Linh hồn ác - Chương 32 - 33

Juliette ngồi trên tàu điện.

Trước mặt cô, hai chàng trai trẻ đang thì thầm bàn luận, đưa những ánh mắt không mấy tế nhị về phía cô. Họ để ý ngay đến sắc đẹp của cô và rất hi vọng nhấn chìm được nếu không phải tâm hồn thì cũng là bản năng giới tính của họ và đôi mắt màu saphire của cô. Anh chàng có vẻ tự tin hơn thậm chí còn gửi tới cô một nụ cười chết người – nụ cười mà anh ta cho là số một trên bậc thang quyến rũ – kèm theo một cái nháy mắt.

Juliette không nhìn họ, mắt cô chăm chú nhìn phố xá lướt qua sau ô cửa kính. Thế nhưng cô không hề để ý đến phong cảnh, tất cả trí óc cô tập trung vào cuộc nói chuyện sáng nay với Brolin. Và nội dung bức thư.

“Chúng có hai người, cô tự nhắc lại với chính mình. Quạ và kẻ giết người. Giống như một câu chuyện ngụ ngôn cổ của Pháp”, cô ngạc nhiên với ý nghĩ này.

Tàu điện MAX Light Rail chạy trên Phố Số Một, qua một loạt quán nơi sinh viên thường ngồi bàn luận qua cốc cà phê nóng, các nhà hàng với ánh sáng lờ mờ hay các cửa hiệu treo biển “HẠ GIÁ” giống như tấm áp phích quảng cáo phim, nhưng Juliette không thấy những lời mời gọi này. Cô chỉ nghĩ tới vụ giết người khủng khiếp đó.

Theo lời giải thích của Brolin, kẻ giết người bắt chước cách hành động của Leland Beaumont nhưng kém hoàn thiện hơn. Như thể hắn không đủ khả năng. Thế nhưng hắn đã chứng tỏ hắn biết phương pháp hành động đó, mặc dù không đủ mạnh để hoàn thiện nó như “hình mẫu” của mình. Bằng cách này hay cách khác, kẻ giết người hoặc Quạ đã từng quen Leland Beaumont. Và từ những gì cô biết về Leland, thì đó là một con người cô độc, có rất ít bạn bè. Brolin đã thử tìm hiểu theo hướng đồng nghiệp cùng nơi làm nhưng không có kết quả. Leland bị coi là kẻ kỳ dị, “nói những chuyện khó hiểu về ma thuật”, Joshua kể lại với cô như thế. Vậy còn lại là gì? Gia đình.

Nhưng hắn chỉ có một mình. Là con một, mẹ chết đã năm năm, bố hơi ngây ngô, hắn không có gia đình.

Ai có khả năng quen biết Leland Beaumont?

Và bằng cách nào mà hai đầu óc tâm thần ấy, kẻ giết người và Quạ, lại có thể liên kết với nhau trong ảo ảnh bệnh hoạn này? Làm thế nào mà hai con người lại nói với nhau về cái chết và quyết định kết hợp với nhau để giết người.

Trong đại đa số trường hợp, một người nuôi dưỡng những xung năng gây tội ác thường không dễ gì tâm sự với người khác. Thế nhưng chúng nhất định phải nói với nhau về điều này thì mới phát hiện ra thú đam mê chung đó.

Juliette tìm kiếm câu trả lời, nhưng lại thêm câu hỏi hiện ra.

Làm thế nào mà hai con người lại có thể quyết định kết hợp với nhau để giết người mà không có bất cứ động cơ nào?

Trước mặt cô, hai “mẫu chuẩn” tiếp tục cười phá lên và làm nhiều điệu bộ thu hút sự chú ý của cô.

Hai người: hai đầu óc điên rồ gặp nhau và cùng nhận ra niềm đam mê chung: giết người. Nếu không quen nhau, làm thế nào mà cả hai người lại có cơ hội nói chuyện với nhau và tâm sự về những dự định bệnh hoạn, mỗi người đều tin chắc rằng người kia không chạy đi báo cảnh sát khi nghe những lời ám chỉ việc phạm tội dù là nhỏ nhất?

Trừ khi chúng biết rõ rằng cả hai đều là những kẻ giết người.

