Tổng Tài, Sủng Vợ Hãy Tiết Chế - Chương 31
Ngày hôm qua, vừa nói với anh vài câu ở cổng, liền để quản lý La nắm bắt được chuyện, nếu chuyện này xảy ra mỗi ngày, chẳng phải trong khách sạn sẽ có thêm tin đồn sao?
May mà Hàn Lận Quân không gọi lại.
Ngay khi đến giờ tan sở, cô thu dọn đồ đạc và chuẩn bị về nhà.
Khi xuống đại sảnh tầng dưới, để đề phòng bị chặn ở cửa như ngày hôm đó, cô đã nhờ Trương Hảo đi ra ngoài trước giúp cô xem xem có chiếc Bentley nào đang đậu ở đó không.
Trương Hảo đứng ở cửa nhìn xung quanh, không phát hiện có xe “khả nghi” nào, liền quay đầu lại vẫy tay với Lâm Thiệu ở góc đường.
Lâm Tu bước tới, tìm kiếm bên ngoài, quả nhiên không có xe hay bóng dáng của Hàn Lận Quân, lúc này cô mới yên tâm.
Sau khi chào tạm biệt Trương Hảo, cô bước tới xe của mình.
Ngồi vào trong xe, vừa khởi động xe, điện thoại đã vang lên, trong lòng cô rơi lộp bộ, điều đầu tiên cô nghĩ có phải là của Hàn Lận Quân hay không, cô nhanh chóng lấy điện thoại trong túi ra, liếc nhìn một cái, cô thờ phào nhẹ nhõm. Đó là Tiêu Nam.
Cô kết nối tai nghe Bluetooth và
trả lời điện thoại trong khi lùi xe ra khỏi gara: ” Nam Nam , có chuyện gì vậy?”
Tiêu Nam nói:” Mẹ nó, Lâm Tu mày có biết chuyện nổi lên trong nhóm lớp không?”
“Tao không biết. Có chuyện gì vậy?”
Tiêu Nam nói: “Lương Kiều Kiều, con tiện nhân kia, bằng cách nào đó vài ngày trước lại lọt vào nhóm cựu sinh viên của chúng ta. Cô ta đang nói về việc kết hôn với Đường Tử Kiều vào tháng tới, vốn không ai để ý đến cô ta,
nhưng ngày hôm qua cô ta đột nhiên nói có lòng tốt gửi thiệp mời cho mày, nhưng mày tự cảm thấy không có mặt mũi cho nên không nhận thiệp mời, đây không phải là cố ý châm chọc mày sao? Vừa lúc người trong nhóm nhìn cô ta không vừa mắt, liền mắng cô ta không biết xấu hồ đi cướp bạn trai người ta, có người còn nói mày từ chối là đúng, có ngốc mới đến tham gia hôn lễ của bọn họ~”
Lâm Tu sắc mặt hơi biến đổi
Lâm Tu mím môi hỏi: “Cô ta thảo luận trong nhóm cựu sinh viên khi nào?”
“Ngay buổi chiều hôm nay, lúc hơn ba giờ đi, lúc ấy tao vừa mới làm việc xong, thấy trong nhóm náo nhiệt nên vào xem, ước chừng 10 phút mới có thể xem hết tin tức, làm tao tức chết rồi!”
Lâm Tu nghĩ lúc đó mình cũng đang bận, hơn nữa còn một mực lo lắng Hàn Lận Quân sẽ gọi điện đến nên cô không dám nhìn vào điện thoại nhiều, cô căn bản
không nghĩ rằng sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Thấy cô không cao hứng , Tiêu Nam dừng lại, thận trọng hỏi: “Lâm Tu, lời cô ta nói có phải là thật không?”
Lâm Thiệu ủ rũ hỏi: “Sao?”
“Chính là chuyện gửi thiệp mời cho mày.”
Lâm Tu nói: “Là do Đường Tử Kiều gửi tới.”
Tiêu Nam lại đột nhiên bùng nổ: “Là hắn? Hắn còn mặt mũi đi gặp
mày sao?”
