Lão Bản Nương! Thượng Ngưu Lưỡi - Chương 36
Lão Bản Nương! Thượng Ngưu Lưỡi
Chương 36 - Hồi Sinh Người Chết & Đồng Minh Của Làng Cát...
gacsach.com
Edit+Beta: Lã Thiên Di
... bất kể thế nào, dù tốt hay xấu, cô cuối cùng cũng đã thành công!
***
Lau nửa ngày, trên thân kiếm vẫn là một mảnh “óng ánh”. Khóe mắt ông chú rủ xuống thẹn quá thành giận, một chưởng đẩy Haruhisa đang lén lút tìm ý đồ giải cứu Matsuri xuống dưới.
Lúc bụng dưới đau quặn, nháy mắt tiếng gió trong rừng trở nên thật chói tai. Haruhisa một bên nhận thức được trọng lượng cơ thể có cảm giác khác thường, một bên trong lòng chửi má nó...
NND...
Cô không thích đùa giỡn cái kiểu nhảy lầu này a!
Nhưng vì cái gì mà nhiều lần này nọ liền cho cô cơ hội trải nghiệm a!
Những nhánh cây trong rừng càng không ngừng lướt qua thân thể cùng khuôn mặt của cô. Mặc dù đã giúp giảm tốc độ phần thân dưới, nhưng đồng thời cũng mang đến từng đợt đau đớn.
Haruhisa căn bản “cố” không lên mặt mày về vấn đề này. Cô xem xét canh đúng thời cơ, tay mắt lanh lẹ bắt lấy một cành cây, cả cơ thể dừng mạnh lại đột ngột, trên cổ tay truyền đến một tiếng vang giòn giã... trật khớp...
“A...” Haruhisa không chịu nổi đau nhức liền kêu một tiếng, lại tiếp tục rơi xuống.
May mắn là... lần này cách mặt đất đã không còn xa...
Khi cơ thể Haruhisa nặng nề ngã tại trên đất, Haruhisa hận bản thân không thể lập tức hôn mê bất tỉnh. Chỉ tiếc ông trời không cho cô được toại nguyện, cô cảm nhận được trên cổ tay truyền đến đau đớn kịch liệt, cảm thấy so với bây giờ không còn có thời gian nào có thể tỉnh táo hơn bây giờ hết.
Haruhisa ngẩng đầu nhìn, đã không còn nhìn thấy ông chú Ninja như gậy trúc cùng Matsuri.
Cắn răng, từ trên nền đất chậm rãi lết lên, có chút khó khăn hoạt động đi về phía trước...
Cho dù như thế nào, trước hết cô phải tìm cho bằng được chỗ đó đi rồi nói tiếp.
***
Còn dư lại ba người chậm chạp không nhận được tín hiệu, không khỏi có chút nóng vội. Một bên cùng đối thủ đấu đá vướng víu, một bên sốt ruột nhìn bốn phía xung quanh.
“Ngươi đang nhìn nơi nào? Nha thông nha!”
Kiba kêu to, cùng Akamaru cùng nhau hướng về tên nhóc ẻo lả kia.
Trận đấu này cũng thật khiến cho người ta nghẹn chết mà. Rốt cuộc đến khi nào thì hắn mới có thể trả ơn cho Kankuro đây?
“Thuật bội hóa!”
“Thuật con rối: Secret Black Move Iron Maiden!”
Chouji cùng Kankuro thấy thế, vội vàng hỗ trợ che dấu.
Tuy rằng ba người phối hợp vẫn có chút hỗn loạn như cũ, nhưng có thể thấy rõ ràng, công kích của bọn họ đã mạnh mẽ hơn so với ban đầu.
Bên kia, ở rừng rậm phía đông bắc mặt trên đồi núi, Ino lại một lần nữa vô tình bị cơn gió của ‘khổng tước’ thổi bay đi ra ngoài.