Nhưng người ta có thể tìm thấy những kẻ giết người hàng loạt ở đâu, hai tư trên hai tư giờ?

Juliette đột nhiên quay về phía hai thanh niên trước mặt. Những tràng cười im bặt ngay lập tức.

Ánh mắt xanh lơ nhạt của cô nhìn thẳng vào đồng tử của kẻ thích quyến rũ đang tưởng rằng mong muốn của hắn đã thành hiện thực. Nhưng hắn không nháy mắt mà ngượng ngùng cụp mắt xuống.

Juliette cảm nhận thấy một hướng đi, một yếu tố của cuộc điều tra mà Brolin đã xử lý nhưng quá vội vã, hoặc có lẽ ít để ý tới.

Người ta có thể tìm thấy những kẻ giết người hàng loạt ở đâu, hai tư trên hai tư giờ?

Câu trả lời quá hiển nhiên khiến một nụ cười tức giận hiện ra trên môi cô.

Trong tù.

Cô xuống tàu điện ở bến tiếp theo và lao thẳng lên chiếc xe vẫn chạy theo sau tàu điện từ khi cô lên tàu. Bên trong, hai sĩ quan cảnh sát đang làm nhiệm vụ theo dõi để bảo vệ cô đưa mắt nhìn nhau rồi tự hỏi không biết tiếp theo họ sẽ phải làm gì đây.

Chương 33

Brolin đứng một cách tự tin và chĩa khẩu Glock về phía trước và quét căn phòng bằng vài động tác khua tay về bên phải rồi bên trái. Hơi ẩm ngột ngạt lướt trên quần áo anh giống như một bàn tay vô hình rồi luồn vào áo len và sợi quần jean. Tiếng ầm ầm của một chiếc máy bơm vọng tới từ đâu đó trong bóng tối giống như một người gác cổng dữ tợn.

- Larry, chiếu đèn lên đi. Brolin thì thầm.

Ngay lập tức, chiếc đèn Mag – Lite của Salhindro bật sáng và ông bước vào bên cạnh anh thanh tra.

- Chúng ta chết ngạt trong kia mất! Ông rên lên.

- Cống ngầm mà, Larry…

Căn phòng nơi họ đang đứng trải rộng trên toàn bộ diện tích của ngôi nhà. Không một cửa sổ, bóng tối bao phủ hoàn toàn, và cùng với mùi cống, các máy bơm đang hoạt động làm bốc lên một lớp hơi nước dày đặc nóng hổi. Các bức tường nhỏ nước vì ẩm.

Craig Nova đứng ở cửa nhìn lướt qua và lắc đầu.

- Vân tay ư, không dễ đâu, anh nói to hơn dự định.

Brolin khoát tay ra hiệu im lặng.

- Anh cứ đứng ở đấy, Larry và tôi đi kiểm tra căn phòng. Anh không được vào chừng nào chúng tôi chưa xác nhận là ngôi nhà an toàn, anh thì thầm. Đưa cho tôi một cái đèn.

Craig Nova đưa đèn cho anh rồi lùi lại một bước.

Brolin tiến về bên phải, còn Larry Salhindro tiến về bên trái. Các động tác của họ nhanh gọn và chính xác, họ chỉ tiến về phía trước khi nấp sau đống máy móc. Tay trái cầm đèn, cẳng tay đặt trước ngực như để tự vệ, còn tay phải cầm vũ khí tựa vào cổ tay trái. Đúng bài bản.

Dần dần, họ thấy các máy bơm, van, hệ thống đường ống bẩn thỉu và các tấm biển báo. Họ đến gần cuối căn phòng, không khí càng nặng hơn, phải cố gắng mới thở được. Mùi amoniac bắt đầu bay tới họ khiến Brolin rùng mình ngay lập tức. Anh biết rằng một cái xác đang phân hủy bốc lên mùi amoniac khá mạnh ở một giai đoạn nào đó của quá trình thối rữa.

Nhưng các miệng cống cũng ngập trong hỗn hợp amoniac khử trùng.

Anh thở mạnh hơn, tiếng thở phát ra to hơn.

