Duy Ngã Độc Tôn - Chương 329 - 330
CHƯƠNG 329:
HẢI TRIỀU BANG
- Có người đang dò xét.
Tần Lập nhẹ giọng nói.
Xà nữ gật gật đầu, trong hai con ngươi
quyến rũ bắn ra hai luồng sát khí lạnh như băng. Đừng thấy nàng ở trước mặt Tần
Lập thấp kém, đó là vì từ trong đáy lòng, nàng đã thừa nhận Tần Lập là chủ
nhân, tự nhiên sẽ không làm gì Tần Lập. Nhưng nếu ai nghĩ đến đây là một cô gái
có vẻ yếu đuối, vậy hắn sai lầm lớn rồi.
Vừa rồi hai người gần như đồng thời cảm
giác được một luồng thần thức cường đại, muốn xuyên qua kết giới do Tần Lập bày
ra, lại bị hai người cảm ứng được. Nhất là Tần Lập, trong lòng kinh ngạc càng
lớn.
Thầm nghĩ trong giới thế tục này, khi nào
thì cũng có cao thủ nhiều như mây? Chẳng lẽ nói võ giả nơi thần bí đều không
chịu được buồn chán mà chạy đến đây?
Tuy nói trong giới thế tục có khả năng thấy
được cao thủ nơi thần bí, nhưng còn chưa tới mức có thể tùy ý thấy được.
Liên tưởng đến ba cô gái Bộ Vân Yên mất
tích, đám người Tần Lập đều có chút nhạy cảm, khiến Tần Lập và Xà nữ đều có
chút phẫn nộ chính là, đối phương vô cùng kiêu ngạo, sau khi phát hiện sự thăm
dò của mình bị người phát hiện, không ngờ giống như cố ý khiêu khích, lại l
thần thức cường đại thăm dò về phía bọn họ!
Trong mũi Xà nữ phát ra tiếng hừ thanh
lãnh, tuôn ra một luồng khí tức cường đại, theo đó thần thức của đối phương bị
phản chấn lại!
Đám thần thức của đối phương dường như bị
chấn kinh, nhanh chóng quay về.
Đồng thời, trong phòng ở lầu ba, một người
đàn ông trung niên râu cá trê ngồi giữa bảy người phát ra một tiếng kêu đau
đớn, khuôn mặt thoáng chốc trở nên tái xanh, trong mắt bắn ra hào quang không
dám tin, đồng thời còn mang theo mấy phần sợ hãi.
- Đại ca!
Sáu người khác nhìn dáng vẻ người đàn ông
trung niên râu cá trê, tất cả đều không kìm nổi hô ra tiếng.
Người đàn ông trung niên râu cá trê hơi
khoát tay áo, làm ra một động tác không cần nói, chậm rãi lắc đầu, nhẹ giọng
nói với sắc mặt có chút khó coi:
- Đối phương lai lịch rất lớn!
- Có phải là người của gia tộc cung phụng
mới đến của Yến quốc kia không?
Trong đó một lão già mặt trắng thản nhiên
nói.
Nhắc tới gia tộc cung phụng mới đến Yến
quốc, trên mặt đám người đang ngồi đều thay đổi thật sự khó coi. Những người
bọn họ đến từ một bang hội trên hải đảo, có tên là Hải Triều bang. Từ nhiều năm
trước tới nay, đối với sự giàu có và phong phú của Yến quốc liền có tâm tư dòm
ngó, muốn bắt lấy quốc gia này biến nó thành sân sau của mình.
Đáng tiếc là Yến quốc trong quá khứ bị Hỏa
Kiếm Vương Gia khống chế trong tay. Làm một thế lực siêu cấp trên Huyền Đảo,
căn bản là không phải Hải Triều bang có thể trêu chọc được.
Tuy nhiên gần đây, bọn họ thông qua cơ sở
ngầm trong Yến quốc có được một tin tức, gia tộc cung phụng của Yến quốc không
ngờ đã thay đổi!
Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng
trong lòng bọn họ vẫn dâng lên một tia hy vọng, cảm thấy nếu có thể, thừa dịp
căn cơ của gia tộc này chưa ổn, bắt những người trong gia tộc này, sau đó đoạt
lấy quyền sở hữu Yến quốc, cũng không phải không có hi vọng.
