Duy Ngã Độc Tôn - Chương 651 - 652
CHƯƠNG 651: THIÊN MA BIẾN!
Tử Huyên yên lặng gật đầu. tuy rằng nàng biết Hà Vô Nhai vừa mới tu luyện Thiên Ma Đại Pháp tới cảnh giới đại thànhh. tuy nhiên nàng cùng không cảm thấy sợ hãi. Thiên Ma Đại Pháp, trừ khi có thể tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn. đánh ra Thiên Ma. đó mới làm cho người ta cảm thấy sợ run. Tu luyện Thiên Ma Đại Pháp đến cảnh giới đại viên mãn. ngay cả đại năng Địa Tiên đều có thể chém giết.
Chỉ tiếc, sau thời đại Thái cổ. còn chưa thấy người nào của tộc Tử đồng có thể tu luyện Thiên Ma Đại Pháp tới cảnh giới đại viên mãn.
Thấy Tử Huyên lên đài. Hà Vô Nhai lập tức có một loại cảm giác khuất nhục. Hắn cố nén phẫn nộ trong lòng, gầm lên:
- Tần Lập. Ngươi không đám chiến cùng ta một trận. Ngươi là người nhu nhược, nhất gan. Bản cung chủ thân phận tôn quý. ngươi lại cho Thái thượng trưởng lão của bản cung chủ đến đánh với bản cung chủ. Tần Lập. ngươi không phải nam nhân...
- Câm miệng của ngươi lại.
Tử Huyên quát lạnh một tiếng, khẽ lật tay. một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay. Thân kiếm đài nhỏ chừng hai thước, mặt trên tòa ánh huynh quang, hiển nhiên không phải vật tầm thường.
Trường kiếm trong tay Tử Huyên rung lên. phát ra một tràng tiếng ngân vang to rõ. đâm tới cổ họng Hà Vô Nhai. Ra tay không chút lưu tình.
Hà Vô Nhai cười điên cuồng một tiếng, song Chưởng trực tiếp vỗ về trường kiếm Tử Huyên. Hai tay tử khí vờn quanh. nhìn qua cực kỳ thần kỳ. Muốn chết!
Tử Huyên thấy hắn không ngờ dám tay không chặn kiếm trong tay mình, nổi giận lôi đình, tốc độ lập tức nhanh gấp đôi có thừa, trường kiếm trong tay trong giây lát bộc phát ra một luồng hào quang kinh người, xuyên thúng trời cao. đâm phá không gian. Kiếm quang bắn ra, sát khí vô hạn.
Hà Vô Nhai cười lạnh lùng, cũng tăng nhanh tốc độ của mình, đón tới trường kiếm trong tay Tử Huyên Trên hai tay Hà Vô Nhai, tử khí càng đậm.
Keng -
Một tiếng kim loại vang lên. đôi tay Hà Vô Nhai vồ lên trường kiếm của Tử Huyên đem thanh kiếm nhỏ sắc kẹp trong song Chưởng của mình.
Tử Huyên cắn răng một cái. bộc phát ra một cỗ lực lượng lớn vô cùng, cỗ lực lượng này đủ để mở núi vỡ đá.
Ông -
Trường kiếm liên tục phát ra những tiếng vang, cỗ lực lớn này cũng đầy thân hình Hà Vô Nhai không ngừng lui ra sau.
Nhưng song Chưởng của Hà Vô Nhai vẫn như trước kẹp trướng kiếm Tử Huyên trong tay. không chút đi chuyền.
Khuôn mặt Hà Vô Nhai trướng đỏ bừng, nhưng chiến ý trong đôi con ngươi màu tím lại càng ngày càng đậm. Đột nhiên, trong miệng Hà Vô Nhai bộc phát ra một tiếng gầm giận dữ:
- Thức thứ nhất Thiên Ma Đại Pháp - Thiên Ma biến.
Ầm... -...