“Nếu hung thủ còn ở đây, anh tự nhủ, mình phải bảo vệ cánh tay trái khi va đập, hoặc mình sẽ bị trật khớp vai.”

Vì vết thương ở xưởng phá dỡ xe, nên đầu xương cánh tay trái trở nên dễ bị thương tổn và có thể bị trẹo khi va đập hơi mạnh. Và Brolin biết điều đó, mặc dù thường là nhẹ thôi, nhưng nó khiến anh kém nhanh nhẹn hơn kẻ khác và có thể đồng nghĩa với việc nhận một viên đạn vào giữa đầu trong những giây tiếp theo.

Bộ áo liền quần đặc biệt mà họ mặc để tránh gây sai lệch hiện trường vụ án lại không giúp họ giữ được bí mật. Nhất là các túi nhựa bao quanh giày.

Phía trước họ, một luồng hơi nước phụt lên khiến họ cùng giật nảy mình. Brolin mừng vì đi cùng với anh là một người dày dạn kinh nghiệm. Một lính mới dễ bị kích động hơn có lẽ đã bóp cò súng ngay cả trong trường hợp nhẹ nhàng hơn thế.

Chìm sâu trong bóng tối đầy hơi nước và ồn ào, hai người chỉ có trong tay những chiếc đèn huỳnh quang là công cụ dẫn đường duy nhất. Họ bước thận trọng như hai thợ mỏ lạc trong một rừng thép, giữa mù mịt hơi nước bốc mùi kinh tởm.

Cô gái hiện ra ở chỗ ngoặt của bàn điều khiển van.

Trần truồng, nằm sóng xoài, cô nhìn Brolin bằng ánh mắt cầu khẩn. Nét mặt hằn lên nỗi kinh hoàng khủng khiếp.

Trán cô chỉ còn là vết đen rỉ máu.

Từ vị trí của mình, anh thanh tra trẻ chỉ thấy nửa trên của cái xác, anh thấy nạn nhân nằm ngửa, hai tay bị trói trên đầu, cánh tay giơ lên như để chỉ gì đó. Hai cẳng tay không bị cắt!

Nhận xét ấy – cho dù quá hiển nhiên – có ý nghĩa như một chiến thắng nho nhỏ trong tình huống rối loạn này, xét theo các thói quen của hung thủ. Brolin Brolin bật ngón tay để gọi Salhindro đang ở phía bên kia và chỉ cho ông một chỗ phẳng đằng trước ông. Nhận được tín hiệu, Salhindro đi vòng quanh từ phía sau lại.

Brolin chăm chú quan sát người phụ nữ nằm cách anh năm mét về phía trước.

Anh bước lên một bước.

Những dòng máu chảy từ hai bên vú bị cắt.

Ánh mắt người phụ nữ không rời Brolin.

Thêm một bước nữa.

Hơi ẩm làm lấp loáng những giọt nước trên phần bụng hơi phồng lên của cô.

Thêm năm mươi centimet nữa, Brolin gần như đứng ngang với cái xác, còn Salhindro tiến lại từ phía trước, thận trọng quan sát mỗi vùng tối.

Một cái đai bằng da móc vào da người phụ nữ ở phần hông, giống như một chiếc thắt lưng. Từ vị trí của mình, Brolin không nhìn rõ được, nhưng anh thấy hình như cái đai được gắn vào một lưới sắt trên mặt đất.

Một chiếc máy bơm cách đó vài mét bỗng khởi động, tiếng ầm ầm vang khắp căn phòng. Brolin siết chặt khẩu Glock để xua đi nỗi sợ.

Anh nhìn sâu vào mắt người phụ nữ vẫn đang quan sát anh với cách của một người nhìn cái chết trước khi nó tới.

Brolin cố gắng không để mình bị xáo động trước đống thịt nát ở nơi từng là trán của nạn nhân.

Bước cuối cùng về phía người phụ nữ.

Và anh đã hiểu.

Tất cả nỗi kinh hoàng thể hiện trên nét mặt cô gái đông đặc lại trong trí óc Brolin.

Mắt người phụ nữ hướng về phía anh.

Hai tay bị trói.

Hông nằm trên nền đất.

Và hai cái hốc há miệng ở chỗ đùi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3