Chủ Nhân Xin Ngài Đừng Có Chọc Tôi - Chương 05

Chủ Nhân Xin Ngài Đừng Có Chọc Tôi
Chương 5
gacsach.com

“Cô ấy là một cô gái không tồi, nếu cậu không động, tớ sẽ ra tay, tới lúc đó cậu không được cản đấy! ”

Những lời này giống như âm thanh của ma quỷ cứ quanh đi quẩn lại quanh tai của Tư Thánh Nam đuổi mãi không đi, thậm chí chỉ cần nhắm mắt lại thì cái khuôn mặt đáng ghét của Sở Hy Nghiêu còn hiện ra trong đầu Tư Thánh Nam!

Đáng chết! Anh rốt cuộc là làm sao vậy? Chẳng lẽ thích một người là cái cảm giác giống như gặp quỷ thế nào sao? {Sun: nói thế ra anh thích Hi Nghiêu huynh à?}

Đúng vậy! Tuy rằng anh cũng đã là nam nhân hai mươi bốn tuổi rồi nhưng ở nước ngoài học nhiều năm như vậy, anh tới bây giờ cũng không có kết giao qua một cô bạn gái nào hết, chủ yếu là không muốn lãng phí thời gian yêu đương.

Bạn bè của anh đều nói anh bị ‘biến tính’, trên thực tế, anh chỉ là giữ vững nguyên tắc của mình mà thôi— không phải của mình, mình sẽ không muốn.

Từ ngày mà anh thừa dịp Kĩ Văn Tĩnh ngủ vụng trộm hôn cô, tự nhiên tình cảm của anh đối với cô biến hóa rõ ràng, mỗi ngày nhìn đến cô tâm tình đều cảm thấy vui vẻ, tuy rằng công việc bận đến sứt đầu mẻ trán nhưng đáy lòng vẫn như cũ nhớ thương cô vô cùng.

Mãi đến khi bị lời nói của Sở Hy Nghiêu đánh thức anh mới bừng tỉnh lại, nếu anh mà không hành động, Văn Tĩnh của anh sẽ bị nam nhân khác truy mất thôi.

Tiếng đập của vang lên, Kĩ Văn Tĩnh mặc một bộ đồ công sở màu trắng ôm một chồng văn kiện đi đến.

Tư Thánh Nam vội vàng lấy lại tinh thần, kinh ngạc nhìn Kĩ Văn Tĩnh đi lại bàn công tác, bộ ngực no đủ của cô dưới bộ quần áo công sở cắt may khéo léo có vẻ gợi cảm mê người.

Gương mặt này trong trắng thuần khiết vĩnh viễn cũng không làm cho anh sinh ra cảm giác chán ghét, môi của cô nho nhỏ tựa như một cánh ánh đào xinh đẹp, mũi rất cao mà thẳng, mắt to hai mí rất đẹp, hai hàng lông mi dài cuốn khúc tựa như hai cánh bướm.

Nha... anh cho tới hôm nay mới phát hiện nha, Văn Tĩnh của anh cực kỳ xinh đẹp.

Anh nhìn cô vì đi lại mà bộ ngực hơi phập phồng, cái eo bằng phẳng mà linh lung, dưới cái váy là đôi chân thon dài cực kỳ cuốn hút. Ông trời! Anh cũng không nhớ rõ có bao nhiêu lần thân hình mềm mại như thế bị anh ôm ở dưới nữa, lúc đó anh hưởng thụ cái loại cảm giác an nhàn biết bao nhiêu. {Sun: anh ăn đậu hũ người ta... }

Lúc anh và Văn Tĩnh ở cùng một chỗ ít khi nào trong đầu nghĩ đến cái chữ ‘tính’ này lắm, có lẽ trong tiềm thức là phải tôn trọng cô, yêu thương cô, bảo hộ cô, thậm chí không dám nhúng chàm cô nữa.

