Siêu Mẫu Hàng Đầu - Chương 100

Lúc Hàn Hinh Nhi thay quần áo bước ra, với kiểu hóa trang màu khói tinh tế, phối hợp với chiếc áo khoác màu xanh lá phong cách punk, và một chiếc váy dài màu đen, khiếu khích nhìn Lâm Lam, rồi kiêu ngạo bước về phía Trình Phi.

Trình Phi nhìn có chút ngạc nhiên, diện mạo phong cách của Hàn Hinh Nhi hợp với thiết kế của cô hơn Lâm Lam. Đây cũng là mặc dù Hàn Hinh Nhi có tin đồn xấu, nhưng cuối cùng vẫn được Trình Phi lựa chọn.

Chỉ là sau khi Hàn Hinh Nhi bước vài bước xong, mặt Trình Phi liền biến sắc rồi.

Lâm Lam ở bên cạnh cũng nhìn ra, mặc dù tạo hình của Hàn Hinh Nhi cực kỳ thành công, nhưng khi cô bước đi lại lộ ra khuyết điểm, rất hời hợt, chụp hình còn có thể có thể, nhưng đi catwalk mà nói phơi bày hết những thiếu sót và khuyết điểm của cô.

Hàn Hinh Nhi không hoàn toàn hiểu được thiết kế của Trình Phi.

Đi tới trước Trình Phi, Hàn Hinh Nhi vô cùng tự tin, dường như vô cùng đắc í.

“Người kế tiếp.” Mặc dù thân hinh Trình Phi không lớn nhưng khí lực rất lớn, bình thản nói một câu, những người khác lập tức hiểu được.

Hàn Hinh Nhi hơi lo lắng, cô không được sao?

“Trình thiết kế, cảm thấy tôi có được không?” Hàn Hinh Nhi không can tâm hỏi.

“Rất phù hợp với quần áo của tôi.” Trình Phi rất thành thực nói, nhưng không nói hoàn toàn. Nhưng người chuyên nghiệp lại hiểu rất rõ, mặc dù Hàn Hinh Nhi rất phù hợp với thiết kế, nhưng lại không thích hợp lên sàn diễn.

“Vậy để tôi thử nhé.” Hàn Hinh Nhi nghe tới câu này của Trình Phi, mặc càng đắc ý, Lâm Lam đột nhiên nói.

Trình Phi nhìn Lâm Lam, lịch sự gật gật đầu,biểu hiện của Hàn Hình Nhi làm cô cảm thấy hơi nghi ngờ về tính chuyên nghiệp của các người mẫu của Tinh Thần.

Hàn Hinh Nhi khó chịu nhìn Lâm Lam, nhưng không có cách nào tranh luận, chỉ đành cùng Lâm Lam đến phòng thay đồ.

“Cô cảm thấy cô vẫn còn cơ hội à?” Hàn Hinh vừa bước vào bắt đầu chế giễu Lâm Lam.

“Cô cảm thấy cô còn cơ hội không?” Lâm Lam lấy lại câu này không sai một chữ trả lời Hàn Hinh Nhi, ở cùng Hàn Hinh Nhi lâu như vậy, Lâm Lam hiểu rất rõ khuyết điểm của Hàn Hinh Nhi, nhưng thấy Hàn Hinh Nhi ngạo mạn như vậy, hoàn toàn không có chuẩn bị liền tới.

Hàn Hinh Nhi sững một lúc, cho rằng Lâm Lam chưa đổi trang phục đã thắng mình rồi, khinh thường nói “Bao nhiêu năm rồi, cái tính ngạo mạn vẫn không thay đổi nhỉ.”

Cho dù thế nào, Hoàn Vĩnh An đã đồng ý để cô lên sàn diễn, vì vậy cô chắc chắn mình sẽ được lên.

“Ồ.” Lâm Lam cảm thấy mình và Hàn Hinh Nhi hoàn toàn không đi trên một con đường, tiếp tục tranh luận chẳng có ý nghĩa gì, không nặng không nghệ ồ một tiếng.

Thái độ của Lâm Lam khiến cho Hàn Hinh nổi nóng “Hàn Hinh Nhi cô đừng tưởng mình đang ngồi tít trên cao, đừng cô rằng tôi không biết gì về mấy bí mật đáng xấu hổ của cô, cái tiểu bạch liển, quyến rũ Thẩm thiếu, bây giờ được Thẩm thiếu chấp nhận rồi, cô đây chẳng khác gì dâm đãng lại cho rằng mình đơn thuần, cô làm người ta thật kinh tởm.”

“Hàn Hinh Nhi cô là chó à? Nhìn người liền cắn, tâm địa đen tối còn kéo theo người khác, tiểu Lâm của chúng tôi là...”

“Chị Tuyết!” Lâm Lam đoán Chu Vũ cùng Hàn Hinh Nhi chắc chắn có quan hệ, nếu không Hàn Hinh Nhi làm sao biết ai gửi cho cô, nhưng Tăng Tuyết đang ở trong lúc nhớn nhác, Lâm Lam liền ngăn cô lại.

Hàn Hinh Nhi nhìn cô thế nào, Lâm Lam một chút cũng không để ý.

“Phiền chị giúp em hóa trang.” Tăng Tuyết có chút ấm ức, nhưng thấy ánh mắt của Lâm Lam, biết cô đã nổi nóng, chỉ đành lui về sau một biết, giúp Lâm Lam tạo hình, không dám nói câu gì nữa.

