấp linh võ sư sử dụng, giá trị cao hơn không chỉ là gấp mười lần!

Nếu bản thân luyện đan sư không có được thực lực võ tôn, căn bản không có khả năng luyện chế ra đan dược cấp võ tôn! Đan võ song tôn, cả Vũ Thiên đại lục không có được mấy người, cho nên hắn cho rằng Tần Phàm chỉ muốn mê hoặc chính mình, muốn phá hư tâm cảnh của mình hoặc là kéo dài thời gian.

- Vậy sao?

Tần Phàm chỉ nhàn nhạt cười nói, vô cùng tự tin ung dung thản nhiên.

Lúc này hắn cũng không hề nhiều lời, ngón tay chậm rãi chuyển động ở mặt ngoài trữ vật giới chỉ, sau một lát, trên bàn tay hắn liền xuất hiện một viên đan dược xích hồng sắc sáng bóng.

Đan dược vừa xuất hiện, tựa hồ trên đấu võ đài bỗng nhiên truyền ra tanh âm tiếng long ngâm hổ gầm, thậm chí còn có một đạo hư ảnh như long như hổ xoay quanh trên đan dược, làm không gian cũng hơi hơi chấn động.

- Tên của đan dược này là Tôn Long Đan, có thể tạm thời tăng lên phạm vi nắm giữ nguyên khí của ta trong trăm thước...

Tiếp theo khóe môi Tần Phàm chợt nhếch lên, ngẩng đầu nhìn Phong Thiên Hùng đối diện.

Tôn Long Đan là do hắn luyện chế sau khi giao dịch trao đổi Băng Tâm Bạch Ngọc với Cổ gia, tuy rằng luyện chế cực kỳ gian nan, bị thất bại ba lượt, khi tài liệu sắp hao hết hắn đã luyện chế ra được đan dược trân quý này.

Tôn Long Đan trân quý thế nào đương nhiên là Nguyên Tinh Đan của Phong Thiên Hùng không thể so sánh, nếu không phải đối phương sử dụng đan dược hắn cũng không muốn sử dụng. Dù sao hắn chỉ luyện chế được một viên Tôn Long Đan, nếu ngày sau gặp phải cửu cấp võ tôn mới sử dụng, rất có thể cứu được hắn một mạng cũng nói không chừng.

- Không có khả năng! Ngươi làm sao có được Tôn Long Đan! Đây nhất định không phải thực sự!

Phong Thiên Hùng không thể tin được gầm lên, hắn nhìn viên đan dược kia, chẳng khác gì bị sấm sét đánh trúng, cả người giống như biến thành điên cuồng.

Hắn cũng từng nghe nói qua về Tôn Long Đan, đó là loại đan dược trân quý hơn Nguyên Tinh Đan của hắn rất nhiều, nhưng hắn làm sao cũng không nghĩ ra đan dược trân quý như vậy lại xuất hiện trên tay đối thủ của hắn.

- Có phải thật hay không, thử xem chẳng phải sẽ biết!

Tần Phàm thản nhiên nói, ngay lập tức cầm viên đan dược trong tay bỏ vào trong miệng, khi hắn vừa nuốt vào Tôn Long Đan thật giống như có một tiếng long ngâm từ trong miệng hắn phát ra, ngay lập tức một đầu thanh long hư ảnh hiện ra sau lưng hắn, trấn áp nguyên khí chung quanh.

- Đan sinh dị tượng, quả nhiên là đan dược cấp võ tôn!

Thấy đầu thanh long hư ảnh sau lưng Tần Phàm, tất cả mọi người liền sinh ra cảm giác rung động, đối mặt với đầu hư ảnh thanh long, tựa hồ ai cũng có cảm giác muốn lạy chầu.

Ứng thiên địa nguyên khí mà sinh, trấn áp chu thiên nguyên khí!

Uy lực viên Tôn Long Đan quả nhiên rõ ràng!

- Không thể tưởng được tiểu Phàm thật sự có được đan dược tôn cấp!

Lúc này trên mặt Cổ Thanh Tuyết hiện lên vẻ mừng rỡ, nàng tự nhiên biết được Tần Phàm có rất nhiều đan dược trữ hàng, nhưng Tôn Long Đan thực sự là quá mức trân quý khó được, nàng thật không ngờ Tần Phàm cũng sẽ có.

Mà người của Cổ gia thần sắc liền trở nên phấn chấn, trong khoảnh khắc khí thế lại dâng lên.

Bọn họ tin tưởng có được Tôn Long Đan trợ giúp Tần Phàm nhất định có thể đánh bại Phong Thiên Hùng! Trong cuộc chiến thành chủ lúc này, trải qua mấy lần xoay chuyển phập phồng, rốt cục đã tới lượt bên bọn họ xuất hiện đại ưu thế!

