Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 48
“ừm
Sau khi nói lời chúc ngủ ngon với nhau, Lâm Tu đặt điện thoại sang một bên, hai tay cầm cuốn sách đặt lên ngực, đôi mắt cô hơi nhắm lại, hai đám mây đỏ ngọt ngào hiện ra trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Lúc trước thật là nhìn nhầm rồi, ai có thể nghĩ Hàn tổng bề ngoài lạnh lùng, nói năng thận trọng, lúc ở chung lại ôn nhu săn sóc như vậy?
Không lâu sau khi đi làm vào ngày hôm sau, Lâm Tu quà nhiên nhận được một bó hoa khác, nhưng lần này không phải hoa hồng hay là hoa tươi, mà là một bó hao hồng lam rất quyến rũ. Ngoài ra còn có hai con búp bê nhỏ một nam một nữ tô điểm ở giữa, rất đẹp.
Một lá thư nhỏ với nét chữ duyên dáng y hệt được đặt bên cạnh con gấu, với dòng chữ: [Ngày đầu tiên hẹn hò. ]
Lâm Tu nhìn thư, trẹn môi nỏ’ nụ
cýời, đối với anh shipper nói: “Thật vất vả, tôi sẽ nói bẹn kia đánh giá tốt.”
Em trai nịnh nọt: “Cảm ốn cô Lâm. Chúc các bạn luôn hạnh phúc. ”Anh ta rời đi với vẻ mặt vui mừng.
Trýống Hảo tặc lýỡi bẹn cạnh: “Lần trýớc lf hoa hồng đỏ, hôm nay lại lf hoa hồng xanh, quản lý Lâm, đây chính lf cúng một ngýời gửi hoa sao?”
Lâm Tu ngýợng ngủng cýời đáp.
Trương Hảo thở dfi: “Thật lảng
mạn a – Nhẽn bộ dạng của quản lý, cô đă đồng ý đến bẹn kia rồi sao?”
Mặt Lâm Tu nóng lẹn, xẽ nói: “Đi lfm việc đi!”
Đây lf một lời thừa nhận trá hẽnh, Trýống Hảo cười mập mờ.
Buổi trýa, Lâm Tu vf Trýống Hảo củng nhau đến nhr hrng nhân viẹn dủng bữa, hai ngýời vừa trh chuyện vừa ăn ờ chỗ thýờng ngồi.
Ăn được nửa bữa, trong nhf hfng vốn dĩ ỵẹn tĩnh vang lẹn tiếng rẽ rầm, Lâm Thiệu đang nhẽn điện thoại, không để ý tới, Trýống Hảo nhẻn theo ánh mắt của ngýời khác, ngẩng đầu nhẽn lối vfo nhf hrng.
Một cô gái trẻ án mặc hợp thời trang đang đứng ở cửa ra vfo, mắt cô ta quét tofn bộ nhf hrng.
Nhf hrng nhân viẹn không lớn lắm, ngoại trừ khu chọn đồ ăn chỉ có mýời mấy cái bín dfi xếp cạnh nhau cho nhân viẹn ra vfo ngồi ăn, lúc nfy có ba bốn cái. Mọi ngýời rải rác trẹn từng brn, ngồi
trẹn mặt đất, cô gái đứng cao hốn họ, vẽ vậy cô ta có thể nhẽn thấy mọi ngýời trong nháy mắt.
Chỉ thấy cô ta hối mím môi, thái độ cao nhý nhẽn kẻ thấp kém, cô ta liếc nhẽn xung quanh, rồi gật đầu.
Gật đầu?
Trýõng Hảo chớp mắt liếc nhẽn một cô gái ở bộ phận khác bẹn cạnh, cảm thấy có chút không giải thích được.
Ngýời nfy lf ai? Nó không giống nhý cô ấy đang tẽm ai đó, cô ta
đang nhẽn cái gẻ vậy? Nó giống nhý một nữ horng tuần tra lãnh thổ.
Trýống Hạo đẩy củi chỏ của Lâm Tu, Lâm Tu nhẻn cô ấy, sau đó ngẩng đầu nhẽn cử chỉ của cô ấy.
Cô cũng không biết cô gái đó.
Tuy nhiẹn, đây lf khu vực chỉ có nhân viẹn mới được vfo, nếu cô ta chỉ lf ngýời ngoh ví đang không tẻm ngýời thẽ không nẹn vfo đây.
Lâm Tu nhẽn sang chỗ khác, trong sảnh khách sạn có hai nhân
viẹn bảo vệ, hiển nhiẹn, bọn họ cũng nhẽn thấy cô gái, trong liĩng cũng khó hiểu.
Lâm Tu nháy mắt với bọn họ, các nhân viẹn bảo vệ đă hiểu ra, một ngýời đứng dậy đi tới: “Xin chfo, khu vực bẹn trong của khách sạn không mở cửa cho người ngori, mời cô rời khỏi đây.”
Cô gái đó trừng mắt nhẽn anh ta vr không hfi Ihng nói: “Tôi chỉ xem một chút rồi đi.”
“Đây không phải lf nõi có thể tủy tiện xem, xin hăy rời khỏi đây ngay lập tức!”
Cô gái đó không kiẹn nhẫn nhẻn thẻ tẹn trẹn ngực anh ta:” La Hưng sao? Được, tôi nhớ kỹ anh.”
La Hưng cảm thấy cô ta thật sự rất khó hiểu: “Nhớ tôi cái gẽ? Nhớ tôi thẻ như thế nfo? Mời cô hăy rời đi!”
Cô gái đó mím môi cười nói: “Vfi ngfy nữa anh sẽ biết chuyện gẽ sẽ xảy ra, haha ~ “Sau khi chế nhạo, liền quay lýng bỏ đi.
Lâm Tu khẽ cau mfy nhẽn bóng lýng cô ta rời đi.