Boss Trở Thành Chồng - Chương 18
Dưới đất tuy trải tấm thảm dày, nhưng cô bị té vẫn đau đến nghiến răng, cô nửa phút cũng không dám dừng, nhanh chóng tiếp tục bò đi, trốn đi thật xa.
Cô biết, Tiêu Lăng đem cô tới đây vốn không có ý gì tốt đẹp, uổng công nãy cô bị hành động chườm đá thoa thuốc của anh làm cho cảm động
Cô ôm lấy ngực, cảnh giác nhìn Tiêu Lăng, trong lòng hung hăng chửi anh sắc lang!
“Trốn xa như vậy làm gì” Tiêu Lăng mày khẽ nhếch, lười biếng dựa vào sofa, “Qua đây!”
Cô điên rồi mới tự mình lọt lưới.
Cô đứng ở rất xa, nhẹ ho một tiếng “Tổng tài, chúng ta có phải nên bàn chính sự?”
“Em không nóng nữa?”
“Không nóng nữa không nóng nữa” Sợ là cô mà nói nóng, Tiêu Lăng sẽ lột hết đồ cô, Tô Tố nhanh chóng nắm chặt y phục của mình, “Tổng tài, chúng ta nói chính sự đi”
“Em muốn nói gì với tôi?”
Tiêu Lăng tùy tiện cởi áo khoác ngoài của bộ đồ tây ném lên trên sofa, lại tháo một nút áo ra, ống tay áo cũng xăn lên trên cánh tay, lập tức từ một tổng tài nghiêm trang bá đạo thành một người đàn ông ưu nhã tùy tính. Anh lười biếng vỗ lên sofa kế bên mình, lạnh nhạt nhìn Tô Tố “Muốn nói thì ngồi ở đây nói, nếu không tôi không có nhiều thời gian nghe lời nói nhảm của em.”
Tô Tố cắn môi, trong lòng đấu tranh
Qua đó, thì có khả năng bị chiếm tiện nghi.
Nhưng không qua... Tiêu Lăng hình như sẽ không chịu nghe cô nói về hợp đồng.
Cô do dự lúc lâu, cuối cùng cũng chịu thua. Từng từng như ốc sên lết đến gần sofa, kiếm một chỗ cách xa anh nhất ngồi xuống.
“Ngồi qua đây tí!”
“Oh!”
Cô lề mề đến gần anh một chút.
Tiêu Lăng nhíu mày lạnh lùng nhìn cô, dưới ánh mắt bức người của anh, cô cố chịu cuối cùng cũng ngồi kế bên anh.
Tiêu Lăng thu ánh nhìn lại, “Được rồi, nói đi”
“Tổng tài...”
“Đổi cách xưng hô!” Anh ngắt lời cô, cách xưng hô này người khác dùng thì nghe rất tự nhiên, nhưng nghe cô xưng hô như vậy, anh cảm thấy không thoải mái.
Hơi xa cách một tí
Tô Tố đem những lời dơ bẩn muốn nói ra đều nuốt cả vào bụng, không tự nhiên dịch chuyển mông “Vậy tôi gọi anh là gì?”
“Hoặc là Tiêu Lăng, hoặc là...” Anh dừng một chút, ánh mắt ái muội, cúi đầu gần tai cô, thổi khí nóng vào cô “gọi Lăng cũng được!”
Lăng
Tô Tố cảm thấy ớn lạnh
Lăng cái mông!
“Tiêu Lăng, chúng ta nói về hợp đồng đi”
“Tôi nghĩ rằng các điều kiện trong hợp đồng đã đủ tốt rồi, nhưng nếu em có bất kỳ điều kiện nào có thể nói ra. Ai bảo mối quan hệ của chúng ta... không bình thường. "Anh rót một tách cà phê, ưu nhã uống từng miếng một.”
Khi anh ta nói từ "mối quan hệ", anh ta kéo dài giọng của mình, làm cho cực kì ái muội.
Tô Tố đỏ ửng, từ trong túi lấy hợp đồng ra, hai tay đưa đến trước mặt Tiêu Lăng, cô cúi đầu, giọng điệu rất chân thành, "Là bởi vì điều kiện quá tốt, vì vậy tôi không thể chấp nhận được. Tiêu tổng, anh là chủ tịch lớn, tôi chỉ là một nhân viên nhỏ nhoi, anh đừng làm khó tôi nữa, xin hãy hủy hợp đồng. "
Lại là hủy hợp đồng!
Tiêu Lăng mang theo giận dữ, "Bang -" đặt cốc cà phê xuống, tay ấn cằm cô, buộc cô phải ngước lên nhìn anh, anh lạnh lùng hỏi, "Em ngại có quan hệ với tôi?"
Tô Tố cắn môi và mắt nhìn xuống. "Với một hợp đồng tốt như vậy, nhất định có rất nhiều người tranh giành đến sứt đầu mẻ trán hận không thể ký hợp đồng với truyền thông Tinh Quang, anh vẫn nên tìm người khác."
Cô ấy thích diễn xuất và cần tiền, nhưng cô ấy cũng có quy tắc của riêng mình.
Nếu cô chỉ dựa vào bán mình, kiếp trước cô đã có thể dựa vào những quy tắc bất quy tắc ngầm để thượng vị, nếu kiếp trước cô đã không làm, thì kiếp này càng không làm như vậy.
