Bỏ rơi ma vương tổng tài - Chương 182 - 183

Chương 182: Hắn tưởng niệm

Tìm thời gian nửa ngày, chuẩn bị tốt chuyện này nọ của nàng ở biệt thự cùng bệnh viện, Quý Dương đưa nàng trở lại phòng cho thuê khi đã là buổi tối .

“Mân Huyên, có chuyện gì cần giúp đỡ , em cứ việc gọi điện thoại cho tôi.” Quý Dương đi vào cửa, đưa tay  mang theo hai hành  lý đặt ở phòng khách .

“Quý Dương, cám ơn anh!” Nàng  lộ ra ánh mắt cảm kích, không tự giác nói xong, nhớ không rõ hôm nay là lần thứ mấy nói những lời này , tóm lại một ngày này, lòng của nàng hoàn toàn đắm chìm ở sự vui sướng khi được giải thoát , nghĩ đến sắp triển khai cuộc sống mới,tế bào toàn thân đều hưng phấn sinh động đứng lên.

“Kỳ thật em không cần  cảm kích tôi.” Quý Dương cúi đầu nhẹ nhàng cười cười, ánh mắt gian xẹt qua một tia sầu lo,“Tôi làm như vậy cũng là vì Lạc mà suy nghĩ, cậu ta nếu biết em chính là tiểu tử Chính Vũ kia ……”

Nói tới đây, hắn cúi đầu, không có nói thêm gì đi nữa, nàng cảm giác được Quý Dương thoại lý hữu thoại.

Cân não nhanh chóng , nàng suy nghĩ một chút, thử ngữ khí nói ,“Tôi chỉ biết anh ta cùng Kim Chính Vũ là quan hệ anh em bà con , chẳng lẽ chuyện tôi cùng Doãn Lạc Hàn, còn quan hệ đến Kim Chính Vũ?”

Quý Dương từ chối cho ý kiến, vi nhấc lên thần, mắt nhìn sắc trời ngoài cửa sổ “Tôi nghĩ tôi phải đi.”

Nàng sâu sắc phát giác Quý Dương rõ ràng là  lảng tránh cái gì, bất quá hiện tại  đầu óc nàng đều là sự thoải mái sau khi giải thoát , cũng sẽ không lại miệt mài theo đuổi lý tưởng đi xuống.

Quý Dương hướng ngoài cửa đi vài bước, như là nhớ tới cái gì, lại quay đầu lại,“Đúng rồi, em về sau có tính toán gì không?”

“Tôi……”

Nàng mới nói một chữ, hắn lại đột nhiên khoát tay áo, đôi mắt hiện lên một tia tự giễu,“Quên đi, em vẫn là không cần nói cho tôi biết thì tốt hơn, đỡ phải đến lúc tiểu tử Lạc kia trở về, tôi giữ không được sự ép hỏi lại đem hành tung của em tiết lộ cho cậu ta. Tôi đi rồi, Mân Huyên, chúc em may mắn!”

Quý Dương tiêu sái hướng nàng giơ cánh tay xuống, cất bước đi khỏi phòng.

Đóng cửa lại, nàng nhịn không được tâm tình khoái trá, ở phòng khách nho nhỏ qua lại nhảy bắn lên, sau đó đột nhiên nhớ tới cánh tay bị thương, vội vàng ngừng lại, thè lưỡi, nàng cũng không nghĩ  chính mình hưng phấn quá, lại bắt cánh tay lộng bị thương.

Hiện tại nàng hẳn là  quy hoạch tốt một chút tương lai, đầu tiên cần phải làm là tìm một chỗ khác không ai biết đến phòng ở trước , sau đó lại chậm rãi nghĩ đến chuyện khác, nghĩ như vậy , nàng ngồi vào sô pha, chạy nhanh mở máy tính  bản ra, ở trên mạng tra tìm một ít tin tức phòng cho thuê.

Nhiều giờ sau, nàng tìm được ít tin tức về phòng cho thuê , quyết định ngày mai sẽ đến xem phòng.

Thử dấu ngắt câu một chút, nàng xem đến ngoài thành thị thời gian xuất phát của tuyến ô tô, do dự chính mình rốt cuộc là tiếp tục ở  trong cái thành thị này, vẫn là ngày mai trực tiếp mua phiếu đi một thành thị yên ổn khác.

Thời điểm nàng do dự , một chút nghĩ tới ba ba trong ngục giam, thời gian vài năm này ba ba rõ ràng là đã già đi, trái tim lướt qua vài phần đau lòng cùng không tha.

