Đan Vũ Càn Khôn - Chương 963

Chương 963: Thầy trò đều đến

Người bị Tần Phàm dùng Thanh Long Thám Trảo bắt tới, đúng là Hỏa Dương ban đầu ở Luyện Đan Đại Hội đã từng cùng Tần Phàm thi đấu.

Ở trên Luyện Đan Đại Hội, Tần Phàm đã biết rõ người này cuồng vọng tự đại, không coi ai ra gì, hơn nữa lòng dạ hẹp hòi, vốn ở lúc Cao Cấp Thi Đấu thấy đối phương đã thu liễm đi rất nhiều, Tần Phàm cho rằng người này là bị giáo huấn sửa lại tính tình rồi, cho nên chỉ coi người này như thiếu gia ăn chơi, tôm tép nhãi nhép, trải qua một lần giáo huấn mới biết trời cao đất rộng.

Dù sao cuồng vọng tự đại cùng không coi ai ra gì, thậm chí khí lượng hẹp hòi, những chuyện này cũng không thể coi là lý do giết hắn.

Nhưng không thể tưởng được Hỏa Dương này còn là tà tâm không thay đổi, bây giờ lại cấu kết Xích Phát Độc Thánh phát rồ này, nhân vật có ác danh lan xa vạn dặm! Đây cũng không phải là quần là áo lượt có thể hình dung rồi, hoàn toàn có thể bay lên đến phạm trù phản nhân loại!

Kỳ thật người như Xích Phát Độc Thánh này hẳn là không dám xuất hiện ở hiện trường Luyện Đan Đại Hội, dù sao chỗ đó cường giả phần đông, cho dù Dịch Dung Thuật của Xích Phát Độc Thánh có cao minh hơn nữa, cũng rất dễ dàng bị nhận ra một thân Độc công đấy.

Cho nên Tần Phàm có thể suy đoán, nhất định là Hỏa Dương này hướng Xích Phát Độc Thánh thông báo, lão quái vật này mới có thể nghe thấy theo gió mà đến.

Một tay bắt được Hỏa Dương có thực lực Võ Tôn trong tay, ánh mắt của Tần Phàm lạnh lùng nhìn đối phương, sát cơ đã hiện ra, mặc cho hắn giãy dụa như thế nào, lại thủy chung cũng giãy không thoát được.

Cho tới bây giờ, cường giả thực lực Võ Tôn, Tần Phàm chỉ dựa vào lực lượng nhục thân liền đủ để ứng phó rồi, Hỏa Dương này ở trong mắt hắn thật sự là có chút không có ý nghĩa.

- Độc Thánh, ngươi nhanh cứu ta, đừng quên ước định giữa chúng ta! Nhanh cứu ta!

Lúc này Hỏa Dương lộ ra thập phần hoảng sợ, hắn tuyệt đối không thể tưởng được thực lực của Tần Phàm đã cường đại đến trình độ này. Ở vừa rồi, hắn tận mắt nhìn thấy Xích Phát Độc Thánh là Bát cấp Võ Thánh bị đánh lùi!

Đã đến lúc này, hắn rốt cục cũng vô cùng rõ ràng minh bạch đến hắn cùng với Tần Phàm chênh lệch như thế nào rồi, cũng bắt đầu ẩn ẩn cảm thấy hối hận.

- Ha ha, hiện tại tiểu tử này đã mất đi giá trị lợi dụng rồi! Muốn giết cứ giết, cùng ta có quan hệ gì đâu chứ?

Mà xa xa Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên lơ lửng ở giữa không trung, nghe được Hỏa Dương la lên, sắc mặt lại dữ tợn cười lớn nói.

Giống như loại quái vật cơ hồ không có nhân tính như hắn, làm sao có thể sẽ để ý sinh tử của Hỏa Dương. Hỏa Dương mang theo hắn tìm được Tần Phàm, giá trị lợi dụng của hắn cũng đã xong. Huống chi, hắn biết rõ mình căn bản không có khả năng ở trong tay Tần Phàm cứu người.