Thiên Nguyên Đại Lục quá mức khổng lồ, các
loại thần kỳ vô số, vị tất chỉ có nơi thần bí mới có thể tạo ra gia tộc mãnh
mẽ! Giống như những môn pháo gia tộc nơi Cực Tây, mỗi thứ đều mạnh mẽ đến nỗi
khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng. Cho nên, hòn đảo nhỏ trên đại dương
mênh mông xuất hiện một bang hội cường đại cũng không phải là chuyện rất ngạc
nhiên.
Người trung niên râu cá trê này tên là Trần
Hải Triều, chính là lão đại của Hải Triều bang, một thân thực lực của hắn mấy
tháng vừa rồi đã đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn! Thoạt nhìn tuổi trẻ, nhưng
trên thực tế niên kỉ của lão đã hơn năm trăm bảy mươi tuổi!
Quá khứ khi lão vẫn còn ở cảnh giới Địa
Tôn, lại đột nhiên bị một cường giả siêu cấp tới làm kinh sợ hoàn toàn, cường
giả kia có thực lực Thiên Tôn!
Cho nên từ nhiều năm trước đến nay, Trần
Hải Triều vẫn ẩn nhẫn, liền nghĩ đến khi nào thực lực của mình tăng lên thì tìm
bọn họ gây phiền toái.
Không nghĩ tới, thực lực của lão rốt cục
cũng tăng lên, lại có người thay thế gia tộc cường đại thần bí kia, trở thành
người bảo hộ mới cho Yến quốc.
Lần này bọn họ từ trên đảo đến đây, kì thật
cũng muốn thử đi xem gia tộc kia mạnh bao nhiêu, nhìn lại xem đến tột cùng là
nguyên nhân gì mà thay thế được gia tộc trước kia.
Nếu thực lực của gia tộc này mạnh hơn gia
tộc trước kia, vậy Trần Hải Triều cũng hoàn toàn tiêu trừ phần tâm tư kia. Trên
mảnh đất thần kỳ khổng lồ như Thiên Nguyên Đại Lục này, quốc gia nhỏ chi chít
như sao trên trời, nhiều vô số kể. Mà trên vùng phía Đông đại lục có không ít
hơn mấy ngàn quốc gia, càng đừng nói còn có Tây đại lục thần bí, Nam đại lục và
Bắc đại lục cùng với trên Thiên Nguyên Đại Lục, so với lục địa chỉ chiếm một
phần rất nhỏ, nhưng trên thực tế cũng là hải dương vô cùng rộng lớn!
Đám người bọn họ vừa mới đổ bộ lên Hải
Thành, ngay ở bên trong tửu lâu thấy hai cô gái tuyệt sắc, đám người bọn họ tuy
nói đại bộ phận đều là lão già mấy trăm tuổi, nhưng tu luyện thích hợp, còn
thêm bảo dưỡng, căn bản nhìn không ra già trước tuổi. Hơn nữa, có tâm thích
chưng diện, càng đừng nói là hai mỹ nữ quốc sắc thiên hương, khí chất xuất
chúng.
Khiến bọn họ cũng không nghĩ tới chính là
đối phương nhìn qua dường như so với bọn họ còn cường đại hơn nhiều! Bởi vì
ngay cả cường giả có cảnh giới Thiên Tôn như Trần Hải Triều cũng chưa xuyên
thấu kết giới mà đối phương bày ra. Ngược lại, còn thiếu chút nữa bị phát hiện.
Xem ra, thực lực hai người thanh niên bên phía đối phương cũng tuyệt đối không
kém!
Bọn họ nào biết, cũng không phải đám người
Tần Lập không phát hiện bọn họ, mà là chẳng muốn đa sự, lại càng không muốn đả
thảo kinh xà! Vạn nhất nếu những người này có liên quan đến chuyện mất tích của
đám người Bộ Vân Yên, kích động bọn họ, chẳng phải là chặt đứt một manh mối
sao?
Với cảnh giới hiện tại của Tần Lập, lưu lại
thần thức trên những người này thì bọn họ gần như không trốn thoát khỏi lòng
bàn tay của Tần Lập.
Hơn nữa, người cầm đầu này không ngờ cũng
có thực lực mạnh mẽ như vậy, Tần Lập cũng đồng dạng không ngờ.
- Đại ca! Ta sẽ đi thăm dò nông sâu của bọn
họ!
