Duy Ngã Độc Tôn - Chương 371 - 372

CHƯƠNG 371:
NGƯƠI KHÔNG XỨNG

Rượu, quả thực cũng uống không ít, Tần Lập
cũng tốt, Trầm Nhạc cũng tốt, chẳng lẽ không nhận ra rằng Lâm Hằng đang cố ý
giả say hay sao? Làm được điều này cũng không phải dễ dàng. Phải biết rằng, tin
tức này cho dù ở cc cũng là bí mất chỉ có vài người ít ỏi có thể nắm giữ, nhưng
Lâm Hằng lại thông qua phương thức này nói ra. Nguyên nhân, hai người tự nhiên
rõ ràng, Lâm Hằng vẫn còn nghĩ không muốn mất đi hai bằng hữu này, cho nên hắn
đã bán đứng lợi ích gia tộc!

- Lâm huynh uống say rồi, tìm người đưa hắn
về đi!

Trầm Nhạc nhìn Tần Lập, nhẹ giọng nói. Ánh
mắt hắn nhìn về phía Lâm Hằng đang nằm sấp không còn sắc bén giống như trước
kia nữa.

- Ta... chưa say... ta còn có thể uống!

Lâm Hằng mơ mơ màng màng ngẩng đầu, lẩm bẩm nói. Một màn này, vừa lúc làm
cho hai tên tùy tùng Lâm Hằng mang tới chứng kiến. Hia người đi tới, đỡ lấy Lâm
Hằng rời đi.

Trong phòng lúc này chỉ còn lại ba người Tần Lập, Trầm Nhạc và Lãnh Phương
Phỉ.

Trầm Nhạc nhìn Tần Lập, cười khổ nói:

- Tiểu tử Lâm Hằng này, vẫn rất coi trọng tình cảm. Loại tin tức như vậy,
hơn phân nửa không giả. Không thể tưởng tượng được, cc vô thanh vô tức, đột
nhiên có tới hai cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không, thực sự làm cho người
ta không thể ngờ nổi! Tuy nhiên, đây cũng không phải là tin tức tốt!

Tần Lập gật gật đầu, cười nói:

- Lâm Hằng nhắc nhở chúng ta, điều này chứng minh hai cường giả kia, thực
sự có thể ở ngay bên trong thành Phong Sa, chúng ta cẩn thận chú ý một chút là
được. Loại võ giả thực lực như vậy, hơn phân nửa sẽ không dễ dàng ra tay, mục
tiêu của hắn chắc chắn là Tiểu Tuyết!

Trầm Nhạc gật đầu, sau đó đảo mắt nhìn Tần Lập, trong ánh mắt hiện rõ sự
hâm mộ, nói:

- Ca ca ta thật sự rất bội phục đó, có thể tìm được trợ thủ mạnh mẽ như
vậy? Ngươi nói thực đi, có phải có một sư môn cường đại đến biến thái chống
lưng hay không?

Tần Lập

- Về phần thân thế của ta, ta nghĩ các
ngươi hẳn là rõ ràng hơn chính ta, đều biết ta sao có thể có sư môn cường đại?

- Không đúng, ngươi khảng định là có, thực
sự gặp quỷ, không ngờ lại có trợ thủ cường đại như vậy. Haiz, nếu như ta cũng
có trợ thủ như vậy, cũng không đến nỗi bị những lão già chết tiệt kia cản trở!

Trầm Nhạc cảm thán, đưa ánh mắt nhìn về
phía Tần Lập, chớp động một chút quang mang giảo hoạt.

Tần Lập thấy thế hơi giật mình, lập tức
nói:

- Vậy sư môn của tẩu tử không thể đưa ra
một ít cường giả tới giúp đỡ ngươi hay sao?

Khuôn mặt đẹp lạnh lùng của Lãnh Phương Phỉ
hơi lộ ra nụ cười thản nhiên, chế nhạo nói:

- Nguyên bản ta cảm thấy được, Tần công tử
là một thiên tài võ giả kinh tài tuyệt diễm, một thân chính khí lẫm liệt, không
nghĩ tới cũng sẽ vì huynh đệ mà sử dụng loại tính kế cỏn con này.