Nàng tưởng tượng qua,thời gian thăm tù  đi gặp ba ba,mang cho ba ba món ăn mà ông thích nhất, làm cho ông cảm thấy tại đây, trên đời này ông cũng không cô đơn, còn có một nữ nhi như nàng  quan tâm ông, lẳng lặng chờ ngày ông ra tù .

Cuối cùng, nàng quyết định tôn sùng ý nguyện chính mình, tiếp tục ở tại  cái thành thị này.

Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, một tuần sau Doãn Lạc Hàn đã trở lại, hắn phát hiện nàng rời đi, cho dù hắn thông qua đủ loại cách trong thành thị này tìm được nàng, nhưng hắn đã không thể khống chế nàng nữa, bởi vì hắn đã  không có lợi thế gì có thể hiếp bức nàng .

Vì cô nhi viện, nàng chịu nhục, yên lặng chịu được hắn gần hai tháng tra tấn, hiện tại nên một lần nữa làm một người độc đáo mà kiên cường Lăng Mân Huyên .

Nàng một bên nhìn máy tính, một bên thân thủ theo bản năng lấy di động trong ba lô , ở ba lô sờ soạng nửa ngày không có đụng đến di động, thế này mới nhớ tới tối hôm qua di động bị Doãn Lạc Hàn  kia ném hỏng rồi.

Phút chốc,sắc mặt nàng biến đổi, xong rồi, di động chưa kịp lấy, bên trong còn có hắn lần trước giúp nàng đóng phí. Nghĩ lại nhất tưởng, quên đi, có lẽ đây là trời an bài, nhất định muốn nàng thoát khỏi cái tên ma quỷ kia. Nàng ngày mai đi mua cái di động mới cùng  số mới, như vậy nàng xem như đưa hắn hoàn toàn cắt bỏ trong thế giới của chính mình .

Sáng sớm hôm sau, nàng liền ra ngoài , trải qua vài giờ bôn ba, nàng cuối cùng quyết định thuê một phòng tại nội thành.

Chờ  thủ tục xong xuôi , một người ngồi ở  ban công phòng mới , nàng vẻ mặt đau khổ, nhìn chằm chằm trên tay sổ tiết kiệm. Hôm nay mua di động mới, lại dự chi nửa năm tiền thuê nhà, hiện tại sổ tiết kiệm con số thiếu đáng thương.

Cánh tay còn không có tốt, ba tuần sau mới bỏ băng thạch cao, hơn nữa đến lúc đó nàng không thể đi đến bệnh viện kia, hôm nay Quý Dương giúp nàng đi lui phòng khi đó mới biết được Doãn Lạc Hàn đã đem thanh toán toàn bộ phí chữa bệnh . Chính mình còn muốn tìm một bệnh viện khác để bỏ thạch cao, lại nghĩ tới phí chữa bệnh, nghĩ đến đây, nàng nhịn không được một trận thở dài.

Nếu Kim Chính Vũ ở  đây thì tốt rồi,nhìn lướt qua máy tính bản đặt ở phòng khách , đúng rồi, Kim Chính Vũ, nàng dường như đáp ứng  tiểu tử kia buổi tối gửi thư cho hắn , khả kết quả nàng một phong cũng không gửi.

Hắn khẳng định sẽ nghĩ nàng nói chuyện không giữ lời gì hết, nàng bước nhanh chạy về phòng khách, mở máy tính bản ra, dùng một bàn tay cố sức đánh, phát ra một bức thư ngắn gọn đi .

Bụng có điểm đói, nàng đứng dậy đi tại phòng nấu bát mỳ,thời điểm ăn đến một nửa, nhìn đến máy tính xuất hiện một phong thư, mở ra vừa thấy là Kim Chính Vũ hồi âm.

“Mân Mân, cánh tay em đã khá hơn chút nào chưa? Tôi trở lại Hàn Quốc đã ngày thứ ba , ngay từ đầu là có điểm nhớ em, sau lại là rất nhớ em……”

Nàng buông bát trong tay xuống , cẩn thận đọc thư, giữa những hàng chữ tràn đầy đều là hắn tưởng niệm, một cỗ cổ dòng nước ấm theo nội tâm chậm rãi lướt qua.

