Boss và Thiên Thiên ai là người lưu manh- Chương 20-21
Chương 20
BOSS đại nhân rất là hài lòng phản ứng của Thiên Thiên trong dự liệu cũng thật là vui mừng Thiên Thiên thức thời như vậy. Thiên Thiên nhìn ra lão bản không che dấu chút “Tán thành “nào, có điểm không nhịn được…. cảm giác rất lúng túng.
“Tổng tài trăm công ngàn việc, kỳ thật tem chỉ là muốn giúp ngài chia sẻ một chút.” Tại sao dùng loại ánh mắt này nhìn người…
Lăng Phong khép lại hồ sơ đang muốn nói chuyện, trên bàn chuông điện thoại làm việc nội tuyến reo là thanh âm của Chu thư ký:
“Giám đốc, Vu thị Vu Tĩnh tiểu thư muốn tìm ngài thương nghị khoản tiền tháng ba của hạng mục kia, ngài có muốn gặp để bàn không?”
Lăng Phong nhìn nhìn Thiên Thiên:
“Ba giờ chiều, phòng họp công ty.” Ra sức nghiên cứu phương án Thiên Thiên:
“Sở tiểu thư…”
“Dạ! Tôi biết rồi, buổi chiều tôi nhất định sẽ không xuất hiện tại phòng làm việc tổng tài! A không…. sẽ không xuất hiện tại trước mặt ngài!” Thiên Thiên tự phát lời nói, vô cùng khéo hiểu lòng người đem mình “Điều đi” nhường sân cho tổng tài hẹn hò.
Há liệu BOSS đại nhân một bộ vẻ mặt nhìn theo, nghiêm mặt đối với Thiên Thiên nói câu:
“aAnh còn thật không nên đem em chiều chuộng.”
Người bình thường phỏng đoán sững sờ một giây liền hiểu ý lão bản, Thiên Thiên đơn giản chỉ cần sửng sốt ba giây:
“Tổng tài ý của ngài là…” Quá thông minh không phải là chuyện tốt muốn đem nàng làm sao?
Tiếp tục bảo trì xem vẻ mặt kia: “Sở Thiên Thiên, chỉ số thông minh của em còn dừng lại vào mười năm trước sao?”
Mười năm trước nàng thật thông minh nhiều lắm là cũng liền làm qua vài chuyện xấu. Ký ức hãy còn mới mẻ chính là có một lần dắt chó đi dạo nó đem y phụ của đại ca mắt lé bên cạnh hồ bơi xé rách, sợ hắn quay đầu lại phát hiện sẽ chịu mắng nên dùng nhựa cao su dính, kết quả mắt lé Đại ca trở lại cũng không thèm nhìn tới nhựa cao su còn không có liền mặc vào cuối cùng chỉnh cái quần áo kia hơn nữa tại chỗ đem nàng bắt vừa vặn.
Cũng may hắn biết rõ kính già yêu trẻ bảo vệ tiểu muội muội, đối với nàng không có đánh không có mắng, chỉ là nhìn nàng một cái rồi về sau bị ở phòng cứu thương giằng co đến trưa mới đem y phục toàn bộ bỏ được, nghe nói còn rớt mấy khối da .
Mặc dù chỉ là mấy khối da bất quá bản thân đại ca ca quý báu cực kỳ lúc ấy còn đem cha mẹ hắn ở nước ngoài dọa về nhà thăm, Thiên Thiên ước chừng ở nhà né hai ngày không dám tùy tiện ra cửa chỉ sợ thúc thúc cùng a di ăn miếng trả miếng làm cho nàng cũng xuyên quần áo dính da.
Vì thế Thiên Thiên đến nay tin cậy nhựa cao su 110 phẩm chất thật sự là quá tốt a!
“Nghĩ gì thế?”
Giọng BOSS vang lên, Thiên Thiên không dám, nhìn lên:
“Tổng tài, kỳ thật em chỉ là thuận miệng nói…” Kỳ thật em cũng không phải là rất thông minh, ngài đừng giáng chức em
Ngẩng đầu phát hiện BOSS đã cầm lấy cặp công văn đi ra ngoài, chỉ lạnh lùng thổi qua đến một câu:
“Không cần em giúp tôi chế tạo cơ hội, Sở tiểu thư.”
