Cây Chuối Non Đi Giày Xanh - Chương 3-03

Đến ngày thứ ba, chú tiểu Khôi nhận ra sự khác lạ:

-Sao Đăng không đi chung với nhỏ Thắm nữa?

Tôi hờn dỗi:

-Tình bạn giữa tôi và nó đã đắp chiếu rồi.

Chú tiểu Khôi không biết tôi vừa thuổng một câu trong tiểu thuyết Quỳnh Dao.

Chú rụt cổ:

-Đăng nói gì nghe ghê!

-Ờ, đắp chiếu xong rồi đặt bát hương lên trên.

Thấy tôi bắt đầu nói năng văng mạng, chú tiểu Khôi vỗ vai tôi:

-Hai đứa giận nhau à?

Tôi buồn bã kể cho chú tiểu Khôi nghe sự tình. Nghe xong, chú xoa đầu, cảm khái:

-Lạ quá ha!

Chú thấy lạ là phải. Tôi là người trần tục còn thấy lạ, huống chi chú là bậc tu hành. Mặc dù bậc tu hành đó rất quan tâm đến chuyện tình cảm của người trần tục.

Thằng Phan năm nay vẫn ngồi cạnh tôi. Nó đã mười bốn tuổi nên được ba mẹ mua cho chiếc xe đạp để tự đạp đi học mỗi ngày. Vì vậy lên lớp Chín, hễ tan trường là nó phóc lên yên chạy một mạch về ngã ba Cây Cốc, không còn la cà ở thị trấn đàn đúm với tôi nữa. Tuy vậy vào lớp nó vẫn chơi thân với tôi.

Một hôm nó kéo tôi ra góc sân, hỏi dò:

-Mày thất tình à?

-Thất tình cái đầu mày!

Phan nhìn lom lom vào mặt tôi:

-Mày không thất tình sao mặt mày giống đưa đám quá vậy?

Tôi quay mặt đi chỗ khác:

-Đưa đám kệ tao!

-Kệ sao được! Mày là bạn tao mà.

Tôi không rõ Phan nghĩ như thế thật hay nó đang pha trò nhưng câu nói của nó vẫn khiến tôi rưng rưng cảm động. Tôi quay lại:

-Phan này.

-Gì?

Tôi cắn môi:

-Đã bao giờ mày thích con nhỏ nào chưa?

-Chưa. Nhưng tao chơi thân với một con nhỏ trong xóm.

-Con nhỏ nào vậy?

-Tao có nói mày cũng không biết đâu. Hè vừa rồi tao hay đi chăn bò chung với nó.

Tôi chớp mắt:

-Mẹ nó không cấm à?

-Cấm chuyện gì?

-Cấm hai đứa mày đi chăn bò chung ấy.

-Không. Mẹ nó còn nói: "Con coi chừng giùm em với nhé. Đừng để bò ăn lúa của người ta".

-Mẹ nó tốt ghê - Tôi chép miệng, nói như than - Chả bù với mẹ nhỏ Thắm.

Tới đây, Phan bắt đầu hiểu ra:

-Mẹ nhỏ Thắm cấm mày chơi với nó à?

-Ờ, mẹ nó không cho tao ghé nhà rủ nó đi học nữa.

-Lạ quá ha!

Phan nói giống hệt chú tiểu Khôi. Khác với chú tiểu Khôi là kêu "lạ" xong, Phan nhíu mày ngẫm nghĩ. Tôi ngắm gương mặt đăm chiêu của Phan, cố đoán xem cái gì đang mọc ra trong óc nó. Thằng này có biết tài là bất cứ chuyện gì trên đời nó cũng cắt nghĩa được, không hề lúng túng mảy may. Lần trước nó phân tích hai chứ "cao học" khiến tôi phục lăn, dù sau này tôi mới biết là nó nói bừa.

Trước đôi mắt hau háu của tôi, Phan trầm ngâm nói:

-Con gái tới tuổi này nhiều bậc làm cha làm mẹ cứ sợ con mình mất duyên, mày ạ.

Phan nói như thể nó là "bậc làm cha mẹ" chính hiệu khiến tôi thừ mặt:

-Là sao hở mày?

Phan đưa tay lên cằm mân mê, trông nó giống hệt ông ngoại tôi dù cằm nó nhẵn thín: -Tức là cha mẹ không muốn con gái mình thân mật quá mức với bạn trai, sợ thiên hạ đồn đại, về sau sẽ khó lấy chồng.

Phan nói có lý quá. Ờ, thế mà tôi cũng không nghĩ ra. Và tôi bất giác hỏi, giọng tiếc nuối:

-Hồi bé thì con gái con trai chơi thân với nhau bao nhiêu cũng được hả mày?

-Dĩ nhiên rồi. Hồi bé thì cởi truồng tắm mưa chung cũng chẳng ai la rầy.

Tôi nhớ những năm tháng đã qua, cũng chẳng xa xôi gì, chỉ mới năm ngoái đây thôi, tôi và nhỏ Thắm thân thiết với nhau biết là chừng nào và nếu xếp những kỷ niệm đã có giữa hai đứa tôi từ trước đến nay như người ta xếp gạch, chắc hẳn thị trấn tôi đã có một con đường dài tít tắp chạy từ chùa Giác Nguyên đến ngã ba Cây Cốc, có khi chạy tuốt vô Chiên Đàn cũng nên.

Tôi nhìn Phan, bần thần:

-Thế bây giờ tao phải làm gì để mẹ nhỏ Thắm cho phép tao đi học chung với nó?

-Mày về nói ba mẹ mày đem trầu cau qua hỏi cưới nó cho mày?

-Tao đập mày nghe Phan. Tao hỏi thật mà mày cứ giỡn!

-Tao đâu có giỡn.

-Mười bốn tuổi mà cưới hỏi gì!

-Tao đâu có bảo mày cưới nhỏ Thắm ngay bây giờ. Hỏi cưới chứ chưa cưới. Kiểu giống như đặt cọc trước vậy. Có như vậy ba mẹ nó mới khỏi lo. Và mày tha hồ ghé nhà rủ nó đi học.

Rồi nó kết luận gọn ơ:

-Nói vậy là hiểu rồi ha!

Chuyện cưới vợ mà thằng Phan nói nghe giống như chuyện mua bò, đặt cọc với chẳng đặt kiếc.

Nhưng tôi không đủ lý lẽ để cãi nhau với một đứa mồm mép như nó.

Tôi phẩy tay "Mày chỉ toàn xúi bẩy" rồi quay lưng đi thẳng, mặc nó tức tối nhìn theo.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3