Bỏ rơi ma vương tổng tài - Chương 178 - 179

Chương 178:Hắn hoài nghi

“Không bằng để anh đưa bạn của em về, Chỉ Dao.” Giản Quân Dịch đi thong thả nhẹ nhàng chậm chạp cước bộ tới.

Những lời này của hắn đột nhiên làm người trong phòng khách đang nói chuyện với nhau đã im lặng,ánh mắt Doãn Lạc Hàn  thoáng chốc phóng lại đây.

Cảm giác được tầm mắt nóng rực kia dừng ở trên người chính mình, hắn giờ phút này nhất định cảm thấy nàng thực chướng mắt đi, vốn nên là hắn cùng nhà Chỉ Dao tâm tình  vui vẻ qua thời gian bữa tối nhàn nhã, lại không nghĩ rằng nàng cũng xuất hiện ở trong này.

Nàng cúi đầu, thẳng nhìn chằm chằm cánh tay bó thạch cao của chính mình, cảm thấy nàng đứng ở chỗ này tựa như một thứ không hài hoà với phong cảnh, nàng không nên làm cho chính mình xuất hiện chật vật ở nơi này.

Mân Huyên không có lên tiếng, Chỉ Dao nghĩ đến nàng ngượng ngùng, chạy nhanh tiếp được nói,“Ân, tốt quá, ca ca, phiền toái anh .”

“Đây hẳn là , về sau anh cùng Mân Huyên còn có rất nhiều thời gian ở chung. anh đi trước lấy xe.” Giản Quân Dịch thẳng tắp nhìn chằm chằm Mân Huyên đang cúi đầu , đều thanh âm như là cố ý nói cho người nào đó nghe , chợt hắn đi hướng đến ngoài cửa biệt thự .

Giản Quân Dịch ý chỉ là chuyện về sau tạp chí đi, Mân Huyên cúi đầu nhìn mũi chân chính mình, nhất chuyện đơn giản không biết hắn vì cái gì lại cố ý nói  khiến người nhịn không được sinh ra một ít mơ màng.

“Mân Mân, bên ngoài hơi lạnh, mình đi lấy cho cậu cái áo khoác.” Chỉ Dao nhìn nhìn Mân  Huyên trên người đơn bạc bộ quần áo , xoay người chạy lên lầu.

Nàng đứng giữ nguyên chỗ ở phòng khách, lẳng lặng chờ Giản Quân Dịch lái xe lại đây, tổng cảm giác đêm nay Giản Quân Dịch xem ánh mắt của nàng bao hàm  ý vị thâm trường gì đó, liều mạng ức chế sự không khỏe trong lòng, điều chỉnh tốt biểu tình bộ mặt , nàng quyết không thể làm cho hắn nhìn ra cái gì.

“Lạc Hàn, chuyện hôn lễ cháu đã nói như vậy, như vậy ta và bá phụ cháu đã có thể không khách khí , tới đấy mời người chọn ngày tốt.”

“Ân, không có vấn đề, cháu cưới là Chỉ Dao,chuyện hôn lễ đương nhiên là nghe theo cô ấy……”

Tiếng nói trầm thấp khoái trá kia theo cha mẹ Chỉ Dao nói chuyện với nhau , nàng nghe được ra hắn trong giọng nói lộ vẻ trìu mến cùng ôn nhu đối với Chỉ Dao, này không phải hắn ngụy trang, mà là chân tình biểu lộ.

Ở hắn cảm nhận trung, Chỉ Dao mới là cô gái thích hợp với hắn đi, gia thế tốt, tâm tư đơn thuần, tính cách cũng thực thiện lương, nếu đổi lại là nàng, nàng cũng sẽ chọn Chỉ Dao.

Nàng nghiêng đầu, xuyên thấu qua chỗ cửa kính thủy tinh trong suốt, giống như  nhìn trộm  lặng lẽ ngóng nhìn khuôn mặt anh tuấn kia.

