Nữ Thần Trở Về - Chương 46
Nữ Thần Trở Về
Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
www.gacsach.com
Chương 46
Đào Tuệ Tuyết nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói:
"Việc này chị còn không rõ lắm, tưởng chú cùng Thời Quy có cái gì hiểu lầm, không bằng chờ hắn trở về giải thích rõ ràng. Hai nhà chúng ta giao tình nhiều năm như vậy, cũng đừng bởi vì một chút chuyện nhỏ mà có hiềm khích."
"Đúng vậy đúng vậy."
Tưởng Hồng Khải cười gật đầu liên tục, thấy Đào Tuệ Tuyết tựa hồ cũng không hỏi tới Ninh Tây, vì vậy chủ động nói.
"Nếu không phải là Thời Quy khuya ngày hôm trước mang nữ nghệ sĩ kia công khai công diễn, em còn không biết hắn hiện tại đã có người yêu. Cô gái này vóc người thủy linh, so với công gái khác chững chạc hơn, nghe nói gần đây còn rất có tiếng, khó trách Thời Quy sẽ thích, thậm chí vì cô ấy, còn nói mấy câu uy hiếp phóng viên."
Những lời này nghe như khen Ninh Tây, trên thực tế để lộ ra tin tức lại thêm một tầng ý tứ.
Rất xinh đẹp, lại là diễn viên, vừa mới gặp may liền bên cạnh Thường Thời Quy, còn khiến hắn vì cô ta mà nổi giận, hình tượng này không giống như nhân vật chính diện.
Nhưng mà khiến Tưởng Hồng Khải thất vọng là, dù hắn nói như vậy, Đào Tuệ Tuyết cũng không có bao nhiêu phản ứng. Năm đó thời điểm hắn cưới Trần Trân Trân, Tưởng gia trên dưới ai cũng có nhảy ra phản đối?
Thái độ Đào Tuệ Tuyết đây là gì? Ung dung nhìn Ninh Tây vào cửa chính Thường gia?
"Con trai cũng đã hiểu chuyện, cũng không muốn quản."
Đào Tuệ Tuyết cười vẻ mặt mây trôi nước chảy.
"Hiện tại thời đại mới, không phải chú ý đến yêu đương tự do sao."
"Tuy nói như vậy, nhưng cũng không thể quá thái quá."
Đào Mẫn Á mắt nhìn chồng ngồi ở bên cạnh mìnhm
"Một nghệ sĩ nhỏ như vậy mà cưới vào cửa nhà, chỉ sợ mặt mũi nhìn người cũng không được."
"Cái gì mặt mũi với không mặt mũi."
Đào Tuệ Tuyết cắt đứt lời nói Đào Mẫn Á.
"Em tính tình này sớm nên sửa lại, liên tục như vậy cũng không hay. Quan tâm cái này làm cái gì?"
Đào Mẫn Á nghe chị gái nói vậy, cho rằng căn bản không đem Ninh Tây để vào mắt, lúc này liền cười nói:
"Nói cũng phải, có đôi khi những người tuổi trẻ, càng ép tình cảm ngược lại sẽ càng tốt, cứ như vậy thuận theo tự nhiên, sau chỉ sợ cũng không có tình cảm gì."
Đào Tuệ Tuyết không đồng ý lời này, cũng không phản bác, ngược lại nói tới chuyện khác:
"Hôm nay nghe người ta nói Hồng Khải gặp phiền toái gì?"
"Không phải l phiền toái gì lớn, chỉ là dân mạng gây loạn, qua vài ngày lại không sao."
Tưởng Hồng Khải đang nói, nghe của bảo mẫu Thường gia nói Thường Thời Quy trở về.
"Thời Quy trở về?"
Bởi vì năm đó tai nạn xe cộ sau đó phát sinh những chuyện kia, làm cho Đào Mẫn Á đối với Thường Thời Quy, có chút kính sợ cùng với chột dạ, cho nên vừa thấy Thường Thời Quy vào, trên mặt không nhịn được tăng vài phân nịnh nọt.
"Gì, dượng, chú Tưởng."
Thường Thời Quy đem áo khoác tây trang trong tay đưa cho người giúp việc, ngồi xuống bên cạnh Đào Tuệ Tuyết.