Nếu không phải có Sở Hy Nghiêu tham gia, anh chắc vĩnh viễn cũng không ý thức mình để ý Kĩ Văn Tĩnh nhiều đến thế đâu, thật lâu thật lâu trước kia anh đã yêu thương cô rồi.

Ông trời chắc canh là đùa giỡn với anh rồi, làm cho anh nhiều năm như vậy mới ý thức được điểm này.

“Đây là kế hoạch của tập đoàn Uy Xa, Trịnh quản lý đã đem vấn đề lần trước trong lúc hội nghị sửa lại rồi...”

Đi đến trước bàn công tác của Tư Thánh Nam, Kĩ Văn Tĩnh hơi cúi người xuống, ngón tay thon dài chỉ chỉ vào nội dung bản kế hoạch. Từ sau khi sự kiện trên sân thượng, cô tự dưng phát hiện Tư Thánh Nam là một ổ bom bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ, cho nên vì bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, cô vẫn là cực kỳ cẩn thận.

Ánh mắt Tư Thánh Nam không chịu khống chế liếc nhìn về cái cổ áo của cô, một ý nghĩ kì quái tự nhiên hiện ra ở trong đầu. Anh nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, phát hiện ‘em bé’ nhà mình cũng rất tự nhiên đứng dậy chào cờ rồi. Đáng chết! Từ sau khi đem Kĩ Văn Tĩnh trở thành người yêu, ngay cả thân thể mà anh cũng không thể khống chế được nữa.

“Tổng giám đốc... tổng giám đốc, anh có nghe tôi nói chuyện không?”

Tiếng nói trong trẻo của Kĩ Văn Tĩnh vang lên, thành công gọi hồn Tư Thánh Nam trở về. Anh làm bộ vội vàng ho nhẹ vài tiếng, “Cái kia... tôi là vừa mới suy nghĩ, đúng vậy! Kế hoạch này thông qua đi.”

Kĩ Văn Tĩnh kỳ quái nhìn Tư Thánh Nam bộ dáng không được tự nhiên, “Anh đã cảm thấy không vấn đề gì rồi, vậy ký tên lên nơi này đi.”

Anh rồng bay phượng múa ký tên xong, vừa nhấc đầu lên ngắm đến ngay một quyển sách bảo vệ sức khỏe trên bàn.

“Văn Tĩnh, cô có nghiên cứu kỹ xảo làm đẹp cho con gái không?”

Tư Thánh Nam trời sinh chính là phái hành động, một khi đã xác định mục tiêu của mình rồi thì anh sẽ bất chấp trở ngại cố hướng mục tiêu đi về phía trước. Đúng vậy! Anh yêu Văn Tĩnh, tuy rằng anh thích khi dễ cô, thích chỉnh cô thật nhưng cho tới giờ anh cũng chưa có thương tổn qua cô.

Kĩ Văn Tĩnh khó hiểu nhíu mày, “Kỹ xảo làm đẹp cho con gái?”

Tốc độ suy nghĩ của nam nhân này luôn làm cho cô theo không kịp nha. Anh cong cánh môi lên, ánh mắt mê người xẹt qua trước ngực cô mềm mại, “Cô không biết sao? Lúc một cô gái muốn dáng người thêm đầy đặn, các cô thường mượn dùng một tí ngoại lực để thực hiện mục địch, như là...”

Anh thật tà ác ngoắc ngoắc ngón tay, “Cô qua bên này một chút!”

Đáng thương Kĩ Văn Tĩnh không chút nghi ngờ tiêu sái đến bên người anh, anh vươn một cánh tay vô cùng thân thiết khoát lên cổ cô, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tới gần bờ môi của anh. Ánh mắt tà ác liếc về bộ ngực của cô, “Giống như nơi đó, của cô thoạt nhìn có vẻ nhỏ, nếu có người matxa một chút thì chắc không lâu sau càng thêm quyến rũ...”

Khuôn mặt trắng nõn của Kĩ Văn Tĩnh nháy mắt bị đốt nóng lên. Nam nhân này đang nói bậy bạ cái gì vậy? Cô hoảng hốt muốn giãy ra đứng lên, nhưng cánh tay anh lại ôm cô thật chặt.

