Rose, Carol - Chương 16
Chương 16: Lá thư gửi Walter
Gửi Walter!
05.06.2003
Walter, em là Carol. Em đã viết rất nhiều thư gửi cho anh nhưng... Em biết mình thật sự không nên viết tiếp, chuyện như vậy thật gây phiền phức cho anh. Và sau lần này, em hứa sẽ không gửi cho anh bất kỳ lá thư nào nữa. Đây sẽ là lá thư cuối cùng.
Em chỉ muốn gửi đến anh nhiều lời xin lỗi. Chắc hẳn anh thấy em phiền phức, ngang bướng và ích kỷ.
Em xin lỗi vì tự tiện xông vào cuộc sống anh, làm xáo trộn cuộc sống anh. Làm những điều mà anh không thích.
Thật xin lỗi khi bướng bỉnh, ngang tàn chạy theo anh như một cái đuôi nhỏ. Và cũng không để ý đến cảm xúc của anh.
Anh nói đúng, em ích kỷ. Em ích kỷ, tham lam chỉ nghĩ đến bản thân mình, không xem trọng cảm xúc của người khác. Em biết anh chỉ "thích" em như Loki - chỉ như đứa em gái của anh. Em đều biết rõ. Nhưng em đã nghĩ chỉ cần cố gắng "một chút rồi một chút nữa thôi" anh sẽ yêu em. Ý nghĩ của em thật điên rồ phải không?!
Khi anh đối xử tốt với em một chút lòng em liền dậy sóng. Nó điên cuồng suy diễn vô cớ rằng "nếu em cố gắng yêu anh nhiều thêm một chút, nếu em cố gắng nỗ lực cho tình yêu của em một chút", anh sẽ liền yêu em. Sau đó cưới em. Và sau đó nữa..
Em biết tim anh đã chứa người anh thích. Em biết anh thích người ấy rất nhiều. Em đều biết. Em biết tim anh là kim cương. Tim em chỉ là đoá hoa vì vậy mãi chẳng thể mài dũa được tim anh.
Em biết anh không muốn gần em nhưng em vẫn bám lấy anh. Em biết anh sợ em nhưng em vẫn lại gần anh.
Anh từng hỏi em "khi nào em chết". Lúc ấy, em không biết đáp án. Em cũng không thể trả lời câu hỏi của anh. Nhưng hôm nay em biết có lẽ là ngày mai. Vậy nên lần đấy, em không phải nói dối anh.
Từ nhỏ em đã mơ ước lớn lên được trở thành vợ của anh. Lớn lên em cũng biết tình yêu không thể miễn cưỡng được. Không thích chính là không thích. Không yêu chính là không yêu. Nhưng em không thể điều khiển tim mình để nó cứ lao vào anh, gây rối anh, làm phiền anh.
Trong tim em như có nhiều chiếc gai. Em không có cách nào lấy chúng ra được. Em thật ghen tị cách anh nhìn chị ấy, em thật ghen tị cách anh cười, nói chuyện cũng như thật ghen tị sự hoà hợp giữa hai người. Em biết điều đó là sai trái. Em thích anh, không phải lỗi của anh. Em yêu anh càng không phải lỗi của anh. Và việc anh không yêu em, em cũng không thể trách anh. Nhưng tại sao, tại sao tim em cứ luôn mong chờ..
Em đã thầm nhủ rất nhiều lần với tim mình rằng quên anh đi. Nhưng khi nhìn thấy anh, khi anh dịu dàng cõng em trên lưng. Tim em lại lên tiếng, nó cổ vũ em thích anh nhiều hơn. Lý trí của em muốn lùi một chút yêu anh, trái tim em lại tiến một chút. Em...
Và Walter, xin anh đừng sợ em. Em biết anh sợ em nhưng anh không nói ra. Có ai đó nói với anh rằng "đôi mắt anh có ma lực biết nói không?".
Em đã đi chùa, em đã rất thành tâm cầu nguyện. Mong rằng kiếp sau, sau hoặc sau nữa. Anh sẽ không gặp em như vậy có phải anh sẽ hạnh phúc hơn không, Walter?
Mong rằng kiếp sau, chúng ta sẽ không gặp nhau. Anh cưới người anh yêu. Em sẽ gặp được một người yêu em. Anh ấy sẽ thật lòng thật dạ đối xử tốt với em. Chăm sóc, yêu thương, bao bọc em. Anh ấy sẽ yêu điên cuồng em và em cũng yêu điên cuồng anh ấy.
Như vậy có phải chúng ta đều được hạnh phúc?!
Walter, chúc anh hạnh phúc.
Walter, em biết bản thân ích kỷ nhưng em không làm gì được.
Walter, xin anh đừng sợ. Từ nay và về sau anh sẽ không gặp em nữa. Vì thế đừng sợ, đừng sợ, đừng sợ!
Walter, đừng sợ! Chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa.
Walter, đừng sợ! Bắt đầu từ giây phút này, anh được tự do.
Walter, đừng sợ! Xin anh, đừng sợ em.
Không gặp lại.
Carol
Tôi yêu anh
Lu mờ
Anh chẳng biết.
Máu tim này
Cô đọng
Hoá bụi gai.