“Sở tiểu thư” ba chữ nói một cái Thiên Thiên kinh hồn bạt vía.
Mãi cho đến khi bóng lưng cao lớn đi vào thang máy, Thiên Thiên mới che ngực hít thở.
Hù chết người…tổng tài có gì đó không thích hợp, động kinh sao… tại sao đột nhiên gọi nàng như vậy…
Nghĩ lại cảm thấy không đúng, tổng tài không gọi như vậy,..vậy gọi thế nào chứ?
BOSS thái độ cùng chuyển biến rất cao thâm, Thiên Thiên không dám tiếp tục đi tìm kiếm… Cách mạng chưa thành công, đồng chí còn cần nỗ lực!
Buổi trưa trước khi tan sở Thiên Thiên bị Chu thư ký báo cho: “Tổng tài yêu cầu em cùng ngài ấy cùng đi phòng họp, tham thảo dự án hợp tác mới của Vu thị lần này.”
Lệ rơi hóa đó, gió ơi thổi ta đi đi…
Bởi vì buổi chiều có một hồi nghi thức tiếp khách khá gay cấn cho nên Thiên Thiên buổi trưa ước chừng ăn ba chén cơm, một chén canh, tin chắc thân thể là tiền vốn, thân thể phải như cây gậy mới có thể anh dũng về phía trước, không sợ hiểm nguy!
Kim đồng hồ chỉ hướng ba giờ, Thiên Thiên giữ vững tinh thần sửa sang lại tài liệu hướng phòng họp chạy. Móc ra vài tờ tiền giá trị nhìn để lấy dũng khí. (L: ẹc…)
Cô gái kim cương kia đến tìm hiểu, nếu lão bản yêu cầu nàng cùng hắn cùng nhau tham dự tiếp khách, rất đơn giản lý do – - thiếu nợ thì trả tiền, đó là đạo lý hiển nhiên.
Bởi vì Thiên Thiên thà chết không theo nên lão bản tự mình đi lên cùng nàng giải thích, lúc ấy BOSS biểu hiện rất hào phóng:
“Sở tiểu thư kỳ thật không thiệt thòi. Chỉ cần em giúp anh làm đủ tuồng vui này, tiền chữa trị nợ anh em cũng không cần trả.”
Tổng tài rõ ràng nói như vậy…
Thì nàng liền… Hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, làm đi!
Lần đầu tiên tại khách sạn, lần thứ hai tại nhà Hách Sảng, lần thứ ba ở phòng làm việc cong ty nàng đã từng bước thăng hoa, hiểu được nên như thế nào phối hợp với lão bản, biết cái gì là nàng có thể cự tuyệt cái gì là không thể từ chối. Cho nên khi Lăng Phong yêu cầu Thiên Thiên dựa ở bên cạnh hắn, hơn nữa muốn thỉnh thoảng cho hắn ánh mắt ôn nhu thời điểm Thiên Thiên khóc không ra nước mắt thảm thảm lạnh lẽo tiếp nhận.
” Thẹn thùng như thế làm gì…cũng không là lần đầu tiên cùng anh đi tiếp khách.” Nụ cười sủng ái.
“Dạ tổng tài.” Thấp giọng trả lời.
“Không cần phải gọi tổng tài, Lăng Phong. Lăng Phong, OK?”
“Dạ, Lăng… tổng tài.”
“Em cách xa anh như vậy làm gì, hôn cũng hôn ôm cũng ôm, còn cần một lần nữa làm mẫu sao?”
Ông trời ơi!
Thiên Thiên báo cho chính mình: này là công ty, là c địa bàn lão bản, là chỗ làm việc của minhd hết thảy nghe theo chỉ thị lão bản là một nhân viên tót, nhân viên tốt sẽ có thịt ăn! (L: @@ thịt)
Trộm liếc mắt nhìn vài đồng nghiệp ngồi bên cạnh đang làm việc tại bàn lớn tốt độ đến thần kỳ, tất cả mọi người đang chuyên tâm phân phát văn kiện không có chú ý bọn họ bên này. ( L: khụ khụ ~ người ta chỉ là làm bộ không nhìn thấy. )
“Ừ.” Thiên Thiên xấu hổ, chuyển ghế từ từ chuyển đến cạnh Lăng Phong.
