Dụ Hồ - Chương 130 + 131

Chương 130: Tìm con rể khó, tìm con rể tốt càng khó




Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết ở động phủ Thiên đình cách Thanh Lương Quan không xa, ban đầu là một cái tiểu sơn cốc vô danh, sau khi vợ chồng Bạch thị tiến vào ở, đặt tên sơn cốc là “Bạch Ngọc cốc”, vốn muốn trực tiếp gọi “Bạch cốc”, nhưng vừa nghe xong âm đọc đồng dạng “Bạch cốt”, cho nên chính giữa thêm chữ ngọc, xem như kỷ niệm nhà mình ở động phủ ngọc sơn tại nhân gian.



Nói tóm lại, toàn gia này đặt tên dùng lời thật là nghèo nàn, rất khuyết thiếu sức tưởng tượng.



Diện tích Bạch Ngọc cốc so với Ngọc Sơn nhỏ hơn nhiều, từ khi hai vợ chồng ở lại không ít loại tiên hoa tiên thảo xinh đẹp, nhưng theo cảm quan Bạch Bạch mà nói, trong lúc này cũng không thể tốt hơn so với động phủ Ngọc Sơn bao nhiêu, trong sơn động vắng vẻ quạnh quẽ, hoàn toàn không có thân ảnh chim thú gì.



Bạch Bạch tự nhiên sẽ không nói ra làm cha mẹ thương tâm, ngược lại Bạch Nguyên Tùng tự nói: “Thành tiên mới biết được trên Thiên đình mở động phủ không dễ, trong này ngoại trừ linh khí dư thừa bên ngoài, vẫn còn không tốt bằng động phủ Ngọc Sơn. May mắn sau này chúng ta có thể tùy ý ra vào tam giới, có thể thường xuyên trở về Ngọc Sơn ở.”



Vân Hạo Tuyết cũng nói: “Đúng vậy, trước không thành tiên chỉ nói sau khi thành tiên tốt như thế nào, thực thành tiên, cảm thấy cũng chẳng qua cũng chỉ như thế, một đống giới luật quy củ của trời không nói, còn muốn hại mẹ con chúng ta chia lìa.” Nói ôm lấy Bạch Bạch, dùng gò má nhẹ nhàng vuốt phẳng thân thể lông xù của nàng. Nữ nhi từ khi ra đời đã năm trăm năm, hiện tại rốt cục có thể không cần lại chịu tiên phàm cách xa nhau, nỗi khổ cốt nhục chia lìa!



Bạch Nguyên Tùng ôm chầm bờ vai của nàng trấn an nói: “Hiện tại mọi chuyện đều tốt, chúng ta một nhà ba người đã thành tiên, Bạch Bạch càng thêm giỏi! Thành tiên dù sao cũng là chuyện tốt, ít nhất từ nay về sau yêu quái bình thường cũng không dám khi dễ chúng ta.”



” Yêu quái tính cái gì? Thần tiên khi dễ người, càng lợi hại! Nếu như không phải có Minh Ất chân nhân chiếu cố, chúng ta nào có thể qua thời gian tiêu dao như vậy?” Vân Hạo Tuyết có chút tức giận nói.



“Có thần tiên khi dễ phụ thân mụ mụ?” Bạch Bạch vểnh tai lên, cảm thấy có chút tức giận.



Vân Hạo Tuyết nhất thời nói lỡ, sợ nữ nhi lo lắng, vội vàng cười nói: “Không có không có, có sư phụ con, ai dám khi dễ chúng ta?”



Bạch Bạch dùng sức cọ cọ cổ mẫu thân nói: “Con hiện tại rất lợi hại, con có thể bảo vệ phụ thân mụ mụ.”



