The Silmarillion - Chương 04 phần 12

Tuor ở lại Gondolin. sau bảy năm sống nơi chốn ấy, chàng và Idril con gái đức vua Turgon đem lòng yêu nhau. Vì tính tình ngai thẳng và dũng cảm, chàng rất được Turgon yêu mến, nên khi chàng ngỏ ý cầu hôn Idril, đức vua đã đồng ý. Điều đó làm Maeglin vô cùng tức giận, hắn thù ghét Tuor hơn bao giờ hết, hắn muốn có được nàng Idril, người duy nhất kế thừa ngai vàng. Mùa xuân năm sau, Idril và Tuor có nhau một đứa con trai đặt tên là Eärendil, Eärendil là một Elf-lai và mang trong người sự khôn ngoan, kiến thức sâu thâm của Eldar cùng với sự mạnh mẽ của loài Người.

Gondolin yên bình và hạnh phúc, nhưng nên nhớ rằng Húrin sau khi được thả ra từ Angband, lão đã vô tình làm lộ bí mật về vị trí của Gondolin. Morgoth bắt đầu tập trung tìm kiếm lãnh địa ấy, hắn cho thuộc hạ theo dõi những động tĩnh xảy ra chốn đó. Nàng Idril là một người biết nhìn xa, lời cảnh báo của chồng đã khiến nàng không mấy an tâm, nàng có linh cảm điều kinh hoàng sắp xảy đến với vương quốc Gindolin. Nàng đã âm thầm cho ngươi xây đường hầm bí mật để thoát ra khỏi thành, việc này được giữ kín, kể cả Maeglin cũng không hề hay biết.

Maeglin bất chấp lệnh cấm của vua Turgon, hắn rời khỏi Gindolin để truy tìm những mõ vàng, nhưng hắn đã bị Orcs bắt sống và đem về Angband. Không chịu nỗi cực hình, cùng những lời dụ lợi của Morgoth, hắn đã nói ra bí mật của Gondolin, Morgoth đã hứa với hắn sau khi thành công sẽ cho hắn làm vua Gondolin và lấy nàng Idril làm vợ. Hắn trở lại Gondolin để tránh sự hoài nghi, đồng thời là nội gián chờ thời cơ ra tay.

Khi Eärendil được bảy tuổi, Morgoth sau nhiều năm chuẩn bị thế lực, hắn cuối cùng cũng tấn công Gondolin. Đó là vào ngày lễ hội, mọi người dân thành Gondolin đang tụ tập quanh tường thành để chào đón mặt trời mọc. Với lực lượng hùng hậu gồm Balrogs, Orcs, Sói và Rồng, kinh thành Gondolin đã bị chiếm, toà tháp nơi Turgon ngụ bị lửa rồng thêu sạch, đức vua Turgon cũng không thoát chết. Trong cảnh hỗn loạn ấy, Tuor đi tìm vợ con nhưng chàng đã đến chậm một bước vì Idril và Eärendil đã bị Meaglin bắt lấy. Chàng giao tranh với hắn và đánh hắn rơi xuống tường thành, ở bên dưới là lửa đang bốc cháy.

Idril cùng Tuor dẫn mọi người thoát hiểm qua đường hầm bí mật, Khói lửa mù mịt phía trên đã giúp họ che đậy tai mắt của đoàn quân Morgoth. Nhưng khi họ leo lên những dãy núi cao, họ bị tấn công bởi Orcs và một con Balrog. Anh hùng Glorfindel đã chiến đấu, giữ chân Balrog để tạo cơ hội cho mọi người chốn thoát. Cả hai chiến đấu kịch liệt và rớt vào vực sâu không đáy. Vào thời điểm nguy nan những vị đại bàng đến đánh đuổi bọn Orcs, chúa tể đại bàng Thorondor bay xuống vực và mang xác Glorfindel lên an táng. Họ an táng ông, và từ ngôi mộ những bông hoa vàng mộc lên, những bông hoa mà Glorfindel rất yêu thích.