Hàn Hinh Nhi bên cạnh cho rằng bị mình nói trúng rồi, đắc ý hừm một tiếng, bắt đầu hóa trang. Nhân tiện gửi tin nhắn cho Trần Lâm Kiệt “Người phụ nữ anh nhớ nhớ thường thương không thể quên, thì ra được ông già kia bao dưỡng rồi.”

Còn chưa đủ, Hàn Hinh Nhi còn gửi ảnh của Lâm Lam mà Chu Vũ đã chụp trộm cho Trần Lâm Kiệt, bên cạnh có thể nhìn ra là một ông già đang lái xe.

Trần Lâm Kiệt vốn dĩ đang do dự, nhìn thấy tin nhắn, cả người như có cú shock điện. Cấp tốc gọi cho Chu Vũ, làm cho cô nghĩ cách kéo Tăng tuyết, lại tìm người người đi kéo chú Trương.

Lâm Lam hóa trang xong, không thấy Tăng Tuyết, cho rằng cô đi nhà vệ sinh, thay xong quần áo, đi ra phòng thay đồ.

Trình Phi đứng ở xa, nhìn thấy Lâm Lam liền sững người. Ngày trước cô không phát hiện Lâm Lam và Hàn Hinh Nhi cũng tương tương nhau, nhưng sau khi hóa trang khói, đôi mắt của hai người đều mảnh dài, chỉ là Hàn Hinh Nhi có vẻ hơi ảo điệu, nhưng Lâm Lam càng chân thực.

Nhưng nhìn Lâm Lam vào lúc này với cô lúc nãy quả thật là là hai người, mắt khói hấp dẫn, cử chỉ đầy hấp dẫn, bước đi ổn định, phối hợp cùng bộ thiết kế, dường như là hội trường lúc ngày không phải đám người ồn ào, mà là một bản một bản rap năng động, mọi người dường như đang bị cô thu hút.

Trình Phi nhìn cô đầy kinh ngạc, suýt nữa đã bỏ lỡ Lâm Lam.

Kích động bước đến trước mặt Lâm Lam “Đẹp quá Lâm tiểu thu, cô làm cho tôi bất ngờ chết mất.” Sàn diễn lần này rất quan trọng, cô đối với nhà thiết càng có ý nghĩa quan trọng, nghe nói tổng giám đốc Đỉnh Thành cũng tới, nếu như có thể trình diễn một cách hoàn hảo, rất có khả năng được hợp tác cùng Đỉnh Thịnh.

Mấy ngày nay Trình Phi đều rất lo lăng, nhưng lúc này cô hoàn toàn yên tâm rồi.

“Tôi muốn xin lỗi về những định kiến trước đây về cô.” Trình Phi thành khẩn xin lỗi Lâm Lam.

Lâm Lam mỉm cười “Hợp tác vui vẻ.”

Hàn Hinh Nhi không xa nhìn thấy cảnh này, cô không hiểu mình đã thua ở đâu, rõ ràng cô mặc trang phục đẹp hơn Lâm Lam, muốn lên tranh luận, nhưng sau khi Lâm Lam nhận điện thoại, bỗng dưng đổi sắc mặt, vội vàng nói xin lỗi Trình Phi, kích động chạy ra ngoài.

Hàn Hinh Nhi cau mày, nghĩ tới tin nhắn mình gửi cho Trần Lâm Kiệt, bèn đắc ý, Trần Lâm Kiệt chắc chắn tức giận rồi, có lẽ không để Lâm Lam sống yên ổn.

Ra khỏi phòng làm việc của Trình Phi, Lâm Lam không tìm thấy chú Trương. Tăng Tuyết cũng không biết ở đâu, gọi điện cũng không ai trả lời.

Lâm Lam vô cùng hoảng loạn, Trần Lâm Kiệt nói đã tìm được thận phù hợp cho ba cô, chỉ là cô ngay lập tức phải đến khách sạn Vương Triều, nếu không đến coi như cô đã bỏ qua cơ hội cứu ba cô.

Mặc dù không biết Trần Lâm Kiệt đang giở thủ đoạn gì, nhưng mà liên quan đến mang sống của ba cô, Lâm Lam không dám chần chừ, gửi tin nhắn cho Tăng Tuyết nói cô đi đâu, rồi gọi vội một chiếc taxi chạy đi.

Thúc giục tài xế nhanh đến khách sạn, bởi vì hành động lần trước của Trần Lâm Kiệt, Lâm Lam ít ít nhiều nhiều cũng cảnh giác với anh ta, ghé vào siêu thị bên đường mua một con dao để vào túi áo khoác.

Mời bước vào khách sạn đã có một người phục vụ tiến đến trước mặt cô “Xin hỏi có phải là Lâm tiểu thư không? Đây là thẻ phòng Trần tiên sinh gửi cho cô.”

“Người khác nữa đâu?” Lâm Lam lạnh lùng hỏi.

“Trần tiên sinh nói đang ở trong phòng chờ cô.” Phục vụ nói xong câu, cung kính rời đi.

Lâm Lam cầm thẻ phòng, nhìn số phòng, lại gửi tin nhắn định vị cho Tăng Tuyết. [Thêm 'Gác Sách' khi tìm truyện trên google để đọcbản ít lỗi chính tả hơn bạn nhé <3]

Rất nhanh đến tầng nă, Lâm lam cau mày, phòng Trần Lâm Kiệt là số 521, ý nghĩa là anh yêu em, cũng là sinh nhật của Lâm Lam.

Lâm lam càng không hiểu, Trần Lâm Kiệt đang muốn làm gì?