Nhìn đến cuối cùng, ánh mắt của nàng dừng ở hình ảnh hắn câu nói kia,“Mân Mân, tôi mặc kệ,em từng đáp ứng tôi, phải chờ tôi giao mãn chín mươi chín cô bạn gái, em liền làm vợ của tôi. Hiện tại tôi lui từng bước, chờ tôi về Trung Quốc, em phải làm bạn gái của tôi, hơn nữa tôi cam đoan, từ nay về sau tôi chỉ nhìn em, trong mắt của tôi chỉ có em, sẽ không liếc mắt xem nữ nhân khác một cái……”

 

Chương 183:Quyền đầu tướng hướng

Có thể đáp ứng Kim Chính Vũ sao? Lần trước ở phòng bệnh hắn đã đề suất , lúc ấy nàng cảm thấy chính mình không có tư cách, không thể cho hắn sự hứa hẹn, hiện tại nàng đã là người tự do , nàng có thể chứ?

Xoa bóp cái nút hồi âm, ngón tay nhẹ nhàng đặt ở bàn phím, chần chờ, thật lâu không có đánh ra một chữ, nhìn máy tính bản, nàng pha một ấm trà, ngồi ở ghế ban công , lâm vào trạng thái tự hỏi thật sâu.

Bốn hôm sau tại sân bay quốc tế–

Khi thân ảnh  cao lớn  xuất hiện ở sân bay, bốn phía không khỏi phóng tới từng đạo ánh mắt ái mộ.

Không kềm chế được quang nâu sợi tóc, hình dáng anh tuấn ngũ quan thâm thúy,thân ảnh cao lớn mặc bộ quần áo âu phục tinh sảo lộ ra khí chất không bỏ sót điểm nào, giống như được điêu khắc từ một nhà nghệ thuật gia tỉ mỉ , bộ pháp đi lại , mỗi một đường cong đều lộ ra vài phần thần bí tao nhã cùng hơi thở nguy hiểm.

“Tổng tài.”  Từ Bang kính cẩn tiến đến tiếp đón, tiếp nhận vật trong tay cầm của Doãn Lạc Hàn.

“Cái nữ nhân kia thật sự đã bỏ trốn, đến bây giờ một chút manh mối cũng chưa tra được?” Hắn tiếng nói trầm thấp mà buộc chặt.

“Đúng vậy, tổng tài.” Từ Bang gian nan trả lời.

Đôi môi Doãn Lạc Hàn mỏng manh  nhếch lên một cái thẳng tắp, đôi mắt sâu thẳm ẩn ẩn khiêu uấn ngọn lửa giận.

Đáng giận nữ nhân, thế nhưng thừa hắn đi Hàn Quốc trong lúc đó chạy trốn. Hắn đến Hàn Quốc gọi điện thoại cho nàng, lúc ấy không có gọi được, hắn nghĩ tới chuyện hôm trước di động bị chính mình phá hư , cũng sẽ không để ý.

Mấy ngày nay, mỗi đêm nằm bên cạnh cái kia nữ nhân, giấc ngủ của hắn thật tốt, một khi rời khỏi nàng, hắn phát hiện ban đêm đối với hắn mà nói lại bị ác mộng quấn quanh, ở giường lớn lăn qua lộn lại ngủ không được, muốn gọi điện thoại cho nàng, lại không nghĩ dễ dàng tiết lộ điểm yếu của chính mình.

Qua hai ngày bận rộn , hắn nhịn không được gọi điện cho Từ Bang, nói hắn đi mua di động mới đưa đến bệnh viện, sau đó hắn lại nhận được điện thoại Từ Bang, nghe được tin làm cho hắn giận không thể át tin tức xấu, khi hắn đi Hàn Quốc liền rời khỏi phòng bệnh, biệt thự cùng phòng thuê không có một chút bóng dáng, cái  nữ nhân kia đã chạy thoát.

“Quý Dương đâu? Anh ta ở nơi nào?” Hắn trầm giọng hỏi, mâu trung lóe ra khác thường quang mang.

Biết cái nữ nhân kia đào tẩu , hắn ngay lúc đó phản ứng đầu tiên chính là muốn Từ Bang đi tìm phân hiệp ước kia ở trong ngăn kéo,sau đó được biết hiệp ước không cánh mà bay , hắn lại liên tưởng đến lúc trước Từ Bang nhắc tới ngày đó đến phòng là Quý Dương giúp cái kia nữ nhân đi , như vậy phân tích xuống, hắn dám khẳng định chuyện này tuyệt đối cùng cái tên bạn bè kia của hắn có rất lớn liên hệ.

Hắn hiện tại nóng lòng tìm được Quý Dương, giáp mặt hỏi rõ ràng.

Từ Bang cúi đầu trả lời,“thời điểm tôi tới đón ngài, phó tổng tài đang chủ trì hội nghị ngành chủ quản,anh ta nói ngài sau khi trở về, không cần ngài nói, anh ta sẽ chủ động đi tìm ngài.”

