Duy Ngã Độc Tôn - Chương 669 - 670

CHƯƠNG 669: AI UY HIẾP AI?

Vị tự xưng là Thánh sứ vừa nói ra Lời này. gần như mọi người đều dùng một
loại ánh mắt nhìn hắn như nhìn kẻ ngu ngốc. Toàn trường hai mươi mấy vạn người
lặng ngắt như tờ. đều đang nhìn vị đại nhân Thánh sứ thần bí không rõ lai lịch
thân phận này.

- Hắn là kẻ ngốc sao? Chẳng lẽ hắn không biết tính cách của Tần công tử? Uy
hiếp Tần công tử... thật đúng là... không biết sống chết là gì mà!

- Tần công tử vừa mới một mình đấu với ba thế lực lớn. vị này liền dám nói
như vậy. thật sự không biết phải hình dung hắn như thế nào, quá ngu ngốc!

- Quả thực đúng là chuyện tiếu lâm! Người này dù có lai lịch lớn mấy đi
nữa. ta Tin tưởng Tần công tử cũng sẽ không sợ hắn!

Phía trên khán đài vô số người đồng thời nhỏ giọng bàn tán. sau đó đều nhìn
Tần Lập xem hắn sẽ xử lý chuyện này ra sao.

Tần Lập lắc lắc cả áo vị Thánh sứ này. lấy khí thế khổng lồ trấn áp hắn. sau
đó tựa cười như không cười nhìn vị Thánh sứ, thản nhiên nói:

- Còn quên chưa thinh giáo, ngươi đến từ gia tộc ân thế nào

- Ngươi không xứng biết! Tần Lập! Ngươi chỉ cần hiểu một điều là được, giao
ra các thứ ta vừa mới nói. Sau đó. chúng ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết, thả
ngươi rời đi, nói cách khác...

VỊ Thánh sứ này đột nhiên cảm giác hô hấp của mình có hơi không thông
thoáng, nói chuyện có chút khó khăn, gương mật không khỏi đỏ bừng, nhìn Tần
Lập. lạnh lùng nói:

- Tần Lập! Ngươi muốn làm gì?

Tần Lập tay trái nắm cổ áo vị Thánh sứ. tay phải giống như ưng trảo chộp
lấy đầu hắn hung hăng bấu vào đa đầu của hắn. cười lạnh nói:

- Giết ngươi!

- Ngươi đám...

Không đợi gã Thánh sứ nói xong chữ "đám", chợt nghe vang lên một
tiếng "crắc" giòn tan. tay phai Tần Lập vừa chuyển vặn gãy cổ gã
Thánh sứ này.

- ồ!...

Khán đài bốn phía không thể kiềm chế. vang lên một tràng tiếng kinh hô.

Đồng thời kèm theo tiếng kêu của lão tổ thành Thông Thiên:

- Tần công tử! Không nên giết hắn!

Thế nhưng hết thảy đều không còn kịp rồi! VỊ Thánh sứ này đến chết, trong
mắt vẫn còn chứa đầy vẻ không đám tin. hắn không tin Tần Lập lại thật sự đám
giết hắn. Chẳng lẽ Tần Lập hắn không cần tánh mạng của nữ nhân họ Cơ kia sao?
Chẳng lẽ hắn thật sự đám là địch cùng gia tộc ẩn thế sao? Chẳng lẽ hắn không
biết gia tộc ẩn thế rất cường đại hay sao?

Trong đầu gã Thánh sứ chứa rất nhiều nghi vấn. đều vĩnh viễn không có cơ
hội mở miệng hỏi ra. Tần Lập vừa buông tay. thi thể hắn mềm nhũn Ngã xuống mép
lôi đài.

Ba người còn lại đều bị một màn này làm cho hoảng sợ đến ngây người, vì thế
không ai trong bọn họ có phản ứng gì. trong mắt đông dạng đều đầy vẻ không dám
tin.

Mãi đến khi trên khán đài vang lên từng tràng tiếng kinh hô. những người
này mới hồi phục tinh thần lại. trong đó một người chỉ vào Tần Lập. ngón tay
đều có chút run rẩy. giọng nói cũng trở nên run run:

- Tần Lập! Ngươi... ngươi đám giết Thánh sứ... ngươi có biết hắn là ai
không? Hắn là con trai của Sơn chủ ô Long Sơn ngươi... ngươi chết chắc rồi...

