Tam cung lục viện ta chỉ cần nàng - Chương 02

Tỉnh lại ngơ ngác



Trác Đình quốc

Ph
 thái t đt nhiên xut hin mt n nhân không rõ lai lch, thập phần xôn xao. Vĩnh Khanh tương lai không xa skế v ngai vàng, y ch m21 tuổi đã có mt thái t phi và 6 thê thiếp. T Quỳnh ngt đi 2 ngày mt đêm, tht skhông biết mình đã  trong đng h ly 


Đám a hoàn vừ
a quét dn va to nh vi nhau 

-
Quá xinh đp! N nhi thái t đem v đúng là tuyt sc giai nhân



-Nhìn da nàng ta kìa, trắng nõn 

-Chúng ta sắ
p có thêm ch nhân 

-Như
ng lai lch nàng y bt minh, chưa chc Thái t chu np làm phi 

-Thái tử
 t biết tính toán mà, ngài thông minh nhạy bén như vy… loi con gái tm thường làm sao có th lt vào tm mt… 

Bọ
n h va nói va cưới hi hi ha ha, vô cùng huyên náo… làm cho gic ng thanh khiết kia b đánh đng 


-Đây là đâu? 

Tử
 Quỳnh ôm ly vết thương trước ngc đau but, những ký ức mo còn sót li không đ đ có th phán đoán tình hình bây giờ 


Nhìn một lượt trong phòng, không khi kinh ngc, nhà ai mà to đến thế, kiến trúc thì rt kỳ l… c như Trung Quc c đi ??? 

-A nàng ấ
y tnh ri 

-Mau báo thái tử
! Mau báo thái t! 

-Mắ
t đp quá! Woo woo y như đá quý 

Đám a hoàn bu lấ
y Tử Quỳnh, nhao nhao lên tiếng 

“Họ
…trang phc ca h…?” Mt lot câu hi đt ra trong đu, tht không hiu rt cuc mình b lôi đến chn nào?


Thập phần rối ren cùng nghi hoặc còn chưa được giải, bên tai đã truyền đến âm thanh cực kỳ tao nhã


-Ta nghe a hoàn báo nàng đã tỉ
nh li? 

Mỹ nam t ca bước vào n n cười rt tươi, n nhi đi bên cnh ăn mc lng ly, không ch khuôn mt đp mà thân hình cũng quyến rũ đến tn xương ty, cô ta là Thái t phi Đường Ngc Nhi 



(ở đâu chui ra mà l vy tri... Thái t gn đng cơ máy bay sau chân) 

Bọ
n a hoàn vi vàng quỳ xung hành l, Vĩnh Khanh ra hiu toàn b lui, ch cho Đường Ngc Nhi  li. Nhanh chóng bước đến cnh T Quỳnh, vic cô không thnh an cũng chng làm Vĩnh Khanh bn tâm 

-Nàng tên gì? (ca này làm quen lộ liễu quá)

Nhìn ngườ
i con trai gương mt tun tú góc cạnh, lông mày như kiếm, đôi mt sáng có thn, sng mũi rt cao… TQuỳnh thoáng mt nét tht thn 

-Tôi…tôi là Tử
 Quỳnh, Đoàn T Quỳnh…còn anh? 

Đườ
ng Ngc Nhi đng bên cnh không nhn được, liếc đôi mt h ly mê hoc lên tiếng 

-Vô lễ
, dám xưng hô như vy vi thái t! 

-Thái tử
? Tc là… con vua? Ging như con ca ch tch nước à? 

Nhữ
ng li này khiến hai người kia đu ngơ ngác không hiu. Ch tch nước là ai? Người đó sánh ngang hàng vi hoàng thượng sao? 

-Ngươ
i đang nói nhm cái gì đó? - Ngc Nhi li mt ln na nhìn chm chm T Quỳnh, dùng ging điu thái t phi cao ngo đàn áp 

Thấ
y thái đ khó chu ca chính cung, Vĩnh Khanh lnh ging xua tay 

-Ngọ
c Nhi, chun b ít đim tâm đi 

Ngườ
i kia tuy trong lòng không cam tâm nhưng cũng thi l ri rút lui, ai chng biết Thái t Vĩnh Khanh lúc ni gin vô cùng đáng s, dù là n nhi người sng ái đến đâu, dám chng li thì ch có đường chết. Bước khi ca, Đường Ngc Nhi không quên tng cho T Quỳnh ánh nhìn sc như dao 

“Con mụ
 ngc to mà không có não!!! Đi ta hi phc sc khe đi... H” T Quỳnh làu bàu 

-Ta là Vĩnh Khanh 

Thái tử lên tiế
ng đánh bay suy nghĩ ca T Quỳnh, nàng thun ming hi 

-Đây là nhà anh à? 

-Đây là tẩ
m cung ca ta, nàng là…đang nm trên giường ta đó ^^ 

m…Nhưng mà chuyn gì đã xy ra ch? Tôi ti sao  đây? 

Đoạ
n đi thoi này… Khoan đã khoan đã… rõ ràng có vấn đ? 

Ta… hình như
 va nãy t gii thiu mình là Thái t… ? Nàng y đã biết mà nói chuyn vn chng chút phép tc? Dù có đi lc t b tc nào đến cũng phi hc được cách cung kính vi con trai trưởng ca Hoàng thượng ch? 

Kỳ lạ
 mt ch, nhìn thy khuôn mt ngây ngô đó ca nàng, ta không th ni gin!

Đành im l
ng nut xung 

-Mấ
y ngày trước ta và hoàng đ cùng nhau đi săn, phát hin nàng bt tnh trong rng lin mang v ph cha trị 

Tử
 Quỳnh cũng thẳng thn đáp li 

-Anh cứ
u tôi à? Cám ơn nhé! Anh có th tt bng đem tôi đưa v nhà không? Cha tôi rt giàu, v đến nhà tôi sthanh toán tt c chi phí cho anh, hơn na còn hu t thêm 

Nói mộ
t lèo vi gương mt hết sc thành khn, mong là mỹ nam kia b chút thi gian giúp mình, hic hic ngt đi lâu như vy ri, mi ngườ nhà t hn rt lo lng >_< 

Chỉ
 tiếc... Thái t không phi Vân Hương! Làm sao li hi đến mc đưa cô xuyên qua =''=

-Cha nàng r
t giàu ư? Có giàu hơn ph hoàng ca ta không? - Vĩnh Khanh giương mi nhìn nàng, không quên nhếch môi cười châm chc 

Phụ
 hoàng…? Anh ta t xưng thái t, còn gi cha mình là ph hoàng. T Quỳnh nhíu mày, thi đi gì ri còn có mt gia đình quái li thế này? 

Thấ
y T Quỳnh tht thn, Vĩnh Khanh thoáng mt nét bực bi “Cô gái này trò chuyn vi ta mà đu óc c mơ màng nghĩ chuyn khác >_< to gan tht” 

Ti
ếc là khuôn mt đáng yêu kia mt ln na đánh bay máu hoàng tc ngo mn đang chy trong y 

Giọ
ng ca Vĩnh Khanh trm thp, mang theo chút ôn nhu

-Nhà nàng
 ở đâu? 


Đổ
i li, T Quỳnh thơ phun ra my ch (vn nghĩ mình đang trò chuyn vi bn hc hay sao á) 

-Thành ph
 K 

-Thành…phố
 K? Ta chưa tng nghe 

................5 giây trôi qua

Lúc này mặ
t nàng mi bt đu tái xanh…thành ph b như thế mà chưa tng nghe là sao? 

…Đây là…đâu h tr