Vu Tĩnh cùng phụ thân ngồi tại bên kia bàn của phòng họp, lão nhân luôn luôn xảo trá khó được khi không nói lời nào nghe nhân viên Lăng thị phát biểu ý kiến thời điểm dù cho bất mãn cũng chỉ là nhíu mày hừ hừ hai tiếng, lúc này nhìn bộ dạng 1 đôi nam nữ đối diện đang rỉ tai nhau giọng nói đã là rõ ràng không vui:
“Lăng tổng tài, đề nghị vừa rồi của con gái bác, cháu cảm thấy như thế nào.”
Cùng Lăng thị so sánh thế cục Vu thị hôm nay đã không bằng năm đó, đâu dám gọn gàng dứt khoát như vậy, không phải sợ Lăng Phong tức giận mà là một nguyên nhân là cùng cha của Lăng Phong có chút giao tình, chắc chắc Lăng Phong không dám không nể mặt ông.
“Ừ, có thể tiến hành, bất quá… A, ngài chờ.” Lăng Phong vẻ mặt nhu tình, cúi đầu nhìn xem Thiên Thiên cúi đầu nhìn chằm chằm đầu gối khẩn trương vô cùng: “Thiên Thiên, em cảm thấy thế nào?”
Thanh âm ôn nhu làm cho Thiên Thiên toàn thân nổi da gà, ngành quản lý đeo mắt kiếng đều không hẹn mà cùng nâng mắt kiếng, trên bàn làm việc thoáng cái rớt một đống bút…
Kịp phản ứng là lão bản còn đang gọi mình hiểu bây giờ là thời điểm phát huy, Thiên Thiên kiềm chế trái tim, ngẩng đầu hỏi lại một lần vấn đề sau đó ngồi nhìn kỹ một lần nội dung phương án.
Tại khi các đồng nghiệp mánh mắt đầy mong đợi, cũng chính là mười phút sau, Thiên Thiên xem xong hết phương án.
Phát hiện có nơi nào đó không phù hợp khoản tiền Lăng thị đầu tư luôn chắc chắn, dùng rất có thành ý, cũng rất chuyên nghiệp giọng nói :
“Vu Tĩnh tiểu thư, tôi vừa rồi có xem qua giản lược một chút phương án của cô, đề nghị của cô kỳ thật rất tốt bất quá có một vấn đề tôi muốn…”
“Lăng tổng tài.” Người đối diện rốt cục ngồi không yên. Đó là phương án nàng khởi xướng, dựa vào cái gì để cho một nữ nhân chẳng ra sao tới bình phẩm, còn một bộ dang bà vợ cả làm cho nàng đợi lâu như vậy, làm bộ làm tịch!
Vu Tĩnh đứng lên: “Taôi hi vọng vấn đề giữa hai xí nghiệp hai chúng ta không cần phải tùy tùy tiện tiện cho một ngoại nhân không biết gì xem xét.” Khinh thường bổ thêmcâu:
“Huống chi là loại người bình hoa… chỉ là một nhân viên quèn.”
Lăng Phong biến sắc:
“Vu tiểu thư, lời nói này phải có điểm hơi quá.”
Thật bình tĩnh nói một câu giọng lạnh lùng làm cho Thiên Thiên ngồi ở bên cạnh hắn cũng nhịn không được run lên vài cái.
Lập tức kịp phản ứng vừa rồi Vu Tại Tĩnh là đang nói nàng là bình hoa, chê bai nàng. Hậu tri hậu giác Thiên Thiên lúc này cảm thấy có cảm giác ủy khuất, trực tiếp phóng tới cổ họng, chung quanh đồng nghiệp mười mấy ánh mắt nhìn sang làm cho nàng cảm thấy rát khó chịu.