"Mẹ".
"Trở về?"
Đào Tuệ Tuyết cười vỗ vỗ vai hắn.
"Để mẹ bảo đầu bếp làm món ăn con thích, lát nữa ăn nhiều một chút."
"Ân."
Thường Thời Quy đáp một tiếng, không nói gì nữa.
Hắn từ trước đến nay ít nói, đám người Tưởng Hồng Khải cũng không cảm thấy có cái gì không thích hợp, nhưng Đào Tuệ Tuyết lại phát giác được con trai hôm qua còn hào hứng, hôm nay lại ảm đạm rồi.
"Thời Quy, chú đến là để nhận lỗi với con, khuya ngày hôm trước việc kia..."
"Chú Tưởng, đây là chuyện giữa Tưởng Vân với Ninh Tây, chú xin lỗi con làm cái gì?"
Thường Thời Quy mặt không thay đổi nhìn Tưởng Hồng Khải, tiếp nhận tách trà người giúp bưng tới.
"Nếu như Tưởng Vân thực sự có thành ý, thì tự mình đi tìm Ninh Tây xin lỗi."
"Thời Quy, con nói lời này..."
Đào Mẫn Á thấy thể diện của em chồng bị Thường Thời Quy ép buộc cũng không thoải mái, gấp rút mở miệng nói.
"Cái cô Ninh Tây kia cũng chỉ là người ngoài, con cần gì vì một con hát bên ngoài, lại khiến người trong nhà khó xử."
"Cạch!"
Thường Thời Quy đem chén trà đặt ở trên bàn, trầm mặt nói:
"Nếu là người một nhà, không nên làm khó dễ khách quý mời tới."
Đào Mẫn Á trên mặt ngượng ngùng, bà nói Ninh Tây là con hát, Thường Thời Quy lại nói cô ta là khách quý, bà nếu như vẫn không rõ thái độ của Thường Thời Quy, thì bà thành người ngu.
Bà nhất thời không có bậc thang đi xuống, đành phải nghiêng đầu nhìn chị gái, ai biết lchị gái lại chỉ cúi đầu uống trà, giống như không nghe không thấy động tĩnh gì.
Bầu không khí lập tức lúng túng.
Tưởng Hồng Khải thấy thế, muốn lấy lại bầu không khí:
"Cháu trai đừng nóng giận, có chuyện từ từ nói, chú nhất định sẽ trả lại cho Ninh tiểu thư một công đạo."
Thường Thời Quy cúi đầu uống một ngụm trà, không nói lời nào.
"Đúng rồi, chú trai, chú nghe nói con ở công ty báo mạng có cổ phần?"
Tưởng Hồng Khải lắp bắp nói,
"Con xem hiện tại ở trên mạng huyên náo, mặc dù đối với chú không có tổn thương gì, nhưng cũng thấy khó coi. Con xem có thể nói Diêu Chính Vĩ giúp một tay, đem những tài khoản gây chuyện khóa lại?"
"Chú Tưởng, con mặc dù kiềm giữ cổ phần của công ty, nhưng là chú cũng biết, cho tới bây giờ không nhúng tay vào hoạt động của công ty."
Thường Thời Quy giọng nói lãnh đạm,
"Xin lỗi, chuyện này con không giúp được gì."
Sau khi cự tuyệt Tưởng Hồng Khải, Thường Thời Quy không đợi hắn giải thích, đứng lên nói:
"Xin lỗi, con còn có văn kiện phải xử lý."
"..."
Trơ mắt nhìn Thường Thời Quy đầu cũng không quay lại rời đi, Tưởng Hồng Khải gấp rút đứng lên muốn gọi hắn, nhưng Thường Thời Quy quá nhanh, hắn một chữ còn chưa nói, thân ảnh đã biến mất ở khúc quanh cầu thang.
"Chị, chị nói đứa nhỏ Thời Quy này, hiện tại tính tình là càng lúc càng lớn, như thế nào..."
Đào Mẫn Á nói còn chưa dứt lời, liền thấy vẻ mặt chị nhà mình có chút khó coi, lập tức im lặng.
Chị gái bà cái gì cũng tốt, khuyết điểm lớn nhất chính là bao che. Nếu như trước mặt nói Thường Thời Quy không tốt, chị gái liền trở mặt, mặt mũi của ai cũng không thèm để ý.