- Điều này sao có thể! Thế nhưng thật là Tôn Long Đan! Hắn làm sao có được đan dược cao cấp như thế, so với Nguyên Tinh Đan của ta còn cao hơn rất nhiều!

So sánh với sự hưng phấn của Cổ gia, sắc mặt Phong Thiên Hùng trong nháy mắt biến thành vô cùng khó xem, hắn là võ tôn cường giả, hơn nữa hiện tại hắn cùng Tần Phàm đang bị vây trong cuộc chiến đấu, chân khí còn chưa kịp thu liễm, thật dễ dàng có thể cảm nhận được thực lực đối phương đã biến hóa.

Tần Phàm thật sự tăng thêm thực lực thật lớn so với vừa rồi.

Vừa rồi thực lực giữa hắn cùng Tần Phàm không sai biệt bao nhiêu, hiện tại hắn dùng Nguyên Tinh Đan, mà Tần Phàm lại dùng Tôn Long Đan càng cao cấp hơn, như vậy hiện tại thực lực của hắn nhất định là không bằng đối phương.

Nếu còn tiếp tục so đấu đi xuống, cuối cùng hắn chỉ rơi vào kết cục thảm bại mà thôi, cho nên hắn nhất định phải nhanh chóng nghĩ ra đối sách.

Cơ hồ chỉ trong vài lần hô hấp, Tần Phàm liền cảm giác được chính mình có thể nắm giữ được nguyên khí trong phạm vi lớn hơn rất nhiều, đạt được nguyên khí trong phạm vi lớn hơn bốn trăm thước, tương đương với việc hắn tăng lên cảnh giới tứ cấp võ tôn.

- Phong Thiên Hùng, nếu như cuộc chiến giữa chúng ta còn chưa chấm dứt, như vậy chúng ta liền tiếp tục đi.

Ngay lập tức hắn thật tự tin ngẩng đầu nhìn sắc mặt khó xem của Phong Thiên Hùng, hiện giờ với khả năng nắm giữ nguyên khí trong phạm vi lớn đã tạo cho hắn tin tưởng tất thắng.

Lúc này sắc mặt Phong Thiên Hùng liên tục biến đổi bất định, hắn là võ tôn cường giả, tu vi tâm cảnh phi thường, cho nên tuy rằng trong lòng khiếp sợ nhưng hiện tại còn bị vây trong trạng thái chiến đấu, tự nhiên không thể lộ ra vẻ hoảng loạn, nhưng trong lòng đang nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

- Hừ, Tần Phàm ngươi chẳng lẽ nghĩ ngươi có được Tôn Long Đan thì đã thắng chắc rồi sao?

Một lát sau ánh mắt Phong Thiên Hùng nhìn hướng Tần Phàm, trên mặt hiện lên vẻ cười lạnh âm hiểm.

- Chẳng lẽ Phong Thiên Hùng ngươi cảm thấy được ta còn thất bại sao?

Thấy Phong Thiên Hùng bỗng nhiên biến thành trấn định trở lại, Tần Phàm không khỏi hơi có chút ngoài ý muốn, chẳng qua hiện tại hắn cũng có chút tự tin đối với thực lực của chính mình, chỉ thản nhiên cười nói.

Ngay lập tức hắn âm thầm chuẩn bị vận chuyển khí kình, tránh việc đêm dài lắm mộng, hắn muốn nhanh chóng ra tay đánh chết Phong Thiên Hùng ngay lập tức là tốt nhất.

- Ha ha, Tần Phàm ngươi đón tiếp ta một chiêu đi!

Lúc này Phong Thiên Hùng càn rỡ cười lớn một tiếng, liền thấy thân hình hắn cao cao nhảy lên, trên Hắc Huyết Thương đã xuất hiện vài khe nứt, nhưng vẫn bị hắn mạnh mẽ thi triển vũ kỹ, xem ra hắn dự tính sau cuộc chiến chấp nhận vũ khí này bị báo hỏng.

- Đã biết rõ uy lực của Nguyên Tinh Đan không sánh kịp Tôn Long Đan, Phong Thiên Hùng còn dám tự tin như thế, chẳng lẽ hắn có điều gì dựa vào?

Nghe được hiện tại Phong Thiên Hùng còn phát ra tiếng cười tự tin như vậy, tất cả mọi người không khỏi cảm thấy nghi hoặc trong lòng.

Mà trên đấu võ đài, Phong Thiên Hùng cao cao nhảy lên, tốc độ trường thương trong tay vẽ ra một đường cong, ngay sau đó ngọn lửa ngưng tụ, cuối cùng hỏa nguyên trong phương viên hơn tám trăm thước ngưng đọng ngay trên mũi thương của hắn.

