Yêu Em, Nếu Có Thể Sớm Một Giây - Chương 26
Chương 26
Tòng An liếc mắt nhìn Chung Tinh Thần, trong lòng cảm giác khinh thường, miệng nhẹ nhàng nói: “Đối với mấy người đàn ông có tiền lại có ngoại hình đều tự tin như vậy sao?Anh cho rằng kiểu đàn ông như vậy phụ nữ khắp thiên hạ đề lập tức phải coi trọng sao?”
Đây rõ ràng mang theo ý chế nhạo, diễu cợt, Chung Tinh Thần sửng rốt, sau lại mỉm cười, ý cười tươi đầy thưởng thức, giống như chưa từng nghe được câu châm chọc kia.
“Rất nhiều phụ nữ chỉ coi trọng hai điểm này, không phải sao?”
Ánh mắt Tòng An hiện rõ vẻ xem thường, người đàn ông này đối với phụ nữ hình như có chút nhầm lẫn rồi.
Tuy nhiên loại hiểu nhầm này là trời sinh đi? Hay là đã từng trải qua chuyện gì?
Lắc lắc đầu, nghĩ muốn nói “không”, nhưng nghĩ đến việc phải tranh luận cái vấn đề này thì đối với cô, kiết kiệm não để xem mấy chuyện thiên văn học còn tốt hơn.
“Chung Tinh Thần, chuyện hợp đồng của chúng ta cũng đã bàn xong. Tôi thật sự mệt, nếu không có chuyện gì khác, có thể để tôi đi ngủ trước hay không?”
Tòng An miệng nói, ngón tay còn chỉ chỉ ra phía cửa.
Chung Tinh Thần nhìn đầu ngón tay cô, người phụ nữ này thật thẳng thắn, cứ như vậy đuổi người đi, nhưng suy cho cùng cũng hợp tình hợp lý.
Người nào ký hợp đồng xong rồi đều như cô, có phải tuyệt tình quá hay không, lại cảm giác chính mình bị lừa?
Tuy nhiên, thời điểm Chung Tinh Thần đến gặp cô hôm nay thật không đúng, quấy rầy giấc ngủ của cô hơn nữa anh nhìn ra được, cô thật sự cần đi ngủ.
Thôi, đối với người phụ nữ này, mị lực của anh có lẽ không hấp dẫn đi?
Nếu không có cái giao dịch này, đến liếc anh một cái có lẽ cô cũng không cho có phải không?
Chung Tinh Thần, con người anh nhàm chán như vậy sao? Vì cái gì anh lại có cảm giác mất mát, hụt hẫng?
Chung Tinh Thần đi rồi, Tòng An liền ngã nhào ở trên giường, một hồi lâu nhưng không có đi vào giấc ngủ.
Cô không phải không hiếu kỳ.
Chung Tinh Thần với Lâm Mạc Thanh có nhiều điểm không giống nhau.
Gần dây, Lâm Mạc Thanh thường xuyên bị ba mẹ anh ta tìm mấy gia đình kết thân.
Tốt nhất không tìm cho anh ta người con gái tốt đính hôn, vì Lâm Mạc Thanh có tiếng đào hoa, ong bướm đầy mình, nếu anh ta muốn mấy cô gái tử tế đính hôn, có lẽ là có điểm khó khăn, vì thế Tòng An đối với Lâm Mạc Thanh cũng có chút lo lắng.
Chung Tinh Thần dường như không đào hoa như vẻ ngoài của anh, ít nhất Tòng An biết, Chung Tinh Thần không có làm loạn ra chuyện xấu gì.
Mà theo điều kiện của Chung Tinh Thần, khoa trương một chút mà nói, đối với anh dạng phụ nữ gì cũng có thể tìm được, vì cái gì mà chọn cô?
Chẳng lẽ thật sự vì cô xuất hiện đúng ở thời điểm Chung Tinh Thần cần sao?
Hơn nữa, Chung Tinh Thần thật sự không có thích phụ nữ sao?
Nhưng cho dù Chung Tinh Thần không thích phụ nữ thì tìm một nhà môn đăng hộ đối cũng không phải tốt hơn sao?
Vì sao anh ta lại chọn cô?
Thật sự không nghĩ ra a!
Chung Tinh Thần đi xuống lầu, lại quay đầu nhìn thoáng qua lầu hai nơi cửa sổ phòng ký túc xá của Tòng An, mỉm cười, mới xoay người đi.
Chẳng qua, Chung Tinh Thần không có nhìn đến, ở một góc kia, có một người đem anh lưu lại trong mắt.
Hai mắt người đàn ông kia hơi hơi nheo lại, trong ánh mắt hiện lên một mảnh lạnh như băng.
Ánh mắt anh nhìn theo bóng lưng Chung Tinh Thần , cho đến khi bóng dáng anh biến mất sau khúc rẽ.
Trầm mặc hồi lâu, người đàn ông kia rốt cục cũng cầm lấy điện thoại, gọi đến một dãy số.
“Là tôi, đi tìm hiểu một chút Chung Tinh Thần của tập đoàn AA tập đoàn làm sao quen biết Tòng An. Hai người bọn họ vì sao xuất hiện cùng nhau? Tra được lập tức nói cho tôi biết."
Cúp điện thoại, anh ta quay đầu nhìn về phía cửa sổ ký túc xá Tòng An.
Cô rốt cuộc làm thế nào quen biết Chung Tinh Thần ? Vì sao anh ta một chút cũng không biết gì?
Đáng chết!
Anh ta nắm chặt di động trong tay đến mức gân xanh nổi lên, các đốt ngón tay trắng bệch. . . .
Đột nhiên, di động vang lên.
"Tòng An?" Trên di di động hiện hai chữ An An. Anh ta chần chờ một chút, sau đó nhận cuộc gọi.
"Làm sao vậy Tòng An? Có việc gì sao?"
"Ừ, Giai Vũ. Ngày mai, sau tan tầm nếu không có việc gì, em muốn mời anh đi ăn bánh ngọt được không?"
Anh ta hơi hơi sửng sốt, lập tức đáp: "Được, anh chờ em, ngày mai gặp. Em, nghỉ ngơi cho tốt."
Cô lại gọi anh là"Giai vũ"! Cô có lẽ căn bản không phát hiện ra, mỗi lần nghe được hai tiếng “Giai Vũ”, đối anh ta mà nói, đều là một loại ngọt ngào mà tra tấn!
Có phải lại muốn từ chối anh một một lần nữa? Tuy rằng anh sớm đã thành thói quen bị cô từ chối, tuy rằng anh đã sớm hạ quyết tâm không để ý tới! . . . Nhưng là lần này, cô chính là vì người đàn ông Chung Tinh Thần kia sao?
Cho dù tồn tại một phần nghìn phần trăm, anh cũng không cho!
Trần Giai Vũ, trên mặt lộ ra một loại biểu cảm căm phẫn, mà loại vẻ mặt này ở trên mặt bác sĩ Trần Giai Vũ luôn không có khả năng xuất hiện!