Đường tâm thục nữ - Chương 05 part 2
"Ra ngoài xem sẽ biết" Ác Phu ung dung trả lời, hai tay nguyên bản ôm lấy cô buông ra, dáng người đứng dậy vững vàng, yên tĩnh không tiếng động rời khỏi phòng tắm.
Cửa sổ thủy tinh ở đại sảnh bị đập vỡ, rèm cửa sổ thanh nhã theo gió bay phấp phới, thủy tinh là bị cây thương đập vỡ. Một người đàn ông mặc đồ đen đứng ở cửa sổ, thấy thân hình to lớn trần trụi của Ác Phu, không có nửa phần biểu tình kinh hoảng, càng không có hốt hoảng tránh né, chính là thoáng nâng mi mắt, dùng ánh mắt nhìn con mồi nhìn hắn, trong tay vững vàng nắm thương, thẳng tắp nhắm về phía hắn
"Tự tiện xông vào nhà dân, cho dù ta giết ngươi, nhiều lắm chỉ bị phán một tội danh là vì phòng vệ mà bất đắc dĩ giết người" Ác Phu dày nói, không chút để ý giờ phút này không thèm để ý đến ngực trên trần trụi rất dễ bị nguy hiểm. Hai tay hắn khoanh lại trước ngực, cảm thấy hứng thú nhìn đối phương, đánh giá thân thủ của người kia.
"Giết ta?" Người đàn ông mặc áo đen cười lạnh
một tiếng, lới nói này khiến cho hắn cảm thấy buồn cười đến cực điểm, còn có
điểm hoài nghi người đàn ông cao lớn trần trụi bị hắn dọa nên choáng váng
"Ngươi là đồ ngu sao? Loại tình huống này, ai bị giết trước, nhìn cũng đủ
biết. Bức quá ta chỉ bị thương, đừng tưởng thân thủ ta xoàng, chỉ sợ ngươi còn
không động đến được một sợi lông tơ của ta, ta cũng đã cho người đi chầu diêm
vương rồi"
"Khẩu khí rất khá, các hạ hẳn là sát thủ?" Ác
Phu hỏi, hai con ngươi đen lợi hại khẽ động đậy, thần thái vẫn không có nửa
điểm khẩn trương, thậm chí cả hô hấp vẫn rất vững vàng.
"Đệ nhất sát thủ" Người mặc áo đen kiêu ngạo bổ
sung một câu.
"Nếu là đệ nhất sát thủ, nói vậy giá chắc cũng không
thấy. Không biết ta có vinh hạnh được hỏi một câu, ngươi chính là được người
khác thuê tới giết ta?" Ác Phu thần thái thoải mái mà hỏi, nghe thấy cửa
phòng tắm phía sau mở ra, hắn quay đầu lại, trừng mắt lớn nhìn Đường Tâm, rồi
mỉm cười mê người "Em yêu, chúng ta có khách đến chơi" Hắn tiếp đón,
thái độ thoải mái giống như đang bàn luận về thời tiết.
Đường Tâm vừa vặn nghe thấy thân phận đối phương, tay cô
theo bản năng kéo khăn mặt bó sát thân người. Khăn mặt rộng thùng thình tuy
rằng che khuất phần lớn người cô, nhưng lại để lộ ra ngoài da thịt tuyệt mỹ,
cùng với hai chân thon dài đủ để cho đối phương nhìn đến hai mắt đăm đăm, chỉ
kém không có chảy nước miếng.
"Ngươi không biết nơi này thuộc quyền sở hữu của
"tập đoàn" Thái vĩ sao? Lập tức đi ra ngoài cho ta, nếu không đợi bảo
vệ đuổi tới, ngươi tuyệt đối sẽ bị băm thây vạn đoạn Đường Tâm lạnh lùng nói, cho dù đang đứng dưới đôi mắt
dâm uế của đối phương vẫn không lùi bước . Cô trời tính kiêu ngạo còn có
khí chất tôn quý, cái loại uy nghiêm tự nhiên này có thể làm cho người ngoài bị
thuyết phục.
Ác Phu lại ở một bên lắc đầu, cố tình thở dài khoa trương
"Tiểu bạo quân, em không biết rồi, loại mệnh lệnh từ miệng này nếu không
hiệu quả, sẽ là một lời khiêu chiến" Hắn vuốt cằm lầm bầm lầu bầu "Giống
như em lúc trước cũng dùng loại ngữ khí này, cảnh cáo anh không được phép chạm
vào anh" Vẻ mặt hắn đều là mỉm cười vô lại.