Tuor dẫn những người còn lại đến cửa khẩu sông Sirion. Không hẹn mà gặp, họ gặp được nhóm người của Doriath, trong đó có Elwing con gái đức vua Dior. Dòng tộc Noldor đã được xum vầy, và về sau Ereinion Gil-Galad con trai Fingon được tôn làm vua.

Morgoth nghĩ kế hoạch của hắn đã thành công, những gì Elf còn sót lại không đe doạ được hắn. Trong tình thế đó, vị thần Ulmo đại diện cho Elf van xin Valar tha thứ cho Noldor, hãy đến Trung Địa và trợ giúp những đứa con Illuvatar chống lại ác ma Morgoth. Lời van xin của Ulmo không làm thay đổi quyết định của Valar, chuyện kể rằng chỉ có kẻ nào có thể đại diện cho cả hai giống loài Người và Elf mới có thể thuyết phục được Manwë.

Thời gian thắm thoát trôi qua, Tuor giờ đã già nua. Ông cho xây một chiếc thuyền thật lớn và cùng với Idril du hành về phươngTây, tìm đường vào Aman...

Cuộc Du Hành Của Eärendil Và Sự Phẫn Nộ Của Các Vị Thần

Eärendil là một Elf-lai vốn là con trai của Idril và Tuor, chủ nhân vùng Sirion, chàng kết hôn cùng Elwing con gái đức vua Dior hậu duệ của Luthien và Beren. Elwing sanh hai người con trai đặt tên là Elrond và Elros. Với sự trợ giúp của Círdan, Eärendil xây một chiếc thuyền thật to gọi là Vingilot, dùng nó chàng lên đường du hành tìm tung tích cha mẹ, và hơn tất cả là tìm đường đến Aman, cầu xin sự trợ giúp của Valar vì giờ đây Trung Địa đang chìm trong bóng tối. Elwing không đi cùng chồng, nàng ở lại cùng mọi người, ngày ngày ngồi bên bờ biển trông ngống tin chồng. Khi Eärendil đến vùng biển phía tây, nơi ấy giờ đây được chắn giữ bởi thần thông của Valar, Eärendil không có cách nào vượt qua vùng biển để đến Aman, một phần chán nản, một phần thương nhớ vợ nên quyết định quay về.

Elwing vẫn còn giữ viên Silmaril, những người con Feanor không thề quên được lời thề năm xưa, họ gởi thư yêu cầu Elwing trả lại Silmaril. Elwing cùng những người khác bàn luận, họ tin rằng Silmaril đã ban phước lành cho họ và giờ đây dù Eärendil đang lênh đênh trên biển, họ vẫn chối lời yêu cầu trên. Anh em nhà Feanor liền tấn công Sirion, và đó là cuộc chiến chủng tộc lần ba. Sirion bị tiêu diệt, nhưng hai người con của Feanor cũng bị giết, chỉ còn lại sót lại Maedhros và Maglor. Những người Sirion sống sót chạy đến lãnh địa của Círdan và Gil-galad vùng Balar. Và chuyện kể rằng Elrond và Elros đã bị bắt đi, còn Elwing cùng với viên Silmaril nàng đã lao thân vào biển.

Elwing được vị thần Ulmo cứu sống, ngài dùng phép mầu hoá nàng thành chim, mang viên Silmaril trước ngực, nàng bay đi tìm Eärendil khi chàng đang trên đường trở về Sirion. Nhận được tin, Eärendil vô cùng đau buồn về sự sụp đổ của Sirion và việc hai đứa con trai bị bắt, chàng tin rằng chúng đã bị anh em nhà Feanor giết chết. Tuy nhiên Maglor không những không giết mà còn nhận chúng làm con nuôi, về sau này tình cảm họ càng trở nên khắn khích.