Thực lực của Tần Phàm viễn siêu ngoài dự liệu của hắn, ở bên trong giao phong vừa rồi, hắn biết rõ lực lượng nhục thân của đối phương rất mạnh, chỉ cần nhẹ nhàng sờ một cái, đoán chừng một Võ Tôn cường giả cũng sẽ phấn thân toái cốt, hắn muốn cứu cũng không có cơ hội.

- Hỏa Dương, ngươi đã nghe được chưa? Cùng loại người như Xích Phát Độc Thánh này giao dịch, ngươi thật là không có thuốc nào cứu được rồi.

Vào lúc này Tần Phàm có chút thương cảm lắc đầu.

Tuy tính cách của loại người như Hỏa Dương này không được tốt lắm, nhưng dù sao cũng là một gã thiên tài đan võ song tuyệt hiếm có, Tần Phàm cho tới bây giờ cũng là nhân vật lấy chỗ bao dung mà tha cho người, bất quá Hỏa Dương rõ ràng đã chạm đến điểm mấu chốt của hắn.

- Xích Phát Độc Thánh, ngươi...

Thấy Từ Nguyên hoàn toàn không có ý cứu mình, lúc này Hỏa Dương lộ ra càng thêm hoảng sợ, thậm chí sắc mặt đã như tro tàn, bất quá hắn vẫn bắt lấy một cây cỏ cứu mạng cuối cùng nói ra:

- Tần Phàm, ngươi mau buông ta ra! Sư phụ ta chính là Dược Vương Cốc Đại trưởng lão, ta là đệ tử sủng ái nhất của lão nhân gia hắn, ngươi không thể giết ta! Nếu không sư phụ ta cùng Dược Vương Cốc đều sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Vậy sao?

Sắc mặt của Tần Phàm tiếp tục lạnh lùng nhìn xem Hỏa Dương, sau đó vào lúc này bỗng nhiên quay đầu đi, lần nữa nhìn về phía núi rừng xa xa, âm thanh lạnh nhạt trong miệng truyền ra:

- Hỏa trưởng lão, ý của ngươi thế nào?

Nghe được thanh âm này, chỗ núi rừng xa xa, khí tức nơi đó rõ ràng truyền đến một hồi dị động.

- Tần Phàm, không thể tưởng được ngươi như vậy cũng có thể phát hiện lão phu.

Một lát sau, một bóng người chậm rãi ở giữa núi rừng hiển hiện mà ra, bay lên giữa không trung, cùng Tần Phàm cách không nhìn nhau, trong con ngươi lộ vẻ kiêng kị cùng thận trọng.

Đúng là Hỏa trưởng lão với tư cách một trong Dược Vương Cốc Tam đại Cự Đầu, cũng là cánh tay trái của Dược Vương Cốc cốc chủ. Nghe nói người này đã gia nhập Dược Vương Cốc nhiều năm, quyền cao chức trọng, thực lực bản thân ở võ đạo cùng đan đạo rất hùng hậu, để cho người không thể coi thường.

Kỳ thật tuy biết rõ giữa núi rừng này còn cất dấu những người khác, nhưng hắn cũng không có thể xác định là Hỏa trưởng lão này, thẳng đến thời điểm mình muốn giết chết Hỏa Dương, chỗ tiềm ẩn của Hỏa trưởng lão truyền đến một loại tinh thần rung động, mới khiến cho Tần Phàm xác định xuống.

Đồng thời hắn đoán chừng Hỏa trưởng lão xuất hiện ở chỗ này, chỉ sợ cũng không có hảo tâm gì, chưa hẳn chủ yếu là vì đồ đệ của hắn mà đến.

- Sư phụ? Sư phụ ngài nhanh cứu ta!

Hỏa Dương chứng kiến Hỏa trưởng lão dĩ nhiên cũng xuất hiện ở nơi này, ánh mắt tuyệt vọng không khỏi lộ ra hưng phấn, sau đó lớn tiếng nói:

- Tần Phàm, sư phụ ta đến rồi! Ngươi còn không buông ta ra, mau buông ta ra!