Shikamaru thấy thế, khẽ nhíu mày.
Hắn nhìn thoáng qua Temari thở hổn hển, trầm giọng nói:
“Temari, làm theo lời tớ!”
Temari gật đầu, dùng cây quạt hướng về phía đối thủ quạt qua.
“Phong độn: Đại vụ phi long!”
“Hừ!” đối diện với ‘khổng tước’ một mặt khinh thường, đang muốn nâng tay ngăn cản, lại phát hiện cuồng phong này cư nhiên nhảy điên sát mũi cô bay đi qua. “Ngươi nhắm nơi nào a? Quả thực tựa như không có đầu óc...”
Đáng tiếc ‘khổng tước’ châm chọc còn chưa có xong. Liền kinh ngạc phát hiện cơ thể của mình không động đậy được.
Shikamaru nhìn thoáng qua từ dòng nước xuất hiện bóng, ngoéo một cái khóe môi:
” Ta sẽ cho ngươi thấy. Ta có thể tạo ra bóng nhờ dòng chảy kia dù nó chỉ là nước. Thuật của ta được tăng cường bằng dòng nước đó. Thuật trói bóng thành công.”
“Thuật triệu hồi: Đoạn doan vũ (Blade Dance)!”
Lúc này đây, Temari lại không có cho đối thủ cơ hội để thở, nhẫn thuật ‘Thuật triệu hồi: Đoạn doan vũ (Blade Dance)’ thuận thế mà ra, giải quyết đối thủ.
Gaara đứng ở tháp cát trên cao, mắt lạnh nhìn người cách đó không xa đứng ở trên ngọn cây.
“Hóa ra trình độ của ngươi cũng chỉ có như vậy?”
Lo liệu nghĩ cách để không thua trận này. Tên ‘Ninja như gậy trúc’ tạm thời dừng công việc rửa sạch thanh kiếm, thẳng lưng nói.
“Không hổ danh là vũ khí tối thượng của Làng Cát, coi như ngươi thật sự có tài.”
Gaara hơi hơi vuốt cằm, tỏa ra ra sát khí mãnh liệt. Môi hắn mấp máy, lạnh như băng nói:
“Ngươi muốn trải nghiệm một chút sao? Bất quá, cần dùng tính mạng của ngươi ra để trao đổi.”
“Hừ! Có bản lĩnh thì ngươi liền đuổi theo.”
Mắt thấy kế hoạch ‘nghịch lân trận’ đã vô pháp khởi động, ‘Ninja như gậy trúc’ cũng không tham chiến. Hắn một bên suy tư về bước tiếp theo của kế hoạch, một bên trên lưng cõng Matsuri nhanh nhẹn chạy về phía vách núi.
Gaara nhìn tên ‘Ninja như gậy trúc’ chạy xa, đôi mắt híp lại...
Vì sao chỉ nhìn thấy mỗi mình Matsuri?
Haruhisa đâu rồi...
***
Haruhisa đỡ lấy tay trái tạm thời đã bị tàn phế, giống như ruồi bọ không đầu ở rừng mù mịt di chuyển.
Cô tự khoe cảm nhận về phương hướng của mình cũng không tệ. Chẳng qua, mỗi một thân cây trong rừng này đều dài xấp xỉ nhau, điều này làm sao cô có thể chịu đựng nổi?
Di chuyển mệt mỏi, Haruhisa dựa một bên người trên thân cây, điều chỉnh hô hấp đã rối loạn.
Cô thử nhẹ nhàng di chuyển chỗ cổ tay đã sưng lên thành cục bột, trong nháy mắt đau đớn như kim châm, muối xát truyền đến.
Cái này thật phiền phức, tay trái xem ra không còn biện pháp để trở lại bình thường...
Haruhisa lại thử giật giật ngón tay. Tuy vẫn còn rất đau nhưng miễn cường còn có thể chịu được.