Bạch Nguyên Tùng cùng Vân Hạo Tuyết từ đầu tới cuối không quá tin tưởng sự thật nữ nhi bảo bối mảnh mai pháp lực đã cao cường, nhưng nữ nhi có phần hiếu tâm này cũng làm cho bọn họ cảm động không thôi. Bọn họ hôm qua mới từ nhân gian trở lại Thiên đình, cũng không rõ ràng sự tích Bạch Bạch vinh quang tại Thiên đình, cho dù nghe qua cũng sẽ chỉ tưởng người bên ngoài cho Minh Ất chân nhân mặt mũi, cố ý cất nhắc Bạch Bạch.



Thiên đình cùng Địa phủ đều không có gà nướng, cả đám các tiên nhân đều đã sớm không cần khói lửa nhân gian, càng không có gà sống có thể giết, ngẫu nhiên xuất hiện thực vật, đều là một ít nguyên liệu dùng hoa cỏ làm điểm tâm đồ uống, nhưng có thể cùng cha mẹ cùng một chỗ, Bạch Bạch cảm thấy không được ăn gà nướng cũng vẫn vui vẻ như vậy.



Bạch Nguyên Tùng nhớ tới lời Minh Ất chân nhân nói, đối Bạch Bạch nói: “Con đã tu luyện ra nhân tính, nên học tập như thế nào làm người, luôn dùng chân thân xuất hiện, dễ dàng làm cho người khinh thị, dù sao người cùng chim thú có nhiều bất đồng, hành vi cử chỉ, lễ nghi luân lý, thậm chí phương thức đối đãi lẫn nhau cũng không giống. Từ trước chúng ta không ở bên cạnh con, con một mình ở Ngọc Sơn cũng không có những người khác làm bạn, cho nên cũng tùy con. Về sau lịch kiếp con muốn hạ phàm, sợ con bị người để ý, cho nên cũng không cho con hiện ra hình người. Hiện tại con đã thành tiên, kể từ hôm nay phải bắt đầu thói quen cuộc sống của tiên nhân.”



Vân Hạo Tuyết nói: “Đúng là như thế, tuy nhiên Phật nói chúng sinh bình đẳng, nhưng là trong đó vẫn là có rất nhiều khác nhau. Nhân thân so với thân chim thú mà nói, nổi bật nhiều vậy.”



Bạch Bạch cái hiểu cái không, nhưng nàng từ trước đến nay đều nghe lời, cha mẹ nói cái gì cũng là vì tốt cho nàng, cho nên nàng lập tức nhu thuận biến thành hình người, ngồi ở bên người mẫu thân.



Vân Hạo Tuyết chứng kiến nữ nhi dung mạo vẫn còn đẹp như xưa, vừa tự hào lại vừa cảm khái: “Bất tri bất giác, con đã thành đại cô nương.”



Bạch Nguyên Tùng cười phụ họa nói: “Đúng vậy, nữ nhi nhà ta dung mạo càng hơn Cửu Thiên huyền nữ, qua ít ngày chúng ta thay nàng chọn vị hôn phu tốt.”



Bạch Bạch nhớ tới lời Mặc Yểm nói muốn kết hôn cùng nàng, hiếu kỳ hỏi:” Như thế nào mới tính vị hôn phu tốt?”
” Đầu tiên tính cách phải tốt, như vậy cho dù sau này các con có biến hóa gì, hắn cũng sẽ không trở mặt hại con. Sau đó, hắn sẽ đối tốt với con đem con đặt ở vị trí đầu tiên trong lòng. Bộ dạng phải được không cần nổi trội, pháp lực mạnh hơn bằng không không bảo vệ được con…… Quan trọng nhất chính là con thật tình yêu mến hắn, mà hắn cũng thích con.” Vân Hạo Tuyết nghĩ nghĩ, nói ra một đống điều kiện.



” Hồ ly như vậy rất khó tìm ……” Bạch Bạch tuy ra đời không lâu, nhưng nghe thấy một loạt điều kiện này, cũng hiểu được khó khăn rất lớn.



” Ai nói khó tìm, mẹ con chẳng phải tìm được rồi?” Bạch Nguyên Tùng tự biên tự diễn nói.