Một người thanh niên anh tuấn nhìn qua chỉ
có ba mươi tuổi, khóe môi nhếch lên cười tà như có như không, thản nhiên nói:
- Dù sao chúng ta cũng muốn nhìn thế lực
phía sau mới đến của Yến quốc đến tột cùng là thần tiên nào!
Trần Hải Triều trầm ngâm một chút, lập tức
gật gật đầu, nói:
- Tốt! Vậy ngươi phải cẩn thận một chút,
hành sự tùy theo hoàn cảnh, ngàn vạn lần không nên để việc biến thành khó giải
quyết!
- Ta làm việc thì huynh cứ yên tâm!
Người thanh niên này đứng dậy, trên mặt lộ
ra vẻ cười tà âm độc, đi xuống dưới lầu.
Người thanh niên này ở trong Hải Triều bang
cũng có địa vị hết sức quan trọng, tên là Dương Hoa, thực tế tuổi đã hơn một
trăm ba mươi, cũng đạt tới cảnh giới Hợp Thiên!
Coi như là cường giả trẻ tuổi đầy hứa hẹn,
rất ít khi gặp đối thủ. Trong bạn cùng lứa cũng được xem như một người rất
mạnh, cho nên tính tình có mấy phần tự phụ.
Tuy nhiên Trần Hải Triều cảm thấy, ở một
nơi như Hải Thành coi như là phạm vi thế lực của Hải Triều bang, nhà hàng này
kinh doanh thịnh vượng đã lâu, thật ra chỉ là một trong những sản nghiệp của
Hải Triều bang.
Do vậy, hắn không cho Dương Hoa đi thử
thách mấy khách nhân kia, nếu có gì nguy hiểm, cho dù đối phương trở mặt thì
mình cũng tới kịp.
Lần này đám người Tần Lập chủ yếu tìm ba
người Bộ Vân Yên. Hiện tại nếu không có manh mối gì thì thấy bên kia nhắc lại,
biết an toản của ba an toàn không có vấn đề, liền phóng ánh mắt tới hai loại
linh hoa còn thiếu trong Cố Bảo Đan.
Biển rộng mờ mịt, muốn tìm kiếm hai loại
linh hoa kia cũng không dễ, cho nên ba người cũng chỉ có thể ôm thái độ chờ may
mắn, chuẩn bị chậm rãi tìm kiếm. Bởi vậy, Tần Lập cũng được, Lãnh Dao cũng vậy
đều không muốn gây sự ở đây, đến như Xà nữ cũng có một bộ dáng chẳng quan tâm.
Đối với nàng mà nói, người gây phiền toái thì giết chết chứ lưu lại l
- Tốt lắm! Ăn cũng no rồi hả? Ăn xong,
chúng ta liền đi.
- Ăn xong rồi, chúng ta đi thôi!
Giọng nói thanh lãnh của Lãnh Dao vang lên.
Hiện tại, nàng đồng dạng cũng muốn tìm hai loại linh hoa kia, luyện chế ra Cố
Bảo Đan, sau đó nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.
Xà nữ bĩu môi, nhẹ giọng nói:
- Người ta cũng đã tìm tới cửa rồi!
Tần Lập cũng than nhẹ một tiếng, ngồi ở nơi
đó, tâm tình trở nên có chút phiền muộn. Sự mất tích của đám người Bộ Vân Yên
ảnh hưởng tới Tần Lập không phải là lớn bình thường.
Chỉ là có một số chuyện, Tần Lập cũng không
muốn biểu hiện ra ngoài khiến mọi người đều biết khiến cho mọi người cũng buồn
bực theo, như vậy không có bất cứ ý nghĩ gì. Nhưng đây cũng không có nghĩa hiện
tại tâm tình của Tần Lập rất thoải mái.
- Chào các vị! Tại hạ là phó bang chủ của
Hải Triều bang, muốn nhận thức mấy vị một chút, kết giao bằng hữu.
Thanh niên rất có phong độ kia đi đến gần
đám người Tần Lập cười nói.
Bởi vì không có cách dùng truyền âm, cho
nên tất cả người ở cả lầu hai của tửu lâu đều có thể nghe được.
Không ít người khi nghe thấy ba chữ Hải
Triều bang, trên mặt đều lộ ra loại biểu tình kinh ngạc, khi nghe người thanh
niên này tự xưng là phó bang chủ của Hải Triều bang, vẻ kinh ngạc này đều
chuyển biến thành một loại kinh sợ thật sâu!