Doãn Lạc Hàn không nói được một lời, bước nhanh đi hướng ngoài sân bay chờ Khải Địch Lạp Tư, Quý Dương như vậy giao cho Từ Bang xem ra hắn là có chuyện quan trọng cùng chính mình nói , sẽ sao? Sẽ là tiểu tử kia âm thầm giúp cái nữ nhân kia đào tẩu sao?

Ngồi trên xe sau, ngồi ở ghế phụ lái Từ Bang xoay người, đưa cho hắn nhất loạt túi giấy,“Tổng tài, đây là Lăng tiểu thư đặt ở phòng khách biệt thự của ngài.”

Hắn thân thủ nhận lấy, giấy túi  gì đó rơi vào lòng bàn tay, hoa hồng hình điếu trụy xa hoa nháy mắt ánh vào mi mắt, là hắn mang cái vòng cổ kia từ Nhật Bản trở về.

Nàng trả lại cho hắn, là muốn hoàn toàn cùng hắn phân rõ giới tuyến.

Một chút khổ sở theo trái tim xẹt qua, nàng thật sự liền như vậy chán ghét hắn sao? Bàn tay to không tự giác bắt đầu nắm chặt, điếu trụy góc cạnh đâm vào lòng bàn tay, ngực như là cảm ứng được giống như phát đau.

“Từ trợ lý, trả thù lao gấp mười lần cho những người đó, mau chóng tra ra cho tôi cô ta đang ở đâu.” Hắn lạnh lùng ra mệnh lệnh , theo sau ngả lưng dựa vào hướng mềm mại ghế xe .

Nghĩ như vậy là có thể chạy  sao? Lăng Mân Huyên, suy nghĩ của cô quá ngây thơ rồi!

Khải Địch Lạp Tư ngừng xe ở tập đoàn Đường Thịnh, Từ Bang chạy xuống xe, mở cửa sau xe, thân ảnh cao lớn thon dài vừa xuất hiện ở trong đại sảnh, đi ngang qua mọi người đều cúi đầu tiếp đón.

Hắn vi cáp thủ, thẳng thừa đi thang máy  đến tầng cao nhất.

Cửa thang máy chậm rãi mở ra, thân ảnh Quý Dương tà ỷ giữ ở thang máy, hắn vài bước bỏ chạy đi, một phen nhéo cổ áo Quý Dương .“Dương, nói cho tôi biết, có phải hay không cậu làm ?”

“cậu là chỉ chuyện của Lăng Mân Huyên.” Quý dương đốt đầu, không có làm gì giấu diếm,“Tôi thừa nhận là tôi âm thầm giúp cô ấy . Cái  hiệp ước kia cũng là tôi lấy trong  ngăn kéo của cậu đưa cho cô ấy, còn có ……”

“cô ta là nữ nhân của tôi, cậu vì cái gì làm như vậy?”

Quý Dương trong lời nói còn chưa nói hoàn, Doãn Lạc Hàn gầm nhẹ một quyền huy đi qua, Quý Dương không có phòng bị nhất thời bị đánh.

Quý Dương vỗ về phát đau khóe miệng, nhanh chóng đứng lên, không chút nào yếu thế trả lại Doãn Lạc Hàn một quyền đầu,“Xú tiểu tử, cậu hiện tại biết cô ta là nữ nhân của cậu, lúc trước cậu quý trọng cô ta quá sao?Chính Vũ cùng cô ta trong lúc đó, cậu lựa chọn ai?”

Ngực bị Quý Dương quyền nặng đầu , Doãn Lạc Hàn thần gian phát ra một tiếng kêu rên, thoáng chốc nổi trận lôi đình, cắn răng xuất một quyền lại  hướng mặt Duý Dương.

“Hoàn toàn không biết cậu đang nói cái gì? Chính Vũ cùng chuyện này lại có cái gì quan hệ? Tôi chỉ biết là cậu tự chủ trương đem cô ta để cho chạy .”

“Xú tiểu tử.” Quý Dương phản ứng rất nhanh tránh đi quyền kia trên khuôn mặt tuấn tú thải quyền đầu,“Đương nhiên là có quan hệ, hơn nữa là quan hệ rất lớn, cậu nghe xong khẳng định sẽ hối hận như vậy đối với cô ta”

“Thu hồi chuyện ma quỷ gạt người này đó của cậu đi, tôi hiện tại chỉ cần cái nữ nhân kia.”