Vân Hạo Tuyết liếc hắn, sẵng giọng: “Nào có tại trước mặt nữ nhi khoe chính mình như vậy?!” Cái nhìn kia nước gợn liễm diễm, tràn ngập mị thái, chỉ làm Bạch Nguyên Tùng thấy toàn thân nóng lên, động tình không thôi. Nếu như không phải nữ nhi tại bên cạnh, sợ nhịn không được muốn ôm thê tử thân ái một phen.



” Ta cũng không có nói dối nha! Chẳng lẽ nàng cảm thấy ta nói không đúng?” Bạch Nguyên Tùng cợt nhả nói.



Bạch Bạch cũng vẻ mặt khờ dại nhìn mẫu thân đợi nàng trả lời, Vân Hạo Tuyết bị cái nhìn này của con gái không có ý tứ, e thẹn nói: “Đúng rồi đúng rồi! Chàng tốt nhất!”



Cha mẹ ẩn tình ôn nhu nhìn nhau, Bạch Bạch đột nhiên có chút hướng tới, tìm được một vị hôn phu tốt hẳn là sẽ là chuyện rất hạnh phúc nha……



” Kỳ thật cũng không nhất định phải là hồ ly, Bạch Bạch đã sớm có thể hóa thành hình người, chỉ cần là tiên, mặc kệ hắn vốn là cái gì cũng không có vấn đề gì.” Bạch Nguyên Tùng nghĩ đến hồ tộc trong năm gần đây tựa hồ không có nghe qua vài thanh niên tài tuấn vừa độ tuổi lại có thể đủ đạt tới tiêu chuẩn của vợ chồng bọn họ, vì vậy chủ động nới lỏng phạm vi.



Không nghĩ tới Vân Hạo Tuyết lại hừ lạnh một tiếng nói: “Cái khác dễ bàn, tiên nhân là không cần, bọn họ tâm xem thường những hoa cỏ chim thú tu luyện thành tiên như chúng ta, Bạch Bạch nhà ta cũng không thể gả cho người như vậy!”



Bạch Nguyên Tùng” Hắc” một tiếng nói: “Lấy Bạch Bạch nhà ta xinh đẹp, lại là đệ tử quan môn của Minh Ất chân nhân, bầu trời này nào có thần tiên dám xem thường nàng?”



” Dù sao ta mặc kệ, Bạch Bạch là bảo bối nhà chúng ta, tuyệt đối không thể gả nàng khiến chịu ủy khuất, những tiểu tử kia tự cho là chúng ta trèo cao, sẽ không cần phải lo lắng!” Vân Hạo Tuyết hiển nhiên đối tiên nhân trên trời thành kiến rất sâu.



Kỳ thật cũng không thể trách nàng, tại Thiên đình thần tiên cũng chia ba bảy loại.



Do hoa cỏ chim thú tu luyện mà thành thần tiên chính là hàng thấp nhất, bọn họ tu luyện thiên phú không bằng người, nếu như không có chỗ dựa, ở Thiên đình thì đã sung làm tiên tỳ, tiên đồng, nhạc công, ca cơ, vũ nương, công tượng, binh tốt chiếm đa số, cũng không có địa vị gì.



Long, phượng, kỳ lân là ngọc thú địa vị không giống, bọn họ từ nhỏ đứng hàng tiên ban, bình thường địa vị tương đối cao.



Dùng nhân thân tu tiên biến thành, thì phải xem tự thân tu vi, nói tóm lại, địa vị so với hoa tiên, hồ tiên các loại cao hơn.



Cấp bậc cao nhất tự nhiên vẫn  là có thần Phật đại thần thông.



Thân là cha mẹ, Vân Hạo Tuyết không thể trông thấy nhất là nữ nhi của mình bị người khinh bỉ, cho nên tiên nhân bình thường căn bản không lọ vào được pháp nhãn của nàng.



Cha mẹ thiên hạ đều hy vọng con của mình tìm được một nửa còn lại lý tưởng, điều kiện thành con rể của mẫu thân Bạch Bạch, cũng là điều kiện tất cả người mẹ tốt trong thiên hạ.