Tô Tố vẫn cầm hợp đồng, thấy Tiêu Lăng không có ý muốn nhận, đặt hợp đồng lên bàn trà bên cạnh ghế sofa, cô lặng lẽ ôm túi, mông dịch về sau, chuẩn bị sẵn sàng rút lui.
Cô cúi đầu, không nghe thấy bất kì động tĩnh nào từ đối diện.
Cứng nhắc ngẩng đầu, thấy Tiêu Lăng bỏ hai bàn tay vào túi, đôi mắt sâu không thấy đáy, và phát ra hàn khí lạnh lẽo.
Không khí ngưng tụ trong giây lát.
Tô Tố nuốt nước miếng, đổ mồ hôi lạnh.
Cô vừa muốn trốn, thì nghe thấy giọng nói không có cảm xúc vang lên, "muốn hủy hợp đồng?"
Cô điên cuồng gật đầu.
"Rất tốt!"
Sao cô lại cảm thấy không quá tốt! Tô Tố căng thẳng tới nỗi không dám thở,ôm chặt cái túi.
Tiêu Lăng cầm hợp đồng lên, mặt không biểu cảm mang từng điều khoản bên trong xem một lần, cho đến khi xem tới điều tiền vi phạm hợp đồng, miệng cười lạnh.
Tùy tiện ném hợp đồng qua cho Tô Tố, “Nếu không muốn làm ở truyền thông Tinh Quang, tôi cũng không ép buộc, muốn hủy hợp đồng, được, nhưng...”
“Nhưng cái gì?” Tô Tố nhanh chóng hỏi
"Hợp đồng từ khi em bắt đầu ký, đã có cơ sở pháp lý, nếu em thực sự muốn hủy, tất nhiên rất đơn giản, trả tiền vi phạm hợp đồng cho công ty là được. Khi nào có một tỷ, hẳn nói về vấn đề này với tôi."
Tô Tố lông mày lộn ngược!
Câu này nói như không nói gì cả.
Nếu cô ấy có thể kiếm được một tỷ, còn đến làm việc ở công ty truyền thông này sao!
Cô tức giận đập bàn đứng dậy, "Tiêu Lăng, anh đừng quá đáng!"
"Tô tiểu thư, trên hợp đồng chữ trắng mực đen rất rõ ràng, cũng không phải là tôi buộc em ký, bây giờ cũng là em muốn hủy hợp đồng, tại sao lại là tôi quá đáng." Tiêu Lăng lạnh lùng nhìn cô ấy, bình tĩnh nói " Tô tiểu thư, bây giờ em chỉ có hai lựa chọn, hoặc là đưa ra một tỷ tiền vi phạm hợp đồng, thì tôi tự nhiên sẽ hủy hợp đồng, hoặc là... ngoan ngoãn ở lại truyền thông Tinh Quang, công ty sẽ nâng đỡ em, nữ thứ của phim "Ngạo Vân truyền" sẽ là của em"
"Nếu tôi cái gì cũng không chọn!"
"Thật không may, nếu như vậy, thì chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở tòa án." Tiêu Lăng nhún vai một cách bất lực.
Khốn kiếp!
Tô Tố vừa giận vừa khó chịu, nhưng không thể cãi lại.
Ai bảo cô không xem rõ đã ký hợp đồng, ngay cả khi cô ấy ra tòa, cô cũng chỉ có thể chịu thiệt!
Cô hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Lăng, hận không thể xông qua cắn chết anh.
"Anh rốt cuộc muốn gì!"
"Ngoan ngoãn ở truyền thông Tinh Quang làm việc." Tiêu Lăng chống tay lên sofa, chậm rãi lại gần cô, nhìn vào đôi mắt như có ngọn lửa đang cháy của cô, anh mỉm cười, đưa tay véo má cô, "ngoan ngoãn nghe lời, nếu không bị thiệt cũng chỉ là em. "
Đang nói, tiếng chuông cửa vang lên, anh vỗ vỗ vai Tô Tố, “Mở cửa đi!”
Tô Tố cắn môi và khập khiễng ra mở cửa.
Người đi vào là thư ký Trương, khi thư ký Trương nhìn thấy Tô Tố mở cửa, ngạc nhiên.
Mặc dù tổng tài rất thích chơi, nhưng anh không bao giờ đưa bất kỳ người phụ nữ nào về nhà mình.
Cô nhìn Tô Tố thật sâu, trên mặt lộ nụ cười thâm sâu.
"Này... thư ký Trương, mời vào." Tô Tố rất xấu hổ, lần này thư ký Trương không hiểu lầm cũng không được.
Thư ký Trương xua tay, “Tôi không vào.” Đưa túi giấy cho Tô Tố, “Đây là những thứ mà tổng tài yêu cầu tôi mua, phiền Tô tiểu thư đưa cho tổng tài.”
Nói xong không đợi Tô Tố phản ứng mà rời đi.
Cô mơ hồ sờ đầu không biết chuyện gì đang xảy ra, đem đồ vào nhà.
Đưa túi giấy cho Tiêu Lăng “Thư ký Trương kêu tôi đưa anh”
Tiêu Lăng không đưa tay ra nhận, thản nhiên nhìn cô “Tặng cho em”
Tô Tố ngây người, mở túi giấy ra xem, nó là một cái điện thoại di động.