Hắn đang cười, đàm luận đến hôn lễ, hắn ánh mắt rõ ràng toát ra ý cười, hắn thực vui vẻ, là Doãn Lạc Hàn như vậy nàng chưa bao giờ gặp qua, cùng trong ấn tượng khôn cùng âm lãnh mà lãnh khốc Doãn Lạc Hàn hoàn toàn tương phản. Nàng nghĩ đến hắn sẽ không cười, nghĩ đến hắn tâm cứng rắn vô cùng, trừ bỏ lạnh lùng vẫn là lạnh lùng, nhưng là hiện tại nàng biết chính mình sai lầm rồi, hơn nữa sai thái quá.

Cái loại tâm lạnh lùng cùng cứng rắn này chính là nhằm vào nàng, nếu đau lòng là một loại bệnh trong lời nói, như vậy nàng hiện tại đau đến rất đau, tầng tầng đau đớn dần dần đi lên, tràn đầy ngực, tỏa khắp đến tứ chi bách hải.

Như là cảm nhận được nàng nhìn chăm chú,ánh mắt hắn cũng đột nhiên chuyển lại đây, nhu hòa mâu sắc thoáng chốc thâm trầm xuống, lộ ra cái nhìn âm hàn thấy ghê người, bốn mắt giao tiếp, một loại cảm giác vô hình áp bách hô hấp của nàng.

Nàng nhanh chuyển khai tầm mắt, phía sau thang lầu vang lên tiếng bước chân, Chỉ Dao cầm nhất kiện áo khoác đi  xuống dưới, theo sau choàng lên người của nàng.

“Chỉ Dao, cám ơn cậu!” Nàng cúi đầu nhìn trên người áo khoác ấm áp, thì thào thấp giọng nói.

“Không cần khách khí, chúng ta là bạn tốt,là tỷ muội tốt mà!” khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Dao ngọt ngào ý cười, một bộ theo lý thường phải làm khẩu khí.

Nhìn Chỉ Dao cười đến vẻ mặt hồn nhiên, tay nắm bắt áo khoác bắt đầu nắm càng chặt, không thể lại do dự , nàng không thể lại do dự , hiện tại nhu cầu cấp bách phải được trợ giúp, bất luận chuyện Quý Dương nhắc tới cùng nàng có phải hay không thật sự, hắn là không phải trêu chọc chính mình, tóm lại nàng quyết định đổ một lần.

Là rơi tan xương nát thịt, vẫn là hoàn toàn thoát khỏi, mặc kệ kết cục như thế nào, nàng đều phải thử một lần.

Ngồi trên xe Giản Quân Dịch, thần kinh của nàng thời khắc buộc chặt , nàng đang đợi hắn mở miệng, nếu nàng đoán đúng trong lời nói, hắn đã chủ động đưa ra lý do đưa nàng về, không có khả năng không có một chút mục đích .

Quả nhiên, xe thể thao vừa ra khỏi Giản trạch, hắn quay sang nàng liếc mắt một cái, ngữ khí  có điểm không chút để ý,“cô có rất nhiều bí mật.”

“anh chỉ cái gì?” Nàng thanh âm nhẹ nhàng hỏi lại ,là lấy tịnh chế động là điều nàng hiện tại duy nhất có thể làm .

Hắn chuyển tay lái, cơ trí mâu xẹt qua một tia tinh quang.“chuyện đêm nay, cô hẳn là so với tôi rõ ràng hơn.”

“Tôi không biết anh đang nói cái gì? anh là chỉ Doãn Lạc Hàn?” Nàng giả bộ mờ mịt, cố ý lảng tránh chỉ biết làm Giản Quân Dịch hoài nghi sâu sắc, ngược lại trực tiếp đưa ra tên người kia , càng cho thấy chính mình có vẻ thản nhiên.

Hắn cắn môi dưới, như là cam chịu.