Lãnh Phương Phỉ nói xong, liếc mắt nhìn
Trầm Nhạc một cái, hừ lạnh nói:

- Ngươi cho là ta không biết trong lòng
ngươi suy nghĩ cái gì sao? Ta là thê tử của ngươi, chẳng lẽ không thể nhìn địa
vị của ngươi bị uy hiếp hay sao chứ? Ta đã truyền tin về sư môn từ rất sớm rồi,
bên kia cũng đã hồi âm lại, hiện tại, người của sư môn ta hẳn là đã tới rồi. Là
tám trưởng lão Băng Thiên Nhai cảnh giới Chí Tôn, như vậy ngươi vừa lòng chưa?

- Trời ạ, tám người? Bọn họ không phải mưu
đồ với sản nghiệp của Thiên Cơ Môn chúng ta chứ?

- Ngươi... ngươi... thực tức chết ta rồi!

Lãnh Phương Phỉ dở khóc dở cười nhìn phu
quân của mình nói:

- Tám vị tiền bối sư môn của ta đều là
thanh tâm quả dục, tâm trong sáng, tính tình không thích tranh đấu. Nếu không
phải là vì giúp ta, người ta mới không thèm tới. Nếu như ngươi không thích chào
đón, ta sẽ nói họ quay về là được!

- Hoan nghênh, đương nhiên là hoan nghênh.
Không chào đón mới là thằng ngốc. Hắc hắc.

Trầm Nhạc lập tức như tia chớp hôn lên
khuôn mặt Lãnh Phương Phỉ một cái, sau đó cười dài nói:

- Vẫn là lão bà của ta tốt nhất.

Khuôn mặt của Lãnh Phương Phỉ đỏ lựng, thần kỳ không trách tội Trầm Nhạc,
chỉ đỏ mặt g nói:

- Làm trò trước mặt Tần công tử, một chút đứng đắn cũng không có!

Tần Lập tủm tỉm cười nhìn đôi vợ chồng này, nhưng trên thực tế rất bội phục
Trầm Nhạc, có thể làm cho một mỹ nữ lãnh diễm này đổi thành tính tình như vậy,
bản lãnh rất không nhỏ.

Một đêm không có chuyện, sáng sớm hôm sau, thành Phong Sa bỗng nhiên có rất
nhiều nhân vật với sắc mặt xanh mét khẩn cấp rời đi.

Sau đó là một tin tức kinh người chậm rãi lan truyền ra!

Hai ngày trước, vài môn phái và gia tộc đang chèn ép Tần gia vô cùng tàn
nhẫn, chỉ trong một đêm, toàn bộ đội quân tinh nhuệ hầu như bị giết sạch sẽ. Mà
những kẻ tham dự vụ đuổi giết người Tần gia không có người nào có thể chạy
thoát được.

Tất cả tài bảo, bị càn quét sạch trơn, sau đó ở địa phương vô cùng bắt mắt
có lưu lại năm chữ to dùng máu tươi viết lên:

- Nợ máu trả bằng máu!

Đúng vậy, đây là chuyện tốt của ba đội ngũ Kim Điêu, Linh Ưng và Mặc Ưng
làm ra. Bản tính của chim ưng chính là thị sát, một đoạn thời gian ở Tần gia
đều bị đè nén đến phát điên, mà hiện tại có cơ hội, tự nhiên phải tàn sát một
phen.

Lần này phái đi chính là đội quân tinh nhuệ nhất của Tần gia nhiều năm qua
bồi dưỡng. Thực lực của bọn họ chưa chắc đã đặc biệt mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối
không kém, trên cơ bản đều là võ giả cảnh giới Hợp Thiên và cảnh giới Dung
Thiên. Đối mặt với tiểu gia tộc hay tiểu môn phái bình thường, đối phương ngay
cả cơ hội phản kháng cũng không có!

Nguyên bản bọn họ không phải là đối thủ của Tần gia, càng đừng nói đã đem
hơn phân nửa tinh nhuệ trong môn phái tới thành Phong Sa gây rối. Cho nên, bị
Tần gia một kích phá tan, hoàn toàn nằm trong dự liệu.