Với viên Silmaril trong tay, Eärendil, Elwing cùng ba người trung thành vượt biển một lần nữa tiến về hướng tây, nhờ vào quyền năng của Silmaril họ đã vượt qua vòng phép thuật của Valar, và tìm được lối vào Aman. Eärendil là kẻ phàm trần đầu tiên đặt chân lên bờ biển Tây chốn Valior. Eärendil muốn một mình đến diện kiến Valar và chịu cơn thịnh nộ của họ, nhưng Elwing không muốn xa chàng và nàng đã giông thuyền đuổi theo, cùng nhau họ vượt qua Calcirya. Khi đến Tirion, Eärendil biết được đấy là số mệnh, nên một mình chàng tiến vào Valinor. Lúc đó là vào dịp lễ hội chốn thiên đường, rất ít người Elf ở lại canh giữ Tirion. Khi họ trông thấy ánh sáng từ viên Silmaril phát ra đã vội vã bỏ chạy về Valimar. Khi đến nơi, Eärendil thấy xung quanh mình một bóng người, chàng lo sợ ma quỷ đã tàn phá nơi này, và định quay lại bờ biển, nhưng vào lúc ấy Eonwë sứ giả của vị thần Manwë đã đến và mời chàng đến diện kiến các Valar.

Trước mặt họ, chàng van xin họ hãy tha thứ cho Noldor, và hãy xót thương cho Người và Elves, hãy đến cứu những đứa con của Illuvatar hiện đang chịu đầy khổ đau nơi chốn Trung Địa. Đoạn Valar mỡ cuộc hội nghị, họ bạn luận rất lâu và cuối cùng đi đến quyết định chấp thuận lời thỉnh cầu của Eärendil. Nhưng Eärendil và Elwing sẽ không được phép trở về Trung Địa, và bởi cả hai đều là Elf Lai nên họ được quyền chọn lựa số phận của họ là Người hay Elves. Elwing chọn trở thành Elf bởi vì nàng rất yêu mẹ Lúthien, Eärendil tuy trái tim hướng về loài Người hơn, nhưng tình yêu dành cho vợ, chàng đã chọn trở thành Elf.

Eärendil mang trong mình viên Silmaril đến vùng đất hướng đông trên cõi Aman, viên Silmaril từ đấy trở thành một ngôi sao sáng trên bầu trời. Ở Trung Địa, người Elf nhìn thấy một ngôi sao mới xuất hiện ở hướng đông, họ đã đặt tên cho nó là Gil-Estel, có nghĩa là Ngôi Sao Hy Vọng. Elwing được ban cho một toà tháp, nàng học về ngôn ngữ của loài chim và chúng dạy nàng bay. Sau những chuyến du ngoạn, Eärendil quay trở lại gặp nàng, và tình yêu của họ tồn tại vĩnh cửu.

Morgoth cảm thấy có điều bất thường, nhưng hắn không tin rằng còn có kẻ nào dám khai chiến chống lại hắn, và cũng tin hắn đã chia cách Noldor và Valar mãi mãi, và nghĩ những kẻ ngồi trẫm trệ trên thiên đường kia không còn muốn nhúng tay vào việc gì nơi chốn Trung Địa. Nhưng hắn đã lầm, Valar cuối cùng đã đến Trung Địa, đi cùng với họ là những ngươi Elf Vanyarin và Noldor chốn Aman. Teleri vốn yêu thích hoà bình nên quyết định không đi, nhưng vì nghe lời khuyên của Elwing, nên cuối cùng họ đã tham chiến và giông thuyền đến Trung Địa.

Đội quân phương Tây gặp quân phương Bắc tại Anfauglith, tất cả thế lực của quân phương bắc dồn vào trận chiến. Không một người Elf nào còn lại ở Trung Địa tham chiến, trái lại hậu duệ còn lại của ba nhà Edain đã cùng quân Valar sát cánh bên nhau.