Hai cánh sau lung Hà Vô Nhai đột nhiên bắn ra. nháy mắt sải rộng. Đôi cánh thuộc về huyết mạch hoàng tộc Tử đồng, sải ra dài hơn chục thước, tối đen như mực. Lông bên trên từng cây như sắt. sắc bén như đao.
Đồng thời, thân thể Hà Vô Nhai cũng không ngừng biến lớn. cả người từ bình thường biến thành cao hơn ba thước, khuôn mặt nho nhã anh tuấn giờ phút này dữ tợn vô cùng. Một đôi con ngươi màu tím bắn ra thần quang màu tím. nhìn qua giống như một ác ma khủng bố.
Tất cả quần áo trên người Hà Vô Nhai toàn bộ bị căng rách tươm, mảnh vụn quần áo bay xuống, mà toàn thân hắn cũng bị một lớp váy màu tím đen tản ra u quang bao trùm.
Trên khán đài. mọi người kìm lòng không đậu phát ra một tiếng thét kinh hãi.
Bọn họ đều nghe nói qua Tử đồng được xưng là Vực Ngoại Thiên Ma thời Thái cổ lợi hại như thế nào. cường đại như thế nào, nhưng thời đó chung quy quá mức xa xôi. Thời gian mười mấy vạn năm. thương hải tang điên. Vực Ngoại Thiên Ma năm xưa cùng đã trở thành cư dân thế giới này.
Bọn họ một mực điệu thấp, khiến tất cả mọi người gần như đã quèn đây là một chủng tộc hoàn toàn bất đồng.
- Trời ạ. Ngươi xem bộ dạng cung chủ Lãnh Thu Cung biến hóa! Hắn... hắn còn là người sao?
Trên khán đài có người kinh hô.
Người bên cạnh cũng đồng dạng trợn mắt há hốc mồm, nhưng thuận miệng nói:
- Tộc Tư đồng vốn không phai là người.
- Đây mới là tướng mạo sẵn có của tộc Tử đồng hả? Thật đáng sợ. Rốt cục ta biết trận đại chiến thời đại Thái cổ kia vì sao mà tới. Nếu ta gặp quái vật như thế này. ta cùng muốn giết chết hắn!
- Giết chết hắn? Năm đó chúng ta có bao nhiêu đại năng Địa Tiên đều chết trong tay bọn họ. Ngươi đi lên nhét kẽ răng cho người ta còn không đủ.
Trong cả họng Hà Vô Nhai phát ra tiếng cười nhạo "khặc khặc":
- Tử Huyên. Ngươi là đệ nhất mỹ nữ tộc Tử đồng hiện nay. Chỉ có ngươi mới có thể xứng đôi với ta. Làm nữ nhân của ta đi.
Hai tay Hà Vô Nhai hơi dùng lực, chợt nghe rắc một tiếng, trường kiếm trong tay Tử Huyên không phải vật phàm kia. không ngờ bị Hà Vô Nhai mạnh mẽ dùng tay bẻ gẫy.
Mà trên tay Hà Vô Nhai lại không chảy ra bất kỳ tia máu nào.
Đây là cường đại đến mức nào.
Trên khán đài. Vật Xu ngồi bên cạnh Hàn Mai. híp mắt. hơi gật đầu thẩm nghĩ trong lòng:
- Khó trách Hà Vô Nhai đám kiêu ngạo như thế. nguyên lai Thiên Ma Đại Pháp của hắn đã gân tới cảnh giới đại viên mãn mà không phải cảnh giới đại thành. Ài. không nghĩ tới, nhiều năm như vậy, người thứ hai tu luyện thành Thiên Ma Đại Pháp không ngờ là Hà Vô Nhai, mà không phải mấy tiểu huynh đệ không nên thân của mình... Nghĩ tới Khúc Trực cùng những Tử đông lão tổ đã chết, trong lòng Vật Xu sinh ra một đao động rất nhỏ.
Tuy nhiên sau khi nhìn lướt qua chỗ Tần Lập. Vật Xu lại nén cỗ dao động trong lòng xuống. Có một câu. hắn chưa từng nói với bất kỳ kẻ nào.