Cô thở phào nhẹ nhõm, tay phải sờ sờ quyển trục đặt ở bên hông. Đại khái phân biệt được một chút phương hướng, tiếp tục đi về phía trước.
Cũng không biết đi tới đi lui đã được bao lâu rồi, cây cối gần bên người cũng dần thưa thớt bớt đi.
Haruhisa nghe được tiếng gào loáng thoáng, biết bản thân sắp đến nơi...
Cái tình tiết ở trong khe núi kia.
‘Nghịch lân trận’ bởi vì một trận nôn ọe quỷ dị của cô mà đã chết từ trong trứng nước.
Cứ như vậy, Gaara liền sẽ không giống như trong nội dung tác phẩm, tiêu hao quá nhiều Charka. Cũng sẽ không bị trọng thương nghiêm trọng như vậy.
Nếu thật muốn cùng với cái tên ‘Ninja như cây gậy trúc’ kia đối chiến, phần thắng của Gaara cũng có thể được nâng cao không ít đi...
Tuy là nghĩ như vậy, nhưng bước chân của Haruhisa vẫn nhanh hơn bình thường...
Lần này, cô cũng không thể giống như lần trước chỉ tránh ở một bên làm người xem diễn được!
***
“Gaara!”
Haruhisa một đường nghiêng ngả chao đảo, chân trước mới vừa đi ra cánh rừng, liền nghe thấy tiếng kêu của Naruto.
Bụi đất bay lên trên bãi đất trống, Gaara hiển nhiên đã rơi vào tình huống bất lợi, bị tên ‘Ninja như gậy trúc’ dùng nhà lao thép dạng nửa vòng tròn bao vây ở giữa. Naruto một mặt nôn nóng, mà ở một bên tên “Ninja như gậy trúc” lại tràn đầy đắc ý.
Matsuri hẳn là đã được Naruto cứu ra thôi.
Haruhisa cân nhắc, nhìn lại xung quanh. Rốt cuộc ở tảng đá to lớn sau lưng phát hiện một dáng người nho nhỏ.
“Cậu chờ đó, tớ sẽ lập tức cứu cậu đi ra ngoài!”
Thần sắc Naruto kiên định nhìn Gaara đang bị nhốt ở trong lồng.
Lần trước lúc truy đuổi Sasuke, Gaara ra tay tương trợ, giúp Konoha không ít việc. Naruto đã sớm coi Gaara là bạn của mình.
Haruhisa nhìn thật lâu Naruto đang chiến đấu vì Gaara, trong lòng có cảm giác thoải mái.
Số phận của hai người này có chút tương tự nhau. Trải qua trận chiến lần trước ở Konoha, chỉ sợ Naruto còn đối với Gaara có vài phần cảm giác luyến tiếc.
Thật tốt. Gaara, cuối cùng cũng đã có một người bạn vì cậu mà chiến đấu rồi.
Cùng lúc đó, cái lồng thép sắt đá nửa vòng tròn cư nhiên lại có biến hóa, một tầng, một tầng phiến thép từng cái khép kín lại. Thật sự muốn đem Gaara hoàn toàn niêm phong ở bên trong!
Gaara nhân cơ hội đem Jōhyō (Roi da) ném đi.
“Matsuri, cầm lấy!”
Tuy không tình huống hiện tại của cô bé kia là gì nhưng nếu trong tay có vũ khí, tổng lại cũng có thể mạnh mẽ một chút.
Sau khi ném Jōhyō (Roi da), giữa trán Gaara nhíu chặt lại mấy phần.
Thật ra giờ phút này, người hắn lo lắng nhất là Haruhisa.
Thoạt nhìn bây giờ là có việc phát sinh ngoài ý khiến cho cô ấy rời khỏi quốc gia. Nhưng cô ấy chỉ có một mình lại biến mất ở nơi nào nữa rồi?
