Vũ Nghịch Càn Khôn - Chương 1762

Chương 1762: Truyền Tống trận chín người

Đường vạch huyết sắc, tơ máu lành lạnh.

Huyền y lão giả lạnh lùng nhìn Sở Nam sánh vai cùng Lôi Nhuỵ, chỉ cần Sở Nam bước qua cái vạch kia lão lập tức ra tay đem hắn chém giết, dùng để chấn nhiếp người khác.

Đoàn người Sở Nam có năm người, huyền y lão giả hết lần này đến lần khác chỉ mặt điểm tên Lôi Nhuỵ, ý của lão mọi người đều biết, không ngoài hai chữ "nữ nhân". Tương đối mà nói, nữ so với nam còn muốn dễ ứng phó hơn, có lẽ là còn có nguyên do khác, chính là có chút ý nghĩ mờ ám rồi.

Những người khác bày ra một bộ xem kịch, nhìn tu vi của Sở Nam tuy lòng có nghi hoặc nhưng vẫn không thèm để ý tới hắn, dù sao chuyện vượt cấp giết người không phải là tuỳ ý liền có thể chứng kiến, mọi người không chút cố kỵ bắt đầu bình luận.

- Nữ nhân này đem khí tức toàn thân thu liễm, không biết tu vi cao bao nhiêu?

- Tối đa cũng chỉ là Thần Tổ cảnh, nhưng làm sao có thể như vậy? Tiểu tử này lại càng không biết tự lượng sức, Thượng Tổ cảnh mà cũng dám chưng ra!

- Còn có mười ba bước, một màn đặc sắc sẽ diễn ra.

...

- Ba!

- Hai!

- Một!

Mọi người sau khi nói ra chữ cuối cùng thì chân phải của Sở Nam đã vượt qua cái vạch máu kia, huyền y lão giả lạnh nhạt nói:

- Cho ngươi một con đường sống ngươi lại không muốn, không phải là ngươi muốn tìm chết đó chứ? Ngươi đã muốn chết, lão phu liền thành toàn cho ngươi, giết một con gà, doạ một đám khỉ!

Huyền y lão giả liếc những người khác, tế ra đại chiêu, đang muốn lập tức trảm tới Sở Nam thì đúng lúc này Lôi Nhuỵ một tay giơ cao lên, lập tức năm đạo Tử lôi hoành không đánh xuống, từng cái từng cái một hướng lão giả oanh tới!

Đùng! Đùng! Đùng...!

Năm cái thanh âm liên tiếp vang lên, thẳng đem uy năng của lão giả hoàn toàn đánh tan, các loại bảo y trên người lão cũng chia năm xẻ bảy, lộ ra một thân hình bị sét đánh cháy đen thui, còn có máu tươi tung toé, trong cổ họng cũng không ngừng rên rỉ, thân hình tan vỡ!

- Tử sắc lôi đình! Lôi tộc vương giả!

Thời điểm mọi người ở đây khiếp sợ không thôi thì một khoả Tử lôi châu yên lặng rơi xuống, huyền y lão giả lộ ra vẻ kinh hãi, muốn cướp đường thoát đi, nhưng mà vừa có động tác thì lôi châu vỡ vụn, ầm ầm nổ tung, lập tức đem huyết nhục lão nổ cho tứ tung, tiếp đó liền phi hôi yên diệt.

Huyền y lão giả mới đây còn hung hăng không thôi, muốn giết gà doạ khỉ cứ như vậy bị Tử lôi oanh cho thần hồn câu diệt, những người khác còn chưa có tỉnh táo lại, chỉ khoá chặt lấy Lôi Nhuỵ, trong nội tâm bày ra đủ loại suy tính.

Đúng lúc này, Sở Nam đã mang theo mọi người đi tới trước mặt bọn hắn, nhàn nhạt nói:

- Chúng ta nơi này có năm người!

- Thì sao? Truyền Tống trận này chỉ còn lại hai vị trí, các ngươi chỉ cần đưa ra hai người là được rồi, những người còn lại có thể chờ người khác đến sau, sau đó truyền tống!

Người này mang chút bối rói nói ra, nhưng mà khoé miệng của hắn lại hiện lên vẻ cười mỉa mai.

Sở Nam tiếp tục nói:

- Thứ nhất, ta không thích chờ đợi, thứ hai, ta rất chán ghét lừa đảo. Truyền Tống trận này chỉ có thể truyền tống được một lần, sau một lần, liền vô dụng!

Sở Nam từng nghiên cứu sâu đối với Truyền Tống trận, tuy chưa còn đạt tới cảnh giới lô hoả thuần thanh nhưng nhìn thấu lại rất dễ dàng, huống chi trên người còn có Trận chi nghịch hồn. Cái Sở Nam lo lắng cũng chỉ là có thể hay không đi tới đại lục khác. Bất quá, hắn nghĩ lại, cho dù tới đại lục khác thì cũng có thể tìm được Truyền Tống trận cần thiết, nhưng nếu thật sự không tìm ra Truyền Tống trận mà nói, hắn có thể thử Phá toái hư không!

Hơn nữa, Sở Nam tin tưởng, bố trí của Trận tông tất nhiên có thâm ý của nó, cũng sẽ an bài đường lui, nhưng điều kiện tiên quyết chính là phải đạt tới điều kiện phù hợp của Trận tông. Bằng không, tựa như lão giả huyền y kia, bị tiêu diệt.