Bởi vì mọi người nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được, Tần gia cũng dám
trong thời khắc nguy cơ vạn phần mà làm ra hành động điên cuồng như vậy.

Đây cũng là phản ứng đầu tiên của rất nhiều người sau khi biết được tin tức
này.

Mà những gia tộc và môn phái bị đả kích hầu như mang tính hủy diệt, phản
ứng không hẹn mà cùng chọn lựa phương án trước tiên trở về xem xét. Bởi vì bọn
họ cũng không dám tin tưởng tin tức này là sự thật.

Tuy nhiên, cũng có phản ứng quá khích, ngay buổi sáng khi mặt trời lên ba
con sào đã có một đội nhân mã vọt tới trước cửa Tần gia nghĩ muốn phá tan cánh
cửa lớn ngàn vạn năm không ai động tới này.

Bất quá, tất cả đều bị đệ tử tinh nhuệ của Tần gia chặn bên ngoài.

Tuy rằng không tính là cao cấp thế lực, thế nhưng cũng là gia tộc lưu
truyền lại vạn năm, lại có thể dễ dàng bị tấn công vào như vậy sao?

Trong lúc hai bên đang giằng co, Tần Lập mang theo Lãnh Dao với sắc mặt
bình tĩnh đi ra.

Đối phương ước chừng có hơn bảy mươi người,
hơn năm mươi võ giả hoàng y, già trẻ đều có, chia làm hai hàng, đứng chắn trước
của lớn Tần gia. Còn hơn hai mươi người trang phục khác nhau nhưng theo khí thế
từ thân thể của họ phát ra thì thực lực cũng không kém.

Hơn hai mươi người này, mơ hồ lấy một lão
giả nhìn bề ngoài chừng sáu mươi tuổi là người cầm đầu.

Lão già này mặc một bộ tử sam (Typer: sam =
áo dài), dáng người vừa phải, lông mi dài phất phơ, sắc mặt hồng nhuận, đôi con
ngươi bắn ra tinh quang sắc bén, giờ phút này còn ẩn chứa bi thương và phẫn nộ.

Sau lưng lão già đeo một thanh trường kiếm
hình thức khá cổ xưa, đứng một chỗ, khí thế không giận mà uy.

- Ha ha, làm cái gì vậy? Đều nhường đường
cho ta, ta muốn đi ra ngoài uống rượu chúc mừng một chút.

Trên mặt Tần Lập bỗng nhiên nở nụ cười,
nhìn đám người bi phẫn muốn chết này, hắn thấy rất vui vẻ. Cũng không phải là
vui vẻ chứng kiến người khác đau đớn thống khổ, mà là vì đám người này quá ngu
ngốc mà cảm thấy buồn cười!

Tần Lập vừa dứt lời, chỉ thấy trên mặt đám người
này đều là một màu xanh mét, căm tức nhìn lại.

Bên cạnh lão giả, một thanh niên chừng hơn
hai mươi tuổi, lập tức trợn mắt như muốn nứt ra chỉ vào Tần Lập mắng:

- Tần Lập! Tên súc sinh ngươi, ta muốn giết
ngươi báo thù cho ca ca của ta!

Sắc mặt Tần Lập trong nháy mắt trở nên âm
trầm, hai mắt dừng lại trên người gã thanh niên trẻ tuổi nhìn qua còn lớn hơn
mình vài tuổi này, thanh âm lạnh như băng nói:

- Làm gì có đạo lý này, không có dạy dỗ!
Người nhà ngươi chết sạch hay sao? Cho một thằng nhóc con như ngươi nói chuyện
với ta như vậy?

- Khẩu khí các hạ thật lớn, ngươi mới bao
nhiêu tuổi mà dám gọi người ta là nhóc con?

Đôi mắt lão già mặc tử sam dừng lại trên
người Tần Lập, sau đó nói tiếp:

- Ngươi chính là Tần Lập sao? Tốt lắm, ta
muốn quyết một trận tử chiến với ngươi!