- ộ Long Sơn?

khẽ lắc lắc đầu:

- Không nghe nói qua! Tuy nhiên... ngươi lấy tay chỉ vào người của ta.
ngươi cũng phải chết!

Chữ chết vừa mới nói ra khỏi miệng. Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần
Lập quét qua một cái. một luồng kiếm quang chém thẳng vào hông, thân thể người
này liền đứt thành hai đoạn.

Lúc này, phía trên khán đài bốn phía hoàn toàn chìm vào cảnh tĩnh lặng.

Cường giả cảnh giới Lôi Kiếp nha!

Cứ như vậy một người bị Tần Lập bẻ gãy cổ. một người bị hắn chém ngang hông
đứt thành hai đoạn... Ai còn dám nói Tần Lập hiện tại không có tiến vào cảnh
giới Địa Tiên, lập tức sẽ bị chết đuổi trong nước miếng của mọi người.

Chỗ ghế lô Nguyệt Diêu Tiên Cung, những tiền bối danh túc ngay từ đầu không
thích Tần Lập còn đang cười lạnh, định chờ xem để chê cười Tần Lập. nhưng lúc
này cả một đám đều cùng choáng váng, trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Lập liên tiếp
chém giết hai người giống như thái rau.

Trong đó một vị danh túc thì thào lẩm bẩm:

- Điên rồi! Tần Lập điên rồi! Hắn... hắn đã hại chết toàn bộ các môn phái
địa phương cực Tây rồi!

Minh Nguyệt thượng nhân nhưng thật ra tán đương gật gật đầu. thầm nghĩ
trong lòng:

- Không chịu uy hiếp, đây mới đích thực là nam nhi!

Hồ trưởng lão xinh đẹp thì ánh mắt có hơi mơ màng, thẩm nghĩ:

- Tiểu oan gia này, không ngờ đã trở thành đại nâng Địa Tiên. Tốc độ tâng
lên này thật đúng là khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi! Không biết tương lai
hắn. đến tột cùng có thể tăng lên đến trình độ nào?

Trong ghế lô Thành Thông Thiên lão tổ thành Thông Thiên đầu tiên là hơi
nhíu mày. trong ánh mắt mang theo vài phân lo lắng. Nhưng lập tức như là nghĩ
tới Điều gì. lão khẽ thở đài. lắc đầu thở đài. thầm nghĩ trong lòng:

- Xem ra ta quả nhiên là già lão rồi đây! Không ngờ ngay cả loại chuyện này
cũng không suy nghĩ cân thận cái gì Thánh sứ này. đáng chết... đáng chết mà!

- Tần Lập! Ngươi... ngươi giết liên tiếp hai vị Sứ giả. ngươi có ý đồ?

Hai người che mặt còn lại kia, tụ lại cùng một chỗ. dường như sợ Tần Lập
đột ngột ra tay với bọn họ.

- Ha ha hac ngươi là Sứ giả? Có loại Sứ giả dấu đầu lò đuổi như các ngươi
à? Đừng tướng lẳng ta không biết các ngươi là tới tìm cừu. không đám lên lôi
đài tỷ thí với ta, lại còn giả mạo cái gì gia tộc ẩn thế. hơn nữa... còn đám
dùng nữ nhân của ta để uy hiếp ta!

Tần Lập nói xong, lạnh lùng cười nói tiếp:

- Các ngươi cũng không cân sợ. ta không giết hai ngươi các ngươi đâu! Trở
về nói cho chủ của các ngươi biết, trong vòng ba ngày. ta muốn nhìn thấy nữ
nhân của ta bình yên vô sự trở về, nếu nàng thiếu một cọng lông sợi tóc. cho dù
chỉ gầy một chút, ta cũng tàn sát cả nhà các ngươi! Đừng tướng rằng ta không
tìm thấy các ngươi, chủ các ngươi biết rõ hơn ai hết. Ta không nói đùa với các
ngươi! Ta nói xong rồi các ngươi có thể cút!