Sát thủ ngăn miệng cười lạnh, tuy rằng kinh sợ khí chất
tôn quý của Đường tâm, nhưng là bao năm liếm máu trên thanh đao , đương nhiên
hắn sẽ không dễ dàng liền rút lui "Ta đương nhiên biết nơi này là chỗ
nào, càng biết ngươi là ai. Đường tiểu thư, thực có lỗi vì đã mạo muội tiến
đến, chỉ vì có người thuê ta giải quyết tên người đàn ông này" Hắn lấy chỉ
chỉ người đứng tên cạnh vẫn duy trì nụ cười thoải mái, Ác Phu.
"Có người thuê người tới giết hắn? Là ai?"
Đường Tâm biểu tình lạnh như băng truy vấn. Trực giác cho cô biết, lý do của
người đó nhất định bởi vì Ác Phu có dính dáng với cô, mới có thể động sát khí.
Nếu không, một cái công việc ngưu lang, cho dù là làm chuyện xấu thế nào, nhiều
lắm là bị những ông chồng không can lòng đuổi giết, căn bản không đáng để chi
tiền lớn như vậy mà thuê sát thủ giết người"
Lúc trước khi cô thiết kế toàn bộ kế hoạch, chỉ biết nên
phòng trước những nguy hiểm bên ngoài, nhưng căn bản là cô không cần, dù sao
người ngưu lang sống chết cũng không liên can tới cô, cô chỉ là bỏ tiền ra, mà
đối phương lại muốn có tiền, đương nhiên phải bỏ ra một chút, chịu phiêu lưu
một chút.
Chính là, nay nghĩ đến Ác Phu bởi vì cô mà rơi vào hiểm
cảnh, tình huống người ngưu lang này bị sát thủ đuổi giết tới cửa, tâm ý của cô
cũng cảm thấy khó chịu.
Đây là chuyện nguy hiểm cỡ nào, cô thế nhưng lại trở nên
để ý đến hắn như vậy! Nếu mà hắn chết, lòng cô còn có thể có bao nhiêu tự chủ?
"Căn cứ vào đạo đức nghề nghiệp, đương nhiên ta
không thể nói ra tên chủ nhân" Sát thủ nhún nhún vai. Hắn đương nhiên cũng
biết Đường Tâm quyền thế địa vị kinh người, "Tập đoàn Thái Vĩ" không
dễ gì chọc vào, nhưng là chủ nhân ra giá thật sự rất hấp nhẫn, hắn không có
cách nào cự tuyệt.
"Em yêu, em đang lo lắng cho sự an nguy của anh
sao?" Ác Phu chờ mong hỏi, một chút cũng không nhìn ra sự khẩn trương của
một người bị uy hiếp. Từ đầu tới đuôi, hắn tựa hồ cũng chưa đem sát thủ làm một
chuyện đáng để ý.
Đường Tâm quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn hắn, liếc một
cái. Vì an nguy của hắn, cô thật sự muốn đàm phán cùng tên sát thủ này, thậm
chí khai ra giá cao hơn để mua đối phương. Nhưng là Ác Phu như vậy hiểu được ý
tưởng trong lời cô, nhưng là đã sớm nhìn ra cô đang bày ra biện pháp cứu hắn.
Trong lòng cô có tự tôn cực cao, ý đồ như vậy bị hắn nói trắng ra, không khỏi
cảm thấy có điểm thẹn quá thành giận.
Chẳng lẽ cô bị hắn dễ dàng nhìn thấu như vậy? Hắn kia
tràn đầy tự tin, biểu tình giống như là đang nói, nắng sớm đã xác định cô nhất
định quyến luyến hắn, luyến tiếc khi hắn gặp nguy hiểm. Đường Tâm đột nhiên cảm
giác phẫn nộ, tức giận nhìn thái độ của hắn, mà càng khi dễ chính mình, bản
thân thế mà lại thật sự để ý chuyện an nguy sống chết của hắn!
"Tôi chỉ nghĩ là nếu cho hắn nhiều tiền hơn, kêu hắn
đưa khẩu súng cho tôi mượn, tôi sẽ thay hắn chấp hành bản án tử hình của
anh!" Cô nộ khí đằng đằng nói, lời khẩu thị tâm phi. Khi thấy hắn lắc đầu
mỉm cười, lửa giận quả thực muốn thiêu rụi hết lý trí của cô.