Chương 131: Công chua cũng không phải người tốt.



Thời gian Vân Hạo Tuyết ở Thiên đình không tính quá ngắn, may có Minh Ất chân nhân là thần tiên lớn âm thầm trợ giúp, không giống các hồ tiên khác bị khinh bỉ, nhưng được chứng kiến không ít thần tiên rỗi rãnh nói toái ngữ, mắt lạnh trào phúng. Lại thêm được an bài ở tại một cái tiểu sơn cốc sinh hoạt, không thể tùy ý rời khỏi Thiên đình hạ phàm xem nữ nhi, trong nội tâm đã sớm có rất nhiều bất mãn.



Nhưng nàng cũng biết, cái tiểu sơn cốc này tuy không thuận mắt, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng đã là ưu đãi rất lớn.



Mấy hồ tiên tiền bối tiến đến bái phỏng, chứng kiến bọn họ mới đến Thiên đình đã có động phủ của mình, đều không ngừng hâm mộ. Bọn họ phần lớn đều bị cưỡng chế phân công sống nhờ trong động phủ của một ít thần tiên có thân phận, thay bọn họ làm việc chịu sự sai khiến của bọn họ, những thần tiên kia ra lệnh một tiếng, mặc kệ muốn bọn họ làm cái gì cũng không được phản kháng, nào có như vợ chồng Bạch thị tự do tự tại?  



Vốn hảo hảo thảo luận đại sự chọn rể cho nữ nhi, Vân Hạo Tuyết cũng không nguyện ý nói thêm những chuyện tình phiền lòng này.



Bạch Nguyên Tùng biết rõ trong đó nói có lý, cho nên không thèm nghĩ cái khác nữa, trong tính toán chuyên tâm từ Hồ tộc tìm ra thiếu niên xuất chúng, thật đúng là khiến hắn nghĩ tới một người: “Các ngươi cảm thấy Hồng Hồng như thế nào?”



Thời gian trước, Bạch Bạch trong cơ thể dược lực phát tác bị mang về Thanh Lương Quan trị liệu, vợ chồng bọn họ bị ép dừng lại thế gian, liền một mực ở tại Ngọc Bạch động chờ tin tức, trong lúc đó Hồng Hồng đã từng tới cửa bái phỏng, Vân Hạo Tuyết đã từng gặp qua hắn một lần, đối tên tiểu bối này ấn tượng rất sâu sắc.



” Con Hồng Hồng hồ ly? Bộ dạng không tồi, pháp lực căn cơ cũng vững chắc, nhưng có một chút đào hoa, nhất định là hoa tâm, sợ sẽ không toàn tâm toàn ý đối với Bạch Bạch chúng ta.” Vân Hạo Tuyết vốn cực kỳ yêu thích Hồng Hồng, nhưng nghĩ đến muốn chiêu hắn làm con rể, lập tức liền bắt bẻ.



” Hồ tộc chúng ta thiên tính đa tình, hoa tâm qua lại như thế nào không quan trọng, sau thành thân có thể trung thành.” Bạch Nguyên Tùng lần đầu tiên cùng Hồng Hồng gặp mặt, đã thấy ngay được tiểu tử này đối với nữ nhi của mình có chút quan tâm, đối với hắn cũng tôn kính hữu lễ, pháp lực trong đồng lứa hậu sinh tại hồ tộc xem như nổi tiếng, tuổi tác và diện mạo cùng Bạch Bạch tương đương, cho nên không khỏi vì hắn nhiều lời hay.



Vân Hạo Tuyết lại hướng sang nơi khác:  “Có phải chàng muốn nói, năm đó chàng cùng ta thành thân trước, cũng là tính tình phong lưu, hồng nhan tri kỷ vô số hả? Hừ!”



Bạch Nguyên Tùng cười hắc hắc hai tiếng, có chút đắc ý ôm thê tử nói:” Đó là trước thành thân, sau thành thân ta đối với nàng toàn tâm toàn ý nhật nguyệt chứng giám! Chuyện trước thành thân cũng không cần so đo, dưới váy phu nhân nàng chi thần chẳng lẽ liền ít đi?”