- Ca ca...

Trường thương tựa hồ không chịu nổi cỗ lực lượng kia muốn lập tức nổ tung ra.

Màu sắc đỏ tươi diễm lệ thoạt nhìn làm lòng người sợ hãi, khiến người run rẩy lên! Quanh thân Phong Thiên Hùng bị ngọn lửa vây quanh, nhân thương hợp nhất, từng trận khí tức hủy diệt khoách tán ngay trong đấu võ trường.

- Thí Thần Thương!

Chỉ trong nháy mắt trong miệng Phong Thiên Hùng rống lên một tiếng, thương thế vũ động, ngọn lửa nơi đầu thương đốt cháy không khí, thanh âm bén nhọn xé gió rít lên xẹt qua một vết lửa thật dài trong không trung, chẳng khác gì vẫn thạch từ thiên ngoại rơi xuống.

Lúc này bởi vì vừa rồi hắn đã thi triển Bát Bộ Thiên Long Thương nên trong cơ thể đã tiêu hao khá lớn nguyên khí, vì vậy hiện tại hắn lựa chọn thi triển vũ kỹ thứ hai Thí Thần Thương.

- Thí Thần Thương?

Hỏa vân quay cuồng, hỏa phong gào thét, một thương này của Phong Thiên Hùng đích thật là cường hãn hơn lúc đầu không ít, nhưng vừa rồi hắn dùng một chiêu này đã bị bại bởi Tần Phàm, vì sao hắn còn tiếp tục thi triển?

Thấy vậy mọi người vừa thừa nhận dòng nhiệt lượng đập vào, mà trong lòng càng thêm nghi hoặc.

Chính Tần Phàm cũng cảm giác như thế, trong lòng hắn hồ nghi, trong khoảnh khắc vẫn không thể nghĩ ra, ngay lập tức liền tính toán thi triển Vạn Ngưu Trùng Chàng ứng đối, hắn tin tưởng với thực lực hiện giờ của hắn dùng Vạn Ngưu Trùng Chàng cũng đủ đánh chết đối phương.

- Phốc!

Nhưng đúng lúc này trong miệng Phong Thiên Hùng bỗng nhiên phun ra một búng máu!

- Tê...

Trong không khí lướt qua tiếng rít xé gió bén nhọn, không biết Phong Thiên Hùng sử dụng bí pháp gì tốc độ đột nhiên tăng lên, chỉ trong thoáng chốc đã vượt qua một đoạn khoảng cách lớn, đã xẹt ngang qua Tần Phàm, trực tiếp hướng người của Cổ gia đứng bên ngoài đấu võ đài công tới!

Dòng khí nóng rực gào thét, quang mang hủy diệt tràn đến trước mặt, lúc này sắc mặt mọi người trong Cổ gia đều đại biến! Cổ Thông Liên vội vàng khởi động nguyên khí hộ tráo chắn ngay phía trước, nhưng hắn căn bản không có tự tin đủ ngăn trở được một kích này!

- Không xong!

Lúc này trong lòng Tần Phàm hoảng hốt, rốt cục hiểu được dụng ý của Phong Thiên Hùng, vừa rồi hắn căn bản không tính toán trực tiếp công kích mình mà là đê tiện tới mức lấy Cổ gia làm mục tiêu!

Cuộc chiến này của hắn mục đích là muốn giúp Cổ gia đoạt lại quyền khống chế Hắc Hỏa Thành trong tay, nếu như người của Cổ gia đã chết, đoạt lại còn có ý nghĩa gì? Hắn làm sao đi đối mặt với Cổ Mặc?

Ngay tiếp theo, Tần Phàm cắn chặt răng, căn bản không còn kịp thi triển vũ kỹ, trên người tùy tiện khởi động nguyên khí hộ tráo, thi triển thân pháp cực nhanh nhắm ngay trước mọi người của Cổ gia, tự dùng thân thể của chính mình chắn ngang công kích của Phong Thiên Hùng.

Ngọn lửa vô cùng cuồng bạo gào thét mà đến, nhiệt lượng nóng rực rát bỏng mặt người, trong hỏa vân quấy động, cả đấu võ đài đều bị nhiễm đỏ rực, nơi nơi đều là lửa đỏ bay múa, phảng phất như đang cử hành một trận thịnh yến.

Lúc này vẻ mặt Phong Thiên Hùng mang theo vẻ cười lạnh âm hiểm, trường thương trong tay như đầu độc long mang theo khí lưu đỏ rực hung hăng trực tiếp một thương đâm thẳng vào thân ảnh thanh sắc chắn ngay trước mặt!

