Siêu Mẫu Hàng Đầu - Chương 187

Lúc này Lâm Lam mới phản ứng lại cô kêu lên một tiếng “Mẹ kiếp”, điều này khiến cho thím vương vô cùng ngạc nhiên, vội vàng chạy đến bên cạnh Lâm Lam, “Tiểu Lam sao cháu lại chửi thề như thế? Bây giờ cháu là người của công chúng, từng cử chỉ, lời ăn tiếng nói đều phải thận trọng.”

“Thím Vương, cháu biết rồi.” Lâm Lam nghịch ngợm lè lưỡi, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Diêm Quân Lệnh, nhưng vừa mới quay số thì đầu bên kia đã cúp máy rồi, không phải là không liên lạc được, cũng không phải không có người nghe mà là bị từ chối.

Trái tim Lâm Lam như bị bóp nghẹn, chuyện này là sao đây? Nắm chặt lấy điện thoại nhưng Lâm Lam cũng không dám gọi lại nữa, sợ đối phương có chuyện gấp không thể nghe điện thoại.

Nhưng trong lòng luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Rinh rinh...

Đúng vào lúc Lâm Lam đang lưỡng lự không biết có nên hỏi người khác tin tức về Diêm Quân Lệnh hay không thì chuông điện thoại cô kêu lên.

Lâm Lam vội vàng ấn nút nghe, “Ông xã...”

“Chị không phải là ông xã em đâu nhé.” Tăng Tuyết nghe thấy giọng nói háo hức này liền không nhịn được mà trêu chọc Lâm Lam.

“Đồ xấu xa, sao chị lại gọi điện vào lúc này? Có chuyện gì à?” Đáy lòng Lâm Lam vụt qua một tia hụt hẫng, sau đó vội vàng hỏi.

“Em xem tin tức chưa?” Lúc này Tăng Tuyết mới nhớ ra chuyện chính.

Lâm Lam lắc đầu. “Chưa a, sao thế? Lại có tin tức tiêu cực gì về am à?”

“Đừng có tự luyến thế, lần này không liên quan đến em, công chúa Saya bị người ta tấn công, chuyện này có liên quan đến vấn đề ngoại giao, may là bên cạnh cô ấy có “Anh hùng” bảo vệ, thay cô ấy chống đỡ nên mới không có gì đáng ngại. Nhưng sao chị lại có cảm giác cái bóng lưng của “Anh hùng” kia lại giống đại boss thế nhỉ?” Tăng tuyết vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào chương trình thời sự.

Tiếc rằng bất luận là tấm ảnh nào, góc độ nào đi nữa thì chỉ có thể nhìn thấy một bóng lưng.

“Chị nói gì?” “Đoàng” cảm giác giống như đầu của Lâm lam vừa bị nổ tung ra vậy, cô vội vã hỏi.

“Chẳng lẽ thực sự là đại boss?” Tăng Tuyết nghe thấy phản ứng của Lâm Lam bất giác đơ người.

“Giờ họ đang ở đâu?” Lâm Lam không nghĩ được nhiều như thế, vội vã hỏi.

Tăng tuyết vội vàng tua lại tin tức thời sự, sau đó nhanh chóng phân tích, cuối cùng hét vào trong điện thoại, “Có lẽ là ở bệnh viện Vi Ái, nơi họ gặp chuyện là ở khu vực thành phố mà bệnh viện tốt nhất thành phố chính là Vi Ái, cũng cách đó không xa, các biện pháp an toàn cũng đã được chuẩn bị xong xuôi.”

“Em lập tức qua đó.” Dứt lời Lâm lam trực tiếp chạy ra khỏi biệt thự, sau đó gọi Vương Đại và Lộc Tam dậy, “Vương Đại, Lộc Tam phiền hai người đưa tôi đến bệnh viện Vi Ái.”

“Tiểu Lam, em đừng lo lắng, đại boss chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.” Tăng tuyết nghe thấy giọng của Lâm Lam, lo lắng an ủi cô.

“Em không sao, em cúp máy trước, lát gọi cho chị sau.” Dứt lời Lâm Lam nhanh chóng cúp điện thoại, Vương Đại tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng đã lái xe rời khỏi đó.

Lộc Tam không chạy sang chiếc xe của anh mà trực tiếp ngồi ở ghế lái phụ, may là tiểu Hồng đã được lắp ráp lại, còn đặt làm theo chiều cao của Lâm Lam nên hai người đàn ông ngồi ở phía trước cũng không cảm thấy chật trội.

“Bà chủ, xảy ra chuyện gì vậy?” Đã chạy đến đường lớn, lúc này Lộc Tam mới hỏi Lâm Lam.

“Công chúa Saya bị tấn công rồi.” Lâm Lam hít sâu một cái.

Lúc này Vương Đại và Lộc Tam hiểu được tầm quan trọng của vấn đề, hôm nay ông chủ đích thân tháp tùng công chúa Saya, nay bị tấn công như vậy, ông chủ hiển nhiên cũng ở đó.

Dứt lời Lâm Lam nhanh chóng mở tin tức thời sự mà Tăng Tuyết nói, quả nhiên là tìm thấy tin Helen bị tấn công, hơn nữa chuyện này cũng đã thành chủ đề được tìm kiếm nhiều nhất. Đồng thời người đàn ông nhà cô cũng trở thành người tình bí mật của công chúa Saya dưới con mắt của truyền thông, đọc một loạt những phỏng đoán ở bên dưới, có người nói rằng bóng lưng cao lớn của soái ca kia là vệ sĩ của công chúa Saya, cũng có người nói là tình nhân vì thường thì vệ sĩ sao có thể mặc trang phục đặt làm cao cấp như vậy.

