Bỏ rơi ma vương tổng tài - Chương 157-158

 

Chương 157: Bữa tối

Từ Bang đưa mắt nhìn về phía văn phòng tổng tài, do dự không biết có nên hay không đem chuyện này nói cho Quý Dương, cuối cùng vẫn là không tự chủ mà nói ra.

“Ngô…… thường thì Lạc không phải người như vậy, như thế nào mà đột nhiên lại muốn điều tra chuyện của Chính Vũ”

Quý dương hộc khí, nghĩ đến vài việc gần đây, kéo Từ Bang đến một góc sáng, âm thanh thấp xuống: “ Từ trợ lý, chuyện này anh điều tra xong, không cần vội vã đem kết quả cho Lạc xem, mà trực tiếp đưa cho tôi, tôi xem rồi sẽ nói cho Lạc”

“Phó tổng tài, như vậy……” Từ Bang trên mặt biểu tình ngẩn ra.

Trên mặt Quý Dương lộ ra một chút ý cười, thoải mái mà tự tại,“Có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

“vâng, tôi đã rõ” Từ bang hiểu ý cười cười, Quý Dương là bạn thân của tổng tài, ở công ty này, chỉ có Quý Dương là có thể có biện pháp đối phó được với Doãn tổng tài của họ.

Xử lý xong một đống văn kiện lớn, Doãn Lạc Hàn hoạt động cánh tay có một chút đau nhức, ngước lên nhìn đồng hồ, đã nhanh đến giờ hẹn cùng Chỉ Dao, hắn tùy tay dễ dàng thu thập lại đống văn kiện.

Đi vào trong phòng nghỉ phía bên trong, hắn theo đó lấy ra một âu phục rafsimons màu đen mặc vào, sửa sang lại cổ áo sơ mi cùng màu bên trong, sau đó điều chỉnh lại một chút màu sắc cavat mang, mắt mở to nhìn chính mình trong gương, liền đó hắn hai tay nhét vào túi quần rồi đi ra ngoài.

Đi thong thả hướng vè phía thang máy, trùng hợp thang máy mở, Chỉ Dao xuất hiện ở trước mặt  mặc chiếc váy liền áo misssixty cười duyên “Lạc ca ca, thật hay quá, em vừa đi lên, anh cũng vừa đi ra.”

“Tiểu công chúa của anh hôm nay thật xinh đẹp”hắn cất bước đi vào thang máy, cúi người in lên trán của nàng một nụ hôn, đối với vj hôn thê này, hắn chưa bao giờ keo kiệt lời ca ngợi.

Chỉ Dao thân mật ôm lấy cánh tay hắn, con mắt nhanh chóng khẽ cười:” Lạc ca ca , ăn xong bữa tối, em muốn đi ngắm cảnh đêm, được không?”

“Đương nhiên. Yêu cầu gì của tiểu công chúa, anh đều đã thỏa mãn.” Hắn thật sủng tươi cười quay đầu nhìn Chỉ Dao.

Được một lúc xe đã tới một nhà hàng Tây với phong cách tao nhã, Ôn thư ký trước đó đã sớm điện thoại đặt một bàn ở đay với vị trí tốt nhất, hai người trực tiếp ngồi vào bàn bên cạnh cửa sổ.

Hết thảy mọi người đến đây đều để dùng bữa tối cùng nhau, Chỉ Dao nói nàng hôm nay gặp mấy điều thực sự thú vị, có thể cứ như vậy mà nói xong, hắn phát hiện Chỉ Dao đã không dưới mười lần nhắc tới nữ nhân kia , cùng với Chính Vũ.

“Lạc ca ca, lần trước em nhớ rõ dường như cũng cùng với nanh đề cập qua chuyện này. Anh không phải nói chờ em tốt nghiệp chúng ta liền cử hành hôn lễ sao? Đến thời gian đó, em còn có một nguyện vọng…..am đã suy nghĩ, nếu Chính Vũ cùng Mân Mân có thể trở thành một đôi như đã nói, chúng ta bốn người cùng nhau cử hành hôn lễ được không?Haha… Hình ảnh đó khẳng định là cực kỳ tuyệt đẹp….anh cùng Chính Vũ là anh em bà con, em và Mân Mân không phải là…rất là vui vẻ nha, về sau em cùng Mân Mân đều không….”

Hắn cắt miếng thịt bò tay bỗng cứng đờ, đưa miếng thịt bò lên miệng, thấy thật vô vị, buông dao nĩa trong tay xuống, dùng khăn trà lau khóe môi.

Chỉ Dao đang cao hứng nói chuyện, cẩn thận đã phát hiện ra sắc mặt hắn có chút âm trầm, nhỏ giọng hỏi: “Lạc ca ca, anh làm sao vậy? anh mất hứng sao? Anh là không thích đề nghị của em….?”

