Thiên Đế Kiếm - Chương 126

Giống như trận chiến ở Phạt Mộc Trường xưa kia vậy .

Ông đã chứng kiến trận đánh đó .

Nơi mang theo toàn bộ những giấc mơ thiên hạ .

Ông già vừa đi trong dòng người đông đúc, vừa nói lên khe khẽ :

-Xin Thượng Đế hãy cứu rỗi linh hồn chúng con .

Trời như trái cầu để ta tung

Ngạo nghễ tiến bước, mặt đất rung

Miệng cười tư lự, danh Thiên Đế

Dịch xê thiên hạ, xưng bá hùng.

Bờ sông Thặng Thủy .

Phương Thác vốn không phải là người thích chờ đợi . Từ thuở sinh ra hắn đã có cái tật ấy . Nhớ lại khi còn là thằng bé trộm cắp, hắn chưa bao giờ biết kiên nhẫn để thừa cơ ăn trộm, vậy nên bị ăn đòn là chuyện thường .

Và bây giờ, rõ ràng là Phương Thác đã cực bực mình với sự chẫm trễ của thằng Dư Nhận .

Cũng phải thôi .

Thằng phản bội .

Tứ Cát đứng kế bên cũng sốt ruột không kém, hắn hỏi :

-Còn phải chờ bao lâu nữa đây, đại ca ?

Phương Thác thở :

-Cứ chờ đi .

Và khi sự bực mình của Phương Thác đã lên tới độ không chịu đựng được nữa, thì Dư Nhận đã lò dò tới .

Phương Thác ngồi trên bờ sông, nói :

-Đến sớm nhỉ ?

-Như mọi khi . - Dư Nhận đáp .

Tứ Cát khẽ lộ nét cười trên khoé miệng .

Thằng phản bội thì phải có kết cục như thế nào, hắn biết rõ .

Và Dư Nhận sẽ phải hứng chịu hậu quả .

-Mày có biết cái giá của sự phản bội là gì không Nhận ?

Dư Nhân không lộ cảm xúc, mặt hắn lạnh tanh, đáp :

-Nằm yên trong quan tài .

-Đúng . Vậy thì tại sao biết mà vẫn làm ?

-Vì tiền .

Phương Thác cười phớ lớ một tràng, hắn thở :

-Ông già Tử Khách giao cho tao nhiệm vụ là hôm nay phải xử lý thằng phản bội . Mày biết rõ điều ấy chứ ?

-Biết .

-Hà ! Vậy thì cùng xử lý, mày nghĩ thế nào Tứ Cát ?

Tứ Cát mỉm cười :

-Cứ theo ý đại ca .

Phương Thác gật gù :

-Được thôi . Vậy thì tao cho mày đặc ân, tự xử mình đi, Tứ Cát ạ .

Tứ Cát không hiểu .

Đích xác là hắn không hiểu .

Hắn không hiểu Phương Thác vừa mới nói gì .

-Đại ca ... - Tứ Cát trố mặt - ... đại ca vừa nói gì ?

-Mày không hiểu sao ? - Phương Thác cười - Mày, Tứ Cát, chính mày là kẻ phản bội .

Tứ Cát há hốc miệng .

Hắn không thể nghĩ là như vậy .

Bởi lẽ, không ai biết hắn là kẻ - phản - bội .

-Mày thấy khó hiểu phải không , Tứ Cát ? - Dư Nhận đứng đằng sau tiếp lời - Để tao giải thích cho mày nghe ...

Dư Nhận lôi từ trong người ra một xấp giấy, ném toẹt xuống dưới đất . Những xấp giấy này là ngân phiếu trị giá hai mươi ngàn viên Kim Nguyên Bảo, người trả có cái tên " Hà Gia Đoàn " mà Dư Nhận có lần đã từng đem ra ngắm nghía, dưới tờ ngân phiếu là gần một chục lá thư có cái tên của " Thiên Ma " . Những bức thư và ngân phiếu này, Dư Nhận vô tình mò được trong phòng của Tứ Cát . Những bức thư này thì Tứ Cát chưa kịp tiêu hủy, còn ngân phiếu thì hắn cất dưới giường .

Tứ Cát đích thực là gián điệp của Hà Gia Đoàn, và hắn cũng là một thuộc hạ của Bất Kiếp Viện .