Còn có người dứt khoát trực tiếp đoán rằng đó là chồng chưa cưới bí mật của công chúa Saya, không chừng có thể là người có thế lực của một nước nào đó hoặc là hoàng tử của nước nào đó.

Tóm lại trí tưởng tượng của mọi người rất phong phú.

Lâm Lam đọc những bình luận này, trong lòng cô tuy không thoải mái nhưng lúc này cô càng lo cho tình hình của Diêm Quân lệnh hơn.

Gọi lại mấy lần nữa, nhưng đầu dây bên kia không cúp máy nữa mà chuyển thành không có người bắt máy, điều này khiến Lâm Lam càng sốt ruột hơn.

“Làm thế nào đây? Làm thế nào đây?” Miệng Lâm Lam không ngừng lẩm bẩm, ngón tay nhanh chóng lướt màn hình, nhưng trên đó chỉ nói anh hùng bảo vệ công chúa Saya, vì cô mà bị thương chứ không hề nói là bị thương ở đâu, có nghiêm trọng không.

Tong lòng Lâm Lam càng cảm thấy bất an hơn.

...

Bệnh Viện.

Cánh tay của Diêm Quân Lệnh đã được băng bó lại, anh nhìn sang Helen đang hoảng sợ nằm trên giường bệnh, nhẹ giọng an ủi, “Tên đó đã bị xử lý rồi, yên tâm tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì.”

“Hôm nay cảm ơn anh, Diêm! Nếu không có anh, e rằng tôi đã...” Helen có chút không khống chế được cảm xúc của mình, nói.

“Công chúa sẽ không sao.” Cắt đứt suy nghĩ của công chúa Saya, Diêm Quân Đệnh nói một các chắc nịch. Hôm nay nếu không phải Helen tự mình để đối phương tiếp cận thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Nhưng cũng không thể trách Helen, ai ngờ được người của em ruột cô lại có thể ra tay với cô.

“Diêm, thực sự cảm ơn anh.” Helen vô cùng cảm kích, đồng thời khát vọng và sự ái mộ đã bị cô đè nén trong tim lúc này lại trỗi dậy lần nữa, đặc biệt khi cô nghĩ đến khoảnh khắc lúc buổi chiều Diêm Quân Lệnh ôm lấy cô vào lòng để bảo vệ cô.

Thậm chí Helen còn có chút cảm kích tên tấn công cô hôm nay, nếu không phải bị tấn công thì có lẽ cả đời này cô cũng không có cơ hội gần Diêm đến vậy.

“Cô đã nói rất nhiều lần rồi, nghỉ ngơi đi.” Diêm Quân Lệnh nói xong liền muốn rời đi, chuyện hôm nay nhất định là truyền thông đã đưa tin, Diêm Quân Lệnh lo bánh bao nhỏ nhà anh sẽ lo lắng.

“Diêm, tôi đã điều tra rồi, anh kết hôm không phải là vì tình yêu mà do cha mẹ ép hôn, cô gái mà anh cưới chỉ là để ứng phó với người thân.” Lúc Diêm quân Lệnh đi đến cửa, Helen đột nhiên mở miệng nói, tuy là từ đầu đến cuối cô không điều tra ra người phụ nữ kia là ai nhưng không sao, cô chỉ cần biết là Diêm không yêu người phụ nữ đó là được.

Nghe nói từ khi kết hôn với đối phương, Diêm chưa từng dẫn cô gái đó về nhà họ Diêm, thậm chí là có rất ít người từng gặp qua cô gái kia, vậy nên Helen nghĩ rằng Diêm và người phụ nữ đó kết hôn chỉ vì muốn hoàn thành nhiệm vụ chứ không phải tình yêu đích thực.

Trước kia Helen đã từng có ý định từ bỏ chuyện theo đuổi Diêm Quân Lệnh, nhưng trải qua chuyện hôm nay, cô cảm thấy bản thân nhất định phải chiến đấu cho tình yêu của mình một lần nữa.

Từ khi ở Harvard cô đã say mê Diêm Quân Lệnh, tuy lần này đến Tấn thị là để ngoại giao và tổ chức các hoạt động từ thiện nhưng vẫn còn một mục đích được giấu kín khác đó là Diêm Quân Lệnh.

Người đàn ông duy nhất khiến cô động lòng.

“Diêm, nếu anh đồng ý, chúng ta cùng tiếp quả Saya, em tin là chỉ cần có anh thì Saya của chúng ta sẽ càng trở nên giàu có, phồn vinh, hưng thịnh!” Helen thừa nhận bản thân mình thực chất có chút bỉ ôi, cô đnag dùng một đất nước để mê hoặc một người đàn ông.

“Xin lỗi, tôi yêu vợ tôi.” Diêm Quân Lệnh thở dài một cái, không quay đầu lại.

“Diêm, lần này em sẽ không dễ dàng bỏ cuộc.” Helen nhìn bóng lưng cao lớn của Diêm Quân Lệnh, thấp giọng hét lên.

Diêm Quân Lệnh không dừng lại, tiếp tục đi về phía trước.

Công chúa Saya không biết rằng, anh cứu cô chỉ xuất phát từ tình hữu nghị giữa hai nước, thậm chí là xuất phát từ lòng nhân đạo của một người bình thường chứ không hề có tình cảm cá nhân. Còn về tình cảm của anh và bánh bao nhỏ, từ trước đến nay anh không muốn giải thích cho những người bên cạnh cũng không cần thiết phải giải thích.

Tình yêu của anh không cần phải công khai, càng không cần phải bày ra cho ai xem.