Đó chính là. Vật Xu thủy chung cảm giác ở chỗ của Tần Lập cất giấu một đại năng chân chính. Bởi vì nơi đó có một cỗ khí tức mà khiến hắn cảm thấy run rây. Nhưng hắn tuyệt đối không tin đó là Tần Lập Bởi vì Tần Lập chỉ là một Lôi Kiếp, như thế nào lại có thể uy hiếp đến mình chứ?
Lúc này Hàn Mai vẻ mặt hưng phấn, nàng thậm chí mơ hồ có chút chờ mong. Mình sau này nếu cũng có thể tu luyện Thiên Ma Đại Pháp thì tốt. nhìn xem. Tử đông sau Thiên Ma biến thật là đẹp biết bao.
Tràn ngập lực lượng và mỹ cảm. một đôi cánh thép thật lớn chậm rãi vỗ, lớp vảy bóng loáng tản ra u quang, không thứ nào không điên cuồng hấp dẫn Hàn Mai.
Đồng thời trong lòng Hàn Mai đang cười lạnh:
- Tần Lập. Không biết ngươi thấy một màn này sẽ có cảm tướng gì? Sợ hãi sao? Run rẩy sao? Hối hận trêu chọc người ta sao? Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận. Cho nên. Tần Lập. ngươi nhận mệnh đi!
Lúc này trên mật Tử Huyên cũng tràn ngập ý kinh giận. Nàng không nghĩ tới Thiên Ma Đại Pháp của Hà Vô Nhai không ngờ không phái cảnh giới đại thành mà đã gần tới cảnh giới đại viên mãn.
Thực lực của hắn mới chỉ Lôi Kiếp, không ngờ Thiên Ma Đại Pháp đã tới gần cảnh giới đại viên măn. Khó trách hắn bá đạo kiêu ngạo như thế...
Trong lòng Tử Huyên thẩm nghĩ, nhưng không có bất kỳ ý hối hận nào. Cho dù không đi theo Tần Lập. nàng cũng tuyệt đối không gả cho người như Hà Vô Nhai. Không có gì đúng hoặc sai. chỉ có đơn thuần là không thích.
Hơn nữa, hiện tại hắn còn hủy vũ khí mình âu yếm... Trong mắt Tử Huyên bắn ra hai luồng Thần quang màu tím. lập tức bắn xuyên qua cánh bên phải của Hà Vô Nhai.
Một mùi cháy khét truyền ra. cánh của Hà Vô Nhai bị hai luồng Thần quang này đốt ra hai lỗ thủng.
Grào...
Hà Vô Nhai đau tới mức phát ra một tiếng gầm khẽ. đồng thời cũng bị chiêu này của Tử Huyên hoàn toàn chọc giận.
- Tốt lắm. Nữ nhân, ngươi dám đả thương ta, ngươi đám đả thương Tử đồng vương vĩ đại!
Hà Vô Nhai gầm lên. hai cánh đồng thời hung hăng đập về phía Tư Huyên.
Thân thê tử Huyên vô cùng nhẹ nhàng, trong nháy mắt tránh khỏi. mà đôi cánh của Hà Vô Nhai không ngờ đưa một khoảng không gian lôi đài này cuộn lên một trận cuồng phong.
Bên trong cấm chế lôi đài, cát bay đá chạy, bụi mù bốc bốn phía. Căn bán không thấy rõ thứ gì bên trong.
Tất cả hai mươi mấy vạn người đều ngừng hô hấp. mắtuyển vào lôi đài thật lớn. cảnh tượng Hà Vô Nhai điên cuồng đuổi giết Tử Huyên.
Lúc này, Mặc Lý, Mặc Thuận, Tử Tiêu, Lãnh Hồi đều đã ngồi trong chỗ Tần Lập. Tần Lập cau mày. có chút lo lắng nhìn tình huống trên đài.
