Nhà Trọ Địa Ngục - Quyển 29 - Chương 02 - Cửu Đầu Đảo

Nhà Trọ Địa Ngục
Quyển 29 - Chương 02 - Cửu Đầu Đảo
gacsach.com

"La... Hưu?"

Cái tên này, hôm nay trong nhà trọ không người nào không biết, không người nghe không hiểu! Phụ thân của La Thập Tam, cũng chính là một vị cổ sư!

Nếu như chỉ là danh tự, có lẽ là trùng tên trùng họ, nhưng lại thêm 1 câu "Khuyển tử", nhất định là La Hưu không cần nghi ngờ!

Nhưng lập tức Bồ Liền Sinh lại cảm thấy khó hiểu. Nam nhân này biết rõ sự tồn tại của nhà trọ, thậm chí còn nói cho La Thập Tam biết vị trí cụ thể, người như vậy, không có khả năng sẽ ngộ nhập (vô tình) tiến vào nhà trọ a? Như vậy, chẳng lẽ hắn chủ động tiến vào nhà trọ?

Mà lúc này, nữ nhân trung niên đứng bên cạch La Hưu cũng hướng về phía Liền Sinh cúi người nói: "Thập Tam may mắn được các ngươi chiếu cố. Thật xin lỗi, tuy là con của chúng tôi, nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn là cứu không được hắn..."

Không cần hỏi, nữ nhân trung niên này chắc chắn là Hàn Cẩn, mẫu thân của La Thập Tam.

"Này, rốt cuộc là có chuyện gì?" Lại là một nam nhân nói tiếng nhật, gương mặt lo lắng thấp thỏm lên tiếng hỏi Liền Sinh. Trong nhất thời, Liền Sinh trở thành trung tâm được mọi người chú ý.

"Ta hiểu Nhật ngữ." Lúc này, 1 nữ tử khác thoạt nhìn khoảng 30 tuổi nói ra 1 câu tiếng nhật lưu loát: "Các ngươi muốn hỏi chuyện gì cứ nói, ta sẽ chuyển lời."

Thoáng cái tiến vào tới 2 người Nhật Bản? Cái này tựa hồ có chút ly kỳ, hẳn người nam nhân và nữ nhân mặc ki-mô-nô kia quen biết nhau?

Liền Sinh nhất thời hoàn toàn lâm vào mê võng, còn chưa kịp tiếp tục suy tư, La Hưu đã cắt đứt suy nghĩ của hắn: "Thật xin lỗi ngắt lời một chút, nhưng... Ta phải nói cho các ngươi biết, nguyên nhân chúng ta tiến vào đây."

"Nguyên nhân?"

"Ân. Thập Tam chết rồi, ta đã biết. Nó sống hay chết, ta có thể dựa vào cổ để phán đoán."

"Ngài đã biết? La Thập Tam chết rồi..."

"Đúng. Mặc dù không biết nó vì sao mà chết, nhưng chắc chắn không thoát khỏi liên quan với nhà trọ."

Trước mắt, đa số hộ gia đình đều cho rằng, La Thập Tam chết rất có thể liên quan tới ác linh nhà kho. Dù sao, không có ai biết thân phận hàng đầu sư thực sự của Kim Tâm Luyến. Cho nên, Liền Sinh cũng gian nan gật gật đầu, dùng giọng điệu an ủi nói: "Xin ngài nén bi thương..."

"Đã như vầy, một lần nữa tiến vào đây cũng tốt." La Hưu nhìn nhìn đại sảnh nhà trọ trước mặt nói: "Xương cốt, là nơi này đi? Cùng ảnh chụp lúc trước ta cho ngươi xem hoàn toàn đồng dạng."

"Đúng, chính là nơi này!" Người nói chuyện, là 1 nam tử khoảng hơn 30 tuổi đứng sau lưng La Hưu, thoạt nhìn bộ dáng lôi thôi lếch thếch, trong miệng ngậm một điếu thuốc, mặt mũi toàn là râu.

"Thù mới hận cũ, cùng một chỗ kết thúc đi." La Hưu dùng giọng điệu bình tĩnh nói tiếp: "Cư nhiên đã trở thành hộ gia đình, Xương Cốt, giúp ta một lần nữa đi."

"Không ngại. Ta nói rồi, chỉ cần sự tình liên quan đến ngươi và A Cẩn, ta đều không ngại."

Nghe thế, Liền Sinh liền hiểu, người này chính là "Vong Linh"! Nhưng hắn và vợ chồng La Hưu có quan hệ như thế nào?

"Nhà trọ? Chẳng lẽ là..." Lúc này 1 nam tử nhật bản bỗng nhiên nói ra vài câu tiếng trung trúc trắc, "Cái kia, ngươi có quen biết, thần cốc Tiểu Dạ Tử sao?"

Hắn nói tiếng trung rất không lưu loát, nhưng Liền Sinh nghe hiểu. Hắn gật gật đầu, hỏi: "Đúng, ngươi quen biết nàng?"

