Thơ

[Thơ] Xuân bên mẹ

Xuân đã về trên những đoá hoa mai

Ở quê nhà có vui không hỡi mẹ?

Nơi xứ người con miệt mài kiếm sống

Phút nhọc nhằn quên lãng mùa xuân quê

 

Con vẫn nhớ năm nào khi còn bé

Chiếc áo hoa mẹ chăm chút làm quà

Vui biết bao tấm lòng người mẹ trẻ

Bếp lửa tươi hồng ấm áp thương yêu.

 

Rồi cuộc đời đẩy đưa như cánh én

Chỉ bay về vào mỗi độ xuân sang

Con giờ đã rời xa vòng tay mẹ

Chỉ trở về khi mai rực trước sân.

 

Chiều nay mai lại vàng khắp phố

Danh mục: 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3

Sách giảm giá tới 50%: Xem ngay

 

[Cuộc thi viết Mối tình đầu] Tự vấn

Tự hỏi giờ anh hết buồn chưa
Từ lúc em đi đã mấy mùa
Thu về nắng ấm luồng qua ngõ
Tóc mềm ngang phố gió thôi đưa.

Tự hỏi anh giờ hạnh phúc không
Xa em dạo ấy tiết trời đông
Khăn choàng hờ hững buông theo tuyết
Ai thấu cho ai một tấm lòng?!

Mưa phùn lất phất én về đôi
Hạ biếc làm mây thả đơn côi
Tự biết giờ anh nào có nhớ
Tay gầy em níu chút xa xôi!

 


Danh mục: 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3

Sách giảm giá tới 50%: Xem ngay

 

[Thơ] Kiện mùa thu làm tháng mười chơi vơi

Kiện mùa thu cướp mất cả bầu trời
Và lỡ tâm đổ lên màu xanh biếc
Để tháng năm trốn mùa đi biền biệt
Để em u buồn khi lá vội rơi

Kiện mùa thu chẳng níu nổi mây trôi
Chẳng níu nổi ánh nắng mùa thêm đậm
Dù vẫn biết “trái mùa thu vẫn thắm
Mây mùa thu vẫn trắng những chân trời”

Kiện mùa thu làm tháng mười chơi vơi
Tháng mười chênh vênh hanh hao và úa cội
Tháng mười vội phai ngay khi vừa tới
Tháng mười loang những dấu nhớ trên môi

Danh mục: 

[Thơ] Cắt đi những yêu thương

Cô bé à sao em cắt ngắn đi
Mái tóc đen – thứ mà người đời luôn xem là nữ tính
Phải chăng sau môt cơn mơ, em bàng hoàng chợt tỉnh?
Vì ai……?

Nỗi buồn vốn có thể sớt làm hai
Hãy nói với anh hay một ai có thể làm em tin tưởng
Sao phải vùi mình trong những nỗi đau em chưa một lần tưởng tượng
Đáng không…?

Những đoạn tóc rớt rơi vào khoảng trống mênh mông
Em cắt đi nỗi buồn, cắt cả những tính toan, những âu lo và yêu thương nhạt nhẽo
Danh mục: 

[Thơ] Có những sớm đông buồn

Tặng Thuỳ Linh

Có những sớm đông buồn đến nỗi nhớ cũng thành tênh
gió run rẩy ngoài sân hỏi gõ từng khung cửa
lũ mèo cuộn mình nằm ườn bên bếp lửa
tự hỏi đám sẻ lông xù khi lạnh giá đã đi đâu

Có những sớm đông buồn khiến nỗi nhớ lại càng sâu
là khi em đứng dựa ban công nhìn tàng lá khô xơ xác phố
hàng phượng vỹ rũ màu xanh phô làn da nham nhở
tiếng vọng rao hàng... hẫng hố... lặng... rồi tan...
Danh mục: 

[Thơ] Về

Ảnh: internet

Về úp mặt lắng nghe dòng sông hát
Sông hiền từ uống cạn nước mắt rơi
Về cúi nhặt những tháng ngày thất lạc
Sông ôm người trọn một giấc nghỉ ngơi

Về nghe lại tiếng sáo diều vi vút
Ướm vết chân trâu nứt nẻ khô cằn
Về như thấy phận mình không côi cút
Xóm làng nghèo vẫn thấm đượm tình thân

Về xõa lại mái tóc dài con gái
Chải tóc mây bằng ngọn gió lưng trời
Về ru lại lòng mình thời trẻ dại
Danh mục: 

[Thơ] Môi đỏ

Một ngày Đông thưa nắng
Em tô đỏ son môi
Gót giày cao ngang phố
Mắt hoảnh ráo vãn đời

Bên đường... cô gái nhỏ
Môi hồng phớt sắc xuân
Vòng tay chàng trai trẻ
Hây hây thoáng ngại ngần

Thầm tự hỏi bao năm
Em chưa tô son hồng
Chờ bàn tay ai đó
Khẽ đan giữa phố đông

Danh mục: 

[Thơ] Vết mưa

Sài Gòn bất chợt cơn mưa
i hiên chỉ vừa đôi tình nhân nép vội
giọt sầu nóng hổi
Lặng lẽ chảy vào tim

Em ra đi giữa chiều buồn lặng im
Bỏ lại anh một khoảng trời ngơ ngác
Cơn mưa nặng hạt
Thấm vào lòng đau

Đôi tình nhân đang nép sát vào nhau
Lạnh bờ vai mà đôi tim cùng ấm
nh ngày xưa… xa lắm
Cũng đã từng!

Danh mục: 

[Thơ] [Hộp cảm xúc tháng 10] Nỗi đau người mẹ

Ngày trắng xóa
Người đàn bà trong em co mình sợ hãi
Đưa tay sờ vệt đau thương tê tái...

Những tưởng sẽ chẳng bao giờ vận vào mình!

Chao ôi bé bỏng... thiên thần nhỏ xinh
Em nắm tay người lạ bằng vô vàn yêu mến
Liệu bao giờ em mới được biết đến
Tiếng trẻ bi bô gọi "Mẹ ơi!"

Hạnh phúc biết mấy khi được sinh ra đời
Trong vòng tay ấm êm bố mẹ
Nhưng cuộc đời có dễ tròn như tranh vẽ
Danh mục: 

[Thơ] Em có hạnh phúc không?

Ảnh: internet

Em giờ này nơi ấy có yên vui
Bàn tay em có được người ủ ấm
Nụ cười trên môi có luôn tươi thắm
Vòng tay ôm em có siết chặt không rời?

Anh một mình sầu lặng lẽ chơi vơi
Ngày qua ngày vẫn khôn nguôi nỗi nhớ
Bàn tay anh người buông lơi vô cớ
Trái tim gầy rên xiết với niềm đau

Em đã quên những ngày tháng bên nhau

Danh mục: 

Các trang