“Tôi thừa nhận tôi cùng Doãn Lạc Hàn có biết nhau.” Nàng liếm môi,nuốt một ngụm nước bọt xuống dưới,“Kia cũng là bởi vì tôi cùng anh em bà con hắn là quan hệ bạn tốt, cho nên chúng tôi có gặp qua vài lần.”

“Như vậy, các người cũng là quen biết, đêm nay như thế nào không trực tiếp chào hỏi, mà là……” Hắn cố ý nói tới đây, không có tiếp tục nói tiếp.

Nàng dường như không có việc gì ,“Nói thật, hắn tuy rằng là vị hôn phu của Chỉ Dao, bất quá tôi không quá thích hắn, trước mặt nhiều người như vậy cũng không cần  tỏ vẻ cái gì tốt, cho nên không nghĩ cùng hắn nói chuyện với nhau, cho dù là một câu chào hỏi trong lời nói. Nếu là như thế này khiến cho anh có ý tưởng gì, tôi nghĩ có thể là tôi xử lý không tốt, cho anh có điều hiểu lầm.”

Giọng nói của nàng thoải mái, nói được cũng là hợp tình hợp lý, trên mặt thần sắc tự nhiên, bình tĩnh, hoàn toàn không có lộ ra sơ hở gì.

Giản Quân Dịch trong lúc nhất thời lâm vào trầm mặc, hắn tự hỏi nàng nói có tính chân thật.

Nàng biết người này không phải là người dễ dàng, hắn nhất định là phát hiện một ít nàng cùng Doãn Lạc Hàn trong lúc đó khác thường, mới có thể giáp mặt hướng nàng chứng thực.

Khả hắn chính là một mặt trầm mặc, không tỏ vẻ hắn tin lời của nàng, cũng không nhắc lại ra hắn hoài nghi, thẳng  đưa nàng tiến đến bệnh viện hắn cũng chưa mở lại lời nói. Nàng cũng chỉ nhắc lại chuyện Doãn Lạc Hàn, nói được càng nhiều, lộ ra dấu vết lại càng nhiều, đến lúc đó chỉ có thể khởi đến giấu đầu hở đuôi phản tác dụng.

 

Chương 179:Chồng chất tội ác

Sự tình bắt đầu phát triển theo hướng không thể biết trước, nếu như ca ca Chỉ Dao Giản Quân Dịch đã biết chuyện nàng cùng Doãn Lạc Hàn hậu quả sẽ thế nào, nàng không dám đoán, nhưng có một chút nàng dám khẳng định, hắn tuyệt sẽ không ngồi yên không để ý tới.

Đứng ở bậc thang bệnh viện, nàng nhìn chằm chằm chiếc xe thể thao dần dần rời đi, suy nghĩ sâu xa một hồi, thở dài, cước bộ đi vào đại sảnh bệnh viện.

Thang máy , nhìn trên đỉnh đầu một đám nhảy lên con số, hồi tưởng ở Giản gia từng bức họa, nếu muốn dùng một loại bình tĩnh ý nghĩ để xem trong lời nói, Doãn Lạc Hàn nhìn đến nguyên lai nàng đã ở Giản gia, ngụy trang thiên y vô phùng, làm cho người ta nhìn không ra gì khác thường, giống như chỉ có nàng trong lúc vô ý tiết lộ nhiều lắm cảm xúc, thế cho nên khiến cho Giản Quân Dịch lòng nghi ngờ.

Cúi đầu trở lại phòng bệnh,nữ hộ sĩ thường xuyên đẩy xe thay thuốc đến phòng kia, nàng xem đến chính mình buổi tối chưa uống thuốc, vì thế chạy nhanh lấy cốc nước sôi đến đây, nuốt vào viên thuốc.

Vô lực nằm ngã vào sô pha , nàng mở di động ra, trong phòng tắm truyền đến một trận tiếng vang, nàng không có chú ý, tiếp tục ấn điện, nhanh chóng bát thông điện thoại của Quý Dương.