Lúc này Mặc Ly nhẹ giọng cười nói:
- Công tử yên tâm. Tử Huyên không dễ thất bại như vậy.
Tử Tiêu huynh trưởng của Tử Huyên cùng cười nói:
- Đúng vậy. Thiên Ma Đại Pháp chỉ cần không tiến vào cảnh giới đại viên mãn. liền duy trì không được bao lâu. Hà Vô Nhai không biết tiêu muội ta sờ trường tốc độ. cho dù là đại năng Địa Tiên muốn đuổi kịp nàng đều rất khó. đừng nói là hắn.
Tần Lập nhìn khóe miệng hai người nổi lên tươi cười khinh thường, không biết vì sao bất an trong lòng không giảm mà ngược lại tăng lên. Tuy nhiên hiện tại có nói gì cũng vô dụng, cấm chế lôi đài cùng với quy củ định ra không phải tùy tiện có thể phá vỡ.
Cho dù Tần Lập luôn thuộc loại người không để ý quy củ, nhưng quy củ này hắn cùng không có biện pháp đi phá vỡ.
Trên lôi đài truyền đến tiếng Hà Vô Nhai cười nhạo:
- Tử Huyên. Ngươi nhất định cho rằng Thiên Ma biến này của ta, duy trì không được bao lâu phải không? Ha ha ha. Ta hiểu được tính toán của ngươi, muốn vào thời điểm bổn vương giải trừ trạng thái Thiên Ma biến, mới đánh chết bôn vương. Nhưng ngươi sai lâm rồi bổn vương là tân vương tộc Tử đồng, bồn vương tự có bí pháp kéo dài thời gian Thiên Ma biến. Ta xem ngươi có thể chạy đi đâu. Xem Thiên Thủ Thiên Ma của ta...
Mấy Tử đồng Đế vương lão tổ trong chỗ Tần Lập nghe thấy những lời này. sắc mặt đều biến đổi.
Mặc Ly xanh mặt nói:
- Như thế nào có thể?
Tử quang trong mắt Tử Tiêu cực mạnh, trầm giọng nói:
- Không xong!
Lúc này. bụi mù trong lôi đài đã dẩn tản đi. tuy rằng vẫn xem không quá rõ ràng nhưng đã có thể thấy được động tác hai bên.
Thân thể Hà Vô Nhai trong nháy mắt này như là mọc ra hàng ngàn hàng vạn cánh tay. không trung đầy tàn ảnh cánh tay lưu lại.
Tử Huyên không nói một lời. thân thể như một con cá linh hoạt, xuyên qua những khe hớ giữa các
Nhưng chiêu thức này của đổi phương quá mức cường đại, cho dù cảnh giới của Tử Huyên trên thực tế cao hơn Hà Vô Nhai rất nhiều, nhưng vẫn không thể nào địch nổi Hà Vô Nhai trong trạng thái Thiên Ma biến.
Ầm...
Một tiếng trầm vang lên. Tử Huyên rốt cục không tránh khỏi công kích của Hà Vô Nhai, thân thể bị đánh trúng. Đầu tiên là mạnh mẽ đánh văng lên cấm chế lôi đài. phát ra một tiếng "Ầm" sau đó rơi xuống mặt đất. sinh tử không rõ.
- Tử Huyên!
- Muội muội!
Nơi hàng ghế Tần Lập. bốn Tử đồng lão tổ đều gần như đồng thanh kêu lên. sau đó lập tức đứng lên. Tử Tiêu hướng về lôi đài giận dữ hét:
- Hà Vô Nhai. Ngươi dám đả thương muội muội ta, ta tuyệt không bỏ qua cho ngươi.
- Ha ha ha. Đây là lôi đài nhất quyết sinh tử. Lên lôi đài này, phải nhận mệnh. Tần Lập. trận này không tính, lão tử tự mình đánh bại người mình, không có ý tứ. Nếu ngươi có bản lĩnh, liền cút lên đây. chiến cùng bổn vương một trận. Xem xem ai mới là vương giả chân chính của tộc Tử đồng...