Hắn vốn còn muốn giãy dụa lần nữa, nhưng lúc này Tần Phàm dùng sức hoàn toàn trói buộc chặt hắn, nên hắn không thể động đậy được một chút.

- Tiểu súc sanh, thật không ngờ đại nghịch bất đạo, dám cấu kết cùng loại người như Xích Phát Độc Thánh này, ngươi thật sự là chết không có gì đáng tiếc!

Nghe được Hỏa Dương cầu cứu, lúc này sắc mặt của Hỏa trưởng lão cực kỳ khó coi, phẫn nộ mà trầm trọng lớn tiếng mắng.

- Ah, cái kia chính là nói Hỏa trưởng lão ngươi cũng hiểu được ta nên giết chết Hỏa Dương rồi, ta giết hắn đi, có lẽ Dược Vương Cốc cũng sẽ không trách ta a.

Lúc này trên mặt Tần Phàm lộ ra một vòng vui vẻ có ý tứ hàm xúc, hai mắt của hắn nhìn Hỏa trưởng lão nhàn nhạt hỏi thăm.

- Sư phụ, không nên bỏ đồ nhi, đồ nhi biết sai rồi, ngươi nhanh cứu đồ nhi ah!

Nghe được Hỏa trưởng lão nói như vậy, sắc mặt của Hỏa Dương lập tức đại biến lần nữa, trong miệng cơ hồ lộ ra tiếng khóc cầu khẩn nói.

Mà ở bên kia, Xích Phát Độc Thánh kia chỉ là mặt mang vui vẻ nhìn xem một màn này, vào lúc này cũng không có ra tay, mà nhân cơ hội khôi phục lấy thương thế bản thân. Vừa rồi ở bên trong giao phong cùng Tần Phàm, bị trọng quyền củaTần Phàm trực tiếp phá vỡ quy tắc Tiểu Thế Giới phòng ngự, đánh trúng thân thể, hắn cũng không dễ chịu cho lắm.

- Không, Tần Phàm, hi vọng ngươi có thể bán cho lão phu một cái nhân tình, Hỏa Dương hắn cũng chỉ là trẻ người non dạ, mới có thể làm ra sự tình để cho nhân thần cộng phẫn này, hi vọng ngươi có thể thả hắn một con đường sống, sau khi trở về ta tất nhiên sẽ nghiêm khắc quản giáo.

Sắc mặt Hỏa trưởng lão trầm xuống, lần nữa mở miệng nói.

- Sư phụ, sau khi trở về ta nhất định sẽ sửa lại, ta nhất định toàn bộ nghe lão nhân gia ngài.

Nghe vậy, Hỏa Dương lần nữa hồi phục một tí hi vọng, vội vàng cam đoan nói ra, sau đó hắn lại chuyển hướng Tần Phàm nói ra:

- Tần Phàm, ngươi không nghe thấy sư phụ ta nói sao, mau thả ta ra!

- Hỏa Dương, ngươi câm miệng!

Nghe được Hỏa Dương vào lúc này vẫn dám kêu gào đối với Tần Phàm, Hỏa trưởng lão kia không khỏi là sắc mặt lại biến, vội vàng quát bảo dừng lại. Hắn biết rõ Tần Phàm nơi nào sẽ thật sự sợ Dược Vương Cốc, trên thực tế, hiện tại Tần Phàm chiếm hết lý do, Dược Vương Cốc cốc chủ cũng sẽ không có khả năng bởi vì làm một Hỏa Dương mà trở mặt cùng một người có tiềm lực vô hạn như vậy.

Hơn nữa hắn cũng biết nhân vật giống như Tần Phàm này là ghét uy hiếp nhất, Hỏa Dương nói như vậy chính là tự tìm đường chết.

- Thực xin lỗi, xem ra hôm nay ta không thể buông tha hắn rồi.

Lúc này sắc mặt của Tần Phàm lạnh nhạt bình tĩnh nói, nhìn như là gợn sóng không lộ ra, nhưng kì thực sát cơ đã âm thầm hiển hiện. Hôm nay Hỏa Dương xúc phạm đến điểm mấu chốt của hắn, như vậy nhất định phải chết, coi như là Dược Vương Cốc cũng ngăn cản không được.