Chồng của Đào Mẫn Á là Tưởng Viễn Bằng thấy thế liền hoà giải:
"Chị, Mẫn Á cảm thấy nghệ sĩ giới giải trí tâm tư phức tạp, lo lắng Thời Quy thua thiệt, cũng không có có ý tứ gì khác."
"Chị biết rõ mấy người là có ý tốt, chỉ là đứa nhỏ này từ trước đến nay có chủ kiến, chuyện hắn quyết định, chị làm mẹ nó, cũng không nên nhiều chuyện nhúng tay vào."
Trên mặt Đào Tuệ Tuyết dáng tươi cười không thay đổi,
"Không nói mấy cái này, hàn huyên cái khác một chút."
Đào Mẫn Á cười khan một tiếng, gật đầu nói:
"Nói chuyện khác."
Trong lòng ba người đều rõ ràng, hôm nay chuyến này tới Thường gia, không chiếm được kết quả bọn họ muốn.
Buổi trưa lúc ăn cơm, tất cả đều là người Tưởng gia liên tục tìm đề tài nói chuyện, mà chủ nhân là Thường Thời Quy thái độ tỏ ra rất lãnh đạm.
Ba người lúng ta lúng túng đi ra cửa chính Thường gia, Tưởng Hồng Khải sau khi ngồi lên xe, oán hận nói:
"Hiện tại những hậu bối càng ngày càng không để cho trưởng bối chút mặt mũi."
Đào Mẫn Á nghe người phê phán người nhà mẹ đẻ bản thân, lúc này liền cau mày nói:
"Điều này có thể tránh Thời Quy sao, nếu như không phải là Vân Vân không có việc gì đi khiêu khích người ta, sự tình đâu thành như vậy?"
Chị gái vớ cháu trai có làm cho bà bất mãn, cũng chịu không được Tưởng Hồng Khải ở sau lưng nói hươu nói vượn.
"Vân Vân kia thích Thường Thời Quy không phải là chuyện ngày một ngày hai, hắn mang bạn gái đến, không phải là kích thích Vân Vân nhà chúng ta sao?"
Tưởng Hồng Khải bị Đào Mẫn Á nói như vậy, trên mặt cũng không vui được.
"Chị dâu, Thời Quy là cháu trai chị, Vân Vân nhưng cũng là cháu gái bên chồng, chị không thể nặng bên này nhẹ bên kia."
"Vậy Vân Vân nhà chú nếu như thích mặt trăng,vậy cũng phải cho con bé lên trời?!"
Đào Mẫn Á tức giận hỏi ngược lại.
"Trước kia không nhìn ra chú nghe lời nói Vân Vân như vậy?"
"Được rồi!"
Tưởng Viễn Bằng thấy hai người nói càng ngày càng không hay, cắt đứt cuộc nói chuyện của hai người, quay đầu nói với Tưởng Hồng Khải.
"Chú nghĩ biện pháp đem những ngôn luận trên web dẹp xuống, xin lỗi cũng tốt, phong tỏa cũng tốt, lợi dụng tạo scandal tuyên truyền cũng tốt, dù sao hãy mau đem mặt trái của nó chìm xuống đi!"
"Em biết rõ."
Tưởng Hồng Khải thấy anh trai cũng mở miệng, phẫn nộ đáp ứng.
"Trời ạ, Tưởng Hồng Khải này, quả thực không ngờ, " Tiểu Dương cầm di động tiến đến trước mặt Ninh Tây, chỉ trên mặt tin tức.
"Chị Tây Tây, chị xem một chút, bỉ ổi như vậy."
Ninh Tây nhận di động vừa nhìn, cái này bên trong ba phần thực, bảy phần giả, hơn nữa vô tình hay cố ý đem toàn bộ Tưởng gia kéo xuống nước.
Đây có thể là đối thủ buôn bán Tưởng gia, bắt đầu cháy nhà hôi của.
Có câu gọi tường đổ mọi người đẩy, Tưởng Hồng Khải lần này □□ huyên náo lớn như vậy, cũng khó trách có người nhân cơ hội giẫm hắn. Nhất là Khúc gia, mọi người đều biết, Khúc gia cùng Tưởng gia quan hệ như nước với lửa.