Giờ khắc này, bốn phương tám hướng đã có
rất nhiều người nghe tin mà tới xem.

Liếc mắt một vòng, Tần Lập thậm chí còn
nhìn thấy Lâm Hằng sắc mặt tái nhợt đứng trong đám người, hiển nhiên hắn trở về
cũng không dụng công bức rượu, làm ra bộ dáng cùng bằng hữu đoạn tuyệt quan hệ,
bộ dạng say mèm này sẽ làm cho người cc không hoài nghi hắn đã tiết lộ gì đó.

Không khí trước cửa Tần Phủ dần dần trở nên
vô cùng khẩn trương. Phần lớn đám người xem náo nhiệt sắc mặt không tt lắm.
Thoạt nhìn, rất có thể muốn thừa cơ hội đồng loạt xông lên hoàn toàn tiêu diệt
Tần gia.

Mà lúc này, Trầm Nhạc cũng đã mang theo một
đám cường giả Thiên Cơ Môn tiến về phía Tần Phủ, lười biếng dựa vào một đầu sư
tử đá thật lớn đặt trước đại môn Tần Phủ. Vẻ mặt xem náo nhiệt nhìn về phía
quần hùng bên kia.

Tiền gia vẫn rất thần bí, cũng bỗng nhiên
xuất hiện hơn ba mươi người, từ xa xa gấp gáp chạy đến. Sau đó cũng dừng lại
trước một đầu sư tử đá khác.

Phản ứng của hai đại thế lực này làm cho mí
mắt không ít người vây xem giật giật, chẳng qua hiện tại là tên đã lên dây,
không thể không phát. Cho dù ở phía trước có là núi đao biển lửa thì đám người
này cũng tuyệt đối quyết định xông vào một phen!

Bởi vì cho dù tính toán như thế nào đi nữa,
thực lực của đối phương hiển nhiên vẫn mạnh mẽ hơn so với bên Tần gia rất
nhiều.

- Quyết một trận tử chiến? Vì cái gì?

Vẻ mặt Tần Lập mờ mịt, sau đó là tức giận
bừng bừng nhìn lão già mặc tử sam, biểu tình vô cùng chân thực.

- Tần Lập, ngươi đừng giả nai! Gia tộc
chúng ta, ba ngày trước đều bị Tần gia các người giết hết! Các ngươi đúng là
táng tận lương tâm, ngay cả trẻ con cũng không buông tha, người người đều có
thể tru diệt!

Lão già mặc tử sam nói xong,
"Keng" một tiếng lập tức rút thanh trường kiếm sau lưng ra, chỉ vào
phía Tần Lập:

- Hôm nay, ta sẽ vì toàn bộ Đồ gia mà đòi
lại công bằng. Tần Lập, ngươi nạp mạng cho ta!

Tần Lập khẽ cau mày, trong nháy mắt lão già
vừa nói ra lời này, trong đầu Tần Lập đảo qua rất nhiều suy nghĩ. Cả nhà bị
giết sạch? Xem bộ dạng bi phẫn giống như là giả bộ. Chẳng lẽ có người sau khi
đội ngũ của Tần gia rời đi, tiến hành một hồi đồ sát lần thứ hai đối với bọn họ
hay sao?

Nghĩ vậy, Tần Lập không khỏi nhìn lướt qua
trận doanh bên phía Vương gia, Tiêu gia và cc bên kia, khoảng cách xa như vậy,
hơn nữa vội nhìn thoáng qua, tự nhiên là không nhìn ra điều gì.

Lúc này, lão già mặc tử sam đã xông lên,
thân hình giống như chớp lóe, trường kiếm đâm thẳng vào cổ họng Tần Lập.

- Đấu với ta? Ngươi không xứng!

Thanh âm của Tần Lập, vừa rơi vào trong tai
mỗi người thì quyết đấu đã kết thúc. Gần như không ai thấy rõ Tần Lập ra tay
thế nào, chỉ nghe thấy trong không khí truyền tới một tiếng vang nho nhỏ, lại
nhìn vào ngực lão già mặc tử sam đã bị cắm vào nửa thanh kiếm, nửa thanh còn
lại vẫn đang ở trong tay của lão!