Tần Lập nói xong, thu kiếm vào vò. xoay người trở lại ghế lô. không hề để ý
tới hai người đang trợn mắt há hốc mồm đứng ở nơi đó.

Hai người đã hoàn toàn sửng sốt đến ngần người, bọn họ chưa từng gặp người
nào bá đạo như thế? Cái này rốt cục là ai uy hiếp ai? Kỳ thật hai người đều rất
muốn vọt vào ghế lô Tần Lập. liều mạng tát Tần Lập một cái. sau đó nói cho Tần
Lập biết:

- Nữ nhân họ Cơ kia đúng là đang ở trong tay chúng ta. hiện tại là chúng ta
đang uy hiếp ngươi mới đúng?

Đáng tiếc, khi bọn hắn nhìn thấy hai thi thể một bị bẻ gãy cổ. một bị chém
làm hai đoạn, Lời ruột gan ra ngoài, lập tức trở nên thanh tỉnh lại.

Tần Lập này là một tên Ma đầu. căn bản sẽ không giảng loại đạo Lý này với
ngươi.

Cuối cùng hai người dùng ánh mắt vô cùng oán độc nhìn thoáng qua chỗ ghế lô
Tần Lập, rồi oán hận rời đi.

Trong ghế lô chỗ Lãnh Thu Cung bên kia. gần như tất cả giới cao tầng bộ tộc
con ngươi màu tím. giờ khắc này. rốt cục hoàn toàn thần phục Tần Lập rồi: đây
mới là Vương của bộ tộc con ngươi màu tím bọn họ.

Không có bận tâm điều gì, càng không thèm để ý quy tắc cái quái gì.

Tồn tại của Tần Lập. bản thân hắn đã là thách thức lớn nhất của quy tắc.

Đám người Mặc Lý, Mặc Thuận, cũng đều là vẻ mặt ngạc nhiên và vui mừng, bọn
họ rốt cục ở Tần Lập nơi này thấy được hy vọng thăng cấp. thấy được toàn bộ hy
vọng của tương lai bộ tộc con ngươi màu tím.

Người trên khán đài bốn phía, đa số đều ở lại trên chỗ ngồi của mình, thật
lâu không muốn rời đi. Đây đã không phải một s bình thường, đây rõ ràng là một
lần thịnh hội siêu cấp huy hoàng nhất từ khi văn minh thái cổ sụp đổ đến nay.

Còn có một số người vội vàng rời đi. bọn họ cần cấp tốc quay về báo cáo chuyện
đã xảy ra nơi này cho gia tộc hoặc môn phái của mình, để bọn họ kịp thời định
đoạt thái độ đối với Tần Lập trong tương lai.

Hết thảy những chuyện phát sinh này. cũng nhanh chóng truyền ra ngoài, đồng
thời như mạng nhện rất nhanh lan tràn khắp bốn phương tám hướng.

Sau khi Tần Lập trở lại ghế lô, Bạch Trung Tuyết lập tức thân thiết hỏi:

- Công tử! Ngài... ngài không có việc gì chứ?

Tần Lập cười cười, nói:

- Ta không sao. là ta giả bị thương!

- Ách...

Bạch Trang Tuyết lập tức sửng sốt ngần người, rồi hung hăng liếc trắng mắt
nhìn Tần Lập một cái. chu miệng nói:

- Công tử thật xấu! uổng công người ta rơi nước mắt!

- Ha ha ha!

Đám người Thượng Quan Thi Vũ cười ồ trông thật bất lương. Bầu không khí
trong ghế lô. trở nên vô cùng thoải mái. trong nháy mắt làm phai nhạt sát khí
trên người Tần Lập.

Sau khi cười xong, Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng nói:

- Phu quân! Ngữ Yên tỷ tỷ thật sự ở trong tay bọn họ sao?

Xà Xà cũng hỏi:

- Đúng vậy. ta không Tin tưởng lắm! Chuyện giữa công tư và Ngữ Yên ty tỷ
thế nhân đều biết, bọn họ có thể dùng chuyện này để lừa gạt công tử hay không?