Cách đây một năm, khi Tứ Cát trên đường chuyển hàng tới Vạn Hóa Thành, đã gặp phải Thiên Ma . Thiên Ma lúc đó đang cần tìm Tàn Dương và Hắc Đế Ấn, hắn có nghe đồn Hàn Thủy thường có những món đồ " rất không bình thường " , thế nên Thiên Ma đã tấn công chuyến chở hàng đó, Thiên Ma đã dùng tới mê hương của Mộng Dụ mà khiến cho toàn bộ đám hộ tống lăn đùng ra ngủ hết, riêng Tứ Cát có chút kinh nghiệm nên thoát được và đấu với Thiên Ma một trận, tất nhiên, chỉ bằng một vài tuyệt chiêu, Tứ Cát đã bị hạ đo ván . Nhưng Tứ Cát không muốn chết, và hắn đã phải lạy lục Thiên Ma . Tất nhiên là Thiên Ma chẳng tìm thấy cái khỉ gì trong đống chở hàng, và hắn cũng không phải là loại háo sát, vậy nên, hắn tha mạng cho Tứ Cát, với một điều kiện là Tứ Cát phải làm việc cho hắn . Những bức thư từ gần đây, đều là Thiên Ma hỏi hắn về tình hình của Hàn Thủy , cũng như động tĩnh của Ngài Hàn . Không những thế, chính Tứ Cát là người đã từng gửi thư cho Quỷ Nhân thông báo về việc Hàn Phi đã tới Phạt Mộc Trường . Bức thư với nét chữ thô mà Quỷ Nhân đã từng đọc chính là nét chữ của Tứ Cát .

Còn về phần Hà Gia Đoàn , thì Tứ Cát đã bị Khuất Bá mua chuộc . Chính hắn là kẻ mặc bộ đồ xám và đội mũ rơm thần bí đã gặp Khuất Bá trong quán rượu vào sáng ngày hôm nay . Chuyện tiền nong thì Hà Gia Đoàn đã gửi cho hắn để hắn làm việc cho tốt .Cũng chính Tứ Cát đã gửi thư cho Gia Đoàn rằng nên điều thêm quân tới đây để gây khó dễ cho Hàn Thủy .

Tứ Cát chính là kẻ phản bội xuyên suốt từ đầu tới giờ . Hắn chính là mấu chốt quan trọng nhất mà Lã Vân , Dư Nhận, và ông già Tử Khách đã lờ mờ đoán ra . Do hồi ấy, họ chưa đủ bằng chứng , nên cứ để yên xem Tứ Cát định làm cái trò gì nữa .

Và chính xác là Phương Thác với Dư Nhận ở đây ngày hôm nay là để xử hắn .

Dư Nhận tiếp lời . Hắn bị nhiễm tính của Lã Vân, nên rất lắm mồm, nhưng hắn thích đè nén kẻ khác phải tâm phục khẩu phục :

-Tao còn nhớ trước đây, mày đã từng lãnh trách nhiệm chở chuyến hàng tới Tật Phong bộ lạc, và chuyến hàng ấy đã bị chậm trễ vài ngày . Thật trùng hợp là hôm mày phải đi chở hàng, Hàn Vệ đã phát hiện ra thằng ôn con nấp trên gác nhằm nghe lén chuyện Hàn Phi tới Phạt Mộc Trường . Và tao đã nghĩ kẻ đó chính là mày, vì rằng mày đã tốn mấy đêm để nghe lén chuyện , thế nên không đủ sức khỏe mà bắt đầu cuộc hành trình đúng giờ là đương nhiên . Cũng đúng ở chỗ, kể từ hôm gặp lại đại ca Phương Thác, mày bị chứng ho dữ dội, phải nhờ tới ông già dược sư An Thiệu Bình kê đơn chữa trị . Và cái gác xép bẩn vì bám bụi rất lâu như vậy, chính xác là có bịt mõm lại cỡ nào cũng sẽ hen , và mày cũng chẳng phải ngoại lệ . Tiếp theo, trong cái đêm đó, Hàn Vệ suýt chút nữa đã dính phải độc châm của Mộc Thuật . Tao nghi ngờ điều này, và chính cái đêm đánh nhau với bọn Độc Tâm, tao là người đã bắn mũi tên độc vào vai mày, và không ngoài dự đoán của tao, mày biết dùng Mộc Thuật để chữa trị vết thương . Mày không cảm thấy lạ khi chất độc trên mũi tên lại rất nhẹ sao ? Đó chính là cách mà tao thử xem mày có biết dùng Mộc Thuật hay không . Tất nhiên, những suy nghĩ ấy, thì tao, Lã Vân và ông già Tử Khách đã đoán ra là mày từ lâu, song tao cũng nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, vì người biết dùng Mộc Thuật đâu có thiếu ? Nhỡ đâu mày ốm thật không kịp chở hàng ? Và nhỡ đâu mày bị bệnh thật ? Cho tới khi tao tìm ra mấy cái thứ này trong phòng của mày .

