Ma thổi đèn ( Tập 5 - Mộ Bì Hoàng Tử ) - Phi lộ

Tổ tiên nhà tôi có một cuốn tàn thư, tên là Thập lục tự âm dương phong thủy bí thuật, do một vị Mô Kim hiệu úy tiền bối soạn ra.
Nhờ cuốn tàn thư này, tôi đã trở thành một Mô Kim hiệu úy chuyên đi đổ đấu đào mộ, trải qua quãng thời gian xảy ra vô số sự việc, đồng thời cũng gặp được vô số người. Đối với tôi, mấy năm trải nghiệm ấy, có thể nói là: Nam hoang suýt chết không hối hận chuyến này kỳ tuyệt nhất bình sinh[1]. Ngoảnh đầu nhìn lại cả chặng đường, chỉ thấy toàn gió tanh mưa máu, cũng may là rảo khắp núi xanh người vẫn chửa già[2], giờ đây tôi sắp sửa cáo biệt cái nghề Mô Kim hiệu úy rồi.
Trước khi sang Mỹ, trong lúc sắp xếp hành trang, tôi nhặt ra được một quyển album, tiện tay mở xem, liền thấy một tấm ảnh cũ, cảnh nền phía sau là cao nguyên Nội Mông bao la, tôi và Tuyền béo trong ảnh đội mũ lệch, vai vắt túi quân dụng. Giờ nhìn lại cũng hơi tức cười, nhưng hồi đó tôi chẳng hề có cảm giác gì, còn thấy thế mới đúng mốt. Sau khi chụp hình lưu niệm, tôi và những người bạn trong tấm ảnh này lập tức đi sâu vào thảo nguyên rộng lớn, tôi vẫn nhớ rất rõ, dạo đó chúng tôi phải đến Hulunber[3] săn lùng một con yêu long màu đen...
Chú thích
[1] Hai câu trong bài Lục nguyệt nhị thập nhật dạ độ hải (Đêm ngày hai mươi tháng Sáu vượt biển) của Tô Đông Pha đời Tống, ý rằng chuyến đi miền Nam của ông dù cửu tử nhất sinh cũng không hối hận, vì những điều tai nghe mắt thấy trên đường đều hết sức kỳ lạ tuyệt vời, bình sinh mới gặp lần đầu.
[2] Câu này nằm trong bài hợp xướng Thanh Bình Nhạc của Mao Trạch Đông.
[3] Nay là thành phố cấp tỉnh lớn nhất Trung Quốc, thuộc khu tự trị Nội Mông Cổ.