"Ta cũng không hiểu chuyện gì..." nam tử nhật bản cuối cùng chỉ có thể dùng tiếng nhật để nói: "Chỉ thấy trên mặt đất xuất hiện một cái như là lỗ đen kéo ta vào, sau đó thì xuất hiện ở nơi này..."

"Chúng ta cũng vậy!"

"Ta cũng thế!"

Nam tử nhật bản này chính là Thần Nguyên Nhã Thần. Thiếu nữ ki-mô-nô kia chính là muội muội của Tiểu Dạ Tử, Đồng Sinh Thương! Những người này đều không ngoại lệ, toàn bộ đều trở thành hộ gia đình nhà trọ!

Còn lại hai người, một là nữ tử khoảng 30, 1 là nữ tử nhìn trẻ hơn nhiều, đều báo ra danh tính.

"Phù Tĩnh Đình."

"Hàn Vị Nhược."

Những người mới tiến vào này, vậy mà đối với nhà trọ địa ngục, toàn bộ đều có quan hệ thâm sâu!

Những người này đều có quan hệ không cạn đối với vài hộ gia đình trong nhà trọ, tất cả đều bị kéo vào! Mà căn cứ vào lời nói của bọn hắn, lỗ đen kéo bọn hắn vào rất giống với tràng cảnh lỗ đen nuốt Trương Sinh Kiều!

Là ác linh nhà kho!

Ác linh nhà kho đem 1 đám người liên quan tới hộ gia đình đều quấn vào! Mục đích làm như vậy đến tột cùng là cái gì? Mà khi Liền Sinh nghĩ đến huyết tự đề cập tới "Tổng thanh toán", trong nội tâm không khỏi run sợ.

Ác linh nhà kho kia chẳng lẽ muốn đem toàn bộ những người có hiểu biết và liên quan đến nhà trọ cùng huyết tẩy 1 lần sao?

Vô luận như thế nào, sự thật này đã không có cách nào cải biến. Bảy người này đã trở thành hộ gia đình, trong túi áo đều có chìa khóa phòng. Bất quá, điều này cũng làm nội tâm Liền Sinh sinh ra 1 tia chờ mong. La Hưu, người này nhất định có thể trở thành hi vọng cho hộ gia đình ah!

Nhưng La Hưu trả lời lại làm hắn rơi vào tuyệt vọng: "Thật xin lỗi. Năng lực của ta đã không còn. Năm đó ta cùng bọn người Xương Cốt, muốn thông qua hàng đầu thuật để đề thăng năng lực nắm giữ cổ, nhưng hàng đầu thuật kia sau khi bị hủy chúng tôi đã không khác người thường là bao rồi. Cho nên, cũng không còn cổ thuật. Bất quá, về phương diện tri thức này ta vẫn còn am hiểu, đối với nhà trọ cũng hiểu rõ vài phần."

"Ngươi... biết vì sao nhà trọ này tồn tại?"

"Thật có lỗi, chuyện này, chúng tôi không thể nói." Người trả lời lại là Hàn Cẩn, "Hơn nữa, hiện tại con của chúng tôi chết trên tay nhà trọ, chúng tôi sẽ không bỏ qua chuyện này!"

Nói nói đến đây, trong mắt Hàn Cẩn đã ngân ngấn nước, thân thể cũng run rẩy nhẹ nhẹ.

Nam nhân mặt mũi râu ria kia tên là La Xương Cốt, là ca ca của La Hưu. Nhưng coi như là Thập Tam cũng không biết bản thân còn có 1 người bác như vậy.

Tuy không biết nguyên nhân, nhưng những người này dường như từ rất sớm trước kia đã có mối liên hệ nào đó với nhà trọ. Cái gọi là "Thù mới hận cũ", thù mới là cái chết của Thập Tam, như vậy hận cũ là chỉ cái gì?

Mà so với bọn hắn, Nhã Thần và Thương hai người vẫn như trước vẫn khó có thể tin tưởng. Bọn họ có biết sự tồn tại của nhà trọ, nhưng thật không ngờ bản thân lại trở thành 1 hộ gia đình! Hai người kia tự nhiên so với người bình thường lại càng hiểu rõ sự đáng sợ của nhà trọ!

Mà Hàn Vị Nhược, mẫu thân của Thượng Quan Miên cũng trở thành 1 hộ gia đình! Nhưng ngay cả Thượng Quan Miên, cũng căn bản khó có thể bảo vệ vị mẫu thân này!

Hỗn loạn. Hỗn loạn trước nay chưa từng có quấn lấy từng hộ gia đình trong nhà trọ.

Ngày quyết chiến tới gần." Tổng thanh toán Huyết tự ", ai cũng tinh tường nó có ý nghĩa gì. Mảnh vỡ khế ước địa ngục còn chưa gom góp đủ. Như vậy, tới tháng mười một, từng hộ gia đình hiện tại đều phải chết, không cần nghi nghờ.

Một phương diện khác, giải mã tín hiệu Moore đã hoàn thành. Nội dung là: "Cứu cứu chúng tôi! Chúng tôi ở tại Cửu Đầu đảo, vùng biển duyên hải gần thành phố S, đến Cửu Đầu đảo cứu chúng tôi!"