Sau một khắc, Thanh Long trảo mà hắn bắt lấy Hỏa Dương dùng sức nắm chặt, khí lực bao vây lấy Hỏa Dương vào lúc này đột nhiên thôi phát!

Oanh!

- Sư phụ... Ah...

Khí lực cuồng bạo mãnh liệt lập tức như là núi lửa bộc phát đi ra, như một ngọn núi cự đại vào đè thân thể Hỏa Dương xuống.

Trên mặt Hỏa Dương mang theo vẻ cực kỳ hoảng sợ cùng ánh mắt tuyệt vọng, lại không cách nào nói ra hết một câu, vào lúc này máu tươi toàn thân bạo liệt mà ra, huyết nhục văng khắp nơi, dần dần mất đi sinh cơ.

- Tần Phàm, không nên!

Sắc mặt của Hỏa trưởng lão xuất hiện vẻ thống khổ, Hỏa Dương là không có tiền đồ, nhưng dù sao cũng là đệ tử hắn sủng ái nhất, thiên phú cực cao, tương lai nhất định sẽ có thành tựu không thấp. Chủ yếu nhất là hắn bồi dưỡng lâu như vậy, đã coi như là con của mình, nhìn xem nhi tử chết ở trước mắt, hắn tự nhiên là bi thống vạn phần.

Kình khí tán đi, Tần Phàm cũng buông lỏng thi thể đã trở nên huyết nhục mơ hồ của Hỏa Dương ra, tùy ý để cho hắn chậm rãi từ giữa không trung rơi xuống. Võ Tôn cấp cường giả, ở trước mặt hắn hôm nay, đã hoàn toàn không chịu nổi một kích.

- Dương nhi!

Hỏa trưởng lão bi thiết hô to, sau đó vội vàng hướng lấy thi thể đang hạ xuống của Hỏa Dương bay đi. Ôm lấy thi thể đã không còn nguyên vẹn kia, hắn càng là nhịn không được nước mắt tuôn đầy mặt, khóc không thành tiếng:

- Là ta hại ngươi! Là vi sư hại ngươi!

Lúc này sắc mặt của Tần Phàm hờ hững nhìn xem, cũng không có vì Hỏa Dương chết mà có biến hóa. Ở hắn xem ra, người như Hỏa Dương muốn sửa lại bản tính xem ra chỉ có thể đợi kiếp sau rồi, hắn đã gần 30 tuổi, trẻ người non dạ càng là một chuyện cười mà thôi.

Lúc này đây Hỏa Dương này dám đánh chủ ý đối với mình, hơn nữa còn cấu kết với nhân vật như Xích Phát Độc Thánh, hắn phải phụ trách đối với hành vi lần này của mình.

- Ha ha, tốt, Tần Phàm, không thể tưởng được ngươi cũng có vài phần thủ đoạn! Giết người rất nghiêm túc, ta nhìn ngươi thật sự thích hợp làm đồ đệ của ta!

Chứng kiến Tần Phàm ở trước mặt Hỏa trưởng lão gọn gàng giết chết Hỏa Dương như thế, lúc này Xích Phát Độc Thánh lớn tiếng cười nói.

- Một bại tướng ở dưới tay của ta, còn có mặt mũi nói thu ta làm đồ đệ sao?

Tần Phàm chuyển hướng Xích Phát Độc Thánh, trong miệng lạnh lùng nói:

- Xích Phát Độc Thánh, kết cục của Hỏa Dương sẽ là kết cục của ngươi, hôm nay ta là muốn thay trăm vạn bình dân bị ngươi giết chết đòi lại một cái công đạo!

- Chậc chậc, nói được rất hiên ngang lẫm liệt ah!