Lãnh Dao ở một bên lắc đầu nói:

- Ta cảm thấy chuyện này là đúng thật.

Tất cả mọi người nhìn về phía Lãnh Dao. Lãnh Dao nói:

- Cảm tình giữa Ngữ Yên ty tỷ cùng phu quân, tự nhiên là thế nhân đều biết.
Nhưng Ngữ Yên tỷ tỳ không cùng trở về với Phu quân cùng không có mấy người
biết, vừa rồi thời điểm đối phương nói chuyện ta cố ý lưu tâm biểu tình trên
mặt đối phương, ta cảm thấy bọn họ không giống như là nói dối.

Hơi ngừng một chút, Lãnh Dao nói tiếp:

- ơn nữa có một điều rất trọng yếu, phu quân lúc ấy cũng không nói. thời
điểm Ngữ Yên ty tỷ chống cự một đạo thiên lôi cuối cùng đó đã phát động Cơ gia
bí thuật độn ra xa ngàn dậm. Nhưng ai biết nàng có bị thương hay không chứ. vừa
lúc bị những người đó phát hiện, mang về cấp cứu. Bức họa của Ngữ Yên tỷ tỷ đã
sớm truyền lưu khắp nơi. mỹ nữ như vậy đối phương không có khá nâng không biết.
Hơn nữa những người đó bản thân đã có ý đồ bất lương với các loại bảo vật trên
người phu quân, cho nên dùng Ngữ Yên tỷ tỷ để uy hiếp phu quân, tự nhiên là tốt
nhất.

Thượng Quan Thi Vũ gật gật đầu. tán thành suy đoán của Lãnh Dao, lập tức
lại cười lạnh

nói:

- Đáng tiếc bọn họ không nghĩ tới phu quân ngang ngạnh như thế. chẳng những
không thỏa hiệp, còn quay lại uy hiếp bọn họ. Chắc hãn người của thế lực này.
hiện tại rất là buồn bực đây?

Mọi người lại cười rộ lên. cũng không hề quan tâm tới chuyện đột nhiên xuất
hiện bốn người này.

Tần Lập thì lại ngồi ở đó cúi đầu trầm tư. mọi người đều phát hiện vẻ khác
thường của hắn. Thượng Quan Thi Vũ dịu đàng hỏi:

- Phu quân làm sao vậy. có cái gì không đúng hay sao? Hay là huynh lo lắng
cho Ngữ Yên tỷ tỷ? Muội tin răng Ngữ Yên tỷ tỷ không có nguy hiểm gì!

Thượng Quan Thi Vũ có câu chưa nói ra. trong lòng mọi người đều hiểu được,
đó chính là:

- Chỉ cần Tần Lập còn sống, thật đúng là không ai đám động tới người bên
cạnh hắn.

Bởi vì sau ngày hôm nay liên quan về thực lực của Tần Lập sẽ rất nhanh lan
truyền ra ngoài. Chân chính đại năng... cảnh giới Địa Tiên, người như vậy. ai
dám tùy tiện trêu chọc?

Cũng giống như Tần Lập đã nói với hai người kia:

- Chủ các ngươi hiểu rõ hơn ai hết. ta có thể tìm được các ngươi hay không?

Tần Lập khẽ lắc đầu. có chút bất đắc dĩ nói:

- Kỳ thật nếu tên kia không kiêu ngạo thái quá. ta thực sẽ không giết hắn.
Giết hắn đích thật là một chuyện rất phiên toái! Bốn người này đích xác đều chỉ
có cảnh giới Lôi Kiếp, nhưng với số tuổi của bọn hắn. kỳ thật so với ta lớn hơn
không bao nhiêu, các ngươi hiểu ý của ta chứ?

Mọi người lập tức hít ngược một hơi khí lạnh. Tào Hồng trầm giọng nói:

- Nếu đúng thực quả thật có chút phiền phức, đổi phương có thể thật sự đến
từ những gia tộc ân thế đó. Cũng chỉ có những gia tộc ân thế đó. có được các
loại kế thừa từ thời đại thái cổ. mới có thể ở trong khoảng thời gian ngắn bồi
đường ra võ giả cường đại như vậy. Giống như công tử không có bối cảnh gì. mà
còn tăng lên tốc độ vượt bậc như thế. từ thời thái cổ đến nay chỉ sợ cũng không
có mấy người.