Cái này là thông qua vô tuyến điện, đem tần suất điều chỉnh gần với sóng radio để phát ra tín hiệu Moore. Nội dung sau khi dịch ra, thu hoạch được địa điểm là "Cửu Đầu đảo", dĩ nhiên là địa phương phải tới để chấp hành huyết tự.

Tuy rằng hộ gia đình ý thức được tuyệt vọng đang dần tới gần, thế nhưng đã quyết chiến thì không thể ngồi chờ chết! Nhân sinh của Cách Tùng bị hủy hoại trên tay nhà trọ. Đã như vầy, cho dù kết thúc táng mạng hắn cũng không cúi đầu trước nhà trọ!

Cửu Đầu đảo, chỉ cần hoàn thành huyết tự này, sau đó sẽ là tổng thanh toán huyết tự. Trước khi đó nhất định phải tìm ra ác linh nhà kho!

Giữa trưa ngày 1 tháng 10, Đường Không Tương đem bản đồ vùng duyên hải thành phố S dán lên vách tường, hắn đem vị trí cửu đầu đảo đánh dấu nói: "Đã xác định rồi, Cửu Đầu đảo là một tòa hoang đảo vứt đi, tại thời đại trước kia trên đảo từng có 1 đám ngư dân sinh sống, bất quá hiện tại đã bỏ hoang khá lâu. Bởi vì khuyết thiếu tài nguyên khoáng sản, cho nên hòn đảo này triệt để bị vứt đi. Địa điểm huyết tự chỉ thị chính là nơi này."

"Cửu Đầu đảo..." Cách Tùng cẩn thận nhìn chăm chú lên dấu đỏ được đánh dấu trên bản đồ, hỏi: "Như vậy, Cửu Đầu đảo có xuất hiện các loại tin đồn linh dị gì không?"

"Hoàn toàn tra không ra. Muốn tới chỗ đó, có thể thuê thuyền đánh cá. Vì hòn đảo cách thành phố S tương đối gần, ngồi thuyền không lâu thì tới.

Ngày 15 tháng 10, ngày chính thức bắt đầu huyết tự cuối cùng.

Đánh cuộc một keo! Ít nhất phải sống qua lần huyết tự này mới có thể tính tới tương lai!

Ngay lúc hộ gia đình gần như tuyệt vọng, Lý Ẩn, giờ phút này đang...

Dưới ánh mặt trời, Lý Ẩn mặc 1 bộ hắc y, mái tóc hơi bạc dễ làm người khác chú ý. Lúc này hắn đang chạy vội bên trong 1 rừng cây.

Hắn đã quyết định, để phụ thân tự tay chuộc tội!

Nếu muốn làm được điểm này, phải hành động trước khi quỷ hồn gia đình Từ Thao ra tay, tự tay phát hiện tất cả tội nhân, sau đó... Mặc kệ trả cái giá lớn gì, nhất định phải bức phụ thân ra tự thú! Như vậy hắn mới có đường sống!

Lý Ẩn tuyệt đối sẽ không tố giác phụ thân. Coi như là ác ma, cũng là phụ thân của mình. Làm ra hành vi này là vì hắn không muốn phụ thân cho là hắn đối với ông có chỗ thiên vị. Từ lúc bắt đầu hắn đã có ý định như vậy, nhất định phải bức bách phụ thân tự thú! Nếu không, hắn làm sao có thể cầm chứng cứ sao chép đi gặp phụ thân?

Về phần tình huống bị phụ thân nhốt lại hắn cũng từng suy nghĩ qua, đã có chuẩn bị.

Mà trước mắt, kể cả Tử Dạ, Lý Ẩn không nói cho bất kỳ hộ gia đình nào biết chỗ ở của mình. Hắn quyết định một người hoàn thành hết thảy.

Chỉ cần làm phụ thân ra tự thú, có thể để phụ thân sống sót.

Bất quá trước đó, bản thân tánh mạng hắn sẽ gặp nguy hiểm lớn. Bất quá hắn cũng không lo lắng, hắn còn có hi vọng.

Hơn nữa, không tuyệt vọng giống đại đa số hộ gia đình. Mặc dù hắn từ trên QQ biết được chuyện về tổng thanh toán huyết tự, hắn cũng không cho rằng cái này là tận thế.

Giờ phút này, hắn túm thật chặt quần áo nơi ngực, chỗ đó có chiếc điện thoại tồn trữ tất cả bức họa biết trước thần cốc Tiểu Dạ Tử chia sẻ cho hắn.

"Còn kém... Một chút, còn kém một chút xíu." Lý Ẩn cắn chặt răng mặc niệm "Còn kém một chút thời gian, chỉ cần có thể thực hiện... Nhất định có thể mở ra 1 đường sống cho hộ gia đình!"

Hi vọng cuối cùng!

Mặc dù có thể sẽ thất bại, nhưng một khi thành công, hộ gia đình thì có thể đạt được hi vọng ly khai nhà trọ! Mà cái hi vọng kia...

Rất nhanh sẽ thể hiện ra một tia sánh rạng đông!