Chuyện kể của bàn phím

Entry này, thực tình mình chẳng biết bắt đầu nó thế nào cả. Nghĩ lại cũng chỉ là một thoáng vu vơ tự nhặt lại, những cái trẻ con bấy lâu rơi vãi trong suy nghĩ, rồi vơ nó lại, chẳng đâu vào đâu…

 
 Một câu chuyện kể vềi… Bàn phím…ờ, nhưng mà tự dưng nhận ra nhiều điều mà bấy lâu nay, biết đâu có khi nào đó mình quên mất… thôi thế… bắt đầu nhé:

 

 Hình ảnh: Deviantart
Hình ảnh: Deviantart

Tại sao phím U luôn đứng cạnh phím I nhỉ?

Hì, tớ biết rồi… vì chúng mình, “U and I” sẽ luôn ở bên cạnh nhau… mãi mãi… b nhé.

Ơ! Phím B với phím M kìa, lại còn có N ở giữa nữa.

À con biết rồi, nhà mình là tình cảm lắm, chẳng phải là Bố “and” Mẹ còn gì. Con yêu bố nhất nhà, yêu mẹ bằng yêu bố, yêu nhất lúc mẹ với chị vẫn gọi con là “Cún”( dù bây giờ con đã 19 tuổi rồi!). Yêu bố vì câu bố nói khi con đỗ Đại học ấy, bố bảo bố tự hào không phải vì những gì con làm được, mà vì con trai bố đã biết vượt qua khó khăn, biết cười với thất bại... Sau này con có thất bại, bố vẫn tự hào vì con, bố nhé…

Phím Z buồn buồn lủi ở trong cái góc dười cùng,

Chả hiểu có bơ vơ ở cái xó xỉnh ấy không nữa... nhưng mà, để ý nhé, cạnh phím Z là phím A đấy, xưa nay cứ tưởng A và Z hai đầu xa nhau lắm cơ đấy… thế mới biết có nhiều thứ cũng nghĩ là rõ ràng như A và Z ấy… hóa ra khoảng cách cũng mong manh lắm…

Chả thế mà không dưng người ta lại bê cái phím S tận đẩu đâu vào để cạnh phím D đó sao, rõ là thế rồi, xưa nay, Đúng Sai có bao giờ là rõ ràng…cũng mong manh lắm…

Còn phím to, dễ bấm cực… ấy là phím BackSpace đấy… nó để làm gì bạn biết không?

Để xóa đi những sai lầm, để bỏ đi những những gì đáng quên phía trước… Bạn ạ, sửa chữa những sai lầm cũng dễ như ấn 1 phím BackSpace vậy, cũng chẳng bao giờ là muộn… chỉ là mình có dám dùng nó hay không… “press BackSpace” khi cần bạn nhé!

 

Chuyen ke cua ban phim

 
 

Cẩn thận khi đi gần hết cái hàng chữ trên cùng nhé, bạn sẽ gặp phím Q đấy, Quit là thoát, là biến mất đấy… nhưng cũng đừng sợ nhé, vì ở cuối con đường ấy không phải là Q, mà là Tab cơ…

Ưh! Phải rồi, cuối mỗi con đường bao giờ chẳng mở ra một con đường khác, nhớ là… bấm cả phím Alt để chuyển qua một cửa sổ mới… bạn nhé!

Nếu có một điều ước, tớ sẽ ước bàn phím của mình có thật nhiều phím Pause, như thế, tớ sẽ có nhiều lúc rảnh rỗi hơn, sẽ không phải là quá nhỉ, cũng chỉ là Pause để cười một cái cho cuộc sống bớt vội thôi mà…

Còn nếu như được chọn một phím cho riêng mìnhcon sẽ chọn phím space to đùng ấy...

Vì sao thế…vì trên phím space sẽ là phím C cho chị, phím B cho bố, phím M cho mẹ nữa… con chỉ ước mình có một đôi tay đủ rộng như thế để ôm được cả nhà…

Con cũng chỉ ước mình có được một đôi vai to như vậy để… gánh cả gia đình… chỉ vậy thôi… con làm phím space nhé…

 

 Hình ảnh: Deviantart
Hình ảnh: Deviantart

Cuối cùng, ừ! Thì cứ cho là cuối đi vì bây giờ tớ cũng chưa nghĩ thêm được gì cả, cái này tặng SE0107 mà tớ yêu quý nhé… đố các bạn biết, tại sao 4 phím W, E, R, T lại đứng cạnh nhau, lại còn đúng thứ tự nữa?

Tại vì

WE are Together!

Tác giả blog

Truyện Online theo Blog BlueKnife

Về tác giả blog Blue Knife: Một người thích soi gương... “Yêu là cái phần người, kỳ diệu hơn tất cả những phần con trong mỗi chúng ta...Yêu hết mình bạn nhé!".

 

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3

Sách giảm giá tới 50%: Xem ngay