Đa số Balrogs đều bị diệt, một vài chốn thoát và ẩn thân sâu trong lồng đất, hay tận cùng những hang động sâu thẫm, bọn Orcs cũng bị tiêu diệt rất nhiều. Với lực lương cuối cùng, Morgoth thả ra một đám rồng và thế lực của Valar đang bị đánh lùi, nhưng vào lúc ấy Eärendil đến từ bầu trời cùng những bầy chim và Thorondor là thủ lĩnh của họ. Từ đó diễn ra trận chiến trên không, trận chiến kéo dài cho đến mãi sáng hôm sau. Eärendil giết chết Ancalagon, một con Rồng Đen khổng lồ, xác nó rơi xuống và tan nát dưới chân ngọn tháp Thangorodrim. Những tên thuộc hạ còn lại của Morgoth bỏ trốn, còn Morgoth đang trốn sâu trong ngục tối Angband. Cuối cùng Morgoth bị bắt và giãi về Aman, những viên Silmarils trên vương miện sắt của hắn bị Eonwë (thủ lĩnh Maiar của Manwe) đoạt lấy.

Eonwë thay Manwe kêu gọi những người Elf vùng Beleriand rời khỏi Trung Địa và đến sống chốn Aman, nhưng Maedhros và Maglor muốn ở lại Trung Địa vì hiện giờ Eonwë đang giữ trong tay hai viên ngọc Silmarils. Họ gởi thông điệp đến Eonwë và muốn lấy lại Silmarils, Eonwë trả lời rằng vì ba viên Silmarils, vì một lời thề mà dẫn đến cuộc chiến trong chủng tộc đến ba lần, và mệnh lệnh của Manwe rằng ba viên ngọc Silmarils sẽ được mang đến Aman.

Maglor u sầu vì không lấy lại được Silmaril, ông muốn cùng Eonwë đến trước mặt Valar đòi lại công bằng, nhưng nghe theo lời khuyên của Maedhros, họ cải trang và lén vào doanh trại của Maedhros đánh cắp hai viên Silmarils. Tuy nhiên khi chạm đến viên Silmaril, bàn tay Maedhros đã bị đốt cháy, không chịu được nỗi đau đớn, cùng với viên Silmaril ông nhảy vào vực sâu không đáy. Maglor đoạt viên Silmaril còn lại và cũng cùng chung số phận, ông lao mình xuống đáy biển sâu.

Những người Elf vùng Beleriand xin Valar và Teleri tha thứ, nghe theo lời kêu gọi của Valar họ đến sống nơi chốn Aman trên một hòn đảo có tên Tol Eresseä. Tuy nhiên rất nhiều người Elf quyến luyến không muốn rời khỏi Trung Địa, trong đó có thể kể Círdan, Galadriel và Celeborn, Gil-galad.

Morgoth bị ném vào khoảng không của thế giới, phía xa Những Cánh Cửa Đen nơi hắn luôn được canh giữ và mãi mãi không trốn thoát được. Tuy căn cứ của hắn đã bị tiêu diệt, nhưng sự dối trá, căm thù hắn đã gieo cho Elf và Người vẫn còn bén rễ, và chúng sẽ không bao giờ bị diệt.

Phần 4: Sự Sụp Đỗ Của Đế Chế Númenor

Dù loài người thức giấc vào thời điểm đen tối và chịu sự cai trị của Morgoth rất nhiều năm, nhưng nhiều người đã không trở nên xấu xa, mà trái lại họ đã làm những việc rất được kính nể. Họ được gọi là Edain, trong số họ có thể kể đến Eärendil người anh hùng đã vượt qua bao sóng gió để đến thiên đường Valior cầu xin Valar diện binh tiêu diệt Morgoth.