Tứ Cát không đủ sức để nghe nữa .

Cái giá của kẻ phản bội không hề tốt đẹp .

Nhất là phản bội Ngài Hàn .

Phương Thác thở dài :

-Tao cũng không tin, Dư Nhận, Lã Vân và ông già Tử Khách cũng không tin, nhưng đó lại là sự thật .

Tứ Cát run lẩy bẩy thân người .

-Mày quên rằng Ngài Hàn đã từng nói gì sao ? Chúng ta là một gia đình .

Mày phản bội lại cái gia đình ấy ....

... để chạy theo những thứ vô vị sao ?

Tứ Cát quỳ xuống đất, tóm lấy chân Phương Thác, gào lên :

-Đại ca ! Hãy bảo với bang chủ tha cho tiểu đệ ! Hãy nói hộ với bang chủ tiểu đệ đã biết lỗi, đại ca !!!

Tứ Cát gào toáng lên, nước mắt cứ chảy dài trên mặt hắn . Hắn không ngờ là người ta đã biết hắn làm việc ám muội từ lâu, nếu biết thế, hắn đã chạy trước , nếu biết có ngày này, hắn sẽ không làm thế .

Nhưng ....

... nếu cuộc đời này có cái " nếu biết trước " ....

... thì sẽ chẳng còn gì để nói nữa .

Phương Thác rút từ trong túi áo ra một con dao, ném xuống đất :

-Tao chịu thôi . Đó là luật . Ngài Hàn đối đãi mày không tệ, nhưng mày lại quá hám tiền và danh vọng . Nể tình là anh em lâu năm, mày hãy tự xử đi thì hơn .

Phương Thác rút chân ra, rồi cùng với Dư Nhận xoay gót đi thẳng .

Tứ Cát cầm lưỡi dao mà run run .

" Không, ta không muốn chết !!! " .

" KHÔNG !!!! " .

" TA KHÔNG MUỐN CHẾT !!! " .

Tứ Cát vùng dậy, tóm lấy tờ ngân phiếu, chạy qua cây cầu Thặng Thủy Kiều, trước mắt hắn là cả một tương lai mới, đầy xán lạn . Phải rồi, sao phải theo mấy cái quy tắc của thằng già Hàn Thuyên đó chứ ?

Dư Nhận quay lại đằng sau rồi thở dài :

-Tiền bạc, thật đáng sợ .

-Mày có ham tiền không ? - Phương Thác hỏi .

-Ai cũng ham tiền, nhưng mạng sống không đáng để đổi ngần ấy tiền .

Tương lai của Tứ Cát đang hết sức đẹp đẽ .

Đột nhiên , trước mặt hắn là một lưỡi kiếm bằng nước xả tới, chém tung đầu Tứ Cát, lưỡi kiếm hóa thành trăm thủy kiếm, chém Tứ Cát ra thành chục mảnh . Từng mảnh vụn cơ thể Tứ Cát rơi lịch phịch trên Thặng Thủy Kiều .

Một người đứng trên mặt nước vừa mới ra chiêu đó , áo khoác màu xanh, tóc dài đến ngực ôm lấy một khuôn mặt rất điển tuấn, tay cầm một cây sáo . Anh ta lắc đầu :

-Đối với người Uất Hận Thành, tha thứ là một điều xa xỉ .

Thủy Diệu , thành viên của Cửu Diệu .

Dư Nhận nhìn cái chết của Tứ Cát mà thấy tiếc .

Những kẻ như thế, sớm muộn gì cũng tìm lấy cái chết .