CHƯƠNG 372:
NGƯƠI KHÔNG PHẢI NGƯỜI

Thân hình Tần Lập không biết từ khi nào đã
đến bên cạnh lão già mặc tử sam, dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy,
giọng điệu thản nhiên, tràn ngập trào phúng nói:

- Sách lược của Tần gia ta, chỉ giết tinh
anh. Như vậy, lão nhân gia, ngài đã bị lợi dụng rồi! Tuy nhiên, muốn diệt Tần
gia ta thì ngươi phải chết!

Trong cổ họng của lão già mặc tử sam không
ngừng chảy ra máu tươi. Nhất thời, hai mắt trợn trừng như muốn nói cái gì đó.
Thế nhưng còn không nói ra lời thì cổ họng đã phun ra đầy máu tươi,
"Phịch" một tiếng ngã xuống dưới đất, thân hình co giật vài cái rồi
tuyệt khí!

Ầm!

Tất cả mọi người Đồ gia giống như bị phát
điên, lập tức xuất hiện một mảnh rối loạn, hơn hai mươi người điên cuồng lao
tới. Còn có vài người lập tức nhảy tới bên cạnh lão già mặc tử sam, kêu khóc,
mắng mỏ, còn có người muốn xông tới liều mạng với Tần Lập nhưng bị mấy người
bên cạnh hết sức kéo lại.

Đùa à? Tần Lập dùng bàn tay trần bẻ gãy bảo
kiếm mà gia tộc bọn họ đặc biệt chú tạo, một chiêu cũng còn chưa dùng thì đã
giết chết gia chủ của bọn họ, bọn họ xông lên thì khác gì đi tìm chết?

Lúc này, trong không khí đột nhiên vang lên
thanh âm già nua:

- Tần gia, Tần Lập quả nhiên bá đạo, một
lời không hợp liền giết đối phương ngay lập tức. Xem ra, cứ như thế này thì Huyền
Đảo không thể tha cho Tần gia các ngươi rồi!

- Nói như rắm! Đồ giấu đầu lò, có giỏi thì
lăn ra đây, hoặc là thành thành thật thật ẩn nấp đi, ngươi không nói cũng không
ai bảo ngươi là câm điếc!

Tần Lập lớn tiếng mắng, lập tức làm cho kẻ
vừa phát ra tiếng nói không kìm được nổi giận lôi đình, đồng thời cũng làm cho
không ít người lĩnh hội sự cường thế của Tần Lập. Xem ra, người trẻ tuổi này
thực sự không sợ hãi tí nào a!

Không gian đột nhiên vặn vẹo, một thân ảnh
màu xám từ trong hư không dần dần hiện ra.

Toàn bộ hiện trường vô cùng yên tĩnh!

Thậm chí ngay cả người Đồ gia vốn vô cùng
hỗn loạn cũng lập tức dừng lại không kêu khóc, há to miệng, khó có thể tin
tưởng một màn trước mặt này.

Người vây xem bốn phía lại kinh hãi không
hiểu, có thể lấy phương thức này xuất hiện nếu không phải là cường giả cảnh
giới Phá Toái Hư Không thì còn có thể là gì cơ chứ?

- Trời, người này là người gia tộc nào? Ta
không nghĩ tới thực sự nhìn thấy cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không khi còn
sống, ta không phải là đang nằm mơ chứ?

- Khảng định là một trong ba đại gia tộc,
đã biết chắc chắn là bọn họ đã có sự chuẩn bị gì đó, không nghĩ tới lại có hậu
thủ cường đại như vậy.

- Đúng vậy, Tần gia dường như cũng có một
cường giả cảnh giới Phá Toái Hư Không, tuy nhiên lúc này... có lẽ bọn họ xong
đời rồi.

- Đúng, Tần gia chỉ có một võ giả cảnh giới
Phá Toái Hư Không mà thôi, người khác đều không đáng nói! Chỏ cần cuốn lấy
người mạnh nhất Tần gia, vậy thì hôm nay chính là ngày Tần gia diệt vong!