CHƯƠNG 652: MỘT KIẾM KINH DIỄM ẤY!
- Hà Vô Nhai. Tiểu nhi ngươi đừng vội càn rỡ. Mặc Ly tới dạy ngươi...
Trong mắt Mặc Ly bắn ra thân quang màu tím. nổi giận lôi đình, gầm lên triển khai hai cánh sau lưng, vừa định từ mặt đất nhảy lên liều mạng cùng Hà Vô Nhai thì bị Tần Lập ngăn lại.
- Được rồi, để ta.
Tần Lập bình tĩnh nói. hai mắt như giếng cổ không đao động, hai chân khẽ điểm đất bay về phía lôi đài. Mà lúc này. lôi đài quan thậm chí quên bỏ cấm chế trên lôi đài. lại thấy khi Tần Lập đi tới cấm chế kia, hai tay tùy ý làm một động tác xé rách.
Người trên khán đài trong giây lát phát ra một tiếng thét kinh hãi. bao gồm cả lôi đài quan lúc này mới nghĩ tới: cấm chế bốn phía lôi đài còn chưa rút đi.
- Tần công tử quả nhiên là mạnh mẽ. cấm chế kia nghe nói ngay cả đại năng Địa Tiên đều không thể công phá được, không ngờ hắn trực tiếp xông vào.
- Mạnh mẽ cái rắm. Ta thấy là hắn muốn tìm chết. Hắn nghĩ hắn là ai? cấm chế đại năng Địa Tiên đều không thể đánh vỡ. nếu hắn có thể đi vào. vậy lôi đài này còn đánh cái rắm a thế lực siêu cấp kia đều trực tiếp nhận thua là xong.
Người mang theo loại ý niệm này chiếm hầu hết. Không ai Tin tưởng Tần Lập có thể xé rách được cấm chế mà ngay cả đại năng Địa Tiên đều không thể phá.
Bao gồm cả những cảnh giới các thế lực lớn nơi hàng ghế khách quý.
ờ nơi của Nguyệt Diêu Tiên Cung. Minh Nguyệt thượng nhân mang theo đám người Hồ trưởng lão. Mạc trương lão nhìn Tần Lập bay ra. Minh Nguyệt thượng nhân than nhẹ một tiếng:
- Tuổi trẻ khí thịnh!
Đôi mắt mê người của Hồ trương lão đảo qua bóng đáng cao lớn của Tần Lập. sóng mắt như nước, thầm mắng trong lòng:
- Tiêu oan gia này. quả nhiên là tên vô tình vô nghĩa. Tỷ tỷ chờ xem ngươi xấu mặt.
Nhưng lập tức trong lòng Hồ trưởng lão lại lo lắng cho Tần Lập. Vạn nhất thật sự tiểu oan gia này không vào được, bị xấu mặt vậy thì làm sao bây giờ?
Trong hàng ghế khách quý Hải gia đã không còn bóng người. Gặp được thảm bại. mặt mũi mất hết làm sao còn có tâm tư ở chỗ này tiếp tục xem cuộc chiến. Nơi hàng ghế Lãnh Thu Cung, hiện tại còn lại đều là tâm phúc của Hà Vô Nhai.
Lúc này tất cả bọn họ đều phát ra tiếng cười chói tai. đều cười nhạo Tần Lập không biết tự lượng sức. Cấm chế đại năng Địa Tiên đều đánh không ra. ngươi không ngờ muốn mạnh mẽ xé ra. Ngươi cho ngươi là ai?
Bên trong hàng ghế dòng tộc Thánh Hoàng, những người thế hệ trẻ tuổi đều phát ra tiếng cười nhạo. Nhưng ngược lại bốn huynh đệ sinh, tư kia. trong đó ba người biểu tình thật nghiêm túc. Bọn họ ngưng thần nhìn Tần Lập càng ngày càng tới gần cấm chế lôi đài, gần như đồng thời sinh ra một ý niệm trong đầu.