“Uy?” Điện thoại bị đối phương tiếp, nàng vừa mới nói một chữ, cửa phòng tắm không hề báo trước mở ra , Doãn Lạc Hàn khoác dục bào, sát thấp phát rõ ràng xuất hiện ở trong phòng.

Nàng nắm di động nháy mắt sửng sờ ở nơi đó, như thế nào sẽ, hắn như thế nào sẽ ở nàng trong lúc đó đến trong phòng? Hắn nên sẽ không là một đường đi tắt, biểu xe trở về đi.

“Em là Mân Huyên? em có việc? Uy…… Mân Huyên…… em có đang nghe sao?……”

Thanh âm trong Microphone của Quý Dương chui vào lỗ tai , nhìn chằm chằm Doãn Lạc hàn chậm rãi tới gần chính mình,chuyện nàng âm thầm liên hệ Quý Dương trăm ngàn không thể cho hắn biết, không để ý đến Quý Dương ở đầu điện thoại kia đang hỏi, nàng cuống quít cúp máy.

“em tự gọi điện thoại cho ai?” đôi mắt ngăm đen của hắn dừng ở nàng, đi thong thả hướng tới nàng bộ pháp trầm ổn mà nguy hiểm.

Nàng mấp máy môi, tầm mắt lơ đãng nhìn đến trước mặt trên bàn trà máy tính bản, hoàn toàn không có trải qua đầu óc tự hỏi phải trả lời,“Kim Chính Vũ.”

“Thật sự là chết tiệt ,thật tốt!” Hắn cắn răng phun ra hàn ý làm cho người ta sợ hãi, bước đi lại đây, một chút đoạt di động trong tay  nàng , vung cánh tay lên, di động ném lên vách tường, phát ra một trận gãy vang.

Di động này bề ngoài tuy rằng đã dùng mòn vài năm rùi, cũng là dùng đến mấy tháng lương việc vặt mua, nàng đối với nó rất cảm tình, hiện tại cứ như vậy bị hắn tùy tay ném hỏng rồi.

Run run tầm mắt nhìn trên mặt đất di động bị ném vỡ văng tứ phía, nàng tức giận đến muốn rống lên kêu to, hắn thật sự là đáng giận đến cực điểm!

Nhưng là, nàng thật sự thực vô dụng, kết quả cái gì cũng không thể làm, chính là yên lặng chạy qua, nhặt lên từng mảnh nhỏ của chiếc di động bị phân tán, dùng sức nắm ở trong tay.

Ức chế không được nước mắt bắt đầu đảo quanh hốc mắt, nàng nói cho chính mình, hiện tại không phải là thời điểm hành động theo cảm tình, phải nhẫn nại, nhẫn đến lúc hắn rời đi Hàn Quốc, hiện tại chỉ có thể làm bộ như không hề phản kháng , chỉ có như vậy tiêu trừ cảnh giác ở hắn, đối nàng sơ ý  phòng bị.

Như vậy, hắn rời đi trong khoảng thời gian này, nàng mới hoàn toàn có cơ hội thoát khỏi hắn .

Ánh mắt đuổi theo thân ảnh của nàng, nhìn nàng không tiếng động nhặt chiếc di động bị vỡ nát lên,trên mặt biểu tình bộ dáng bi thương, hắn tâm co rút đau đớn một chút.

“em có hay không muốn nói gì với tôi?” Hắn trên cao nhìn xuống nhìn chăm chú vào nàng, trầm thấp tiếng nói  mang theo khí thế chân thật đáng tin.

Nàng ngồi xổm thượng nhìn mảnh nhỏ trong lòng bàn tay, che dấu sự phẫn uất cùng hận ý trên mặt, cúi đầu tiếng nói không ngừng nỉ non ,“Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi…… Thực xin lỗi……”

Nàng cười nhạo chính mình, như thế nào khả năng sẽ yêu thương tên ma quỷ này, nàng nhất định là thần kinh thác loạn mới có loại ý nghĩ sai lầm này, nàng hiện tại có thể khẳng định nói cho chính mình, nàng hận hắn, ước gì lập tức thoát khỏi hắn, nhiều một giây cũng không nghĩ  ở bên người hắn, vĩnh viễn cũng không tưởng lại nhìn đến hắn.

