Sắc màu của hạnh phúc !

Từ khi sinh ra rồi lớn lên có lẽ chẳng ai xa lạ gì với
nước mắt. Không ít lần ta khóc và cũng không ít lần ta nhìn thấy những
giọt nước mắt trên khuôn mặt người khác… ta nhận ra màu nước mắt.

Màu của hạnh phúc: màu mà khi người ta nhìn thấy những sinh linh bé
bỏng mới chào đời, khi người ta được gặp lại những người thân yêu sau
bao ngày xa cách, khi người ta nhận ra rằng cuộc đời không hề tăm tối,
khi mà người ta biết chấp nhận mọi thứ… Và khi người ta nhận ra rằng
hạnh phúc không thể đánh đổi được bằng những cái phù phiếm. Ta biết lúc
này nước mắt có vị ngọt nồng ấm .

Màu của đau khổ, buồn chán, chua xót và cả
những bất hạnh: Cuộc sống đang trôi đi một cách bình lặng và rồi bão tố
ập đến, xua tan đi tất cả…mỗi người một nơi….lạc bước nhau trên dòng đời
hối hả…Những giọt nước mắt sao mà chua xót đến thế…sao mà đau đớn đên
thế…Và rồi trong tình cảm, sự nghiệp hay chuyện gia đình bạn cũng sẽ
không ít lần nhìn thấy những giọt nước mắt như vậy ….

Màu của dỗi hờn – ấm ức – của buồn tủi: Nhiều
lúc bạn cũng không hiểu nỗi tại sao mình lại khóc… Vì những hiểu lầm
chẳng thể giải thích… vì những tủi nhục cay đắng, vì những lời trách vô
cớ mà ai đó “dành” tặng cho riêng bạn, hay là vì… bạn không bằng người
ta… có thể… có thể lắm chứ.

Màu của chờ mong và nhung nhớ: Có nhiều lúc trong đêm hè nóng bỏng mà
cớ sao lòng ta lại lạnh giá, những giọt nước mắt lã chã rơi rơi… Không
biết bao ngày tháng như thế đã trôi qua… trong tim luôn muốn một ai đó
trở về… mong muốn được đoàn viên, nhưng sao không thể… Và cũng có thể..
từng đêm đông rét mướt bạn thu mình trong vỏ chăn… lặng lẽ khóc vì nhớ
nhà… nhớ những kỉ niệm xưa… Màu nhung nhớ và chờ mong là một màu lẫn
lộn… vừa mang hương vị buồn man mác vừa mang đôi chút vui vui… khó tả

Màu của cảm thông và chia sẻ: Khi xem truyền
hình – khi đọc những tin vắn trên mẩu báo viết về những trẻ em nghèo
không nơi nương tựa…viết về những khó khăn mà các em phải chịu…viết về
tuổi thơ không mấy êm đềm…tự dưng…ta bật khóc ..Cũng có thể ta nhìn thấy
hình ảnh những bà cụ đã già, bị con cái chối bỏ ..ta lại lặng lẽ khóc..
những giọt nước mắt xuất phát từ con tim.

Gần 20 năm ta được sinh ra và lớn lên, được
nhìn thấy ánh mặt trời mỗi ngày, được sống những ngày hạnh phúc, chứng
kiến những cảnh ngộ trái ngang…Ta biết nước mắt có rất, rất nhiều màu
…và những màu đó phụ thuộc rất lớn đến tính cách… đến hoàn cảnh sống…
đến tâm trạng của từng người. Không phải ai cũng giống ai. Không phải ai
cũng có thể nhìn thấy màu nước mắt…

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3