“Còn có...”

Anh vươn ngón tay ở trên môi của cô vỗ về chơi đùa, “Môi con gái cũng cần phải chăm sóc nha, son môi ở chợ chất lượng rất kém cỏi, còn xài nhiều chất hóa học, tôi cảm thấy biện pháp hữu hiệu nhất chính là...”

Nói một chút, anh đột nhiên kéo cái gáy của cô, lúc cô còn không biết đây là cái tình huống gì thì đôi môi cô đã bị che lại.

“Ngô!”

Nam nhân này bị cái gì vậy?

Đầu lưỡi anh linh hoạt tách môi của cô, nhanh chóng xâm nhập trong miệng của cô, bàn tay to của anh dùng sức lôi kéo, cô đứng không vững đặt mông ngồi trên đùi anh.

Trời ạ!

Cô cảm giác hô hấp của mình toàn bộ đều bị anh cướp đoạt đi rồi, lông mi thật dài của anh thậm chí còn đụng tới hai má của cô, cô nữa nằm nữa ngồi trong lòng anh, bàn tay to của anh khiêu khích vuốt ve qua lại toàn thân của cô.

Cô bản năng muốn giãy dụa, anh lại càng thêm bá đạo ngăn lại, hành động càng thêm cuồng dã thổi quét cô, tựa như thuần phục một con tiểu thú không nghe lời. Cô bị anh hôn mê hoặc, hoàn toàn xụi lơ trong lòng anh, trái tim kinh hoàng đập bùm bùm. Tư Thánh Nam hôn cô? Rốt cuộc là vì sao vậy? Chẳng lẽ anh thích cô sao? Nhưng từ trước đến giờ anh cũng chưa nói gì hết mà.

Một chuỗi tiếng chuông di động dễ nghe đột ngột vang lên trong không gian nóng bỏng. Kĩ Văn Tĩnh lấy lại tinh thần đẩy anh ra, nhưng Tư Thánh Nam cũng không thấy chuyển biến gì mấy.

“Ngô... Thánh Nam... điện thoại của anh...”

“Không cần lo cho nó...” Anh tiếp tục hôn cô mang theo một cỗ bốc đồng dã man.

Tiếng chuông tiếp tục vang lên không dứt, Tư Thánh Nam có thể mặc kệ, nhưng Kỉ Văn Tĩnh lại không thể làm bộ không nghe.

“Không được...”

“Shit!”

Tư Thánh Nam nhịn không được thấp rủa một tiếng, tay ấn di động, Kỉ Văn Tĩnh tranh thủ thời cơ nhanh chóng đứng lên.

Thế này anh mới nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô có bao nhiêu hồng nhuận, tóc dài của cô hỗn độn rối tung, môi sưng đỏ, trong mắt tất cả đều là mê ly. Cô bối rối sửa sang lại quần áo, sau đó, xấu hổ buông tay.

“Được rồi Thánh Nam, cái này đùa chẳng vui tí nào cả, tôi không biết vì sao anh làm vậy, nhưng tôi khẳng định có lẽ anh hơi bị kích thích một chút, hiện tại chúng ta nên quên nó đi, tôi sẽ xem như không có chuyện gì xảy ta...”

Cô nói năng có chút lộn xộn, trên thực tế ngay cả chính cô cũng không biết rốt cuộc mình muốn nói gì, khẩn trương chộp lấy văn kiện vừa mới kí trên bàn xong, chạy đi trối chết.

“Văn Tĩnh...”

Tư Thánh Nam ở sau lưng cô kêu to, cùng với tiếng chuông di động không ngừng vang lên.

Lửa giận tận trời Tư Thánh Nam bắt di động, mới vào liền mắng, “Chết tiệt Sở Hi Nghiêu, tốt nhất là cậu nên cho tôi một lý do giải thích vì sao gọi điện vào lúc này...” Khẩu khí ác liệt đến muốn giết người.