CHƯƠNG 670: KIẾP KHÍ ĐỆ NHẤT!

Tần Lập gật gật đầu, nói:

- Kỳ thật hôm nay bốn người tới đây. từ trên thực lực của bọn họ là có thể
nhìn ra được, bọn họ đích xác có vốn để kiêu ngạo. Chẳng qua, ở đây ta mới vừa
nói muốn thành lập thế lực ở địa phương cực Tây, bọn họ lập tức xuất hiện, xác
định mục đích thực rõ ràng, muốn cướp bảo vật của ta, chèn ép danh vọng của ta.
Nếu bọn họ không kiêu ngạo như vậy. ta đích xác sẽ không giết họ. nhưng ta
tuyệt đối phải phế đi võ công của bọn họ. Bởi vì ta cũng muốn biểu lộ ra ý tứ
của ta, đừng tưởng ta là hạng người có thể tùy ý khi dễ!

Lão vượn Bạch Trung Sơn phụ họa nói:

- Đúng vậy. công tử nói rất đúng! Người như thế. nên hung hăng đả kích đáng
vẻ bệ vệ kiêu ngạo của hắn! Chúng ta không ai sợ chết, thực sự Chống lại. cho
dù có chết, lão Bạch ta cũng tuyệt đối không nói hai lời. quyết không thỏa
hiệp!

Kim Điêu mạnh mẽ gật gật đầu. không nói gì. nhưng ngọn lửa trong ánh mắt.
đã nói rõ quyết tâm của hắn.

Những người khác cũng đều giống nhau, không ai nguyện ý cúi đầu trước những
thế lực siêu cấp đó. Bọn họ có thể đi cho tới hôm nay. đều là giẫm chân đi lên
từng bước một, trải qua vô số lân chiến đấu. vậy thì dựa vào cái gì bỗng dưng
vô duyên vô cớ bị đối phương ức hiếp?

- Hừ! Bọn họ cường đại. chúng ta cũng chẳng kém gì. cùng lắm thì lấy mạng
đổi mạng, xem ai ngoan độc là được!

Xà Xà xinh đẹp tao nhã ngồi đó. vừa đùa nghịch ngón tay thon thon trắng như
ngọc của mình, vừa thản nhiên nói.

Tần Lập cười cười, nói:

- Kỳ thật cũng không nghiêm trọng như vậy! Ta luôn luôn không thích làm
chuyện không có nắm chắc, chuyện này nếu ta đã làm thì nói rõ ta có biện pháp
để giải quyết. Như vậy đi, các ngươi tiếp tục ở lại tiêu viện Lý Thành chủ an
bài. ta quay về Tần gia bảo một chuyến.

Thượng Quan Thi Vũ bỗng nhiên ngẩng đầu lên. nhìn thoáng qua Tần Lập. nhưng
không nói gì. Nàng và Tần Lập trở về Tần gia bảo định làm gì.

Hoàng Kim Cung!

Đây chính là trọng bào năm đó ngay cả vực ngoại Thiên Ma đều có thể trấn
áp.

Thứ này. mới chân chính là con bài chưa lật lớn nhất của Tần Lập từ trước
tới nay. Hơn nữa. bên trong Hoàng Kim Cung còn có vô số các loại thiên tài địa
bảo.

Là nữ nhân gần gũi nhất bên người Tần Lập. Thượng Quan Thi Vũ biết rất rõ
ràng ở tầng hai Hoàng Kim Cung, Tần Lập còn có một cây bút lông không lấy ra
được, còn tầng thứ ba Hoàng Kim Cung, dù lúc ấy Tần Lập đã là cảnh giới Lôi
Kiếp cũng hoàn toàn không thể tiến vào.

Không biết Tần Lập đã trở thành đại năng Địa Tiên, có thể tiến vào được
tầng thứ ba Hoàng Kim Cung hay không.