Gaara nhớ tới lần trước ở bệnh viện, Haruhisa cũng đột nhiên mất tích. Một gương mặt tuấn tú nhanh chóng đã đen như cái đít nồi.
Khóe mắt bên ngoài rủ xuống. Hắn nhất định sẽ giết kẻ đó!
Tuy rằng cái lồng thép thoạt nhìn đã hoàn toàn được khép kín. Một luồng cát nhuyễn lại theo giữa khe hở chạy tới, dần dần hình thành thành một hình cầu vòng tròn.
Gaara ngồi ở giữa cái lồng đá, nâng tay kết ấn:
“Con mắt thứ ba, khai mở!”
Bên ngoài nhà lao bằng thép.
Naruto căm tức cái tên ‘Ninja như gậy trúc’:
“Đến cùng ngươi muốn làm gì?”
‘Ninja như gậy trúc’ nhìn Gaara bị nhốt trụ, một bộ dạng tính trước kỹ càng đối với Naruto nói:
” Chúng ta là người từ làng Takumi chuyên cung cấp các vũ khí ninja cho “ngũ đại quốc” của các ngươi. Tuy nhiên, khi mối quan hệ trở nên xấu đi, làng Takumi đã bị tấn công vì lo sợ vũ khí bọn ta làm ra sẽ đánh bại các ngươi. Bọn người từ “ngũ đại quốc” các ngươi đã quên mất rằng các ngươi sóng sót là nhờ chúng ta nhưng các ngươi lại lấy oán trả ơn từ lần này tới lần khác. Dù dân làng Takumi có tay nghề lão luyện nhưng vẫn phải dựa dẫm vào “ngũ dại quốc” để sinh tồn. Nhưng giờ thì không cần như vậy nữa. Thứ chúng ta cần nhất là charka của Nhất Vĩ. Ta sẽ ngươi thấy, thứ vũ khí ninja tối cao do ngài Seimei tạo ra...”
Khi nói chuyện, tên ‘Ninja như gậy trúc’ kết ấn, sau khi quát nhẹ một tiếng, lại có ánh sáng dạng sương màu xanh thẳm bao trùm lấy nhà lao thép đó! Trong nhà lao bằng thép, đầu Gaara đột nhiên đau kịch liệt, nhịn không được lấy hai tay ôm đầu, nửa quỳ trên mặt đất, phát ra một tiếng kêu thống khổ.
“Gaara!”
Naruto thấy thế, lại là sốt ruột, lại là lo lắng.
Haruhisa biết tên ‘Ninja như gậy trúc’ này đang hút đi Charka của Gaara. Cô nhìn thấy Charka của Gaara bay vút lên không trung, di chuyển đánh trúng đá thạch bích cách đó không xa, xuất hiện một cái quan tài thạch bích vô cùng cổ quái.
Không thể tiếp tục chờ đợi như vậy nữa.
Sau khi Haruhisa ở xác nhận không có người phát hiện ra cô. Thong thả hướng tới chỗ Gaara cách gần cái tên có khuôn mặt trắng bóc kia.
Quan tài được mở ra, tên ‘Nina như gậy trúc’ tự hiến tế chính mình biến mất, tượng quốc gia Seimei, phục sinh.
Người chết sống lại, Naruto thật khiếp sợ. Nhưng sau khi nghe cái tên người không ra người, quỷ không ra quỷ này nói đem Shukaku Nhất Vĩ trong người Gaara làm năng lượng phát ra. Trong cơn giận dữ Naruto không nói hai lời, liền hướng về tên Seimei tiếp tục đánh!
Lượng Charka còn đang tiếp tục bị rút ra. Gaara càng ngày càng thống khổ, còn hơi đâu mà dùng con mắt thứ ba lo lắng, quan sát tình huống bên ngoài.
Seimei sau khi sống lại tự cho mình là thanh cao, cao ngạo không thôi. Cho rằng những người sống bên ngoài đều là những con kiến nhỏ nhoi. Đối mặt vời đòn tấn công của Naruto, hắn cười nhạt, giống như mèo vờn chuột, đùa giỡn với Naruto.