Hai mươi mấy năm trước, tiểu thư Khúc gia cùng Tưởng Hồng Khải kết hôn,không đến hai năm thì ly hôn, Tưởng Hồng Khải không quản được miệng của chính mình, ra ngoài ăn phở, hơn nữa còn bị tiểu thư Khúc gia phát hiện.
Tiểu thư Khúc gia bị Tưởng Hồng Khải làm tức giận đến sinh non, cuối cùng hai người ly hôn, cả đời không qua lại với nhau, Khúc gia cùng Tưởng gia kết thù từ đó.
Tưởng Vân là do vợ hai của Tưởng Hồng Khải sinh ra, sinh con không bao lâu, thì bệnh qua đời, bên ngoài có tin đồn nói là vì Tưởng Hồng Khải cả ngày ở bên ngoài ăn chơi đàn điếm, đem bà ấy tức đến chết.
"Thật sự là tuồng kịch vui nhà giàu có."
Ninh Tây cười nhạo một tiếng, nói với Tiểu Dương.
"Đối với có vài người,cuộc sống hỗn loạn đều là tiêu khiển, ở trong mắt bọn họ, đàn bà phụ nữ đều là đồ chơi".
Tiểu Dương cảm thán:
"Nhà giàu quá phức tạp..."
Ninh Tây nhịn không được cười nói:
"Cho nên chúng ta là rễ cỏ, chúng ta tự hào?"
"Hắc hắc."
Tiểu Dương vò đầu cười, sau đó nói.
"Đúng rồi,chị Tây Tây, chị lần trước tham gia chương trình đề tài về bạo lực học đường, đêm nay sẽ phát sóng."
Ninh Tây nghe vậy sau, lấy điện thoại di động phát một cái blog.
Ninh Tây v: Nay đêm muộn 10:20, hi vọng mọi người tập xem chương trình, (Thời Sự Hối đàm) không gặp không về.
Trên web scandal Ninh Tây cùng Thường Thời Quy yêu đương bốn phía bay tán loạn, anti fan châm chọc khiêu khích. Người hâm mộ thấy Ninh Tây này vài ngày liên tục không đăng blog, mà công ty đại diện cũng không đứng ra đáp lại, trong lòng bận tâm. Hiện tại thấy Ninh Tây phát blog, trong lòng bọn họ lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là chương trình (Thời Sự Hối đàm) là cái gì, chưa nghe nói đến?
Thời gian phát sóng muộn như vậy, chắc là chương trình không có người xem, nữ thần nhà bọn họ vì sao lại tham gia một chương trình như vậy?
Một nhóm anti fan nhân cơ hội cười nhạo, nói Ninh Tây nhân khí là không cao trên thực tế có thể có chương trình mời cô tham gia cũng tốt lắm rồi, người hâm mộ không cần bắt bẻ.
Người hâm mộ giáp: Đúng vậy đúng vậy, Tây Tây nhà chúng ta nhân khí là không cao, chỉ là cùng với mấy người tai to mặt lớn quan hệ tốt, cùng với một sô đại nhân vật quan hệ tốt mà thôi.
Trên thực tế, ngay cả tổ chuyên mục (Thời Sự Hối Đàm) cũng không dự liệu đến, tiết mục bọn họ có một ngày sẽ vì người hâm mộ nghệ sĩ cùng anti fan ở blog nóng giận cãi nhau.
Này coi như là, nằm nằm cũng ăn đạn?
Mười giờ hai mươi tối, đối với nhiều người không thích xem truyền hình, đã là thời gian đi ngủ. Nhưng bởi vì có Ninh Tây, một số người hâm mộ cùng anti fan vẫn canh giữ ở trước ti vi, người hâm mộ là vì ủng hộ thần tượng nhà mình, anti fan là vì tìm chỗ để nói xấu, sau đó nhanh chóng lên trên mạng chê bai một trận.
Nhưng mà khiến nhóm anti fan thất vọng, Ninh Tây ở trên chương trình tự nhiên thanh thản, nói năng văn nhã, những câu có lý, cũng không lấy lòng mọi người, cái loại đó từ trong ra ngoài tản mát ra vẻ tài trí, khiến không ít anti fan có chút hoảng hốt, bọn họ tại sao phải cố gắng bôi đen nữ nghệ sĩ này?