Kỉ Văn Tĩnh giả bộ không nghe nhanh chóng đi ra ngoài, cô chật vật lấy tay ôm đôi môi đang bị sưng.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao Thánh Nam hôn cô?

Chẳng lẽ đây cũng là trò khi dễ của anh nữa sao? Nhớ lại khi hơn mười tuổi, lúc ấy Thánh Nam đang trong thời kỳ trưởng thành, khi đó anh tò mò ôm cô, thậm chí có một lần anh còn yêu cầu cô chủ động hôn anh, mục đích là muốn thể nghiệm một cảm giác chút hôn môi.

Lúc ấy bọn họ hoàn toàn ngây thơ không biết, làm răng nanh hai người thiếu chút nữa bị đâm vào nhau, Thánh Nam thề không bao giờ cùng con gái hôn môi nữa, bởi vì đau quá.

Cái hôn kia, có thể xưng là trò cười trong quá trình trưởng thành, nhưng cái hôn vừa rồi lại tính là cái gì?

Tâm phiền ý loạn ngồi trở lại vị trí, trong đầu toàn là hình ảnh nóng vừa rồi.

Sở Hi Nghiêu nói, Thánh Nam ở nước ngoài không có bạn gái, anh còn nói, ở đáy lòng Thánh Nam là vẫn không quên được bóng dáng của cô, anh kết luận nói cho cô biết: Thánh Nam để ý cô.

Nhưng hết thảy, bây giờ cô cũng không có từ trong miệng đương sự chứng thật, như vậy cái hôn này, cô phải giải thích thế nào đây?

Cô ảo não đem mặt vùi vào hai tay. Sự tình làm sao có thể phát triển đến mức này rồi?

Điện thoại đổ chuông, cô bối rối lấy điện thoại di động ra, thậm chí đã quên coi trọng số hiển hiện trên màn hình.

“Văn Tĩnh, là ba ba...”

“Nơi này, nơi này, còn có nơi này, tôi đã giúp anh sửa chữa qua, bảng giá của tập đoàn Đỉnh Phong cung cấp cậu đánh sai một vài từ, mặt khác, lần sau nhớ đánh dấu chỗ này này, như vậy sửa sang lại sẽ tiện hơn.”

“Cám ơn Kỉ tiểu thư.”

Tiền Lập Đa vừa mới bị điều đến một cái tầng trệt không bao lâu, nếu không phải có Kỉ Văn Tĩnh giúp đỡ, anh khẳng định đã bị điều đi nơi khác nữa rồi.

Kỉ Văn Tĩnh giống như một đại tỷ vậy, vỗ nhẹ nhẹ bả vai gầy yếu của anh, “Từ từ, tôi tin tưởng lấy năng lực của anh, không cần hai tháng sẽ nắm được tình hình ở đây thôi.”

Tiền Lập Đa nghe thế, trên mặt trắng nõn hiện lên một chút đỏ ửng thẹn thùng, “Kỉ tiểu thư, cô thật tốt, tôi còn nghĩ đến nhân viên công tác trong phòng tổng giám đốc đều thực ngạo mạn, xem ra cô là một người ngoại lệ nha...”

Cô cho anh một cái mỉm cười ôn nhu, “Là anh nghĩ quá nhiều rồi, đồng nghiệp trong này cũng tốt lắm.” Cô vừa nói vừa sửa sang lại đống văn kiện hỗn độn trên bàn.

“Kỉ tiểu thư, vì cảm ơn mấy hôm nay cô giúp tôi, xin hỏi buổi tối hôm nay tôi có thể mời cô đi ăn bữa tối được không?” Tiền Lập Đa có chút khẩn trương, dè dặt đề nghị.

Gần đây anh đều vụng trộm quan sát cô, ôn nhu, thiện lương, biết săn sóc người khác, công tác lại tốt nữa. Tuy rằng không phải đại mỹ nữ nhưng khí chất của cô có thể làm cho người ta cảm thấy yên tâm.