Hải Triều bang nổi danh ở Hải Thành, đó
cũng không phải là vang dội bình thường, kinh doanh hàng năm ở Hải Thành, nào
ai không biết Hải Triều bang?
Lập tức có không ít người nhìn vào đám
người Tần Lập, có người đồng tình, cũng có người vui sướng khi người gặp họa,
tất cả đều nghĩ trong lòng:
- Xem ra phó bang chủ đại nhân của Hải
Triều bang này coi trọng hai người con gái bên cạnh người thanh niên này, quả
thật là hồng nhan họa thủy - mỹ nữ gây nên tai họa mà!
- Ha ha! Trong chúng ta không ai quen biết
nhau, mọi người cũng không tính là bình thủy tương phùng, có cần thiết phải làm
quen với nhau không?
Trên mặt Tần Lập thoạt nhìn rất bình tĩnh,
ngẩng đầu nhìn người thanh niên này nói:
- Chúng ta sẽ lập tức không muốn có bất cứ
phiền toái gì, cho nên chuyện làm quen sẽ không cần thiết rồi.
Tất cả người biết Hải Triều bang ở trong
tửu lâu này đều lo cho đám người Tần Lập mà đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:
- Không ngờ có người dám ngỗ nghịch giáp
mặt với phó bang chủ của bang hội lớn mạnh như thế, thật sự không biết sống
chết mà!
Dáng vẻ thanh niên Dương Hoa dựa theo hiểu
biết của người thường cũng đã là lão già. Cho nên, nghe thấy lời ấy cũng không
hề nổi giận mà là hơi hơi cười cười, nói:
- Như thế nào? Vị huynh đệ này khinh thường
ta sao?
CHƯƠNG 330:
KHIÊU KHÍCH
Người bên trong tửu lâu lập tức trở nên
khẩn trương hơn. Mọi người đều dừng xôn xao, nghĩ về một màn trước mắt này, nếu
người thanh niên kia không vui, va chạm với vị phó bang chủ Hải Triều bang này,
vậy hắn nhất định sẽ không có kết cục gì tốt!
Nhiều năm như vậy, ở bên trong Hải Thành
này, Hải Triều bang gần như có thể nói là lấy tay che trời! Mà đám người thường
nhìn thấy lãnh đạo cao nhất của Hải Triều bang, chẳng qua cũng chỉ là Đường
chủ.
Về phần nói phó bang chủ, trước đây ngay cả
nghe bọn họ cũng chưa từng nghe qua! Tuy nhiên, lại không ai hoài nghi người
thanh niên này đang giả mạo. Dám ở Hải Thành giả mạo phó bang chủ của Hải Triều
bang, vậy không thể nghi ngờ là hành vi tự chui đầu vào rọ!
Tần Lập cũng cười cười, nói:
- Ngươi gọi ta là gì? Huynh đệ? Ta nói ngươi có chút coi trọng mình quá! Ta
vừa mới hai mươi tuổi, còn rất trẻ mà ngươi ngoại trừ khuôn mặt nhìn qua còn
trẻ, trên thực tế ít nhất cũng có hơn trăm tuổi, xưng huynh gọi đệ với ta, ta
lại không chịu nổi đâu.
- Ha ha! Tiểu huynh đệ ngươi chính là người sáng suốt! Tuy nhiên...
Dương Hoa phát ra mấy tiếng cười sang sảng, trên mặt lại không có ý cười
gì.
Tuy nhiên lời nói của Tần Lập cũng làm kinh
sợ thực khách vây quanh xem náo nhiệt!
- Trời! Người thanh niên này thật sự hơn
trăm tuổi sao? Làm sao mà ta không nhìn ra chứ?
- Nghe nói cao thủ cũng có thuật trú nhan,
chẳng lẽ ngươi không nhìn ra, vị phó bang chủ đại nhân này là cao thủ gì?
- Hơn một trăm tuổi. Ông trời! So với gia
gia ta cũng rất nhiều.
Đối với nghị luận chung quanh Dương Hoa làm
lơ, đôi mắt dừng trên người Tần Lập, thản nhiên nói:
- Nói là tự coi trọng mình, ta nghĩ ngươi
mới thật sự là người tự coi trọng mình. Tại hạ muốn kết giao bằng hữu, là hai
vị cô nương xinh đẹp này, còn về phần ngươi, có cũng được mà không có cũng
chẳng sao.