- Ha ha ha. Ta xem tên súc sinh Tần Lập này
còn có thể kiêu ngạo được nữa hay không!

Có người cười ngất nói:

- Người Tần gia, giết toàn bộ Thiên Tinh
phái ta, hôm nay chính là gặp phải báo ứng!

- Ừhm! Hôm nay Tần gia chắc chắn sẽ bị diệt
vong!

- Tiểu tử, ngươi chẳng những cuồng vọng vô
cùng, hơn nữa lời nói của ngươi cũng đủ độc địa. Tuy nhiên, ta thật sự muốn
nhìn một chút, tim của ngươi rốt cuộc là có màu gì? Làm sao có thể làm được
chuyện giết chết toàn bộ gia tộc người khác mà vẫn giữ được vẻ mặt vô tội mà
đứng ở chỗ này!

Lão già áo xám đột nhiên xuất hiện, khuôn
mặt gầy khô, lại tràn ngập

- Ha ha. Ngươi đang nói cái gì, ta nghe
không hiểu. Ta chỉ biết là, trước đó có rất nhiều người Tần gia ta đã chết thảm
dưới tay những người này. Ta tự hỏi Tần gia chúng ta trước đó chưa hề đắc tội
với bất cứ một môn phái, gia tộc nào. Thế mà một đoạn thời gian trước đó, sinh
ý của gia tộc chúng ta gặp phải đả kích mang tính hủy diệt, người Tần gia chúng
ta cũng vô cớ bị các ngươi giết chết. Cho nên, lão vương bát đản ngươi vừa nói
cái gì, lão tử hoàn toàn không hiểu.

Làm càn!

Lão già áo xám tức giận quát:

- Nhiều gia tộc bị giết như vậy, ngươi dám
nói không phải Tần gia các ngươi gây nên? Nhiều người vô tội như vậy, làm sao
trêu chọc Tần gia ngươi? Chẳng lẽ ngươi không muốn trước mặt quần hùng Huyền
Đảo giải thích một chút hay sao chứ?

- Giải thích cái rắm!

Tần Lập nhìn lão già áo xám, giống như nhìn
một tên ngu ngốc.

- Ngươi có phải nghe không hiểu tiếng người
hay không? Lão tử lại nói chuyện với một lũ súc sinh hay sao? Giải thích? Vậy
ai cho ba trăm bảy mươi đệ tử đã chết của Tần gia chúng ta một lời giải thích?
Muốn giải thích? Cũng được, lão vương bát đản ngươi không phải là đại nhân vật
cảnh giới Phá Toái Hư Không hay sao chứ? Ngươi lại đây thử xem, nhìn xem có
phải ngươi đã là thiên hạ vô địch hay không?

Lâm Hằng đang lẫn trong đám người nhìn Tần
Lập với vẻ mặt phức tạp, trong lòng thầm xin lỗi, đối với chuyện Tần Lập nhục
mạ tổ tông của mình mà cười khổ không thôi.

Hắn không nghĩ tới, mình nhắc nhở Tần Lập
nhưng vẫn không hề có tác dụng gì hết, chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân mà cao
tầng Lâm gia cho phép hắn tiến vào Tần phủ khuyên nhủ Tần Lập. Bọn họ căn bản
không sợ chính mình nói ra việc Lâm gia còn có một lão tổ tông cảnh giới Phá
Toái Hư Không.

- Tiểu tử cuồng vọng! Xem ra, nếu không cho
ngươi một bài học sâu sắc thì ngươi thực sự không biết trời cao đất rộng là gì!

Lão già áo xám nói xong, thân hình như lưu
thủy hành vân, lưu loát sinh động nhẹ nhàng lướt về phía Tần Lập, tốc độ này
nhanh đến khó tin.

Đúng lúc này, bên cạnh Tần Lập đột nhiên
hiện lên một đạo bóng dáng màu đen, lấy tốc độ nhanh hơn nhiều lao thẳng vào
lão già áo xám!

Ầm ầm!