Vân Hạo Tuyết nhíu mày, làm bộ đập hắn một cái, gật đầu nói: “Cũng là…… Có chút kinh nghiệm mới biết được chuyện gì mình muốn, sau này cũng không dễ dàng chịu hấp dẫn.”



Hai vợ chồng nồng tình mật ý, cũng không còn chú ý tới Bạch Bạch như có điều suy nghĩ.



Bạch Bạch nghe mẫu thân nói xong, lập tức không tự chủ được mà đem các điều kiện về vị hôn phu cùng Mặc Yểm tiến hành so sánh:



Thứ nhất, tính cách tốt…… Mặc Yểm đạt được một gạch chéo màu hồng……



Thứ hai, đối với nàng tốt để nàng ở vị trí thứ nhất trong lòng, cái này Bạch Bạch không thể xác định, lần sau có cơ hội hỏi hắn một chút.



Thứ ba, bộ dạng không tồi. Kích động a, rốt cục có một cái Mặc Yểm có thể dễ dàng thông qua.



Thứ tư, pháp lực cao cường, cũng là dễ dàng thông qua, nhưng có vẻ như Mặc Yểm bảo vệ nàng đồng thời cũng sẽ ỷ vào pháp lực cao cường khi dễ nàng.



Cuối cùng cũng là là quan trọng nhất, nàng có phải là thật sự thích Mặc Yểm?



Mặc Yểm nói qua rất thích nàng, không ít người cũng nói qua Mặc Yểm xác thực là thích nàng! Đã quên hỏi sư phụ có đáp ứng đem nàng gả cho Mặc Yểm hay không, nếu như chuyện này là thật, thì ngay cả sư phụ cũng cảm thấy Mặc Yểm thích nàng.



Nhưng nàng thích Mặc Yểm sao? Bản thân Bạch Bạch cũng không xác định.
Mặc Yểm không phát giận đối với nàng, nàng rất thích ở cùng Mặc Yểm một chỗ, lúc đó Mặc Yểm đối với nàng hết sức sủng ái, thỏa mãn các loại yêu cầu của nàng, sẽ cùng nàng chơi, cùng nàng luyện công, cùng nàng ngủ, sẽ kiên nhẫn nghe nàng kể ra hiểu biết mỗi ngày cùng ý tưởng những người khác xem ra rất kỳ quái nhàm chán, sẽ ôn nhu vuốt ve nàng…… Mặc Yểm cùng nàng chơi hôn nhẹ còn có cảm giác hợp hoan rất tốt, làm cho nàng cảm thấy rất khoái nhạc, cái này xem như thích không?



Phụ thân mụ mụ nói, trước thành thân hoa tâm phong lưu không quan hệ, Mặc Yểm cùng các nữ yêu tinh, nữ tiên khác cùng một chỗ là bình thường, mình và Hồng Hồng cùng một chỗ cũng là bình thường?



Đang lúc một nhà ba người quay chung quanh thảo luận tự hỏi tiến hành tuyển vị hôn phu cho Bạch Bạch, ngoài cốc Bạch Ngọc truyền đến một hồi thanh âm ồn ào khóc hô.



Thiên đình người ở rất thưa thớt, các thần tiên nguyên một đám thân phận tự trọng, cực ít xuất hiện động tĩnh như vậy, vợ chồng Bạch thị kỳ quái nhìn nhau, lôi kéo Bạch Bạch cùng đi ra xem đến tột cùng chuyện gì xảy ra.



Đi đến cửa cốc, thanh âm kêu khóc mắng to càng phát ra rõ ràng, sơn đạo vừa chuyển, liến thấy đất trống trước cửa cốc một bên ngừng một cỗ xe ngựa xa hoa, kiểu dáng xe cùng xe ngựa của Tam công chúa Nam Hải Long cung lúc trước ở trước Thanh Lương Quan nhìn qua có chút tương tự, chỉ là bề ngòai có chút bất đồng. Cửa xe mở rộng ra, ngồi trong xe một nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp quần áo đẹp đẽ quý phái, thần thái cao ngạo, chỉ là vẻ mặt hứng thú nhìn hai tiên tỳ trên đất trống múa may trường tiên hung hăng quật một thiếu nữ Bạch y.