Đáng giận! Vì cái gì sẽ có một loại cảm giác phạm tội, nàng là vật sở hữu của hắn, nàng lần lượt âm thầm cùng nam nhân khác quan hệ ái muội sau lưng chính mình, hắn đương nhiên sẽ tức giận.

“Chết tiệt, tôi không muốn nghe em nói câu vô nghĩa này.” Hắn không thể nắm giữ ,trong lòng chồng chất càng ngày càng nhiều ác cảm đắc tội, nháy mắt quặc túm trụ cổ tay nàng, mạnh mẽ theo đó kéo thân.

Thủy mâu phiếm trong suốt nước mắt,gương mặt quật cường có vẻ càng thêm điềm đạm đáng yêu, trong tay nắm chặt những mảnh nhỏ của chiếc di động, có chút cảm giác găm thật sâu vào thịt , vài giọt máu tươi theo đầu ngón tay chảy ra.

Hắn ngực lửa giận đột nhiên dập tắt, lần đầu tiên hỏi chính mình, hắn là không phải thật sự theo như lời Quý Dương  đối nàng rất tàn nhẫn.

Nàng nhắm mắt lại, tính thừa nhận hắn tức giận, tay cầm cổ tay nàng lực đạo giảm, sau đó nàng nghe được hắn đi ra ban công, nói điện thoại .

Mở hai mắt, nàng lúc này mới cảm giác được trên tay truyền đến một trận cảm nhận sâu sắc, cuống quít mở ra nhanh toản trong lòng bàn tay, nguyên lai bất tri bất giác chính mình thế nhưng bị thương.

“Tiểu thư, tay của cô bị thương, tôi đến thay băng bó cho cô một chút.” Một đạo xa lạ tiếng nói truyền đến, Mân Huyên xoay người, gặp nữ hộ sĩ  đẩy cửa mà vào, thẳng đi đến xe đẩy thuốc, lấy ra một cái hòm đặt ở dưới mặt một tầng.

Là hắn gọi điện thoại kêu hộ sĩ tới đi, nàng quay sang nhìn về phía ban công thân ảnh kia đang nói chuyện điện thoại, lập tức lạnh lùng đừng quá, thương tổn đã muốn tạo thành , nàng quyết sẽ không  bị hắn vì  hành động nhỏ nhoi này.

Ngồi ở sô pha, nhìn hộ sĩ ở cẩn thận giúp chính mình băng bó, nàng không nghĩ nhìn hắn, nhưng là lỗ tai lại ở tự động tiếp thu nội dung hắn nói chuyện.

“…… Ân…… Chuyển dời đến danh nghĩa cô ấy…… Là…… Ở phòng tổng thống…… Tủ sắt…… anh sáng mai nhớ rõ……  bàn công tác ……”

Nguyên lai lại là đang nói công sự, nàng tự động đem nội dung này đó không có hứng thú vứt bỏ ở ngoài đầu, cân não bay nhanh vận chuyển , trước mắt mới thôi, nàng còn không biết Doãn Lạc Hàn khi nào thì đi Hàn Quốc. Ngày mai nhất định phải âm thầm tìm Quý Dương gặp mặt một lần, hỏi rõ ràng sự tình.

Hộ sĩ động tác lưu loát băng bó xong , cũng bảo nàng không nên đụng nước, nhìn nhìn băng thạch cao cánh tay trái, lại nhìn bao vây lấy băng gạc tay phải, nàng cười khổ một chút, chính mình thật sự là không hay ho , cái này tốt lắm, cái gì cũng không thể làm, vừa không có thể rửa mặt chải đầu, cũng không thể tắm rửa .