Tuy rằng biết cô lớn hơn hai tuổi nhưng xem cô so với mình còn trẻ hơn. Vẻ mặt sùng bái của Tiền Lập Đa đều bị Tư Thánh Nam mới đi ra văn phòng thu hết vào mắt.

Có người đối với nữ nhân của anh sinh ra hứng thú hả? Có người muốn hẹn nữ nhân của anh đi ăn bữa tối hả? Có người muốn theo đuổi nữ nhân của anh hả? (Sun: hắc hắc hắc, có mùi dấm chua a ^^)

Nhất thời một dòng chữ ‘đố kỵ’ to chảng chạy qua trong lòng Tư Thánh Nam. Người kia không muốn sống nữa sao? Ngay cả nữ nhân của Đại Boss mà cũng dám theo đuổi? Muốn chết à?

“Tổng giám đốc...”

Nhìn đến lãnh đạo trực tiếp, Tiền Lập Đa theo bản năng ngồi thẳng thân mình, sợ hãi rụt rè chào tổng giám đốc, thậm chí khẩn trương đến mức không để ý Kỉ Văn Tĩnh còn chưa trả lời anh.

Tư Thánh Nam lạnh lùng nhìn Tiền Lập Đa một cái, “Văn Tĩnh, chuẩn bị một chút, thông báo chủ quản các ngành mười phút sau đến lầu hai mươi tám họp.”

“Vâng.”

Từ sau cái hôn nồng nhiệt ngày hôm qua, Kỉ Văn Tĩnh phát hiện mình không dám đối mặt với Tư Thánh Nam, cô biết lòng của cô đã biến hóa rồi, cô không có cách nào xem anh như là đại thiếu gia tùy hứng khóc lóc om sòm nhiều năm trước kia nữa, anh hiện tại đối cô mà nói, là một người đàn ông hàng thật giá thật, có thể khống chế cô hỉ nộ ái ố!

Cô cúi đầu, tay chân cuống quít sửa sang lại văn kiện trên bàn, sau đó lại cứng ngắc gọi điện thoại thông báo các ngành đến họp.

Mười phút sau, khi cô đi vào phòng họp lầu hai mươi tám, chủ quản các ngành đều đến đây.

Chỉ còn vị trí gần tổng giám đốc là còn trống, vị trí còn lại đều đã muốn bị người khác ngồi hết rồi, nhìn đến cô đến sau, Tư Thánh Nam đang ở lật xem tư liệu hội nghị dùng ngón tay gõ gõ chỗ ngồi bên cạnh. Dưới tình huống ái muội như vậy, nhân viên trong phòng rất thông minh mà giữ im lặng, Kỉ Văn Tĩnh xấu hổ nhìn xung quanh, thật sự tìm không thấy vị trí nào khác cho cô dung thân.

Bất đắc dĩ, cô đành phải ngồi ở bên người Tư Thánh Nam, cô thậm chí có thể ngửi được mùi nước hoa quen thuộc trên người anh, còn có anh hôn...

Nha, đáng chết! Cô rốt cuộc là làm sao vậy? Cô cảm thấy hai gò má nóng không chịu nổi.

Hội nghị bắt đầu trong một bầu không khí quái dị, chủ quản các ngành đều phát biểu nghiêm túc.

Tư Thánh Nam nghiêng nửa thân mình, phía sau lưng tựa vào ghế da, tầm mắt anh vừa vặn có thể nhìn thấy nữa bên mặt của Kỉ Văn Tĩnh.

Nữ nhân này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Từ ngày hôm qua sau khi bị anh hôn, cô thấy anh tựa như con chuột nhìn thấy con mèo, e sợ chạy trốn không kịp, ngay cả con mắt cũng không dám nhìn anh một chút.

Bất quá anh vì này lúc này bận quá mà không đi nhà cô ăn bữa tối, cô liền cùng anh bày ra một bộ dáng mới lạ, chẳng lẽ cái hôn ngày hôm qua còn không làm cho cô hiểu được một chút gì sao?

