Yêu Em, Nếu Có Thể Sớm Một Giây - Chương 38
Chương 38
"An An, quay lại!" Người phụ nữ đau lòng hét lên.
"An An, em đi về trước, không cần cùng bác trai tức giận, từ từ nói. .. . ."
Bị cô gái lôi kéo chạy trốn, chàng trai an ủi cô gái. Chính là, vô ích, cô gái ý muốn cố chấp hơn nữa còn quật cường!
"Trữ Trữ, mau đuổi theo chị gái!" Người phụ nữ khóc đến nghẹn ngào quay đầu đẩy đẩy con trai.
Cô gái nhảy vào trong xe đỗ phía trước, cuối cùng chỉ nghe được một câu từ mẹ cô như vậy.
Cô cắn răng! Cho dù em trai đuổi tới, cũng không thay đổi được cái gì!
Xe, nhanh như chớp rời khỏi biệt thự!
Khi cậu em trai đuổi tới, ánh mắt mang theo một tia bi thương, nhanh chóng lên một chiếc xe khác.
"A!..."
Một chiếc xe màu đỏ, giống như không khống chế được tốc độ, hướng về một chiếc xe khác đấm tới.
Mắt thấy sẽ bị đâm tới, xe màu đỏ liền chuyển hướng về phía bên trái, nhưng nếu như vậy xe liền đâm vào cửa hàng, xe lập tức sẽ tan nát....
....
"Ầm!"
Trước mắt tối sầm, cô gái ngất đi.
. . . . . .
"ẦM!"
Lại một tiếng nổ, Tòng An giật mình một cái, tỉnh táo trở lại.
Cửa xe trước mắt cô bị đá văng một cách thô lỗ, từ trong xe một người đàn ông bước ra.
Trên mặt người đàn ông này bao phút một tầng hắc tuyến, mang theo hơi thở tức giận hướng tới cô đi đến.
Ánh mắt bốn phía dần dần bị hấp dẫn, tập trung ở trên người đàn ông.
Sao lại là anh! Anh cứu cô?
Anh rốt cuộc là từ đâu, phóng ra ! Vì sao vừa vặn ở đây?
Tòng An nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Chung Tinh Thần khi bước ra từ cửa xe.
Chung Tinh Thần đi vài bước tới trước mặt của cô. Ngay sau đó, Tòng An đã bị cánh tay anh ôm siết lại!
"Tòng An ! Cô vừa rồi phát ngốc cái gì? Lòng bàn chân mọc rễ hả? Không biết tránh đi! Có phải muốn chết hay không?"
Chung Tinh Thần cau mày, hướng cô gầm nhẹ .
Từ trước đến nay ánh mắt ấy đều là mang theo ý cười hoa đào mắt, giờ phút này tựa hồ bị ráng đỏ che kín! Đôi mắt màu đen lúc này rõ ràng muốn phun hỏa!
Người đàn ông này, tức giận?
Tòng An há miệng thở dốc, rồi lại khép lại .
Sống sót sau tai nạn. . . Cô, thật sự không biết nên nói cái gì!
Vừa rồi trong nháy mắt, trong lòng nổi lên kia một tia buông thả, cô không phải không có ý thức được.
Vừa rồi kia trong nháy mắt, ở chỗ sâu trong đáy lòng cô, xuất hiện ý niệm “Chết”.
Không nghĩ tới, dưới tình huống khẩn cấp này, có người lại đem cô ở kề cận cái chết kéo trở về.
Tay anh rất có lực, chỗ bị cánh tay gắt gao ôm lấy truyền đến cảm giác đau đớn, thì ra, thật sự vẫn còn sống.
Trong con mắt thâm thúy của Chung Tinh Thần hiện lên một ánh mắt mơ hồ nhìn thẳng vào Tòng An.
Hồi tưởng vừa rồi, vẻ mặt của cô thất thần như vậy, trong ánh mắt cất giấu... “tuyệt vọng”, “buông thả”?
Trong lòng Chung Tinh Thần căng thẳng, chau mày, hiển nhiên không hài lòng với biểu hiện của Tòng An.
Tay trái Chung Tinh Thần kéo một cái, Tòng An nháy mắt ngã vào trong lồng ngực anh. Cánh tay trái Chung Tinh Thần gắt gao ôm cô, siết mạnh, cố định cô trên người anh, không cho cô có nửa cơ hội giãy giụa.
Bị hơi thở của Chung Tinh Thần đập vào mặt, Tòng An nhanh chóng hoàn hồn. Cô vội lấy tay chống lên ngực Chung Tinh Thần, nháy mắt dưới tay truyền đến tiếng tim anh đập "Thùng thùng"!
Cô trong lòng đột nhiên cả kinh! Cả kinh này thế nhưng so với cả kinh vì tai nạn xe cộ vừa rồi còn muốn động lòng người hơn!
Ngoại trừ phải cùng người bệnh tiếp xúc, Tòng An sớm đã không thói quen đụng chạm đàn ông, cho dù là Trần Giai Vũ, cô cũng luôn tìm cách bảo đảm khoảng cách thích hợp, hành động thân mật với người khác giới như thế này, thật lâu chưa từng có!
Cô không phải ni cô, cũng không phải đá, cô cũng có cảm xúc.
Tiếp xúc như vậy, làm cho mặt cô nháy mắt đỏ lên. . .
Có ý muốn giãy dụa, lại giãy dụa không ra!
"Đừng lộn xộn!" Âm thanh Chung Tinh Thần trầm thấp vang lên ở bên tai.
"Buông ra, tôi phải đi xem người kia thế nào."
Về chuyện tại sao Chung Tinh Thần xuất hiện ở này có thể về sau hỏi lại, nhưng trước mắt, phải nhìn xem người trong xem kia có bị đâm nguy hiểm đến tính mạng hay không?