Nghe được lời Sở Nam nói ra, tên võ giả họ Trương này thật sự luống cuống rồi, hắn không nghĩ tới Sở Nam chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấu, hắn lập tức quát:

- Các ngươi có năm người thì phải làm sao đây? Một tên sắp chết, hai trọng thương, một cái tu vi thấp bao nhiêu liền có, chỉ có vị Lôi tộc tiểu thư này mới có lực đánh một trận, nhưng mà nàng chỉ có một người, sao có thể bảo hộ được bốn người các ngươi đây? Bảy người chúng ta, ứng phó một mình nàng, dư sức!

Người này vừa dứt lời Sở Nam trực tiếp đánh ra một cái Diệt Thiên Quyền, đem tất cả uy năng hoà tan vào trong hắc động, quan trọng nhất chính là Sở Nam còn dựa vào thực - hư hắc động tương dung thử đem Thần hồn dung hợp vào trong!

Quyền đến, thân toái, huyết nhục tung toé!

"Mặc dù không có hoàn toàn dung hợp, chỉ một chút nhưng uy năng lại rất mạnh."

Sở Nam tổng kết một câu trong bụng, ngoài miệng lại bình thản nói:

- Hiện tại lại thêm một vị trí, còn thiếu hai cái!

Lôi Nhuỵ hai chiêu liền giải quyết huyền y lão giả, mọi người tuy khiếp sợ nhưng vẫn có thể tiếp nhận được, dù sao Tử lôi cũng quá kinh người. Nhưng mà, Sở Nam chỉ dùng một quyền liền miểu sát võ giả họ Trương kia lại khiến cho mọi người phi thường khó giải thích được. Võ giả họ Trương tuy thực lực không bằng lão giả huyền y nhưng tu vi cũng là Thần Tổ cảnh, mà người kia tu vi chỉ vẻn vẹn có Thượng Tổ, người kia chẳng những vượt cấp giết người mà còn là thuấn sát!

Quả nhiên là đặc sắc, chỉ là một màn này cùng với suy nghĩ lúc đầu của bọn hắn hoàn toàn trái ngược!

Lúc này, mọi người rốt cục đã cảm thấy nguy cơ.

Sở Nam không thèm để ý tới bọn hắn, nói thẳng:

- Các ngươi chỉ có thể lưu lại bốn người, nói cách khác, còn hai người khác phải chết, hoặc là đi xuống. Các ngươi muốn ta động thủ hay các ngươi tự giải quyết?

Sáu tên võ giả bắt đầu tính toán, nếu đổi lại lúc trước bọn hắn nhất định không chút do dự xông lên chém giết, đem đám người Sở Nam giết sạch, chỉ lưu lại một người, nhưng mà sau hai màn kia bọn hắn liền không dám có loại suy nghĩ này nữa rồi, xông lên mà nói, nói không chừng một khắc sau bị miểu sát lại chính là bản thân mình cũng nên.

Trong nội tâm cả đám đều tự có tính toán riêng, trong mắt đều hiện lên vẻ kiên định, sau đó gật đầu, thân ảnh sáu người loé lên, phóng tới đám người Sở Nam, nhưng mà vừa lao lên dị biến xuất hiện!

Tên võ giả xông tới đầu tiên đột nhiên quay sang người bên cạnh chém một cái, người phía sau lại chém về phía tên phía trước.

Ra tay, đều là đại sát chiêu!

Lập tức, có hai tên võ giả liền trọng thương, một tên võ giả đang chém giết người bên cạnh lập tức hướng người nọ rối rít hô:

- Hai người bọn hắn đã bị thương nặng, chỉ cần giết hai người bọn hắn là đủ a.

Thế cục rất rõ ràng, lập tức, bốn người còn lại hướng hai tên trọng thương đánh tới, hai tên kia phẫn nộ quát:

- Các ngươi thật hèn hạ!

- Hèn hạ? Ngươi cũng không muốn giết chúng ta, chỉ có điều quyền đầu lão tử cứng hơn, bị lão tử giết ngược mà thôi, chỉ có sống mới là sự thật, quản con mẹ nó cái gì hèn hạ hay không!

Đang nói, bốn cái đại sát chiêu hướng hai người nọ phủ xuống, lập tức hai tên này không còn sức phản kháng, quát:

- Ta chết, các ngươi cũng sẽ không sống khá giả đâu, cùng một chỗ huỷ diệt đi a!

Bốn người kia cả kinh, lập tức có người quát:

- Nhanh bảo vệ Truyền Tống trận, ngàn vạn lần không để Truyền Tống trận huỷ, bằng không thì mọi người chúng ta đều sống không khá giả đâu!

Lời này, là nói với đám người Sở Nam.

Lúc này, Sở Nam xuất thủ, Kinh mạch tốc độ sau bảy mươi hai cái chu thiên tuần hoàn lập tức bạo phát lên, không phải đi bảo hộ Truyền Tống trận mà là hướng hai tên võ giả kia xuất thủ.

Hai chiêu Cầm Long xuất ra, hai khoả nguyên hạch rơi vào trong tay Sở Nam!

Sở dĩ Sở Nam làm như vậy chính là vì nhớ tới lời của Hỗ trưởng lão, tổ hạch có thể luyện đan. Nhưng mà, hành động của Sở Nam này lại khiến người khác phải sợ hãi.

Ngay tại thời điểm bọn hắn kinh ngạc thì Trận chi nghịch hồn truyền tới một ít tin tức, Sở Nam nhìn chằm chằm vào bốn người, nói:

- Các ngươi vận khí không quá tốt rồi, chỉ sợ lại phải chết thêm hai người rồi.

- Có ý tứ gì? Truyền Tống trận này phải cần chín người mới có thể khởi động!

- Xuất hiện đi, bằng không thì ta đã không đợi ngươi rồi.