Thí Thần Thương uy lực mạnh mẽ, chẳng khác gì ngọn lửa thái dương nhô cao vũ động!

- Oanh!

Từ đấu võ đài chấn động truyền ra một tiếng chấn vang thật lớn, mọi người nhìn thấy thân thể Tần Phàm bị một thương mang theo khí tức hủy diệt trực tiếp đánh trúng!

Giống như hỏa diễm liên hoa nở rộ trong đêm, ngọn lửa vẩy ra tứ tán xung quanh, ngay sau đó nguyên khí hộ tráo của Tần Phàm chỉ trong nháy mắt đã bị công kích vô cùng mạnh mẽ đánh vỡ!

Nhân thương hợp nhất, thương theo người động, thiên địa nguyên khí cuồn cuộn dũng mãnh tràn vào Hắc Huyết Thương, thông qua thân thương điên cuồng công kích chướng ngại phía trước, muốn càn quét hết thảy!

Ngay sau đó thân thương mạnh mẽ không thể ngăn cản trực tiếp oanh kích lên trên thân thể Tần Phàm.

Hồng hắc quang mang nhanh chóng hiện lên trên thân thể Tần Phàm, năng lượng hủy diệt trực tiếp đập lên trên thân thể hắn, khí kình bát cấp võ tôn cuồng bạo mà khủng bố liên tục tràn tới không ngừng, cuốn sạch tất cả.

- Phốc!

Cơ hồ chỉ trong một lần hô hấp, sắc mặt Tần Phàm lập tức biến thành vô cùng trắng bệch, đôi mắt hãm sâu, có vẻ dị thường thống khổ, thân thể hắn lập tức bị cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ kia đánh bay, tiếp theo như diều đứt dây rơi xuống phía trên thính phòng, cuối cùng nặng nề đập xuống một hố to thật sâu.

- Oanh long long!

Cả đấu võ đài đều chấn động kịch liệt, đá vụn tung bay khắp nơi, hỏa diễm nóng rực rơi xuống như mưa, đem mặt đất đốt thành lỗ chỗ, nướng cháy đen cả một tảng lớn.

Nhìn lại thân thể Tần Phàm hoàn toàn bị bao phủ bên trong hố sâu kia, chỉ còn thấy khói đặc cuồn cuộn toát ra, ngay cả bóng người cũng không còn nhìn thấy.

- Oanh! Oanh! Oanh!

Tiếp tục sau đó, Phong Thiên Hùng còn lo lắng Tần Phàm chưa chết, lập tức vũ động trường thương trong tay, rất nhanh liền phát ra ba lượt công kích khủng bố, toàn bộ đều oanh vào trong hố sâu kia.

Thẳng tới khi cả đấu võ đài đều chấn động như muốn sụp đổ, thẳng tới khi hắn không còn cảm nhận được chút sinh mệnh khí tức nào từ trong hố truyền ra.

Một màn này phát sinh cực nhanh, tất cả mọi người ngơ ngẩn nhìn hố sâu trước mắt, thậm chí rất nhiều người còn chưa kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra.

- Tiểu Phàm!

Cổ Thanh Tuyết đầu tiên kịp phản ứng, sắc mặt biến đổi, hoảng sợ kêu lên thất thanh, tiếp theo muốn xông lên xem xét tình huống của Tần Phàm.

- Thanh Tuyết, tất cả mọi người đừng loạn động!

Nhưng vào lúc này Cổ gia tộc trưởng Cổ Thông cũng lập tức ngăn cản nàng, sắc mặt vô cùng khó coi trầm giọng quát.

- Ha ha ha...

Ở bên kia, Phong Thiên Hùng thấy đánh bại được Tần Phàm liền càn rỡ cười lớn, sau đso xoay người đi lên đấu võ đài, từ trên cao nhìn xuống nhìn mọi người của Cổ gia với ánh mắt dữ tợn như độc xà.

Tiếp theo tay hắn nắm lấy Hắc Huyết Thương đã hoàn toàn bị hủy hoại, vẻ mặt âm hiểm nhìn chằm chằm người của Cổ gia, ý tứ hết sức rõ ràng, ai dám có cử động sẽ lập tức chết ngay tại chỗ!

Cổ Thông chứng kiến ánh mắt của hắn nên ngăn cản Cổ Thanh Tuyết chạy tới, hắn thập phần rõ ràng hiện giờ Phong Thiên Hùng vô cùng cường đại, cho dù hắn cùng mấy vị trưởng lão liều mạng cũng không đánh lại hắn, huống chi sau lưng Phong Thiên Hùng còn có mấy trưởng lão cấp võ tôn.