Lúc này ánh mắt của Xích Phát Độc Thánh Từ Nguyên âm lãnh nhìn xem Tần Phàm, trong miệng trêu tức nói:

- Xú tiểu tử, vừa rồi ta nhất thời chủ quan, cho ngươi chiếm đi một tí tiện nghi, ngươi thật đúng là nghĩ ngươi có thể đả bại bản Độc Thánh sao?

- Ta có thể đánh cho ngươi tàn phế một lần, thì có thể đánh cho ngươi tàn phế lần thứ hai.

Tần Phàm lần nữa nói ra.

- Vậy sao? Ha ha, ngươi nhìn xem hai tay của ngươi rồi nói sau!

Lúc này Xích Phát Độc Thánh ngửa mặt lên trời cười to một tiếng:

- Vừa rồi thời điểm ngươi cùng bản Độc Thánh giao thủ, ngươi cho rằng ngươi thật có thể hoàn toàn ngăn cản được Độc công của ta sao? Ha ha... không sợ nói cho ngươi biết, ở ba mươi năm trước, rất nhiều Võ Thánh truy sát ta chính là chết như vậy đấy!

Nghe vậy, Tần Phàm hướng về hai tay của mình nhìn thoáng qua, lập tức phát hiện trong lòng tay của mình vậy mà vào lúc này đều biến thành thanh hắc chi sắc! Cái này làm cho hắn lập tức biến sắc.

- Ha ha ha, Độc công của bản Độc Thánh đã sớm tu luyện tới xuất thần nhập hóa, không chỗ nào không có. Ngay vừa rồi trong đoạn thời gian kia, độc khí lẻn vào trong cơ thể của ngươi đã hoàn toàn bạo phát đi ra, hiện tại đã sớm trải rộng toàn thân ngươi! Dù cho đan dược của ngươi càng lợi hại, cũng không thể nào tẩy trừ hết những độc chất này của ta! Ngươi muốn đấu cùng bản Độc Thánh, còn non lắm!

Chứng kiến sắc mặt của Tần Phàm biến hóa, Xích Phát Độc Thánh càng phát ra tiếng cười to liều lĩnh nói.

Sắc mặt của Tần Phàm lộ ra âm trầm xuống, hắn biết rõ Xích Phát Độc Thánh này nói cũng không phải là nói ngoa. Vừa rồi hắn còn không có cảm giác đến thân thể của mình có dị thường, nhưng hiện tại nghĩ lại, thời điểm hắn một quyền đánh bại quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân của đối phương, tựa hồ ẩn ẩn cảm giác được chỗ nắm đấm có chút đau đớn.

Ban đầu hắn còn tưởng rằng là chỗ giao kích tạo thành lực phản kích, hiện tại xem ra, kỳ thật cái kia chính là điềm báo độc khí xâm lấn.

Xích Phát Độc Thánh này hoàn toàn chính xác không phải hư danh nói chơi, hắn đem Độc công trải rộng toàn thân, không chỉ có trong quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân tràn đầy kịch độc, hơn nữa thân thể da thịt của hắn cũng là độc càng thêm độc, nắm đấm của Tần Phàm đả thương hắn, nhưng bản thân cũng trúng phải độc lực trên người đối phương.

Lúc này, hắn có thể rõ ràng cảm giác được một cổ độc khí tràn ngập toàn thân của mình, thậm chí bên trong mỗi một tấc kinh mạch cùng cốt nhục, độc khí này thập phần hung mãnh, cơ hồ là không cách nào ngăn cản, làm cho máu của hắn cũng cơ hồ muốn đình chỉ lưu động.

- Hắc hắc, Tần Phàm, cho dù hiện tại bản Độc Thánh không động thủ, thì qua không lâu ngươi cũng bị độc khí công tâm, độc phát bỏ mình! Ta khuyên ngươi vẫn là ngoan ngoãn dâng Đan Vũ Thần Đỉnh lên, sau đó quỳ gối ở trước mặt bản Độc Thánh, thề về sau phải nghe theo bản Độc Thánh, như vậy bản Độc Thánh sẽ ra tay thả ngươi một con đường sống.

Lúc này Xích Phát Độc Thánh kia lại vừa cười vừa nói.