Nghe giọng nói ủy khuất của Chỉ Dao, hắn nâng mí mắt lên, tròng lông mày nhíu lại bỗng trở nên giãn dần ra, lộ ra vẻ tươi cười nhợt nhạt” Tiểu công chúa, em là đang nghĩ đi đâu, anh cảm thấy hôm nay miếng thịt bò vô cùng không hợp vị mà thôi. Em nghĩ cùng nhau cử hành hôn lễ, anh đương nhiên là không ý kiến”

“Ha ha…… Em biết Lạc ca ca đối với em là tốt nhất.” trên mặt Chỉ Dao lại một lần nữa tươi cười trở lại, nàng thực đơn thuần, thường chỉ cần hắn nói mấy câu sủng nịnh, nàng liền vui vẻ không thôi.

Nhìn chằm chằm khuôn mặt tươi cười thuần khiết không tỳ vết của Chỉ Dao, hắn lâm vào trầm tư, hắn hận thấu người kia, hắn không thể tưởng được tất cả hết thảy mọi chuyện đều có liên quan đến người kia, trước đây hôn sự của hắn cùng Chỉ Dao cũng là một tay người kia an bài, sau đó hắn tiếp quản tập đoàn Đường Thịnh. Hắn quan hệ với rất nhiều nữ nhân và nghĩ tưởng hôn sự này sẽ vì thế mà hủy bỏ, nhưng phản ứng của Chỉ Dao hoàn toàn ngoài dự kiến của hắn, nàng kiên quyết không đồng ý.

Sau đó anh trai của Chỉ Dao lại tạo áp lực về phía hắn, cùng lúc ấy tập đoàn Đường Thịnh cùng Giản thị đang đàm phán dự án hợp tác với nguồn tài chính khổng lồ, đang đàm phán đến giai đoạn cuối cùng, cuối cùng hắn lại lo lắng đến điểm này, lại thu hồi chuyện từ hôn.

Ăn xong bữa tối,lái xe nhìn cảnh đêm,ngồi trên xe thể thao, Chỉ Dao không ngừng che miệng ngáp, hắn quay đầu mắt nhìn thời gian trên xe, đã đến 9 giờ, thời gian Chỉ Dao ngủ luôn là sau giờ này.

“Chỉ Dao, anh lái xe đưa em trở về, em ngủ sớm một chút.”hắn xoay tay lái, xe thể thao hướng thẳng đến Giản gia.

“Không cần về , Lạc ca ca, anh gần nhất cũng chưa có cùng với em, em muốn ở cùng một chỗ với  anh lâu thêm một chút”Chỉ Dao không thuận theo, kéo kéo áo khoác hắn, muốn hắn thay đổi chủ ý.

“Tiểu công chúa, nghe lời, hôm nào đó anh lại mang em đi ngắm cảnh đêm” Tay hắn nhẹ nhàng vỗ về đầu nàng, hai mắt mỉm cười: “ về sau, chúng ta còn có nhiều cơ hội, còn cao cả đời như vậy…”

“Đúng vậy, Lạc ca ca, anh nói đúng, hì hì…… Chúng ta còn có cả đời mà.” Chỉ Dao hưng phấn phát ra tiếng cười cực hạn, tựa đầu dựa vào vai hắn.

“Chỉ Dao, anh đang lái xe, em ngồi yên, không cần lộn xộn”Hắn phát nhẹ chóp mũi thanh tú của nàng, Chỉ Dao thè lưỡi , ngồi trở lại.

Không thể phủ nhận, hắn không chán ghét bản thân từ nhỏ hắn cùng Chỉ Dao lớn lên, ở chung với Chỉ Dao, cùng nàng ở một chỗ, hắn cảm thấy thoải mái cùng thích thú, tất cả nhịn không được mà sủng nịnh nàng, hắn biết rất rõ ràng, hắn đối với nàng, tình cảm nhiều nhất cũng chỉ như người anh trai đối với em gái.

Khả năng cái kia là dạng quan hệ gì, hôn sự sắp đặt nguyên bản chính là để có thể gia tăng tạo cơ hội tốt mở rộng kinh doanh của bản thân, hắn đã muốn quyết định, đời này thê tử của hắn chính là Chỉ Dao.

Hắn đã sớm thấy rõ tất cả, chỉ cần có được số tài sản khổng lồ, nữ nhân gì đối với hắn mà nói đều có được dễ như trở bàn tay.

Cùng Lăng Mân Huyên ký kết hiệp ước, bất quá là thủ đoạn báo thù của hắn, còn có 10 tháng, đến lúc đó hắn sẽ không lưu tình chút nào mà đá nàng.Bất quá hiện tại hắn sẽ không buông tay, hắn mơ hồ, cảm giác được bản thân đối với nàng không có chán ghét, trò chơi đương nhiên vẫn tiếp tục.