Tần Lập tuyệt đối có thể xé mở cấm chế kia.
Ngay cả chính bọn họ cũng không biết Tin tưởng đối với Tần Lập đến từ đâu. Đây đại khái chính là một loại trực giác thuộc về cường giả.
Nhưng toàn bộ khán đài. hai mươi mấy vạn người chỉ sợ có 99% không tin Tần Lập có thể xé rách cấm chế này.
Nói thì chậm mà diễn biến thì nhanh. Ngay thời điểm những người này đồng thời sinh, ra ý niệm trong đầu. Tần Lập đã tới gần cấm chế lôi đài. Ngay cả Hà Vô Nhai đang kiêu ngạo trên lôi đài cũng đều nhíu mày. con ngươi lóe tử quang đột nhiên co rụt.
Hắn muốn là cái gì?
Hà Vô Nhai trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Lập. trong đầu đột nhiên lại sinh ra một ý niệm không chân thật:
- Chẳng lẽ Tần Lập. hắn muốn tay không xé mở cấm chế có thể ngăn cản đại năng Địa Tiên hay sao?
Điều này là không có khả năng, tuyệt đối không có khả nâng.
Tần Lập hắn... vẫn là một võ giả không tới cảnh giới Địa Tiên. Như thế nào có thể xé mở?
Trong khoảnh khắc, không ai nhìn thấy nơi mi tâm Tần Lập bắn ra một đạo lực lượng tinh thần vô hình. Tinh thần hóa thật trong nháy mắt xé ra một cái khe đài vài thước trên cấm chế.
Hai tay Tần Lập chộp một cái. một cỗ lực lượng mênh mông lập tức khiến Tần Lập cảm giác thấy dường như mình chộp tới không phải là cấm chế bị cắt ra mà là hai ngọn núi lớn.
- Mở!
Tần Lập quát nhẹ một tiếng, lỗ hổng bị mở ra. bị song Chưởng của Tần Lập mạnh mẽ xé
ra.
Thân thể Tần Lập theo đó mà chìm vào trong cấm chế.
Toàn bộ khán đài. hai mươi mấy vạn người đều há hốc miệng, mắt trừng như đèn pha. miệng bọn họ tuyệt đối có thể nhét vào một nắm đấm.
Lặng ngắt như tờ.
Giờ này khắc này. chân chính yên tĩnh một cách quỷ dị. Yên tĩnh tới mức tất cả mọi người có thể nghe được tiếng tim đập của mình, yên tĩnh tới mức hai mươi mấy vạn người, có thể nghe được tiếng kim rơi.
Minh Nguyệt thượng nhân đang nói. trong giây lát ngưng bặt, hai mắt bắn ra hào quang khó tin.
Trong lòng Hồ trưởng lão đang tràn ngập các loại oán niệm nhỏ. giờ này khắc này cũng trợn mắt há mồm.
Từng tràng cười chói tai phát ra từ phía Lãnh Thu Cung, đột nhiên ngưng bặt giống như là vị bị người ta bóp chết...
Nơi hàng ghế phe Thánh Hoàng, đám người trẻ tuổi đều ngây ra như phỗng. Ba huynh đệ trong bốn huynh đệ sinh tư vừa mới ngưng Thần quan sát. lúc này đều vẻ mặt kinh hãi. trong mắt toát ra vẻ kinh hãi thật sâu.
Nơi hàng ghế khách quý cùng tốt, trên khán đài xung quanh cũng tốt. Loại yên tĩnh quỷ dị này không ngờ duy trì chừng mười mấy giây. rồi sau đó từng tràng tiếng kinh hô như sóng thể ngăn chặn vang lên.
- Mẹ ơi. Hắn còn là người sao? Đó là cấm chế Thái cổ ngay cả đại năng Địa Tiên đều không thể làm gì? Hắn đi vào như thế nào?
- Ngươi hỏi ta ta đi hỏi ai hả? Ta còn muốn biết hắn đi vào như thế nào đây.