"A! Nếu có thể chết trên tay em, anh đương nhiên
chết cũng không tiếc Bất quá, em yêu à, anh đã sớm nói cho em rồi
mà, nếu là từ em chấp hành, anh sẽ thiên vị một kiểu chết " Ác Phu che
ngực, trên ngũ quan tuấn lãng lộ ra biểu tình say mê. Ánh mắt hắn tràn đầy diễn
ai, ngay cả vẻ mặt đều tràn ngập ám chỉ, không cần thêm lời giải thích, là để
nhắc nhở cô, hắn là hy vọng được "Chết kiểu này" trên này cô nhiều như
thế nào.
Sát thủ bị bỏ rơi ở một bên, không có một trọng lượng.
Hắn hừ lạnh một tiếng, rốt cuộc một lần nữa giành lại lực chú Bất quá, đôi
nam nữ kia tựa hồ như không chút để ý nào đến hắn, chính là vội vàng khắc khẩu,
điều này làm cho lòng tự trọng của một người sát thủ như hắn có điểm bị hao tổn
"Ta lên núi, là vì hắn dính dáng với người không nên
dính, nên liền phải giải quyết hắn" Sát thủ giả bộ biểu tình hung ác.
"Bất quá ngươi đã đến quá muộn. Ta đã ăn xong bữa
chính, ngay cả điểm tâm ngọt, tất cả đều cho vào bụng" Ác Phu vẻ mặt tươi
cười nhìn Đường Tâm, nói xong bất luận kẻ nào vừa nghe liền hiểu được ý nghĩa.
"Xem ra là muộn. Nhưng cũng chả sao, chỉ cần giết
ngươi, ta còn có thể báo cáo kết quả công tác." Sát thủ vừa nói, còn lại
nhìn Đường Tâm, thèm nhỏ dãi thân mình xinh đẹp của Đường Tâm. Hắn tuy rằng
chạm qua không ít mỹ nữ, như là người giống Đường Tâm vẫn là cực phẩm, vẫn là
lần đầu tiên nhìn thấy. Hắn rất ngạc nhiên, thân thể mềm mại kia ẩn nấp dưới
khăn mắt, đến tột cùng là xinh đẹp tới trình độ nào?
"Ngươi vất vả chấp hành nhiệm vụ, trước vẫn là nên
hưởng dụng một ít phúc lợi đi!" Ác Phu không chút để ý nói, sau nhanh
chóng vươn tay, đột nhiên đem khăn mặt trên người Đường Tâm xả xuống dưới.
Thoáng chốc, trên người cô không gì che đậy, thân hình trong suốt xinh đẹp bại
lộ ở dưới ánh mắt hai người người đàn ông.
"Ác Phu!" Đường Tâm kinh hãi hô một tiếng, vội
vàng muốn che lại. Khuôn mặt của cô xấu hổ quẫn bách mà đỏ bừng, nhìn qua lại
kiều diễm ướt át.
Cô vội vàng đoạt lại khăn mặt, vội vàng che khuất cảnh
xuân lộ ra ngoài, ngẩng đầu đangm uốn thưởng cho Ác Phu một cái tát, lại phát
hiện hắn sớm không ở chỗ cũ.
Cảnh đẹp trong nháy mắt làm cho sát thủ trợn mắt há hốc
mồm, hai mắt như là dính ở trên người Đường Tâm, đều không chuyển động
Chính là biến hóa trong nháy mắt, lại làm cho cả tình thế
nghịch chuyển !
Ác Phu nguyên bản nháy mắt hành động, toàn thân cơ bắp
buộc chặt, với tốc độ nhanh nhất tiến lên, chặt chẽ trụ điểm chết của gáy sát
thủ. Da ngăn đem trần trụi của hắn, hành động nhanh nhẹn giống như động vật
hoang dại, con ngươi đen tỏa sáng có thần sắc cuồng dã, làm cho người ta sợ hãi
cũng làm cho người ta mê muội. Khi hắn ra tay, đối phương căn bản không có cơ
hội giãy dụa.
"Đáng chết!" Sát thủ rống giận, còn muốn phản
kháng, nhưng là dùng hết lực giãy dụa, vẫn bị giữ quá chặt chẽ, hắn càng lúc
càng không thể hô hấp, cũng sợ hãi phát hiện lực đại của Ác Phu kinh người.