Cũng ít nhiều vì như thế, Haruhisa mới có thể cẩn thận tiếp cận gần nơi giam giữ Gaara mà không bị phát hiện.
Cô thuận lợi di chuyển tới mặt sau nhà lao bằng thép, đứng ở chỗ vách núi có kẻ hở nho nhỏ.
Nghe tiếng kêu khàn khàn của Gaara, cô chịu đựng lòng tràn đầy bất mãn khó chịu, lấy quyển trục bên hông ra.
Tuy cô không có biện pháp để thay đổi, cũng không biện pháp nào để ngăn cản. Nhưng ít nhất, cô có thể lựa chọn cách đến gần nơi có Gaara, ở cùng một chỗ với hắn.
Bởi vì tay trái mất đi sự sống, Haruhisa choáng váng tìm chút thời gian, mới có thể thuận lợi giải ấn quyển trục.
Cảm giác tê mỏi hơi hơi chạy dọc trong cơ thể. Haruhisa biết, cảm giác này chỉ xuất hiện khi Charka bị tiêu hao.
Hiện tại cô coi như thiếu lượng Charka đến mức đáng thương, có thể giải ấn hai quyển trục đã là may mắn lắm rồi...
Cô nhìn dụng cụ nhỏ có chút kỳ lạ ở trong tay của mình, trong lòng nhịn không được bốc khói lên...
Thứ này thế nhưng đã khiến cho cô tốn đi rất nhiều đầu óc. Hơn nữa còn lãng phí nước miếng để đi giải thích cho “quý ngài Inoue thành thật”...
Làm ơn nghìn vạn lần, nghìn vạn lần phải có tác dụng a!
Haruhisa một bên cân nhắc, một bên dùng tay phải, đem công cụ nhỏ cao 1m hung hăng chui vào trong đất...
Tiêu hao quá nhiều Charka làm cho Gaara lâm vào vực sâu thống khổ. Shukaku Nhất Vĩ trong cơ thể bắt đầu rục rịch, kêu gào muốn đi ra hít thở không khí.
Hay tay Gaara chôn thật sâu bàn tay vào trong bùn đất, đôi mắt màu xanh ngọc dần dần hiện ra tơ máu. Hắn biết Naruto ở bên ngoài nhà lao thép ở một bên gõ vách tường, một bên lớn tiếng kêu gọi tên hắn. Nhưng khí lực để hắn trả lời, một chút cũng không có.
Áo giáp bằng cát dần dần nứt ra...
Ánh mắt Gaara từng đợt căng trướng nở ra khiến mắt cảm thấy đau lên. Hắn biết, nếu cứ còn tiếp tục như vậy, không được bao lâu nữa, hắn sẽ không áp chế được con quái vật ở trong cơ thể mình.
Bỗng nhiên, dưới đất truyền đến một trận rung động rất nhỏ khiến Gaara chú ý. Hắn ôm đầu, khó khăn tập trung tinh thần, chấn động kia càng lúc càng lớn...
Đột nhiên, một cái thứ có bộ dáng kỳ quái, đang ở tốc độ cực nhanh chuyển động từ dưới đất chui lên!
Gaara kinh ngạc. Mà làm cho hắn càng thêm không tưởng tượng được nữa chính là, cái vật nhỏ chui lên từ trong đất thế nhưng lại xuất hiện một cái đầu người nho nhỏ!
“Phi phi phi...”
Người ở trong đất cội vàng phun cát trong miệng ra, giọng điệu thở hổn hển rất lớn.
“... Haruhisa?”
Nhìn người trước mắt mặt mày đầy xám tro. Gaara trợn mắt há hốc mồm, trong thời gian ngắn thế nhưng lại quên mất cơn đau đầu của bản thân.