Kỳ thật không chỉ có một người Thượng Quan Thi Vũ nghĩ đến. đám người Lãnh
Dao cùng Xà Xà cũng đều nghĩ tới. rốt cục trong mắt họ lộ ra vẻ an tâm. Có
Hoàng Kim Cung, cho dù là những gia tộc ân thế đó. cũng không thể làm gì Tần
Lập.

Trận đại chiến lôi đài oanh oanh liệt liệt này. chấn động toàn bộ địa
phương cực Tây. rốt cục đã kết thúc. Tần Lập dẫn theo chín người, khiêu chiến
ba thế lực lớn siêu cấp. cuối cùng đánh cho ba thế lực lớn ngoan ngoãn cúi đâu
nhận thua,

Trong thời gian này còn có chuyện chém chết Vật Xu đại năng Địa Tiên, còn
không bị người khác biết. Nữ nhân Hàn Mai cũng đã tan thành mây khói, ân oán
giữa hai người cũng tiêu tan.

Tần Lập xem như hoàn toàn nổi danh ở toàn bộ địa phương cực Tây. hiện tại
không biết có bao nhiêu người ở lại thành Thông Thiên, bọn họ đều nghĩ đến cùng
một sự kiện: đó chính là khi nào Tần Lập khai tông lập phái, bọn họ sẽ lập tức
xin gia nhập ngay.

Ai ai cũng đều có thể nhìn ra tiềm lực vô hạn của Tần Lập. đi theo người có
tiền đồ vô lượng như vậy. làm đại đệ tử khai sơn của hắn. đó là chuyện vinh
quang đến mức nào chứ?

Mấy ngàn năm sau. ai đám nói thế lực này không thể trở thành tồn tại vượt
hơn ba thế lực đại siêu cấp ở địa phương cực Tây hiện nay?

Tuy nhiên đáng tiếc là trong vòng hai ngày sau khi đại chiến chấm đứt. ở
phủ đệ chỗ Tần Lập cư ngụ cũng không có truyền ra bất cứ tin tức gì. cũng không
thấy Tần Lập xuất hiện.

Có một số người vốn định xem náo nhiệt, đều không có kiên nhẫn liền rời đi.
Nhưng còn có rất nhiều người tâm chí kiên định, vẫn quyết định ở lại thành
Thông Thiên, chờ Tần công tử tuyên bố thành lập thế lực của hắn.

Đương nhiên, còn có rất nhiều người ở lại thành Thông Thiên, là muốn xem
chuyện xảy ra kế tiếp.

Trận chiến trên lôi đài tuy rằng đã xong, nhưng tranh đấu ngoài lôi đài,
lại vừa mới bắt đầu. Tần Lập bễ gãy cổ người trẻ tuổi thân phận thật lớn của
thế gia ẩn thế đến đây. đổng thời chém chết một Sứ giả. Bất kê đối phương là
ai. nếu có thể từ bỏ ý đồ. đó mới thật là chuyện lạ bốn phương.

Hơn nữa Tần Lập thả ra lời nói cũng thật đủ ngoan độc. Người ta vốn là muốn
dùng nữ nhân của hắn uy hiếp hắn. cũng không nghĩ tới bị Tần Lập uy hiếp ngược
lại một trận.

Giữa song phương sớm muộn gì cũng phải có một hồi đại chiến.

Trận chiến đấu này rất có thể càng thêm kịch liệt, càng thêm phấn khích hơn
cả trận chiến trên lôi đài vừa rồi.

Loại chuyện này. ai cũng không muốn bỏ qua. trừ phi là người đặc biệt sợ
chết, sợ bị vạ lây nên lựa chọn nhanh chóng rời đi, còn lại phần lớn người là
lựa chọn ở tại chỗ này chờ xem náo nhiệt.

Vào lúc màn đêm buông xuống. Tần Lập liền lặng yên ra khỏi thành Thông
Thiên, thông qua Truyền tống trận bọn họ lưu lại. về tới Tần gia bảo. Thời điểm
rời đi. nhưng thật ra có không ít người địa phương đang âm thầm giám thị chỗ ở
của Tần Lập. tuy nhiên năm đó thời điểm Tần Lập còn chỉ là cảnh giới Phá Toái
Hư Không, đã có thể che giấu được thần thức của cường giả Lôi Kiếp. Hiện nay đã
trở thành đại năng Địa Tiên chân chính, còn có ai có thể phát hiện được hành
tung của hắn?