- Người này thật sự là người trẻ tuổi chỉ khoáng ba mươi tuổi? Ngươi xác định hắn không phải là đại yêu nghiệt nào đã sống mười mấy vạn năm?
- Người này ngày sau nhất định sẽ có thành tựu xuất sắc.
- Thối lắm! Người ta hiện tại đã có thành tựu xuất sắc.
Bốn phía khán đài. theo Tần Lập tiến vào trong cấm chế lại một lần nữa trở nên vô cùng ầm ĩ. Trên mặt mọi người đều lộ ra loại Thần sắc kích động.
Nguyên bản bọn họ ôm tâm tính xem náo nhiệt mà đến. Vẻ vào cửa xa xi không phải người thường có thể chịu được. Ngay từ đầu bọn họ còn có oán giận.
Mà hiện tại. bọn họ chỉ cảm thấy may mắn.
May mắn được chứng kiến một tràng kinh thế hãi tục như vậy. Không nói là không tiền khoáng hậu. nhưng đây tuyệt đối là một sự kiện lớn nhất từ sau thời văn minh Thái cổ xuống đốc.
Tần Lập vừa xuất tràng, không cần khí thế không cần lời nói cũng đã hoàn toàn chấn kinh Hà Vô Nhai.
Hà Vô Nhai ngơ ngác đứng trên lôi đài. thẳng đến khi Tần Lập đi về phía Tử Huyên đã hôn mê, Hà Vô Nhai mới cảm thấy mình lại một lần nữa bị bỏ qua. không khỏi cả giận nói:
- Tần Lập. Chiến!
- Giết chết yêu ma Lãnh Thu Cung kia.
Trên khán đài. có người la lớn.
Ngay sau đó. vô số người la lên. hình thành tiếng hô như sóng Thần truyền đến:
- Giết giết giết!
Chiêu thức Tần Lập tiến vào cấm chế đã làm máu nóng chay trong cơ thể mọi người trào dâng, quả thực là quá đã nghiền, quá cường đại.
Cấm chế thời Thái cổ. cường đại khôn cùng. Chỉ cần không ngừng cung ứng năng lượng vận hành cấm chế. ngay cả đại năng Địa Tiên đều phải ngoan ngoãn bị nhốt bên trong.
Mà Tần Lập dường như chỉ tùy tay xé một cái. tựa như xé một tờ giấy. Nhàn nhã thoải mái. tiêu sái thong dong như vậy... quả thật là không có thiên lý a!
Tần Lập đích xác không có thực lực phá vỡ cấm chế. nhưng có lực lượng tinh Thần còn cường đại hơn đại năng Địa Tiên.
Hơn nữa, cảnh giới hiện tại của Tần Lập đã là tinh thần hóa thật. Xé rách cấm chế này đối với Tần Lập mà nói. không đáng kê chút nào. Trên đời này. cấm chế có thể vây khốn Tần Lập đại khái còn chua sáng tạo ra.
Lúc này Tần Lập đã đi tới bên cạnh Tử Huyên Thần niệm như thủy ngân khuếch tán. bao phủ lên trên người Tử Huyên. Tần Lập cảm nhận được sinh cơ của Tử Huyên đã mòng manh. tùy thời đều có thể chết đi.
Nhìn từ biểu hiện bên ngoài, hiện tại Tử Huyên đã như chết rồi. Toàn bộ vùng bụng đều bị trọng thương, bê ngoài nhìn không ra vết thương, nhưng lục phủ ngũ tạng đều bị chấn thành mảnh nhỏ. Nếu không phải sinh mệnh lực của tộc Tử đồng trời sinh ngoan cường, chỉ sợ hiện tại Tử Huyên đã sớm chết từ lâu.
Tần Lập từ trong phối của mình rút ra một tia tinh kim lực. chậm rãi truyền vào thân thê tửu Huyên. Dùng một tia tinh kim lực này trước tiên quần quanh bảo vệ lục phủ ngũ tạng của Tử Huyên sau đó chậm rãi đưa Tiên Thiên Tử Khí vào trong thân thể nàng, chữa trị kinh mạch bị phá thành mảnh nhỏ của nàng.