Đến lúc này mọi người mới chấn động trong
lòng, thầm nghĩ vị phó bang chủ đại nhân của Hải Triều bang này, quả nhiên là
muốn nói ra ý đồ chân chính!
Tần Lập nhìn hắn có chút cổ quái, sau đó
quay đầu lại cười nói với Xà nữ:
- Tiểu Tuyết! Có người xem trọng cô kìa!
Xà nữ liếc mắt nhìn Tần Lập một cái, sau đó
lạnh lùng nói ra một chữ:
- Cút!
Một mảnh yên tĩnh trong tửu lâu, có mấy
người thậm chí lấy tay dụi mắt, hoài nghi mình vừa không phải nhìn lầm chứ?
Không ngờ có người trên địa bàn của Hải Triều bang mắng phó bang chủ của Hải
Triều bang vừa thần bí vừa cường đại!
Mà ngay cả Dương Hoa cũng bị một chữ
"cút" của cô gái tuyệt sắc này mắng cho ngơ ngẩn tại chỗ một lúc lâu.
Hắn không nhớ rõ, đã bao nhiêu năm rồi không ai nói như vậy với mình.
Cho tới nay, Dương Hoa đều cảm thấy mình
không tính là loại công tử trần tục, ít nhất cũng tuấn tú lịch sự, anh tuấn
tiêu sái, thực lực xuất chúng, con gái bình thường khi hắn ngoắc ngoắc ngón tay
thì liền chủ động đưa đến cửa.
Người tu luyện, đối với nữ nhân hơn phân
nửa là bạc tình bạc nghĩa, khoảng chừng hơn một trăm năm qua, Dương Hoa cũng
được cho là lăn lộn trong vạn đóa hoa, nhưng lá cũng không dính vào người.
Tuy rằng bạc tình nhưng những cô gái kia
không một ai không mãi tưởng nhớ Dương Hoa, chưa bao giờ có ai nói với hắn như
vậy!
Dương Hoa sửng sốt một hồi, một nụ cười tà
trên khóe miệng nhìn qua càng dày đặc, đôi mắt hắn dường như có thể nhìn thấu
nội tâm của người, đang nhìn chằm chằm Xà nữ, dừng trên phía bộ ngực cao ngất
của nàng, thản nhiên cười nói:
- Phàm là nữ nhân đã qua sự làm dịu của ta,
đều muốn ta khi nào có thể sủng ái nàng thêm lần thứ hai, tuyệt đối không nói
nên lời tuyệt tình.
Xà nữ đối với chuyện nam nữ, trên thực tế
hiểu biết rất ít. Trước đây quyến rũ Tần Lập trên Huyền Nữ Phong đã là của
nàng. Theo bản năng cảm thấy được người thanh niên này không nói lời tốt, vừa
nhìn thấy biểu tình cười trộm của thực khách trên tửu lâu này khi nhìn về phía
mình, Xà nữ biết gã thanh niên này khảng định đang làm nhục, đùa giỡn mình.
Không kìm nổi, Xà nữ đột nhiên đứng lên,
nâng bàn tay trắng nõn lên, vung về phía khuôn mặt anh tuấn của Dương Hoa kia.
Một tiếng "Bốp" giòn tan vang
lên!
Dương Hoa căn bản không có bất cứ phản ứng
gì, không phải không muốn mà là ở trước mặt Xà nữ, thực lực của hắn căn bản
không có được bất cứ phản ứng gì!
Cảnh giới này thực hơn kém quá nhiều!
Một cái tát này của Xà nữ tuy rằng không
dùng sức quá lớn, nhưng lại khiến nửa bên mặt của Dương Hoa nhanh chóng thũng
lên, dấu tay đỏ tươi ngay trên mặt hắn. Vốn khóe miệng còn một chút cười ta vừa
rồi vẫn chưa mất đi.
- Kêu ngươi cút, ngươi điếc sao? Nghe thấy
hay không?
Giọng nói của Xà nữ lạnh như băng, vào lúc
này lại không khác một thanh đao sắc bén, mạnh mẽ đâm vào trái tim Dương Hoa.
Đủ loại cảm xúc như nhục nhã, kinh ngạc,
phẫn nộ, sợ hãi nhanh chóng từ trong ánh mắt Dương Hoa dần dần hiện ra. Hắn
vươn tay, nhẹ nhàng lau ra một vết máu tươi tràn ra khóe miệng, ánh mắt dần trở
nên âm lãnh:
- Cô bé! Cô đây là muốn chết!