Tần gia bảo vẫn im lặng như trước. Tần Lập không có làm kinh động bất cứ
người nào. mà đi thẳng đến Hoàng Kim Cung.

Chỗ địa phương thần bí Tần gia bảo này kỳ thật điện tích rất lớn. trong
vùng núi cách rất xa Tần gia bảo. cùng là chỗ các loại linh thú cường đại sinh.
sống, còn có rất nhiều chỗ nhân loại chưa từng đặt chân tới.

Hoàng Kim Cung ở chỗ này. chẳng những rất bí ẩn. hơn nữa cùng là chỗ không
ít linh thú biến hóa cường đại sinh. sống, nhưng Tần Lập cũng không có quan hệ
qua lại gì với những linh thú này. Những con linh thú cũng hiểu được, chủ nhân
tòa cung điện xinh đẹp này. không phải chúng nó có khá năng trêu chọc. Bởi vậy.
giữa song phương vẫn duy trì mạnh ai nấy sống.

Năm đó thời điểm những linh thú nô địch nhân loại, những linh thú này cũng
đều thành thành thật thật sinh sống tại nơi này. chưa từng thông đồng với những
tên xấu xí làm bậy kia. đủ để chứng minh phẩm chất những linh thú này đều không
tệ.

Khi Tần Lập đi tới chỗ Hoàng Kim Cung, liền thấy một cô bé xinh đẹp mặc một
thân Y phục màu phấn hồng, dáng vẻ chỉ chừng bảy tám tuổi, mặt phấn hồng hào,
cực kỳ đáng yêu.

Cô bé đang quanh quần một chỗ ở ngoài tường Hoàng Kim Cung, đôi mắt trông
mong nhìn những quá trên cây ở hậu viện Hoàng Kim Cung đến chảy nước miếng.

Cũng không biết tiểu gia hỏa này là linh thú gì, không ngờ đáng yêu như
thế. Tần Lập cố ý ho nhẹ một tiếng, làm mặt nghiêm nói:

- Ngươi là tiểu cô nương nhà ai. chạy đến cửa nhà ta làm cái gì?

Tiểu cô nương đang nhìn say mê. không phát hiện Tần Lập đã đến. thình lình
nghe thanh âm này. lập tức bị dọa cho hoảng sợ. xoay người định chạy. Sau lại
thấy rõ ràng diện mạo Tần Lập. tiểu cô nương mới ngừng lại. làm ra vẻ khổ Sở
đáng thương nhìn Tần Lập, sợ hãi nói:

- Đại ca ca! Ta muốn ăn trái cây bên trong, đại ca ca có thể hái cho ta ăn
không?

Tần Lập cảm thấy có chút buồn cười, phàm là linh thú biến hóa, tuổi thọ đâu
có quá ngắn, cho dù là hình dạng của một đứa trẻ. chỉ số thông minh cũng sẽ
không kém người trướng thành, tiêu gia hòa này lại dùng cách làm ra vẻ đáng
thương để tranh thủ tình cảm của minh, thực có ý tứ.

Tần Lập cũng không định vạch trần ý đồ của tiểu cò nương này. trời biết nó
là linh thú gì. vì thế cười gật gật đầu, nói:

- Được! Ngươi chờ ở đây!

Tần Lập nói xong, thân hình chợt lóe. biến mất ở tại chỗ. ngay sau đó xuất
hiện trong hậu viện Hoàng Kim Cung.

Tần Lập không có chú ý tới. ở trong nháy mắt hắn thi triển thân pháp trong
chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, biến mất ở tại chỗ. ánh mắt của cô
bé sáng lên. hơi hơi lộ ra một chút biểu tình kinh ngạc, ngay lập tức lại khôi
phục nguyên dạng.

Tần Lập tiện tay hái mấy trái cây, ngay sau đó hiện ra trước mặt cò bé, đưa
cho nó nói:

- Tiểu tử kia ăn đi. cũng không nên chạy loạn nha! Tuy rằng ngươi là linh
thú. nhưng nơi này còn có linh thú rất mạnh, coi chừng bị người ta ăn thịt đó!