Vì những điều xấu về cô ấy lan truyền trước kia? Hay là bởi vì bọn họ cảm thấy cô không xứng với Thường thị tổng tài?
Nhưng khi bọn họ thật sự xem Ninh Tây trong chương trình, đột nhiên cảm thấy, một mỹ nữ xinh đẹp lại có tài tris như vậy, kỳ thật đáng giá để ai cũng thích. Bọn họ bôi xấu Ninh Tây, cũng chỉ là vì những thứ ngổn ngang trước kia, có lẽ sâu trong nội tâm kia cũng chôn ghen tị. Ghét Ninh Tây nhưng căn bản bọn họ chưa từng xem tác phẩm của cô, cũng chưa xem qua chương trình có cô tham gia, chỉ là vì những thứ bát quái kia truyền bá tràn lan, liền đối với cô ấy có cảm giác chán ghét.
Nhưng mà khi bọn họ thấy Ninh Tây trong chương trình, bị cô nói năng hấp dẫn, mới bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai bọn họ nghĩ xấu lầm người a?
Ai da, trước kia không phát hiện, Ninh Tây lớn lên thật xinh đẹp, kể cả ống kính quay cận cảnh đặc tả, đều là mỹ mỹ, quả thực phải làm cho người ta cầm lòng giữ không được trái tim.
Nhất là khi người chủ trì lão Hứa hỏi Ninh Tây vì sao lại chú ý về bạo lực học đường như vậy, câu trả lời của cô ấy khiến rất nhiều người đau lòng.
"Năm đó học trung học, tôi ngã bệnh nằm viện dùng không ít thuốc kích thích, sau đó ngắn ngủi hai tháng, đại khái béo lên ba mươi cân."
Ninh Tây nói tới chuyện năm đó, giọng nói thập phần bình tĩnh, nhưng tất cả mọi người trước ti vi biết rõ, chắc chắn không phải là đoạn hồi tưởng tốt đẹp.
"Các bạn học bởi vì cô béo, nên bắt nạt cô sao?"
Lão Hứa nói,
"Nghe nói khi học cao trung, thành tích cô vô cùng xuất sắc, còn đại diện trường học đi thi đạt giải thưởng lớn?"
Ninh Tây cười gật đầu nói:
"Giải thưởng lần đó đại khái là vận khí tôi tốt? Kỳ thật tôi cũng không nghĩ tới, sẽ được giải thưởng."
"Khi đó bạn cùng lớp không có ai hâm mộ cô sao?"
Lão Hứa lại nói.
"Lúc tôi còn nhỏ đặc biệt hâm mộ bạn học thành tích tốt trong lớp."
"Vậy cũng không biết, bởi vì không có người nào nói cho tôi biết."
Ninh Tây bất đắc dĩ cười một tiếng.
"Nhưng khi đó mười sáu mười bảy tuổi, đúng là bắt đầu thích đẹp, lúc ấy cả lớp cho tôi một biệt hiệu, gọi là mập trư."
Ninh Tây không nói năm đó mình bị bắt nạt như thế nào, nhưng từ cái biệt hiệu này, mọi người có thể cảm nhận được ác ý. tràn đầy
"Từ lúc trước để có dáng người gầy như bây giờ, chắc cô bỏ ra bao nhiêu cố gắng?"
Lão Hứa nói tiếp.
"Tôi nghĩ ở trường quay và người xem, khẳng định không thể tin được cô trước kia từng béo."
"Thời điểm vừa tới nước ngoài, mọi thứ đều không thích ứng, có đôi khi còn trốn trong chăn khóc một trận."
Ninh Tây cười đến phong đạm vân khinh.
"Có lẽ là do ở nước ngoài kia hai năm trôi qua quá cực khổ, cho nên từ từ mà gầy xuống."
"Cô nước ngoài như vậy, người trong nhà chắc lo lắng lắm?"
Lão Hứa hỏi những lời này, Ninh Tây trầm mặc một lát, sau đó cười nói.
"Nếu như bọn họ có thể biết, nhất định sẽ lo lắng."