Thiên Thiên mặc dù phản ứng tương đối chậm không có lòng dạ hẹp hòi gì, nhưng là đối với thái độ làm việc liên tục cần cù và thật thà hăm hở tiến lên vừa rồi chính mình rõ ràng rất nghiêm túc đang nhìn phương án, cũng rất thành khẩn đề nghị nhưng là lời nói còn không có thốt lên tất cả nỗ lực cũng đã bị hủy bỏ. Bị chỉ chính là nhân viên quèn không sao cả, nàng vốn là vô quan vô chức bất quá là bị tổng tài bắt lính đi lên thống kê số liệu, nhưng là nói nàng bình hoa, nàng cảm thấy như mình không có việc gì chỉ câu dẫn chú ý của sếp, cảm thấy nàng là kẻ nữ nhân ái mộ hư vinh đây là điều Thiên Thiên không thể tiếp nhận.
Nhịn nhiều lần cũng không thể nhịn xuống, Thiên Thiên giả bộ không được nữa, đứng lên tháo xuống mắt kinh, tận lực che giấu không làm cho thanh âm, gắng cứng rắn nói:
“Tổng tài, em… em toilet.” Không quản được quá nhiều, không đợi Lăng Phong nói cứ như vậy chạy trốn ra khỏi phòng họp.
Lăng Phong ánh mắt lạnh lùng, nhìn Vui Tại Tĩnh đang có chút run rẩy nói:
“Sở Thiên Thiên là nữ nhân của tôi, là nữ chủ nhân tương lai của Lăng thị, cô không nể mặt cô ấy cũng chính là không để cho Lăng Phong này chút mặt mũi.” Tài liệu bị vò thành một cục, Vu Tại Tĩnh mặt cũng đi theo thay đổi, Lăng Phong nói tiếp:
“Vu tiểu thư, tôi hi vọng cô thu hồi lời nói mới rồi, à không…. không cần.” Cười đến làm cho người ta rợn cả tóc gáy:
“Các người…. có thể đi.”
Vu Tại Tĩnh cho dù kinh nghiệm sống chưa nhiều cho dù có chút xảo trá nhưng nàng tự biết cái tên Lăng Phong là vang danh thế nào….hiểu rõ nụ cười kia ý như thế nào, không dám nói thêm nữa một câu, ánh mắt xin giúp đỡ cha mình.
Ông Vu đang muốn nói cái gì thì
“Được rồi.” Lăng Phong đưa tay, vẻ mặt lãnh khốc nói:
“Giữa chúng ta hợp tác kết thúc, nhị vị có thể về.”
Ôm một tia may mắn cuối cùng:
“Lăng tổng tài, chúng ta không cần thiết vì một nữ nhân…”
Trả lời hắn là một hồi hữu lực, tiếng chân vội vã rời đi
[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ]
Chương 21
Lúc này có người vội ho một tiếng. Mập chủ quản đứng lên nâng mắt kiếng, tận lực bảo trì lễ phép quan sát ông Vu một cái, trịnh trọng nói:
“Cái kia, Vu lão gia, ngài vừa rồi chẳng lẽ không nghe thấy tổng tài của chúng ta nói.” ngưng một chút cười hì hì:
“Sở Thiên Thiên là nữ chủ nhân tương lai của Lăng thị, tại sao có thể nói đây chỉ là một nữ nhân đây?”
Vu Tại Tĩnh nói không ra lời, ông Vu cùng không hề tìm tòi nghiên cứu câu nói của Lăng Phong nét mặt vốn khôn khéo giờ là bối rối chưa từng có.
“Vu thúc, để tôi tiễn thúc.” trợ lý tổng tài Tống Minh đã đi tới, nhìn nhìn sắc mặt trăng bệch của ông Vu:
“Vu thúc có một số việc có cần để cho ngài biết rõ.” Giơ lên ngón tay hướng cửa:
“Vừa đi vừa nói.”
Chẳng quan tâm các ánh mắt kì dị của đồng nghiệp, Thiên Thiên không hề có hình tượng một đường chạy đi khỏi công ty.
Ngồi ở dưới gốc cây híp một nửa mắt nhìn cao ốc văn phòng, Thiên Thiên có cảm giác bi thương.
“Trốn việc đi ra phơi nắng, có cần đồ uống không?”
Thiên Thiên cho là người bán nước, lắc lắc đầu:
” Cám ơn, tôi quên mang tiền, mua không nổi…”
Rõ ràng lon nước cứ vậy rơi xuống không mất tiền. ~~~~ ( _ )~~~~
“A, trưởng thành rồi, khách khí không ít.” Giọng mỉm cười là giọng nói không biết Thiên Thiên từng ở nơi nào nghe qua.