Tần Lập nói xong, cười ha hả rồi lại biến mất. Hắn chuẩn bị trước vào tầng
hai Hoàng Kim Cung lấy cây Mao Bút trôi nổi trên cao nhất kia. Sau đó thử lại
xem. mình đã trở thành đại năng Địa Tiên, có thể lên được tầng thứ ba hay không

Nghe Tần Lập nói trên mặt cò bé lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, đôi môi nho nhỏ
khẽ vểnh lên, gương mặt phấn hồng nhỏ nhắn tê tê. khóe miệng co giật vài cái.
không kìm nổi giậm chân, oán hận nói:

- Chết tiệt chết tiệt chết tiệt! Tên hỗn đản chết tiệt này. lại xem bản
cung thành những linh thú cấp thấp... A A A A A A A... Tức chết ta! Tức chết
ta! Hừ! Nếu không cảm nhận được khí tức của Thánh khí, bản cung thật không thèm
đến địa phương linh thú quỷ quái này làm gì... A A A A! Ta thật không phải linh
thú mà!

Cô bé điên cuồng hét la một hồi, mới đặt mông ngồi trên một tảng đá. nghiêm
mật. một đôi mắt hắc bạch phân minh đảo tới đảo lui. Thật lâu sau. mới thở đài
một tiếng:

- Ta đúng là vẫn còn rất thiện lương! Phụ vương nói rất đúng, ta chỉ thích
hợp ở nhà thành thành thật thật sống! Ôi! Thật sự là nhàm chán! Ta vì cái gì
không cướp của hắn chứ? ổ! Đúng rồi. người này nhưng thật ra rất có ý tứ. nếu
đi theo phía sau hắn. hãn là sẽ gặp một số chuyện hứng thú đây?

Lúc này tâm tư Tần Lập trên cơ bản đã hoàn toàn đắm chìm trong vui sướng,
khi hẳn tiến vào tầng thứ hai Hoàng Kim Cung, lúc này đây cũng không phí chút
sức lực gì. liền lấy được cây Mao Bút lơ lửng trên cao nhất kia.

Sau khi lấy được vào tay. Tần Lập mới hiểu được vì sao cây bút này lại lơ
lửng trên cao nhất, khó lấy nhất: cây bút này lại là một kiện Kiếp khí.

Hơn nữa, so với Kiếp khí Thanh Long Yển Nguyệt Đao bọn họ thu được lần này.
còn có khác biệt rất lớn: Thanh Long Yên Nguyệt Đao chính là vật sát phạt, pháp
thuật của nó chủ công đánh giết.

Mà cây Mao Bút này. trước không cần nói người luyện chế nó là Đại sư Luyện
kim xuất sắc nhất thời đại thái cổ. mà chỉ nói công hiệu của nó đã đủ để cho
người ta trợn mắt há hốc mồm, hô to biến thái.

Tần Lập nắm cây Mao Bút. cái loại cảm giác này dường như là nắm trong tay
giang sơn vạn dặm.

Bút nặng như ngàn quân, có thể so với núi cao. ẩn chứa uy thế của thái cả
vô thượng, không phải cảnh giới Địa Tiên không đủ sức khống chế nó.

Cầm cây bút trong tay rất nhiều tin tức liền tự động hiện ra trong óc Tần
Lập.

Nếu nói Sơn Hà Đồ là Bảo khí đệ nhất thời đại thái cổ, như vậy cây Mao Bút
nhìn như bình thường này, chính là Kiếp khí... đệ nhất từ xưa đến nay.

Sơn Hà Đồ. là thời đại thái cổ có đại năng tế luyện núi rừng sông hồ vào
trong một bức hoạ, dùng để thời điểm công kích, có thể trực tiếp tế ra núi rừng
sông hồ trong Sơn Hà Đồ. uy lực vô cùng lớn lao.

Mà cây bút này, mỗi một sợi lông trong suốt sáng bóng trên nó giống như ô
ngọc, không ngờ đều là lấy từ trên thân thần thú thái cổ.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3