Một tiếng nổ

Một cỗ khí thế kinh đào hải lãng hướng bốn
phương tám hướng tràn ra, đám người xung quanh bị khí thế này lập tức bị oanh
kích tới xiêu xiêu vẹo vẹo. Nhất là đám người Đồ gia, tất cả đều bị cỗ lãng khí
này đẩy văng ra xa!

Một vết nứt sâu lập tức xuất hiện, phá nát
phiến đá lớn màu xanh giữa quảng trường. Tiếp đó, vô số vết nứt từ trung tâm
tràn ra, giống như mạng nhện hướng bốn phương tám hướng tản ra. Rất nhiều người
đều không thể đứng thẳng được, sắc mặt vô cùng hoảng sợ nhanh chóng thối lui
lại phía sau!

Trong tiếng nổ lớn, chỉ nghe thấy tiếng kêu
đau đớn của lão già áo xám, thân thể lăng không thối lui về phía sau. Mà bóng
người màu đen kia vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt lạnh lùng trào phúng nhìn lão già
áo xám, không chút động đậy!

Sặc!

Đám người kinh hồn chưa tỉnh lạu, không kìm
nổi phát ra tiếng kinh hô sợ hãi, bọn họ thực sự đã bị cảnh tượng vừa rồi dọa
khiếp sợ. Trước đó, rất nhiều người đã biết được Tần gia có một nữ tử cảnh giới
Phá Toái Hư Không, thực lực vô cùng mạnh mẽ, chỉ là bọn họ tuyệt đối không nghĩ
tới, người đó lại cường đại như thế này!

Vừa rồi còn có rất nhiều người tính toán
muốn thừa dịp này đồng loạt xông lên, đem Tần gia san thành bình địa, sau đó
tận lực cướp đoạt càng nhiều bảo vật càng tốt.

Thế nhưng hiện tại, khi thế cục vẫn còn
chưa hoàn toàn rõ ràng, không còn có kẻ nào có gan dám sinh ra loại ý niệm này
trong đầu!

Bởi vì tất cả mọi người, trong nháy mắt này
đều phát hiện ra một bí mật kinh người, đó chính là tảng đá lớn nứt nẻ trên
quảng trường, chính là từ nơi nữ tử đang đứng kia, giống như là nan quạt hướng
về phía bọn họ lan truyền ra.

Nói cách khác, tử chỗ hắc y nữ tử kia tới
đại môn vạn năm Tần gia cùng với hai đầu sư tử đá uy phong lẫm liệt, đã trải
qua mưa gió vạn năm, không hề có chút hư hao nào!

Rốt cuộc là có được thực lực mạnh mẽ như
thế nào mới xuất hiện loại tình huống này?

Hai võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không tỷ
đấu với nhau, không ngờ lại xuất hiện tình huống áp đảo như thế này, quả thực
làm cho người ta khó có thể tin nổi.

Lão già áo xám cũng không hề bị thương
nhưng mất thể diện trầm trọng. Bản thân trước mặt đông đảo quần hùng Huyền Đảo,
lấy phương thức xuất hiện làm cho người khác phải kinh sợ, thế mà chỉ một chiêu
bị người khác đánh văng ra ngoài. Hơn nữa khi bị đánh văng đi, lã vẫn còn kịp
nhìn ra nữ tử này còn rất trẻ. Việc này quả thực làm cho lão không thể chấp
nhận nổi.

Cắn răng một cái, lão già áo xám lại nhằm
về phía hắc y nữ tử, cũng không nói một lời, khí thế toàn thân bùng phát dữ
dội, không khí theo thân ảnh lão già áo xám chớp động, hoàn toàn vặn vẹo, nhìn
qua vô cùng quỷ dị!

Ầm! Ầm! Ầm!

Liên tiếp vang lên những tiếng nổ, tất cả
mọi người vây xem chung quanh đều không thể tránh khỏi, phải thối lui xa hơn.

Cuộc chiến đấu của võ giả cảnh giới Phá
Toái Hư Không, nếu là hoàn toàn buông thả không chút cố kỵ quả thực chính là
một hồi tai nạn. Quảng trường trước đại môn Tần gia vốn không tính là lớn, mà
giờ khắc này đã vô cùng gồ ghề, cảnh tượng giống như ngày tận thế!