Mở mắt ra thích ứng ánh mắt, tinh tế quan sát đối phương, Thiên Thiên có chút lúng túng ngồi thẳng người, dưới bóng cây ngồi ở bên người nàng một nam nhân nhã nhặn lễ nghĩa nhìn nàng mỉm cười.
Thiên Thiên cũng lễ phép cười một tiếng:
“Tiên sinh nhĩ hảo.”
Hắn một thân khí độ bất phàm, ngoại hình hào hoa phong nhã, thoạt nhìn nhã nhặn nhưng lộ ra uy nghiêm dùng kinh nghiệm Thiên Thiên tại Lăng thị công tác mấy tháng cộng thêm bị tổng tài hãm hại để phán đoán xác định đây là ` người tai to mặt lớn ở công ty gần dây, không thể tùy tiện đắc tội !
Đang muốn khách khí vài câu trở về đi tiếp tục làm việc, lại nghĩ tới hắn mới rồi nói, Thiên Thiên nhíu mày ngửa đầu hỏi:
“Tiên sinh, chúng ta… biết?” Hỏi như vậy dường như có điểm ngốc.
Nụ cười của hắn rất ôn hòa, cảm giác làm cho người ta như tắm gió xuân.
” Cho ,…đúng vậy.”
“Ách…” Thiên Thiên nỗ lực nhớ lại chính mình khi nào thì biết loại đẹp trai cấp bậc này, gõ gõ đầu dùng toàn bộ sức mạnh nghĩ: “Xin lỗi, tôi… vẫn không có nhớ được.” Nói xong lại len lén quan sát hắn.
Thiên Thiên cuối cùng khẳng định nói: “Tôi thật sự, thật sự, xác định chưa từng gặp qua tiên sinh, ngài nhất định là nhận lầm người.”
“Sẽ không, ngẫm lại xem.”
Đối với sự tự tin trên mặt vẻ mặt không để cho hoài nghi, ngay cả chính nàng đều muốn cho rằng là lần trước bị tổng tài cho ăn nhiều rau nên đầu bị hư …. lựa chọn mất trí nhớ, đem 1 tuấn nam có khí chất như vậy quên.
“Còn nhớ rõ cấp ba em đưa cho tôi…”
“Thiên Thiên.”
Đang trọng điểm thì một giọng nói phát ra….cắt đứt lời nói của nam nhân đẹp trai này
“Tổng tài? !” Thiên Thiên giật mình.
Lăng Phong vẻ mặt cứng rắn: “Ừ.” Một tiếng, nghiêm nghị:
“Giờ làm việc chưa cho phép tự tiện trốn, Sở tiểu thư không có ý định cạnh tranh tới chức vị phó quản lí chứ?”
Thiên Thiên cũng ý thức hành vi của chính mình vừa rồi quá mức liều lĩnh, kỳ thật Vu tiểu thư đến công ty phát giận thật sự là quá bình thường, mình tại sao hãy cùng nàng găng lên… còn không biết vì cái gì sinh khí ngay trước nhiều nhân viên cấp trên như vậy cứ thế chạy ra.
Thiên Thiên vốn thuộc về tính tình một cô gái ôn hòa, tính tình tới cũng nhanh đi cũng nhanh, phát tiết xong liền bắt đầu kiểm điểm chính mình, cảm thấy là bản thân sai lập tức liền đuối lý không nói.
Kỳ thật trọng yếu nhất vẫn là quản lí đề cập việc thăng chức cho nàng việc này mới là trọng diểm..khụ khụ
“Báo cáo tổng tài, em vừa rồi… Ách…. đi lầm đường.”
Nghiêm trang giải thích: “Em vốn là muốn đi toilet, không biết làm sao lại chạy đến đây, ha ha, ha ha ~ bây giờ lập tức trở về làm việc!” Vèo một tiếng chạy nhanh hai thước có hơn.
Hai giây sau ngược lại trở lại: “Tiên sinh, ngài thật sự nhận lầm người, tôi không biết anh, ách, bye bye ~” nói xong như một làn khói chạy vào đại lâu.