- Thật không? Ta làm sao mà lại thấy, người muốn chết cũng chính là ngươi.
Xà nữ nhìn thoáng qua Tần Lập, phát hiện trên mặt Tần Lập không có biểu
tình gì vì thế yên tâm lại. Nàng chỉ lo Tần Lập không thích nàng cố tình gây
sự, chỉ cần Tần Lập không trách tội, những con tôm cá nhỏ này, tuy rằng ăn
không có nhiều dinh dưỡng, nhưng có còn hơn không, ít nhất có thể giải buồn.
- Ngươi thật sự cho rằng, thực lực của ngươi mạnh hơn ta thì là thiên hạ vô
địch sao?
Lúc này trong lòng Dương Hoa thật có chút hối hận. Thể diện hôm nay bị ném
đi rất lớn, sớm biết như thế, hắn tuyệt đối sẽ không chủ động thử mấy người
này. Danh tiếng to lớn của Hải Triều bang ở Hải Thành, qua chuyện hôm nay chỉ
sợ không mất bao lâu sẽ truyền khắp toàn bộ Hải Thành.
Hải Triều bang thật sự mất mặt mũi quá lớn mà!
- Cho tới bây giờ ta không cảm thấy mình là thiên hạ vô địch, tuy nhiên ta
đều rất rõ ràng, đối với loại người cho là đúng mà nói, ta thật sự xem như vô
địch.
Xà nữ nói xong, khinh miệt bĩu môi:
- Có thêm mười người như ngươi cùng một chỗ, cũng không đủ một ngón tay của
ta. Cho nên, hãy nhanh chóng cút đi, thừa dịp hiện tại tâm tình ta vẫn chưa quá
xấu.
- Ha ha ha! Khẩu khí của bị bằng hữu này quá lớn! Ta thật muốn nhìn thấy,
khi tâm tình ngươi xấu thì có thể làm gì chúng ta chứ?
Theo sau một tiếng cười lạnh, mấy người từ trên lầu xuống, chậm rãi hướng
tới nơi bọn họ.
Dẫn đầu chính là người trung niên râu cá trê, toàn thân nhìn qua rất thu
liễm, người bình thường không thể từ trên người lão cảm nhận được một chút dao
động nguyên lực.
Cùng đi theo người trung niên râu cá trê là năm người phó bang chủ theo hầu
bang chủ Trần Hải Triều của Hải Triều bang, cũng đều nội liễm tinh khí, nhìn không
ra tu vi bao nhiêu.
Nhưng khiến cho người ta cảm giác được quái dị chính là, những người này
vừa xuất hiện ở lầu hai của tửu lâu, toàn bộ tầng trệt giống như có một luồng
hàn khí mạnh mẽ tràn vào, không ít người đều không kìm lòng được cả người run
lên, nhìn vào trong ánh mắt của những người này cũng tràn ngập sợ hãi.
Thậm chí có người có lá gan không lớn lắm, đã lặng lẽ đứng dậy chuẩn bị
trốn.
Xem cảnh náo nhiệt, cũng không quan trọng bằng tính mạng!
Thực lực của những người này ở trong mắt võ giả bình thường đã sâu không
lường được, cao không thể với tới. Nhưng ở trong mắt Xà nữ, lại giống như một
đèn sáng, rõ ràng có thể thấy được!
Ngoại trừ một thân thực lực của người trung niên râu cá trê khiến cho người
ta cảm thấy có chút giật mình, còn lại mấy người kia, toàn bộ cũng có thực lực
không tới cảnh giới Chí Tôn. Ở trong mắt Xà nữ và Tần Lập, đều quá yếu ớt.
Đồng dạng, một nam hai nữ Tần Lập, Xà nữ và
Lãnh Dao ở trong mắt Trần Hải Triều cũng chỉ có cô gái áo đen khiến lão cảm
thấy khó nắm bắt.
Có thể dùng một cái tát đánh cho Dương Hoa
không hề phản ứng, chứng minh rằng thực lực của cô gái này ít nhất cũng có cảnh
giới Dung Thiên! Nhưng mà, với cảnh giới Thiên Tôn như hắn cũng nhìn không ra
thực lực của nàng, cho nên Trần Hải Triều kết luận, cô gái này chỉ sợ cũng có
cảnh giới Chí Tôn, ít nhất cũng có thực lực Nhân Tôn!