Thủy Diệu đứng trên mặt nước thổi khúc " Ai Oán Đường " mà Ngài Hàn đã từng dạy cho anh .

Chết ...

Thân xác mục nát ...

Linh hồn không siêu thoát ....

Mãi ôm hận ....

Như máu chảy mãi ...

Như sông nước mắt ....

Lã Vân cảm thấy không khỏe lắm, từ hôm về Kiếm Tiên Thành tới nay, hắn lúc nào cũng khoái nằm trên giường hơn là đi lại . Hàn Gia đã bị hủy hoại mất, vậy nên giờ Lã Vân đang gác chân thoải mái trong một căn nhà ở Hiệp Ẩn Thôn . Đa số mọi người trong Hàn Gia đều tề tựu về đây cả .

Tất nhiên, Lã Vân chẳng phải thằng ẻo lả ốm yếu, song đối với hắn mà nói, thì trải qua cả đống chuyện như vậy, thì không mệt mới là lạ .

Hiện tại, Lã Vân đang suy nghĩ xem làm thế nào để lấy lại được " thổ " ở Tổ Long Thành . Đằng thẳng mà nói, thì cái " thổ " cũng khá quan trọng, nay mất thì phiền phức là không ít . Ngài Hàn có muốn quan hệ, muốn có " chân rết " trong nội bộ lãnh đạo Tổ Long Thành thì phải có " thổ " ở Tổ Long, một mặt là để buôn bán, mặt khác, là còn đem là quà biếu chia chác cho các vị trưởng lão . Đời người không ai nói suông, phải hành động, và cái " thổ " ở Tổ Long chính là hành động thiết thực nhất . Khu chợ thành Tây quả là món lợi béo bở, nhưng giờ đây, vì cái chết của Hà Gia Tập, mà Hàn Thủy đã phải nhượng lại gần như toàn bộ " thổ " ở Tổ Long cho Độc Tâm, phần còn lại không đáng là bao . Cũng không thể phủ nhận rằng cái " thổ " ở Tổ Long không quan trọng với Hàn Thủy , nói thật, " thổ " của Hàn Thuỷ chỉ kém mỗi thằng chủ nhà Độc Tâm, còn nếu như Hàn Thủy ở Tổ Long Thành thật thì ai mà biết chuyện gì xảy ra đấy ? Nhưng giờ, cái mớ rắc rối bòng bong mà Ngài Hàn dính phải thật không có lối thoát . Ngài Hàn đúng là trí tuệ tuyệt đỉnh đấy, nhưng ngài cùng lắm cũng chỉ đoán ra rằng Độc Tâm sớm muộn cũng sẽ gây chiến với Hàn Thủy, song ngài đâu tính đến chuyện thằng chó đẻ Hà Gia Đoàn dám giết đứa con trai cả của mình để mưu đồ nghiệp riêng chứ ? Lã Vân kinh tởm bao nhiêu cái thủ đoạn ấy, nhưng hắn cũng phải phục bấy nhiêu Hà Gia Đoàn . Mặc dù, hành động của Gia Đoàn là trái đạo lý, là đáng để người ta phỉ nhổ và khinh bỉ, sớm muộn cũng sẽ bị chuốc lấy hậu quả . Nhưng xét về những mặt khác, lại có lợi chẳng biết bao nhiêu . Độc Tâm đã moi được " thổ " của Hàn Thuỷ , lại có thể khiến " con rồng đang ngủ yên " Hà Gia Nhạ lao vào thế giới bang phái . Có lẽ là Hà Gia Đoàn nhắm đến mục đích thứ hai nhiều hơn - Lã Vân nghĩ . Gia Nhạ là đứa hiền lành, song một khi đứa hiền lành đã nổi cơn điên thì còn kinh khủng hơn cả những tên bạo tàn nhất . Và còn chuyện Hàn Thanh , nếu nhỡ sau này Độc Tâm có gặp lại Hàn Thanh, thì chúng nó cũng đường đường chính chính giết Hàn Thanh giữa thanh thiên bạch nhật, kể cả ông trời xuống ngăn cản thì cũng mặc, vì chúng nó giết là để " báo thù " chứ làm gì ? Về mặt luật pháp, như thế là sai, nhưng về mặt luật rừng trong bang phái, thì như vậy là đúng . Chẳng cần biết bố tao ác hay tốt, bố tao đụng mày trước hay mày đụng bố tao trước, nhưng nếu mày giết bố tao, thì tao sẽ giết mày, đó là luật . Vậy nên, cái bài của Hà Gia Đoàn quả thực quá hiểm, khiến Ngài Hàn không kịp trở tay . Vậy nên, Lã Vân đang suy nghĩ để tìm cách lấy lại cái món lợi vừa bị cướp mất kia . Nếu dùng thủ đoạn kinh tế thì hơi lâu, vì bây giờ Hàn Thủy phải củng cố lại địa vị tại bản doanh Kiếm Tiên Thành đã, sau đó điều phối lại hoạt động kinh doanh ở các " thổ " khắp Đại Lục Hoàn Mỹ , thậm chí là phải tìm những " thổ " mới, lấy chỗ đó làm bàn đạp, rồi sau này quay trở lại tấn công Tổ Long Thành . Còn nếu xài thủ đoạn vũ lực, thì cũng nhanh thôi, đem toàn bộ Cửu Diệu đi là có thể khiến Độc Tâm què cụt không ít bộ phận trên cơ thể, còn nếu mà để Ngài Hàn làm căng thật, thì đến cái manh áo Độc Tâm cũng chẳng còn . Nhưng cái khó là ở chỗ, nếu gây ra một cuộc chiến tranh bang phái, sẽ vô cùng hỗn loạn, Hàn Thủy muốn xử Độc Tâm thì cũng phải có lý do mới xử được, giờ đương dưng vác gậy đến nhà nó đánh nhau thì còn đâu thể diện của một bang phái lớn nhất Đại Lục nữa ? Thời kỳ Đại Hỗn Loạn cũng mới kết thúc cách đây hai mươi năm, kinh tế cũng đang trên đà phục hồi, giờ bao thành quả lao động bị đổ sông đổ bể thì nói chuyện làm chi ? Chính các bang phái đã tạo ra việc làm, khu kinh doanh cho dân chúng có cơ hội làm ăn, nay bang phái đánh nhau, thì dân biết chạy đâu ? Vậy nên, bao suy nghĩ như vậy khiến Lã Vân thực quá đau đầu .