Doãn Lạc Hàn đưa Chỉ Dao đến ngoài cửa, Chỉ Dao đi được vài bước rồi quay đầu lại nhìn hắn , đôi môi hơi quả quyết nói: “ Lạc ca ca , anh còn chưa có hôn em đâu.”

“Nga, là anh quên mất phải hôn để chúc tiểu công chúa ngủ ngon.” Hắn nhẹ nhàng cười, bước lại gần Chỉ Dao, nâng khuôn mặt của nàng lên,vén đi những sợi tóc trên trán, hôn lên trán nàng một cái.

Hắn rời đôi môi khỏi trán nàng, thấy nàng miệng vẫn như cũ quyết liệt: “Lạc ca ca,anh mỗi lần đều là như vậy, có thể hay không hôn ở chỗ khác” Nói xong Chỉ Dao thẹn thùng liếm liếm môi, đem đôi môi để sát vào khuôn mặt tuấn tú của hắn.

Nhìn bản thân  càng ngày càng gần kiều nhan, nếu đổi lại là một nữ nhân khác, khả năng hắn sẽ không chút khách khí mà ôm đối phương, sau đó sẽ là một nụ hôn cuồng phong thật dài, nhưng người trước mặt là Chỉ Dao, hắn nhất định không thể làm như vậy, cảm giác hôn lên trán như là sự đơn thuần giống như sự thuần khiết của Chỉ Dao.

Hắn không nói gì hơi xoay qua, nhìn về phía đèn đuốc huy hoàng của Giản gia: “Chỉ Dao , trời không còn sớm nữa , em trở về nghỉ ngơi cho sớm”

“Lạc ca ca, anh vì cái gì luôn như vậy, em muốn anh hôn em…”Chỉ Dao vội vàng xao động chân, giống như đi qua vô số lần như vậy, mỗi lần nàng muốn Lạc ca ca hôn nàng, hắn tổng thể tìm đủ loại lý do để lảng tránh.

“Được rồi, Chỉ Dao, liền một chút.”

Doãn Lạc Hàn đột nhiên cải biến chủ ý, Chỉ Dao trong lòng vui vẻ, nhắm mắt lại chờ mong, khẽ nâng cằm,trái tim như là muốn nhảy ra khỏi lồng ngực,một cái phác hôn nháy mắt dừng trên gương mặt của nàng.

Nàng một chút mở hai mắt, nàng muốn hôn giống kiểu tình yêu cuồng nhiệt của nam nữ, chứ không phải giống loại này, nàng không phải là tiểu hài tử mà thơm hai má.Nhìn trước mặt mình là khuôn mặt tuấn tú, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng tràn ngập thất vọng: “Lạc ca ca…”

“Tiểu công chúa, mau vào đi thôi, ngủ ngon.” Doãn lạc hàn vỗ nhẹ hai má Chỉ Dao, lùi ra phía sau vài bước, nhìn nàng phất phất tay, nàng từng bước vừa đi vừa quay đầu lại, lưu luyến không rời mà đi vào chậm rãi cổng điện tử mở ra.

Trở lại trong xe, ngẩng đầu nhìn ngoài của sổ xe cách đó không xa bầu trời đêm tối như mực,ban đêm, lại là cơn ác mộng quấn quanh, hắn khởi động xe cùng lúc ấy di động vang lên, đảo qua màn hình là Từ Bang.

“Tổng tài, chuyện kia người mẫu Đế Na đã đến.”

“Ân, đã biết.” Hắn ấn tắt điện thoại, người mẫu này là bạn cùng giường mới của hắn,vào ban đêm khi cơn ác mộng quấn quanh, hắn đều dựa vào thời gian cùng nữ nhân,thẳng đến làm cho bản thân mỏi mệt mà đi vào giấc ngủ.

Lẳng lặng lái xe, trong đầu lại hiện ra khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng cao ngạo kia,không biết chính mình đến tột cùng nghĩ cái gì,chỉ cần mằn bên cạnh nữ nhân kia ,hắn có thể ngủ.

Hắn sẽ không thừa nhận nàng đối với bản thân hắn có ảnh hưởng rất lớn,cũng tuyệt đối không nghĩ rằng bản thân luôn khống chế không mà được nhớ tới nàng,nhất định là gần đây không có quan hệ với nữ nhân khác.

Dẫm chân ga dưới chân,xe thể thao lao thẳng đến hướng khách sạn Thịnh Bưng Biền, hắn vùa cất bước đi vào đại sảnh, thì một nữ nhân mặc bộ váy thấp ngực lập tức chạy vội qua đây: “Lạc….”