Mà đại môn Tần gia được thủ hộ phía sau hắc
y nữ tử lại vẫn vững như trước, không hề có chút điểm ảnh hưởng nào.

Nhìn bộ dáng nhàn nhã của hắc y nữ tử, lão
già áo xám càng đánh càng kinh hãi. Huyền Đảo tuy rằng rất lớn, cũng ẩn chứa
rất nhiều bí mật. Thế nhưng võ giả nhân loại có thể đạt tới cảnh giới này,
nguyên lực liên miên không dứt, như trong biển rộng mênh mông thì có mấy người
có được năng lực như thế này?

Đột nhiên, trong đầu lão già linh quang
chợt lóe, quát lớn:

- Ngươi không phải là người!

- Ngươi mới không phải là người! Lão già
này, ngươi thực sự là già mà mất nết. Không nghĩ tới, tuổi ngươi đã gần đất xa
trời như vậy, ngay cả một nữ tử trẻ tuổi cũng đùa giỡn!

Lời nói của Xà Xà càng làm cho lão già có
cảm giác muốn hộc máu đương trường.

Mà ngay cả đám người đang thối lui kia nghe
thấy những lời này cũng vì lão già áo xám mà cảm thấy mặt của mình nóng bừng
bừng. Nói thế nào đi nữa thì lão nhân đạt tới cảnh giới như vậy, cho dù không
đạt tới cảnh giới vô cầu vô dục thì ít nhất cũng không thể đùa giỡn một nữ tử
trước mặt mọi người như thế chứ! Mặc dù nữ tử này có chút mạnh tới biến thái,
nhưng tốt xấu gì cũng là một mỹ nữ trẻ tuổi nha!

- Ta nói là, ngươi thật sự không phải là
nhân loại!

Lão già áo xám bế quan nhiều năm, tuy rằng
không mất đi năng lực nói chuyện nhưng dù sao năng lực diễn đạt trong lời nói
cũng không thể bằng được những năm lăn lộn trong giang hồ, thậm chí ngay cả
người Lâm gia cũng không kìm nổi mà cúi đầu, không biết phải nói cái gì cho
phải

- Trời ạ! Vị lão tiền bối này, thực sự là
đến giúp chúng ta sao?

Trong đám đông, có một nữ tử sắc mặt không
tốt hỏi người bên cạnh.

- Không biết! Ta không biết hắn!

Người bên cạnh lập tức thanh minh.

- Thực sự là quá đáng, chiến thì chiến, lớn
tuổi như vậy rồi, có thể làm lão tổ tông của người khác mà không ngờ nói ra
những lời như vậy với một nữ nhân!

- Khụ khụ! Lão đang giúp chúng ta đó, chẳng
lẽ ngươi lại hi vọng nữ nhân Tần gia kia thắng lợi hay sao?

Hi vọng cái rắm! Lão tử hi vọng người Tần
gia chết sạch, thế nhưng ngươi xem tình hình như thế này, chúng ta tốt nhất rời
đi thì hơn. Người Tần gia hẳn là còn không đến trả thù gia tộc chúng ta, chúng
ta nhanh chóng chạy về, coi như mọi chuyện chưa hề phát sinh.

- Đúng vậy, gia tộc chúng ta còn chưa bị
Tần gia trả thù. Tần gia điên rồi, bọn họ ai cũng dám giết. Hiện tại ta mới
biết được, nguyên lai người ta đã nắm chắc trong tay.

Đám người chung quanh đang vây xem, theo
từng tiếng nghị luận đã có rất nhiều người chậm rãi thối lui, chuẩn bị rời đi.

Xà Xà hung hăng đánh một chưởng về phía lão
già áo xám, lạnh lùng nói:

- Lão già kia, ngươi hãy tự trọng một chút!
Đừng tỏ vẻ gì cả! Ai không phải người, ngươi nói rõ ràng cho ta, nếu không hôm
nay, bổn cô nương không để ngươi yên!

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Xà Xà giống như là đang phát điên, từng đạo
năng lượng cường đại không ngừng oanh kích về phía lão già áo xám.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3