Chung quanh đứng mười hai tên cẩm y vệ sĩ, hiển nhiên cùng đánh người tiên tỳ vẫn là một đường, chẳng những không có ngăn lại các nàng hung ác, ngược lại thỉnh thoảng ra tay ngăn cản bạch y nữ tử kia chạy trốn cùng chống cự.



Bạch y nữ tử bị đánh đến tiếng kêu khóc buồn bã, bên cạnh một bạch y lão giả quỳ trên mặt đất đau khổ khẩn cầu: “Công chúa thỉnh tha cháu gái lão hủ còn nhỏ, nàng tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, van cầu công chúa! Công chúa muốn đánh liền đánh lão hủ là được rồi, là lão hủ không có quản giáo nàng tốt, mạo phạm công chúa, cầu ngài! Công chúa!”



Nữ tử trong xe chính là Lục công chúa Tây Hải Long cung, nàng nghe lão giả nói xong, cười lạnh một tiếng nói: “Ngươi cho rằng ngươi là dược phó của Thái Thượng Lão Quân, Bổn công chúa liền không dám đánh ngươi? Tử Bối, Thanh Bối, đánh thật mạnh cho ta, cùng một chỗ đánh cả hai!”



Hai tiên tỳ vừa nghe, trong đó một người xoay người lại đối với lão giả quất xuống một roi!



Một roi còn tại giữa không trung, lại bị người một tay nắm chặt đầu roi, không thể hạ xuống, mà roi trên tay tiên tỳ khác đang quật bạch y nữ tử dừng lại, cũng bị người đoạt đi.



Giữa sân hơn một Bạch Y Tú Sĩ anh tuấn cực kỳ, chính là vội vàng xuất thủ cứu người Bạch Nguyên Tùng.



Vừa rồi hắn liếc liền nhận ra một đôi bạch y tổ tôn này đúng là thân tộc bạch hồ tộc nhà mình, trên Thiên đình một mực an phận thủ thường, không nghĩ tới lại bị “công chúa” gì khi nhục như vậy, dưới tình thế cấp bách cũng chẳng quan tâm cái khác, liền đi đầu đem roi da trên tay hai gã tiên tỳ đoạt được, ngăn bọn họ tiếp tục đả thương người. 



Hai gã tiên tỳ bị lăng không đoạt “binh khí” lại không chút nào khiếp đảm, quát lớn: “Ngươi là ai, dám cả gan quản chuyện của công chúa nhà ta?” Mười hai tên cẩm y vệ sĩ bên cạnh các nàng ở một bên lên tiếng, vây quanh Bạch Nguyên Tùng ở chính giữa.



Lại là công chúa?! Bạch Bạch đối vị công chúa đã sắp sinh ra sinh lý chán ghét, trước sau đụng phải ba người, lại không có một người nào, không có một cái nào là người tốt. Vừa mới nàng cũng muốn đi ra ngoài cứu người, nhưng bị mẫu thân lôi kéo mới không có thể động thủ, hiện tại gặp nhiều người như vậy vây quanh phụ thân mình, hiển nhiên ý đồ bất thiện, vội vàng nhẹ nhàng tránh tay mẫu thân, chuẩn bị có cái gì không ổn liền đi lên bảo vệ phụ thân.



Bạch Bạch hiện tại đã không như cưa, qua mấy trận Địa phủ ác chiến, lại có các sư huynh lại thêm Mặc Yểm, Ngọc Lưu Ly yêu phi dạy bảo, nàng liếc liền nhìn ra giữa sân không có vài người pháp lực cao cường, bản thân một thân hoàn toàn ứng phó được, cho nên cũng không quá khẩn trương.
 
 
 

 

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3