Sau khi Mogorth bị tiêu diệt, có nhiều người từ chối lời kêu gọi của Valar, họ đi theo những kẻ xấu xa vốn là thuộc hạ dưới trướng của Morgoth. Biết được dù rằng Morgoth bị diệt nhưng những mầm móng đen tối mà hắn để lại sẽ tồn tại mãi mãi chốn Trung Địa, vì thế Valar đã kêu gọi người Elves trở về Valinor, và họ đã xây một hòn đảo cho Người Edain nằm giữa Trung Địa và Valinor, nó có tên gọi Andor, nhưng được biết đến nhiều hơn với biệt danh Númenor.

Theo hướng ngôi sao Eärendil (vốn là một viên Silmaril), con người vượt qua những đại dương êm đềm để đến hòn đảo ấy. Những người cư ngụ chốn ấy gọi là Dúnedain (hay còn gọi là người Númenor). Đức vua đầu tiên của họ là Elros là con trai của Eärendil và Elwing. Elros còn có thêm một người anh trai là Elrond. Nhưng hai anh em họ mỗi người một số phận. Vì họ là Elf Lai nên có quyền chọn lựa số phận của mình là Người hay Elves. Elrond chọn trở thành Elf và sau này ông là chủ nhân của Rivendell chốn Trung Địa, còn Elros chọn trở thành Người và ông là vị vua đầu tiên của Númenor. Những người Númenor có tuổi thọ rất dài họ có thể sống đến hàng trăm năm, Elros sống đến năm trăm năm.

Trong khi ánh sáng và văn minh chốn Trung Địa ngày càng thụt lùi, thì chốn Númenor ngày càng phát triển cường thịnh. Họ trở thành những người bạn của Elves và thường hay sử dụng ngôn ngữ của họ. tên của những vị vua và thành phố thường được đặt theo tiếng Elves. Dù họ là những bật thiên tài về xây dựng, nhưng họ lại rất yêu thích hoà bình và dùng tài năng của họ vào việc xây dựng tàu thuyền và làm những cuộc phiêu lưu trên biển.

Sợ rằng Númenor thèm thuồng có được cuộc sống trường thọ như Elves và Valar nơi chốn Valinor, họ bị Valar cấm không được xuôi thuyền về vùng biển Tây nơi Valinor đang đứng sừng sửng, nhưng những người Númenor không hiểu rõ mục đích của mệnh lệnh này. Họ đã đi đến tận cùng những nơi hẽo lánh của thế giới, từ Númenor họ có thể thấy được thành phố Avallónë ở xa xa trên bãi biển Tol Eressëa và rất thèm thuồng đến được chốn ấy. Rất nhiều lần Eldar vượt biển đến thăm họ và mang theo nhiều món quà, bao gồm Nimloth một Cây Trắng mà Yavanna ban tặng. Người Númenor cũng thường dong thuyền đến Trung Địa để giúp đỡ đồng loại những người đã bị bỏ lại, những người ở Trung Địa gọi họ là những vị thần, và từ đó họ không còn sợ hãi những gì tối tăm.

Dù họ có tuổi thọ lâu dài, nhưng người Númenor vẫn phải chết, họ bắt đầu không mãn nguyện với số phận của mình và có những dấu hiệu không tán thành về lệnh cấm của Valar về việc cấm họ xuôi thuyền về phương Tây. Nhiều người đã muốn vượt xa Tol Eressëa hay là muốn đặt chân lên chốn thiên đường Aman, vì họ tin rằng họ là những kẻ kiêu hùng của thế giới. Những lời trên cuối cùng cũng đến tai Valar, họ gởi một sứ giả đến giải thích cho đức vua Tar-Atanamir (vua đời thứ 13 của Númenor) rằng Aman không phải khiến cho những ai sống chốn ấy trường sinh, mà chính những người nơi ấy bản thân họ đã là bất tử, và định mệnh này chỉ được thay đổi bởi chính đấng Illuvatar. Chết không phải là sự trừng phạt, mà nó là một giai đoạn của sự hiện hữu. Cũng như số phận của Elves là cuộc sống vĩnh cửu, nhưng đó không phải là một món quà. Những kẻ tin rằng chết là sự trừng phạt chỉ là những tên đã bị Morgoth lợi dụng.