Sau lưng Thiên Thiên hai nam nhân đều sửng sốt một chút, đại khái là chưa thấy qua một cô gái đi giày cao gót còn mà có thể chạy trốn nhanh hơn thỏ…
“Vân tổng hôm nay rảnh như vậy đi tản bộ.”
“Lăng tổng cũng không kém, còn có thời gian đốc thúc nhân viên, cũng khó trách làm ăn phát đạt như vậy, đích xác là thấu hiểu lòng người nhân viên đều nguyện ý trung thành vì ngài cống hiến sức lực.”
Hai tay phải tác phong phong nhanh nhẹn đưa tay ra, sắc mặt giảng hòa cười, trong mắt đều là chớp động khôn khéo quang mang, giống như giao chiến bằng ánh mắt.
Nhìn qua Lang Phong biến mất tại cửa Lăng thị ….nam nhân như hắn có điều suy nghĩ.
“Vân Từ! Anh đang nhìn cái gì?” Tiêu Hàn cà lơ phất phơ đi tới: “Anh không phải là đi tìm Thiên Thiên sao? như thế nào còn không có thấy người?”
“Đã quên lời của anh nói sao? Trong thời gian làm việc phải nghiêm túc một chút.”
Tiêu Hàn gãi gãi đầu:
“Biết rồi, Vân tổng.” Hướng Lăng thị đại lâu nhìn một chút, bước lên xe:
“Vậy em đi xem hàng mẫu trước .”
Là tổng kinh lí của Vân Từ tập đoàn kiêm chấp hành đổng sự trưởng tiếp nhận sản nghiệp của phụ thân một năm có thể đem công ty phát đạt thành một nhân vật thần kì như vậy cũng khó trách hắn nói biết Thiên Thiên thời điểm Thiên Thiên trung khu thần kinh liền trực tiếp hư.
Cùng Tiêu Hàn tới công ty đạp trên xe đạp hắn không nói gì, lặng yên đi theo, trong nội tâm oán giận đường đường Vân Từ tập đoàn lão Nhị có xe có rèm che không đi lại đi xe đạp. Tế bào của người không bình thường thật khó hiểu!
Kết thúc cảnh tượng cô bé lọ lem cùng vương tử xinh đẹp tình cờ gặp gỡ Thiên Thiên trở lại phòng làm việc trước sau như một bận rộn , cực ưu thương .
Nhiệm vụ chấm dứt, Thiên Thiên mở ra QQ lựa chọn nick của tổng tài rất quy củ gửi đi một tin tức: “ Báo cáo tổng tài, số liệu ngài muốn đều sửa sang đã tốt’
Tổng tài rất nhanh trả lời: “ ừ, làm tốt lắm lập tức đưa đến lầu sáu”
Không nói hai lời lĩnh chỉ: ‘Dạ, tổng tài”
Bản chính số liệu lưu vào USB đi thang máy lên lầu sáu thì thời điểm này Thiên Thiên mới phản ứng tới.
Nàng có thể trực tiếp gửi bản tài liệu bản sao cho tổng tài nha, tại sao phải là bản chính, muốn tới phòng làm việc tổng tài, muốn đi thể nghiệm cảm giác của mỹ nam băng sơn lạnh đến vô tận sảng khoái chết người sao? ! !
Liều mạng nha! !
Lúc về công ty nàng liền phát hiện tổng tài là lạ, nghiêm mặt giống như là toàn bộ nhân viên công ty đều phạm vào nặng sai lầm lớn làm cho người ta sắc mặt tốt hù dọa vài đồng nghiệp không dám thở mạnh một tiếng, đặc biệt là các đồng chí ở lầu, ngay cả đi toilet cũng không dám đi sợ gặp tổng tài….
Chính mình cứ vậy đi lên có phải thành kẻ đầu tiên bị tổng tài “Giải quyết” đây?
Huống chi giao tình của hai người bọn họ ” không tầm thường, nàng là phần tử bị làm khó dễ tối, đã từng ẩu đả qua với lão bản, còn không hề hình tượng tại ghế phòng làm việc ngủ, lúc này lão bản tâm tình không tốt không biết sau khi đi vào có thể còn xương mà đi ra không nữa…
“Tiến đến.”