Nguyên nhân chính gây ra toàn bộ sự chó chết này là bọn Bất Kiếp Viện . Thông qua lời kể của Hàn Phi, thì Lã Vân được biết, thằng cha trưởng thông của Ngư Thôn trước đây đã từng nhận Hắc Đế Ấn , và đó chính là lý do mà Quỷ Nhân tới chỗ Ngư Thôn để thảm sát . Có một việc mà Lã Vân khó chịu nhất chính là thằng Lỗ Quân, thằng ôn tưởng như là rác rưởi trong toàn bộ câu chuyện . Cứ ngỡ thằng khỉ gió đó chết chỉ là cái cớ để Gia Đoàn bắt chẹt Ngài Hàn , ai biết đâu chính nó đã - từng - có - Hắc Đế Ấn . Và cũng chính Lỗ Quân là người chuyển giao lại Hắc Đế Ấn cho thằng cha trưởng thôn . Vậy chỉ có một khả năng là như thế này : Hà Gia Đoàn đã gián tiếp gửi Hắc Đế Ấn tới trưởng thôn thông qua Lỗ Quân, và có lẽ Hà Gia Đoàn đã cố tình để lộ thông tin cho Bất Kiếp Viện biết rằng có Hắc Đế Ấn ở Ngư Thôn, Bất Kiếp Viện sai Quỷ Nhân tới, và chính Quỷ Nhân đã vô tình gây ra một cuộc náo loạn trong thế giới bang phái . Mặc dù là còn quá sớm để khẳng định điều này, nhưng Lã Vân là kẻ theo học thuyết âm mưu, vậy nên cũng không thể loại trừ . Mặc khác, tại sao lại có sự trùng hợp đến như vậy về cái chết của Lỗ Quân ? Tại sao trong cái ngày Vọng Quái tới Thiên Lệ Thành tìm Hắc Đế Ấn, thằng Lỗ Quân lại có mặt ở đó , mà lại là ở ngay chỗ của trưởng lão ? Thực sự thì cái mối nghi ngờ này cũng chẳng giải quyết được cái khỉ gì, chỉ càng làm vấn đề thêm rắc rối, song Lã Vân lờ mờ có chút gì đấy sắp đặt bởi bàn tay của Hà Gia Đoàn . Nhưng đầu mối khó hiểu tiếp theo lại nảy sinh : vậy thì làm cách nào mà Hà Gia Đoàn có được Hắc Đế Ấn ? Nên nhớ, chỉ có Vô Chân Vương và Thiên Tử là biết Hắc Đế Ấn ở đâu . Thế thì làm sao mà Hà Gia Đoàn biết được ?