"Ngon ngọt đều thường, đương nhiên muốn đối phó điểm
đại giới" Ác Phu cười lạnh nói, biểu tình kia xem ra thập phần nguy hiểm,
quả thực làm cho người tiếp xúc mất đi dũng khí, so với kẻ có bộ dáng lười
biếng ban nãy, như là có hai người khác nhau.
Sát thủ mồ hôi lạnh chảy ròng, miễn cưỡng một chút sắc bén
đá lại, bị Ác Phu dễ dàng tránh thoát. Chính là xoay người một chút, hai cánh
tay liền bị Ác Phu chiếc trập khớp, chi ( chi là bộ phận ý ) đã sớm trở nên
thảm thương, vài giây trước sát thủ còn hăng hái, nay sắc mặt tái nhợt, chỉ có
thể rên rỉ trên mặt đất.
Ác Phu quay lưng lại với tên sát thủ, một mặt chậc lưỡi,
phe phẩy đầu "Ngươi trước kia được huấn luyện, chẳng lẽ không dạy qua
ngươi, khi thực hiện nhiệm vụ trăm ngàn lần những để ánh mắt nhìn lung tung, sẽ
gây ra nguy hiểm. Nhất là nhìn đến thứ không nên xem, lại càng nguy hiểm"
Sát thủ bắt đầu phát run, hắn rốt cuộc hiểu được, là hắn
quá mức khinh địch. Người đàn ông này căn bản không phải như lời của chủ nhân
đã nói, chính là một cái liền lột bỏ thân thể ngưu lang; Người đàn ông ngày
thân thủ tốt đến đáng sợ, thậm có thể trở thành sát thủ tài giỏi trong thời
gian ngắn nhất
Đường tâm nắm chặt khăn mặt, nghiêm mật vây quanh ở trước
ngực, không có Ác Phu lại có cơ hội kéo khăn mặt. Gương mặt của cô xấu hỗ cùng
tức giận mà trở nên đỏ bừng, thậm chí ngay cả thân hình trong suốt đều hiện lên
trên một tầng đỏ ửng, xem ra càng thêm xinh đẹp động lòng người.
"Anh dám kéo khăn mặt của tôi! Làm cho gã này thấy
của tôi... của tôi..." Cô phẫn nộ hô, cơ hồ muốn xông lên trước, bóp chết
gương mặt cười tà của người đàn ông.
"Đương Tâm, trong lúc tổng yếu cần phải dùng đến thủ
đoạn a! Em sẽ không nỡ để nhìn thấy anh thật sự bị tên sát thủ bắn chết hay
sao!" Vẻ mặt hắn vô tội nhún nhún vai, đối với phẫn nộ của cô mỉm cười
Cô cắn chặt môi, thật sự rất muốn dùng sức đá hắn mấy đá,
tốt nhất vẫn là đá vào chỗ đang che đậy của hắn, như là đối với người khác diễu
võ dương oai, làm cho hắn đau đến lăn lộn trên đất, mới có thể giảm một chút sự
tức giận của cô. Cô rất ít khi phẫn nộ như vậy, nhiều năm nay luôn biết cách tự
tiết chế, ở thời điểm gặp hắn liền đổ, hắn chính là có biện pháp rất kinh người
đọa cô, sau lại mỉm cười tà mị trấn an cô.
"Làm sao vậy? Còn tức giận sao?" Ác Phu thở dài
một hơi, ánh mắt lợi hại nhìn xuống, nhìn chằm chằm toàn thân đã đổ mồ hôi
lạnh, run run cơ hồ muốn té xỉu. "Như vậy đi ! Em nếu không thể nguôi
giận, không thể chịu được người đàn ông khác nhìn thấy mình trần truồng, như
vậy vì bảo về trinh tiết của em, anh thay em móc mắt người đàn ông này!"
Hắn nghiêm trang nói.
"Bảo vệ danh tiết của tôi? Danh tiết của tôi chính
là bị hủy trên tay anh, nếu kẻ thấy bộ dáng trần truồng của ta phải bị móc mắt,
vậy thì anh cũng nên đem tên đầu sỏ kia mà cắt chứ?" Đường Tâm cười lạnh
một tiếng, nhìn nửa người dưới của hắn.