Ngực đầy đặn cao ngất , da thịt trắng nõn, hai chân thon dài, con ngươi đen thâm u của hắn bay nhanh đánh giá đối phương, đôi môi một đạo tà tà cong lên, tin tưởng đêm nay sẽ là một đêm đầy lửa nhiệt tình.

Ngủ mơ mơ hồ hồ, nàng cảm giác bên cạnh có một cái gì đó ấm áp, không khỏi lại gần, mũi ngửi thấy một mùi yên thảo vị, có người ở phòng bện hút thuốc?

Nàng mở to mắt, rõ ràng bị khuôn mặt tuấn tú ở trước mắt làm cho hoảng sợ, Doãn Lạc Hàn, hắn….hắn như thế nào lại chui vào trong chăn của nàng.

“Không cần lộn xộn, ngủ.” Hắn cúi đầu tiếng nói ở trong đêm yên tĩnh nghe tràn ngập từ tính.

Nhìn ngọn đèn trên đầu giường, trên vách tường đồng hồ báo thức biểu hiện hiện tại thời gian ban đêm, người này làm cái gì , như thế nào có thể ngủ ở nơi này, mà lại là một bộ dáng nằm đương nhiên ở trên giường, hắn nhìn nàng một cái, quay đầu đi nhắm mắt lại.

Cũng may là giường bệnh cũng đủ lớn,tay phải của nàng lúc cuối buổi chiều đã được bỏ từng tí lớp thạch,vì thế nhẹ nhàng nâng khởi tay trái , thân thể từng chút một nhích về bên phía góc trái, tận lực cùng hắn bảo trì khoảng cách nhất định, đến lúc cánh tay gác qua mép giường mới thôi.

Từ lúc dưới giờ ngọ nàng vẫn ngủ đến hiện tại, hơn nữa tên cổ quái Doãn Lạc Hàn này đột nhiên lại chạy tới ngủ ở bên nàng, làm cho nàng một chút cũng không có buông ngủ, hãy còn nghĩ đến tâm sự nàng nhàm chán trợn tròn mắt nhìn lên trần nhà.

Cuối buổi chiều hộ lý đã tới rỡ xuống một ít lớp thạch trên cánh tay, Chỉ Dao cũng đã tới một lần nữa,Chỉ Dao nói bản thân đã an bài rất tốt cùng với nhà trường việc của nàng,có thể đi làm trước, chỉ cần khi nào tốt nghiệp đến tham gia thi là được.

Chỉ Dao nói ngày mai nàng không cần đến tạp chí để báo danh, bản thân sẽ thuyết minh tình huống này cho Giản Quân Dịch.Nàng không chút suy nghĩ liền cự tuyệt ý tốt của Chỉ Dao, nàng không nghĩ làm cho Giản Quân Dịch cảm thấy nàng tránh ở phía sau của Chỉ Dao, cần dựa vào tài năng quan hệ để đạt được công việc này.

Sáng mai nói cái gì nàng cũng phải đi đến tạp chí.

Ngày đó ở trong điện thoại, Phan Nhạn Ngọc nói cho nàng thời gian đi báo danh là buổi sáng ngày mai, mấy giờ?Ân…Dường như là 9h?9h kém?không đúng….như thế nào mà lại không nhớ, chuyện quan trọng như vậy mà nàng cũng không nhớ rõ, thực sự là quá ngu ngốc.

“Chính Vũ đã có người ở trong lòng”

Nàng đang suy nghĩ tâm sựcủa mình, không đề phòng bên cạnh Doãn Lạc Hàn rét lạnh toát ra một câu này, nàng hoảng sợ, người này đang nói gở cái gì? Kim Chính Vũ có người trong lòng? Hắn có ý tứ gì?

“Em không hiếu kỳ sao?” lông mi nồng đậm của hắn cong lên, chậm rãi mở to mắt, nghiêng đầu nhìn nàng, lộ ra ánh mắt hàn ý sâu không lường được ý tứ hàm xúc.

Cảm giác người này nói chuyện là lạ, vẫn là trước tiên không cần lên tiếng, xem hắn rốt cuộc muốn nói cái gì.Nàng cắn môi, trong lòng yên lặng chờ hắn nói.

“Trước kia em cùng Chính Vũ có quen biết?” Con ngươi đen của hắn híp lại , xem kỹ ánh mắt giống như đao nhọn thổi qua khuôn mặt mềm mại: “Nói cho tôi biết, tôi muốn nghe lời nói thật!”

“Không biết. Kim chính Vũ là Chỉ Dao giới thiệu cho tôi khi làm công việc lái xe, lần đầu tiên gặp mặt.” Nàng cơ hồ là thốt ra, bởi vì nàng thật sự quá rõ ràng tính tình người này,tuyệt đối không thể cho hắn biết bản thân cùng Kim Chính Vũ đã sớm biết nhau.