Banhmitrung

Vấn Thiên


Vấn Thiên vốn không phải là truyện vũ hiệp, nó là một tập hợp tất cả những gì mà trí tưởng tượng của tôi có thể nghĩ tới. Trong thế giới của Vấn Thiên, giống như món lẩu tả bí lù nổi tiếng của miền Nam, có cả thần cả tiên, cả linh thú cả quái vật, cả yêu ma cả quỷ mị. Và dĩ nhiên, rất nhiều người.

Bóng Anh Hùng - Quyển 1: Biên Cương


Học giả Trần Trọng Kim đã đúc kết trong quyển Việt Nam sử lược: Lê Long Đĩnh là người bạo ngược, tính hay chém giết, ác bằng Kiệt, Trụ ngày xưa.

Ngay cả trong những tài liệu sách giáo khoa chúng tôi được học khi ở bậc phổ thông cũng đều gọi Lê Long Đĩnh là vị hôn quân, hoang dâm vô độ, thụy hiệu (hiệu xưng sau khi vua chết) là Ngọa Triều (do ông bị bệnh trĩ không thể ngồi thiết triều được, chỉ có thể nằm).

Ảo Long Thần Cung Ký


Tịch dương chầm chậm rãi những tia nắng cuối cùng trên ngọn Thông Thiên, ve vuốt những tàn tích rải rác còn sót lại của một quần thể kiến trúc rộng lớn kỳ vĩ. Ba mươi năm đằng đẳng, cái gì rồi cũng sẽ vùi lấp với thời gian.

Gã ngồi nơi đó, đại khái cũng đã ba mươi năm, bất di bất dịch. Cứ mỗi cuối ngày, bóng áo trắng phiêu dật ấy lại hiện ra trong những tia nắng cuối cùng, im lặng ngồi đó cho đến lúc trăng tàn sớm mai. Ngồi cùng một nơi, ngắm cùng một cảnh, làm cùng một việc trong ba mươi năm trời, vốn chẳng phải việc mà con người có thể làm được.