Hồi ức về những cô gái điếm buồn của tôi

Trung bình: 10 (1 vote)
Tình trạng: 
Full

Có một nhà báo già, sống trong một gia đình trung lưu nhưng sớm mồ côi cha mẹ. Ông sống một mình và dạy ngữ pháp tiếng Latinh cùng tiếng Tây Ban Nha. Ngoài ra, ông còn làm biên tập tin tức, viết báo và bình luận âm nhạc cho một tờ báo địa phương. Ông cứ sống như vậy cho đến trước hôm trước ngày kỷ niệm sinh nhật lần thứ 90 của mình, ông ao ước được có một đêm với một thiếu nữ còn trinh nguyên.

Ông đã liên hệ với bà Rosa Cabarcas, một người đàn bà ông đã quen từ hồi còn trẻ, là người chuyên mối lái các cô gái cho các vị khách, đề nghị tìm cho ông cô gái như yêu cầu. Tuy tuổi đã cao nhưng ông vẫn rất tin tưởng vào khả năng của mình. Năm hai mươi tuổi, ông có sở thích là thống kê, ghi chép lại tên họ, tuổi tác, nơi chốn và tóm tắt về hoàn cảnh và phong cách của các cô gái điếm mà ông đã từng quan hệ. Cho đến khi ông 50 tuổi, số lượng các cô gái trong danh sách của ông đã là 514 người.

Các bạn vui lòng bình luận bằng tiếng Việt có dấu và không dùng ngôn ngữ @.
Mọi bình luận vi phạm sẽ bị xóa khỏi hệ thống.