Tần Lập làm việc này chỉ trong nháy mắt. Hà Vô Nhai bên kia đã bước nhanh tới gần Tần Lập.
Cho tới bây giờ. Hà Vô Nhai căn bản không còn lo lắng gì khác, hắn thẩm nghĩ trực tiếp đánh chết Tần Lập tại chỗ. về phần hiện tại Tần Lập đang cứu người hay làm gì. Hà Vô Nhai hoàn toàn không quan tâm.
Trạng thái Thiên Ma biến cùng không duy trì được lâu nữa. dù sao Hà Vô Nhai dựa vào bí pháp của tộc Tử đồng mới có thể duy trì được trạng thái Thiên Ma biến đến giờ. Chung quy hắn còn chưa tu luyện Thiên Ma Đại Pháp đến cảnh giới đại viên mãn.
Cho nên. hắn đã không thể chậm trễ nữa.
- Tần Lập. đi chết đi!
Hà Vô Nhai gầm lên một tiếng, thân thể như tia chớp bắn về phía Tần Lập. Hư không chung quanh thân thể Hà Vô Nhai giống như dòng nước, xuất hiện dao động có thể thấy bằng mắt thường.
Đây là một loại biểu hiện cho lực lượng cùng tốc độ tới mức tận cùng.
Tần Lập một bên cuồn cuộn không ngừng đưa Tiên Thiên Tử Khí vào trong thân thê tử Huyên. một bên cầm Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm sau khi tể luyện còn chưa từng xuất thể
Đối mặt cường giả cảnh giới như Hà Vô Nhai. Tần Lập không thể khinh xuất. Hắn có thể khinh thị để chọc giận Hà Vô Nhai nhưng tuyệt đối không hoàn toàn không để ý đến Hà Vô Nhai.
Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm tản ra một cỗ khí tức viễn cổ. dung hợp với khí hoàng giả vốn có trên thân kiếm cùng một chỗ. tạo thành một uy áp kinh thiên.
Con ngươi màu tím của Hà Vô Nhai co rút mạnh. cổ họng phát ra một tiếng rít gào. tăng uy lực Thiên Ma biến lên cực hạn. Thiên Thủ Thiên Ma cũng vận chuyển tới cực hạn.
Toàn thân trực tiếp đánh tới Tần Lập.
Lúc này Tử Huyên phát ra một tiếng rên nhỏ. tuy rằng khí tức mong manh nhưng không ngờ châm chậm tinh lại...
Trong tay Tần Lập bỗng có thêm một viên đan dược, cong tay bắn ra. đan được trực tiếp bay vào trong miệng Tử Huyên. Đan dược kia vừa vào miệng, lập tức hóa thành một cỗ dược lực khổng lồ nhưng cực kỳ ôn hòa. trong khoảnh khắc chay khắp toàn thân Tử Huyên.
Tần Lập đồng thời xoay người lại. đứng yên. làm cho người ta có một loại cảm giác như núi cao sừng sững. Tuy rằng nhìn qua thấp bé hơn Hà Vô Nhai trong trạng thái Thiên Ma biến rất nhiều, nhưng cỗ khí thế từ trên người Tần Lập lại khiến tất cả mọi người rung động.
Bá...
Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần Lập vung lên. một đạo kiếm quang sáng lòa, chém ra. trực tiếp chặt đứt hư không. Hư không trước mặt Tần Lập đều sụp đổ vỡ vụn.
Thân thể Hà Vô Nhai rõ ràng đã tới trước người Tần Lập. cách xa không đến hai thước, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác dường như hai người cách xa nhau muôn sông nghìn núi.
- Phá!
Hà Vô Nhai gầm lên. vô số bóng tay hung hăng đập tới vùng hư không này.
Đạo kiếm quang Tần Lập chém ra, nhẹ nhàng lại nhanh tới cực hạn.