Những sự khó hiểu như thế, thì không thể hiểu ngay được . Lã Vân thở dài . Lại nghĩ về Hắc Đế Ấn . Hắn cũng vừa mới biết sự xuất hiện của một người tên gọi Xích Vân , chính là anh chàng đã va phải Ngài Hàn lúc ở Kiếm Tiên Thành trước đây khi Lã Vân cùng Ngài Hàn và Lăng Khê tới Tổ Long Thành . Vẻ ngoài của anh ta làm Lã Vân hơi bất ngờ khi biết đó chính là thủ lĩnh của Bất Kiếp Viện một thời . Ngài Hàn cũng cho biết Xích Vân chính là đệ tử của Thiên Tử Uất Hận Thành đương nhiệm . Nghĩ mà rét, chẳng ngờ cái tên đó lại là kẻ ghê gớm như vậy . Không những thế, đi cùng với anh ta còn có một người rất mạnh của Ngũ Hành Tộc, một người từng là Đội trưởng đội vệ binh Tích Vũ Thành . Lã Vân vẫn chưa hiểu lắm vì sao ba người tưởng như chẳng liên quan gì này tại sao lại ở trong cùng một đội ?

Lã Vân quỷ quyệt và cáo già, song hắn vẫn không thể hiểu được Ngài Hàn tại sao lại trao lại Hắc Đế Ấn cho hội của Xích Vân . Ngài Hàn cần gì ở những người này ? Tại sao ngài lại nói cho họ địa điểm tiếp theo cất giữ Hắc Đế Ấn là Hoàng Hôn Thánh Điện ?

Không lẽ ...

... giấc mơ thiên hạ của gần mười năm trước nay đang sống lại ?

Không biết .

Lã Vân đã chơi trò chơi bang phái nhiều rồi, nhưng hắn chưa - từng - một - lần chơi bàn cờ thiên hạ .

Chẳng lẽ bàn cờ ấy thú vị như vậy sao ?

Không nghĩ nữa, chuyển sang chuyện khác . Lã Vân tự nạt mình . Chà ! Lại chuyện của thằng Tứ Cát . Phải nói là Lã Vân ngay từ khi để ý tới Tứ Cát, hắn đã có dự cảm không hề tốt đẹp gì về thằng này . Song , Lã Vân vẫn cho rằng, Tứ Cát được Ngài Hàn đối đãi khá hậu, vả chăng hắn cũng có một vị trí không hề nhỏ trong Hàn Thủy . Nhưng vì tiền và danh vọng, Tứ Cát đã phản bội . Hắn đã trao đổi thư từ cho cả Bất Kiếp Viện và cả Hà Gia Đoàn , một kẻ muốn trục lợi từ cả hai đối tượng, cuối cùng đã phải chết . Cũng may là Hàn phu nhân về kịp mà giải nguy cho Hàn Thuỷ . Nhưng làm sao mà Hàn phu nhân biết Hàn Thủy đang xảy ra biến cố mà về ? Cái này thì phải lục lại trí nhớ à ! Còn nhớ, Dư Nhận trước đây đã từng viết một bức thư với nội dung : Tứ Phương Trại đã bỏ ngỏ . Tất cả phải chuẩn bị ngay . Bức thư này nếu nhìn vào nội dung thì rất dễ gây hiểu lầm rằng Dư Nhận có ý đồ không tốt, song thực ra, Dư Nhận gửi thư cho Hàn phu nhân bằng Thiên Bạch Thần Ưng . Và cũng trùng hợp là ngày hôm đó, Tứ Cát cũng gửi thư cho Khuất Bá, vậy nên có tới hai con Thiên Bạch Thần Ưng thoát ra khỏi Hàn Gia . Chuyện của Tứ Cát, Lã Vân chẳng tiếc mấy, có điều, hắn cũng không thể nghĩ rằng một kẻ theo Ngài Hàn lâu năm như vậy lại có thể phản bội . Song, cũng phải nói là chính Lã Vân nghi ngờ nên hắn đã bí mật dặn dò Dư Nhận theo dõi thằng Tứ Cát, không ngờ mọi mối nghi ngờ đều đúng cả . Hàn phu nhân trước khi chiến với Khuất Bá đã giao đấu với một kẻ trong Ngũ Thái khi thằng đó đang quậy Tứ Phương Trại tơi bời .