Nhưng Tar-Atanamir không hài lòng với câu trả lời trên, ông cố níu kéo cuộc sống và ngai vàng cho đến khi ông qua đời, và con trai ông lên nối ngôi. Con trai Tar-Atanamir là một người đầy tham vọng, và người Númenor bắt đầu chia thành hai phe: một Phe King”s men (theo đức vua và chống đối lại Eldar và Valar) và một phe là Elf-friends (tuy trung thành với đức vua nhưng tin cũng tin vào sự thông thái của Elves và Valar.)

Thời gian trôi đi, cái chết càng ám ánh họ, và họ bắt đầu tìm cách để có cuộc sống dài lâu bằng những biện pháp đi ngược lại tạo hoá, họ cho xây dựng những lăng mộ kỳ quái, họ ngưng cúng hoa quả và tôn thờ Ilúvatar. Họ tập trung chinh phạt Trung Địa, nơi họ có thể dễ dàng tìm kiếm sự giàu có và quyền lực. Họ không còn đến đấy để dạy những người Trung Địa, mà họ đến để thôn tính. Những người Elf-friends tìm đến Gil-galad (Vua của Noldor chốn Trung Địa) và giúp đỡ ông chống lại Sauron (ở phần sau sẽ nói rõ sự trở lại của Sauron cùng với chiếc nhẫn quyền lực của hắn). Thế lực Sauron giờ đang lớn mạnh ở Trung Địa, và hắn muốn thống trị chốn ấy. Hắn ghét và căm thù Númenor nhưng rất e dè họ.

Nơi Númenor, sự hờn căm đối với Valar ngày càng tăng, tiếng Elf bị cấm sử dụng, và những người Elves cũng bị cấm viếng thăm Númenor. Cây Trắng Nimloth không được trông nôm, những người Elf-friends phải phân vân chon lựa giữa hai con đường là trung thành với vua hay là Valar. Vua ra lệnh đuổi những ngươi Elf-friends từ lãnh địa miền Tây đến sống nơi lãnh địa Miền Đông của hòn đảo, nơi họ sẽ bị giám sát, nhiều người đã rời bỏ và đến sống nơi Trung Địa hoà vào lãnh địa của Gil-galad, vua đã ban lệnh cấm không cho họ quay trở về.

Cao quý nhất trong vương tộc là gia đình Andúnië, nỗi tiếng nhất trong số họ là công nương Inzilbêth với sắc đẹp không ai sánh bằng, bà đã lấy vua Ar-Gimilzôr (vua đời thứ 21 của Númenor) làm chồng. Họ không hề yêu nhau, cũng như những đứa con trai của họ. Inzilbêth có tư tưởng Elf-friends, và con trai trưởng của bà là Inziladûn cùng tư tưởng với mẹ, trong khi con trai út thì rất giống cha, rất kêu ngạo. Ar-Gimilzôr rất muốn con trai út lên nối ngôi, nhưng đó là trái với luật lệ. Khi Inziladûn lên làm vua và ông bắt đầu trông nôm Cây Trắng và muốn nối lại mối quan hê thân thiết với Elf và Valar, nhưng họ đã đóng trái tim họ lại và không cho ông cơ hội bởi những hành động ngông cuồng của cha ông. Ông cũng lấy tên theo tiếng Elves gọi là Tar-Palantir, và lập ra lời thề đó là khi nào Cây Trắng bị chết, thì dòng dõi vương tộc Númenor cũng kết thúc.