Về phần nói người thanh niên Tần Lập trước mắt
Trần Hải Triều lại kém hơn cô gái áo đen này rất nhiều, nhiều nhất cũng chỉ là
một võ giả có cảnh giới Hợp Thiên.
Mà Lãnh Dao thì càng không cần phải nói,
tuy rằng khí chất xuất chúng, biểu tình trong sáng nhưng lạnh lùng, nhưng thực
lực của nàng tuyệt đối không vượt qua cảnh giới Hợp Thiên!
Cho nên, trong lòng Trần Hải Triều tuy rằng
cảm thấy mấy người trẻ tuổi này đều không nên trêu vào, nhưng cũng không coi
bọn họ là đối thủ quá mạnh mẽ.
Tần Lập không kìm nổi mà thầm than trong
lòng, sau đó ngẩng đầu nhìn Trần Hải Triều nói:
- Ý các hạ, trái lại người gây chuyện thị
phi là chúng ta sao?
Trần Hải Triều cười lạnh một tiếng, vươn
tay vuốt vuốt một nhúm râu cá trê dưới mũi mình, dung dung nói:
- Nữ nhân bên cạnh ngươi, vô duyên vô cớ
đánh huynh đệ của ta, chỉ là muốn làm quen với các ngươi, kết giao bằng hữu mà
thôi. Các ngươi làm như vậy thì có chút hơi quá!
Tần Lập cười cười có chút bất đắc dĩ:
- Ta còn tưởng rằng người đi ra chủ trì
công đạo, cảm thấy bất công khi huynh đệ mình bị tổn thương. Ngươi cũng không
phát hiện, làm sao biết huynh đệ của ngươi đến đây kết giao bằng hữu với chúng
ta, mà không phải đến đây tìm cách khiêu khích? Còn nữa, đánh thì đánh, ngươi
muốn thế nào?
- Ha ha ha ha!
Trần Hải Triều đột nhiên cất tiếng cười to,
đôi mắt cực kì lạnh nhạt nhìn Tần Lập giống như đang nhìn một người chết.
- Ta lập ra Hải Triều bang cũng có thời
gian hơn ba trăm năm. Từ nhỏ ta sinh ra trên hải đảo, coi như là sóng to gió
lớn cũng đã thấy qua, nhưng người thanh niên cuồng vọng như ngươi, ta cũng mới
gặp qua lần đầu!
Trần Hải Triều cười lớn nói:
- Mặc dù thực lực của ngươi khiến ta cảm
thấy có chút kinh ngạc, tuy nhiên khẩu khí của ngươi lại khiến ta hiểu được! Ta
đây cũng không muốn gì, ngươi nói đúng, đánh thì đánh. Đây là thế giới cường
giả vi tôn. Tuy nhiên, người thanh niên, hiện tại ta muốn đánh ngươi, nếu ngươi
quá yếu, bị một cái tát của ta đánh chết, vậy cũng chỉ có thể tính ngươi không may!
Ngươi nói có phải đạo lý này không?
- Một lời không hợp, rút đao đối đầu, các
hạ quả nhiên có phong phạm giang hồ. Tuy nhiên, một chút nguyên do đó liền liều
chết liều sống, không cảm giác có chút không thú vị sao
Trần Hải Triều cười khoát tay, chỉ về phía
Lãnh Dao và Xà nữ:
- Nếu ta thua thì nhận lỗi. Còn nếu ngươi
thua, thì hai cô gái kia liền về phía huynh đệ ta, tính là bồi thường hắn bị
đánh, ngươi xem thế nào?
Trong tửu lâu, thực khách có gan lớn xem
náo nhiệt, tất cả đều không kìm nổi hưng phấn hơn. Loại cơ hội này, bình sinh e
rằng đều khó gặp được mà!
Hơn nữa, nhìn qua song phương, toàn bộ đều
là tuyệt thế cao thủ!
- Phóng mẹ ngươi ra đó!
Trên mặt Tần Lập như trước mang theo vẻ
tươi cười, nhìn Trần Hải Triều nói:
- Ngươi cho ngươi là thứ gì chứ? Lấy bằng
hữu của lão tử để đặt cược, ngươi có thể nghĩ ra! Nếu ta nói, ta thắng thì đàn
bà cả nhà ngươi đều đưa ra thì ngươi có thể vui vẻ gật đầu đồng ý hay không?