Đang lúc Thiên Thiên do dự thì lão bản như có năng lực xuyên thấu, là cực kì thấu, thanh âm có lực độ lại êm tai xuyên qua khe cửa truyền vào lỗ tai Thiên Thiên, hù dọa nàng suýt nữa bám tường.
Tổng tài, mắt ngài là mắt chó phải không…
Giống như không phải…mắt chó con ngươi ban đêm nhìn thấy rõ ràng ở đâu so ra với tổng tài có năng lực nhìn xuyên tường.
“Vẻ mặt đau khổ đứng ở bên ngoài làm gì, bản chính văn kiện liền không tình nguyện mang sao?”
Thiên Thiên nghiêng đầu, xuyên qua khe hở màn cửa sổ thấy rõ mặt lão bản rất lạnh lùng. Nguyên lai là không có kéo cửa sổ. Mở điều hòa không đóng cửa sổ, thực lãng phí … thực đáng xấu hổ!
"Có điểm hơi quá.”
Thật bình tĩnh nói một câu giọng lạnh lùng làm cho Thiên Thiên ngồi ở bên cạnh hắn cũng nhịn không được run lên vài cái.
Lập tức kịp phản ứng vừa rồi Vu Tại Tĩnh là đang nói nàng là bình hoa, chê bai nàng. Hậu tri hậu giác Thiên Thiên lúc này cảm thấy có cảm giác ủy khuất, trực tiếp phóng tới cổ họng, chung quanh đồng nghiệp mười mấy ánh mắt nhìn sang làm cho nàng cảm thấy rát khó chịu.
Thiên Thiên mặc dù phản ứng tương đối chậm không có lòng dạ hẹp hòi gì, nhưng là đối với thái độ làm việc liên tục cần cù và thật thà hăm hở tiến lên vừa rồi chính mình rõ ràng rất nghiêm túc đang nhìn phương án, cũng rất thành khẩn đề nghị nhưng là lời nói còn không có thốt lên tất cả nỗ lực cũng đã bị hủy bỏ. Bị chỉ chính là nhân viên quèn không sao cả, nàng vốn là vô quan vô chức bất quá là bị tổng tài bắt lính đi lên thống kê số liệu, nhưng là nói nàng bình hoa, nàng cảm thấy như mình không có việc gì chỉ câu dẫn chú ý của sếp, cảm thấy nàng là kẻ nữ nhân ái mộ hư vinh đây là điều Thiên Thiên không thể tiếp nhận.
Nhịn nhiều lần cũng không thể nhịn xuống, Thiên Thiên giả bộ không được nữa, đứng lên tháo xuống mắt kinh, tận lực che giấu không làm cho thanh âm, gắng cứng rắn nói:
“Tổng tài, em… em toilet.” Không quản được quá nhiều, không đợi Lăng Phong nói cứ như vậy chạy trốn ra khỏi phòng họp.
Lăng Phong ánh mắt lạnh lùng, nhìn Vui Tại Tĩnh đang có chút run rẩy nói:
“Sở Thiên Thiên là nữ nhân của tôi, là nữ chủ nhân tương lai của Lăng thị, cô không nể mặt cô ấy cũng chính là không để cho Lăng Phong này chút mặt mũi.” Tài liệu bị vò thành một cục, Vu Tại Tĩnh mặt cũng đi theo thay đổi, Lăng Phong nói tiếp:
“Vu tiểu thư, tôi hi vọng cô thu hồi lời nói mới rồi, à không…. không cần.” Cười đến làm cho người ta rợn cả tóc gáy:
“Các người…. có thể đi.”
Vu Tại Tĩnh cho dù kinh nghiệm sống chưa nhiều cho dù có chút xảo trá nhưng nàng tự biết cái tên Lăng Phong là vang danh thế nào….hiểu rõ nụ cười kia ý như thế nào, không dám nói thêm nữa một câu, ánh mắt xin giúp đỡ cha mình.
Ông Vu đang muốn nói cái gì thì
“Được rồi.” Lăng Phong đưa tay, vẻ mặt lãnh khốc nói:
“Giữa chúng ta hợp tác kết thúc, nhị vị có thể về.”
Ôm một tia may mắn cuối cùng:
“Lăng tổng tài, chúng ta không cần thiết vì một nữ nhân…”
Trả lời hắn là một hồi hữu lực, tiếng chân vội vã rời đi