Người em trai của vua Tar-Palantir lãnh đạo nhóm người King’s men và thẳng thừng chống đối lại anh trai. Dù hắn qua đời sớm, nhưng con trai hắn là Pharazôn một kẻ còn tham vọng hơn cha. Khi đức vua Tar-Palantir qua đời trong đau buồn, ông chỉ để lại một người con gái tên Míriel lên kế thừa ngai vàng. Phá bỏ luật lệ vương triều vốn không cho kết hôn gần, Pharazôn lấy Míriel làm vợ và đoạt lấy ngai vàng, đổi tên thành Ar-Pharazôn, và đổi tên Míriel thành Ar-Zimraphel, hắn là một bạo chúa hùng mạnh nhất của đế chế Númenor.

Tin tức đến tai Ar-Pharazôn rằng Sauron nơi chốn Trung Địa đang cũng cố lực lượng và đưa ra những lời thách đấu là sẽ tiêu diệt Númenor, chiếm lấy danh hiệu Vua của Loài Người (King of men). Những tin này làm bận lòng Ar-Pharazôn và ông muốn quyết lấy danh hiệu Vua của Loài Người và biến Sauron thành nô lệ. Không cần bàn luận cùng ai, ông tiến đánh Sauron nơi Trung Địa, ông ra lệnh cho Sauron ra đầu hàng và muốn hắn thề sẽ trung thành cùng Númenor. Sauron nghe theo mệnh lệnh vì thấy được hắn không là đối thủ của lực lượng quá hùng mạnh của Númenor, nhưng trong lòng hắn lại mừng thầm vì những gì hắn tính toàn đã bước đầu thành công. Hắn vốn là một kẻ có biệt tài về hung biện, nhưng dù những lời lẽ của hắn có rất hay và uyên thâm đến đâu nhưng Ar-Pharazôn cũng không phải là một kẻ ngu đần. Ông bắt Sauron, trói hắn giải đến Númenor. Lần đầu đến Númenor, Sauron vô cùng thán phục bởi sự giàu sang và lộng lẫy của vương quốc Númenor, nhưng hắn lại càng ganh tị và căm thù họ hơn bao giờ hết.

Qua những lời xảo trá và nịnh bợ của Sauron, hắn đã chiếm được trái tim của những vị lãnh chúa chốn Númenor duy chỉ có Amandil người mà hắn vô cùng e ngại. Hắn hứa sẽ đem đến cho họ giàu sang, đưa họ đến vùng đất mà họ chưa từng biết đến. Hắn đã dần dần đầu độc tấm trí họ, hướng họ theo con đường đen tối và bí mật tôn thờ Melkor.

Amandil có con trai là Elendil, và cháu trai là Isildur và Anárion, ông là một vị tướng thần trụ cột lâu nhất trong vương triều. Gia đình ông rất được thần dân tôn kính, Sauron rất sợ gia đình họ. Amandil đã tìm cách đưa những Elf-friends đến sống tại Rómenna vì đức vua đã ban lệnh xử tử họ. Dù trái lại ý muốn của Ar-Pharazôn, nhưng Sauron rất muốn Nimloth Cây Trắng bị đốn bỏ để chấm dứt đòng dõi vương triều Númenor. Amandil biết được âm mưu của Sauron, ông đã sai Isildurr lén lút vào chốn nguy hiểm được canh chừng nghiêm ngặt bởi thuộc hạ Sauron và lấy trộm một quả từ cây Nimloth. Trong lần hành động ấy, Isildur bị chém trọng thương nhưng cũng hoàn thành sứ mệnh. Amandil đã cầu nguyện cho một trái duy nhất còn sót lại của Nimloth, và khi hạt giống bắt đầu nãy mầm là khi vết thương của Isildur cũng lành lại.

Âm mưu của Sauron đã thành công, hắn cho người đốn bỏ cây Nimloth, hắn lại cho xây một đền thờ lớn và dùng tà thuật thiêu đốt cây Nimloth trong đó. bảy ngày sau nó bị đốt cháy, khói đen mù mịt khắp chốn Númenor trước khi nó tan biến về phương tây. Từ đó hắn dùng đền thờ đó để lấy tánh mạng của những người tù nhân Elf-friend làm vật hiến tế cho chúa tể hắc ám, và sức mạnh hắn tăng thêm một bật.

