Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc - Chương 570

Chương 570: Thầy giáo Trình đừng đi

Editor: Quỳnh Nguyễn

Trình Chi Ngôn nói tới chỗ này, liền không có tiếp tục nói hết.

Nhưng mà mặc dù anh không có tiếp tục nói hết, nhưng mà Tiểu Thỏ hiểu ý tứ anh muốn biểu đạt.

Anh chính là muốn nói... Chính mình sẽ không tiếp tục dạy cô rồi...

Tiểu Thỏ túm cổ tay Trình Chi Ngôn có chút mất mát nói: "Anh nước chanh, anh nói thật sự sao? Anh thật sự dạy hết học kỳ này muốn đi sao?"

"Ừm, đại khái là như thế này..." Trình Chi Ngôn chần chờ một phen, vẫn gật đầu, mặc dù còn không có quyết định cuối cùng, nhưng mà hôm nay cùng hiệu trưởng nói chuyện một phen, ý tứ hai bên bọn họ đều đã là như vậy.

"Không cần..."

Tiểu Thỏ đáng thương tội nghiệp ôm cánh tay Trình Chi Ngôn, thanh âm cúi đầu hướng tới anh năn nỉ nói: "Anh nước chanh, anh không cần chỉ dạy hết học kỳ này có được hay không? Anh dạy em đến tốt nghiệp cao tam được không? Anh đều đã mang lớp chúng ta hai năm rưỡi trước, cũng còn mấy tháng nữa thi vào trường đại học, đột nhiên đổi chủ nhiệm lớp, bạn học khác cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng..."

"..."

Trình Chi Ngôn hơi hơi ngẩn ra, ánh mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn trắng nõn của cô, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không nói gì.

"Thật sự..." Tiểu Thỏ mở to đôi mắt to hướng tới Trình Chi Ngôn tội nghiệp nói: "Cho dù anh không suy xét cho em cũng cần phải vì mấy chục cái bạn học lớp học suy xét a, tất cả mọi người cực kỳ thích anh..."

"Anh... Suy nghĩ một chút nữa đi."

Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Thỏ, sau đó hướng tới cô giơ giơ cằm lên nói: "Đi nằm ngủ đi, nếu không thì buổi sáng ngày mai em dậy không nổi rồi."

"Ừm..." Tiểu Thỏ ngoan ngoãn nằm xuống, hai tay cầm lấy chăn, ánh mắt vẫn đi theo bóng dáng của anh.

"Anh đi tắm rửa..." Trình Chi Ngôn cười khổ một cái, đứng dậy, nhanh chóng hướng tới buồng vệ sinh.

"Ai..."

Tiểu Thỏ cũng thở dài một hơi, vì sao cô đột nhiên có một loại cảm giác con đường phía trước xa vời a?

Tin tức Trình Chi Ngôn phải rời khỏi lớp bọn họ, bất quá vài ngày liền truyền khắp tất cả học sinh lớp học.

"Vì sao thầy giáo Trình đột nhiên nói không dậy nhóm người chúng ta a? Còn có một cái học kỳ liền thi vào trường đại học, loại thời điểm này đổi chủ nhiệm lớp, trường học có suy xét cảm nhận chúng ta sao?"

"Ai... Nghe nói là vì lần trước trên cột thông cáo bị dán ảnh chụp thầy cùng Bạch Tiểu Thỏ, cho nên... Hiệu trưởng để cho thầy không tiếp tục dậy nhóm người lớp ta rồi... Tránh tình nghi..."

"Tránh tình nghi làm gì? Thầy giáo Trình cùng Bạch Tiểu Thỏ là anh em, giữa bọn họ căn bản là không chuyện gì a!"

"Chúng ta đương nhiên biết rõ, nhưng là có chút học sinh loạn truyền tin vịt khắp nơi, nói thầy giáo Trình trong trường học muốn làm sư đồ luyến, làm hại học sinh không có biện pháp học tập tốt."

"Người nào a, thiếu đạo đức như vậy, loạn truyền lời đồn này, thật sự là quá không biết xấu hổ rồi."

"Ai biết được..."

"A a a a... Không cần a! Tớ yêu thầy giáo Trình nhất không cần rời khỏi tớ a!"

Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế, nghe thanh âm nghị luận nhao nhao xung quanh, nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua Trình Thi Đồng ngồi ở bên cạnh mình, nhịn không được cũng thở dài một hơi.

Trình Thi Đồng quay đầu lại, liếc Tiểu Thỏ một cái nói: "Cậu than thở cái gì a, sau này chú nhỏ không làm thầy giáo, các cô không thấy được, nhưng mà cậu còn không phải mỗi ngày nhìn thấy chú?"