Lâm Tu bất lực nói: “Hắn nói là muốn gọi điện thoại trước ccho tao, nhưng lần trước không phải mày đem số hắn vào danh sách đen rồi sao, hắn không gọi được nên chạy sang nhà tao.”
“Cái gì? Còn chạy đến nhà mày? Chú dì nhìn thấy hắn?”
Lâm Tu nghiêng đầu và nói: “ừm, mẹ tao nói bố tao lấy chổi đuổi hắn đi.”
“Đuổi tốt lắm!” Tiêu Nam khen một tiếng.
Lâm Tu nghĩ đến cảnh đó liền cảm thấy thích thú, khóe môi cong lên.
“Sau đó thi sao? Mày có gặp hắn không?”
“Hắn một mực đúng chờ ở gần nhà tao, tao tan tầm về nhà liền đụng phải hắn.”
“Hắn thực sự đã đưa thiệp mời cho mày?
“Đúng vậy.” Lâm Tu nói:” Nhưng tao không nhận.”
“Nhất định là không thể nhận!
Không biết tại sao bọn họ lại để cho ngươi đi. Nếu đi, chỉ chờ chịu nhục trước mặt mọi người. Chúng ta còn đang mong chừ một mối tình tốt đẹp tiếp theo, tức giận hắn làm gi, đúng không?”
Lâm Tu không khỏi mỉm cười, nhưng rồi lại cười khổ.
Mối tình tiếp theo sao? Cô bây giờ không hứng thú, lại cảm thấy cuộc tình tiếp theo vẫn còn xa ~
Đột nhiên nghĩ đến Hàn Lận Quân, cô liền sững sờ.
Người đàn ông cao cao tại
thượng kiểm soát mọi thứ, người đàn ông bị hạ thuốc mạnh mẽ cướp lần đầu tiên của cô và giam cầm cô suốt đêm, người đàn ông hứa rằng sẽ kết hôn nếu có con.
Tim cô bất giác đập nhanh hơn.
Mặc dù phản đối hôn nhân chớp nhoáng hay kết hôn sinh con, nhưng không thể không nói rằng, nếu là một đối tượng kết hôn mà nói, thân là tổng giám đốc tập đoàn, Hàn Lận Quân tuyệt đối là một người có các điều kiện đều khiến người ta động tâm.
Phía trước có đèn đỏ, cô đạp
phanh và dừng lại xếp hàng sau một chiếc ô tô màu đen, cô hoảng sợ vì ý nghĩ chợt hiện lên trong đầu mình.
Cô không phải đang kháng cự người đàn ông này sao? Tại sao lại đột nhiên cân nhắc khả năng ở bên anh ta?
“…Lâm Tu, mày còn ở đó không?” Tiêu Nam ờ bên kia điện thoại căng thẳng hỏi mà hồi lâu không nghe thấy tiếng cô trả lời: “Mày làm sao vậy? Có phải cảm thấy trong lòng không thoải mái không? Đừng a, chỉ là một đôi tra nam tiện nữ mà thôi…”
Lâm Tu định thần lại, vội vàng nói:” Không phải, tao không buồn rầu vì chuyện kia, tao… tao đang lái xe nên chú ý tình hình giao thông trên đường.”
“Mày đang lái xe? Sao mày không nói với tao sớm hơn? Vậy tao không làm phiền mày nữa, miễn để không ảnh hưởng đến mày ~ ” Tiêu Nam nói:” Nếu mày có chuyện gi, nhất định phải gọi điện thoại cho tao, tao tùy thời đều nghe mày nói chuyện.”.
“Đã biết.” Lâm Tu mỉm cười:” Tao cúp máy đây, đèn xanh sắp đến rồi.”
“ừm, bye bye”
Lâm Tu đậu xe gần nhà rất bất tiện, đây là một bãi đất trống có khoảng mười chỗ đậu xe, luôn là nơi đậu xe tạm thời của những người dân gần đó, năm trước Lâm Tu mua xe xong vẫn luôn đậu ở đây.