Trong thời gian đó, người dân Númenor bắt đầu trở nên sợ sệt và thâm độc, họ trở nên ghanh ghét nhau, họ ghanh những kẻ có quyền lưc và giàu có trong khi họ thì không. Tuy nhiên Númenor vẫn còn cường thịnh và nắm giữ trong tay vận mệnh Trung Địa. Quyền lực Ar-Pharazôn ngày càng tăng nhưng ông ta ngày càng trở già nua và rất sợ chết, Sauron nói với ông rằng sở dĩ Valar cấm họ không được đến Valinor vì họ sợ một khi thế lực của ông lớn mạnh sẽ là mối nguy hại cho họ. Những lời xúi giục của Sauron cũng đến tai Amandil, ông vô cùng đau buồn và biết rằng chiến tranh đang gần kể, nên cùng con cháu và những người Elf-friend còn lại dong thuyền đến Rómenna, sống cuộc sống tha hương.

Những ngày này giông bão chốn Númenor nỗi lên liên miên, nhiều thuyền bị đánh chìm, những đám mây hình đại bàng xuất hiện ở hướng tây, một màu đen bao trùm Númenor, sấm sét liên hồi. Ngôi đền của Sauron bị sét đánh trúng và phát hoả nhưng nó không bị diệt. Ar-Pharazôn chuẩn bị nhiều chiến thuyền cùng đoàn hùng binh tiến về phương tây, họ vượt qua vùng biển cấm, tiến xa Tol Eressëa và cuối cùng đến Aman. Vào lúc ấy, Ar-Pharazôn bắt đầu cảm thấy lo sợ và muốn quay về, nhưng sự kiêu ngạo đã làm mù loà tâm trí ông ta, họ bước lên bờ và khẳng định vùng đất ấy là của họ nếu không có kẻ nào ra nghênh chiến. Những người Elves vùng đó chạy thoát thân đến Túna.

Vị thần gió Manwe, vua của Arda, đến xin lời khuyên của Illuvatar, và ngài đã quyết định thế giới sẽ được làm lại. Một hố đen khổng lồ xuất hiện giữa Valinor và Númenor, những chiến thuyền của Númenor cũng bị vùi thây trong đó. Cơn động đất làm sụp những ngọn núi và vùi Ar-Pharazôn cùng đoàn hung binh của ông dưới đống đá đổ nát. Aman và Eressëa bị duy dời và biến khỏi mãi mãi trên bề mặt của Arda. Lãnh địa Númenor bị nhấn chìm vào hố đen khổng lồ và dần dần biến mất.

Khi Amandil tiến gần bờ biển, hố đen khổng lồ đã mở ra và những cơn gió mạnh đã thổi tạt thuyền họ đến Trung địa. Thuyền bị phá huỷ hoàn toàn trong cơn bão nhưng họ may mắn thoát chết. Đại dương lúc ấy được làm lại, nhiều hải đảo mộc lên, nhiều cái bị nhấn chìm, dòng sông con suối đều thay đổi.

Người Elf-friends xây một vương quốc mới ở Trung Địa, tuy nó chỉ là một chiếc bóng của ánh của đế chế Númenorkhi xưa, nhưng họ sống yên vui trong hoà bình. Sauron cũng bị vùi thây trong hố đen cùng với Númenor, nhưng hắn không thể chết vì còn đấy ma lực của chiếc nhẫn. Thể xác hắn bị tiêu diệt, nhưng linh hồn hắn bay về trốn Mordor cùng với chiếc Nhẫn, nơi ấy hắn hiện hữu dưới hình dáng mới, Con Mắt Của Sauron.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3