Anh em họ Hàn cũng thật khiến người ta mệt mỏi . Đầu tiên là chuyện của Hàn Thanh . Hiện tại, chính Lã Vân và Ngài Hàn cũng chẳng biết là cái thằng Tiểu Quỷ đó đang ở cái chỗ khỉ ho cò gáy nào ngoài biển nữa, mong là thằng thuyền trưởng đừng có lên cơn rửng mỡ mà lái thuyền đi vào Vô Vọng Hải . Hiện tại, Thiết Thủ, con quái vật của Hàn Thuỷ, sức chiến đấu kinh khủng nhất của Hàn Thuỷ đang đi theo bảo vệ Hàn Thanh , có Thiết Thủ bên cạnh, Ngài Hàn cũng đỡ lo hơn . Với lại, chắc chỉ cần một năm, hoặc nhanh thì có thể vài ba tháng nữa, chờ mọi chuyện lắng xuống là Hàn Thanh có thể trở về . Nhưng mà giờ thằng quỷ đó chắc đang hú hí với cô gái tên là Trúc Mai bên cạnh , đi trên biển , lãng mạn thế còn chi ? Lã Vân bật cười trước cái suy nghĩ khỉ gió ấy của mình .

Hàn Phi tuy mạng đã an toàn ở đây, nhưng lại rắc rối chết đi được . Hiện tại thì hắn đang nằm dưỡng thương . Song cái chuyện hôn nhân của hắn với Doãn Ái coi như đổ bể, vì Doãn Ái đang phải chịu lễ tang của ông già Thất Hiền Sứ Giả . Hiện tại thì Hàn Phi đang hết sức hỗn loạn về chuyện tình cảm . Chậc ! Nói về tình cảm thì Lã Vân đúng là thuộc loại đầu đất . Song hắn cũng có thể nắm được đại khái là Hàn Phi đang hết sức khó xử với Doãn Ái . Doãn Ái trước đây thì đúng là con đĩ thật, nhưng giờ Doãn Ái lại chẳng phải con đĩ nữa đâu ạ, mà là thánh nữ tiên tử hẳn hoi kia . Ngài Hàn trước đây cực có thành kiến với Doãn Ái, thề rằng sẽ đắp chăn trùm đầu trong nhà mấy năm liền nếu Hàn Phi lấy Doãn Ái, song khi biết chuyện của Doãn Ái, thì ngài mới hiểu căn nguyên cội nguồn tính cách đĩ thoã kia sinh ra từ sự bệnh hoạn của Thất Hiền Sứ Giả . Tiếp xúc với Doãn Ái, Lã Vân mới biết cô gái đó có những nỗi khổ tâm mà người thường khó ai chịu đựng được . Con người, ai cũng có lúc sai lầm và sa vào sai lầm, song nếu biết sửa chữa thì chẳng phải điều hay sao ? Có điều, ở trong tình cảnh của Hàn Phi thì thực hơi khó xử . Chính Doãn Ái đã cứu Hàn Phi khỏi tay Quỷ Nhân , điều đó khiến Hàn Phi lẫn lộn toàn bộ cảm xúc của mình . Nói thế nào nhỉ ? Khỉ thật, đối với vấn đề này, Lã Vân thực không có kinh nghiệm quái gì cả ! Bảo hắn nghĩ cách nào để con lạc đà hóa thành con rồng còn được, chứ bảo chuyện tình cảm thì chịu chết .

Đương lúc đó, thì có tiếng gõ cửa, Lã Vân lè nhè :

-Mời vào !

Ánh nắng của một ngày đẹp ùa vào căn nhà làm căn phòng u ám như nghĩa địa của Lã Vân trở nên có chút sinh khí, và rất mừng là được trở thành một cái nhà mồ, dù sao thì nhà mồ cũng tốt hơn nghĩa địa .