Kỉ Văn Tĩnh vụng trộm nhìn qua Tư Thánh Nam một chút, trùng hợp lúc này anh cũng đang nhìn đến cô, cô hoảng sợ, vội vàng quay đầu, làm bộ chăm chú xem văn kiện trên bàn.

Tư Thánh Nam có chút buồn cười liếc mắt nhìn văn kiện. Cô khẩn trương thành bộ dáng này sao, liền ngay cả văn kiện đặt ngược, cũng không có phát hiện.

Nữ nhân này có vấn đề!

Anh rất nhanh ý thức được điểm này, ánh mắt lơ đãng xẹt qua Tiền Lập Đa ngồi ở đối diện Kỉ Văn Tĩnh. Gặp quỷ, xú tiểu tử này không muốn sống nữa sao? To gan dám dùng cái loại ánh mắt đưa tình này theo dõi nữ nhân của anh?

“Tổng giám đốc, bảng giá tập đoàn Đỉnh Phong cung cấp cho chúng ta có thay đổi sao? Vì sao lần này chênh lệch lớn như vậy?”

Một chủ quản ngành có chút kinh ngạc nhìn tư liệu trên tay, khó hiểu lật trước lật sau đối chiếu cẩn thận.

Cái chủ quản khác cũng đồng thời cầm lấy tư liệu lên đọc, sau đó ở dưới nhỏ giọng nghị luận.

Tư Thánh Nam cũng cúi nhìn, ba giây sau, anh lạnh lùng vứt tư liệu lên bàn.

“Ba!”

Anh không khách khí đem tư liệu vứt trên mặt bàn, ánh mắt lạnh lùng, biểu tình nghiêm khắc nhìn vài trợ lý, “Không ai có thể giải thích cho tôi sao?”

Kỉ Văn Tĩnh vội vàng cúi đầu kiểm tra, Tiền Lập Đa cũng kinh hãi cẩn thận lật xem.

“Thực, thực xin lỗi...” Âm thanh Tiền Lập Đa có chút run run, “Này... Là tôi lầm, tôi không cẩn thận...”

“Thời gian cậu dùng ở công ty làm gì hả? Dùng để nhìn nữ đồng nhiệp sao?” Ngữ khí Tư Thánh Nam mang theo châm chọc.

Mặt Tiền Lập Đa nhanh chóng đỏ lên, trực giác anh nhìn phía Kỉ Văn Tĩnh, tiếp xúc đến ánh mắt Tiền Lập, Đa Kỉ Văn Tĩnh cũng sợ run.

Sao lại thế này?

Mắt cô nhìn nhìn Tiền Lập Đa, lại nhìn nhìn Tư Thánh Nam, hai người đàn ông này...

“Cầm làm lại lần nữa cho tôi, ngay lập tức!” Tư Thánh Nam mặt không lưu tình mệnh lệnh nói.

“Vâng!” Tiền Lập Đa lập tức đem hết thảy văn kiện thu về, xoay người chạy trối chết ra phòng họp.

Không khí bên trong cực kì lạnh lẽo, hội nghị tiếp tục nhưng đang tiến vào một loại trạng thái khẩn trương trước nay chưa từng có, Kỉ Văn Tĩnh phát hiện đến hiện tại, đối với Tư Thánh Nam cô cũng không thể hiểu hết con người của anh.

Ở trong ấn tượng của cô, anh vĩnh viễn đều là một thằng lưu manh tùy hứng làm bậy, thậm chí có lúc bất cần đời làm cho người ta hận không thể làm thịt anh.

Nhưng mà... thế cũng không phải là anh chân chính, ít nhất khi anh là người lãnh đạo một tập đoàn, anh cơ hồ lãnh khốc mất đi tình người.

Cô phát hiện mình càng gần anh, thì anh càng mơ hồ khó hiểu.

Gần đây phát sinh nhiều chuyện phiền toái làm cho cô buồn chán cực, giống như chuyện này nè, vì anh mà rung động rồi!

Còn có ba ba cô mất tích nhiều năm tự nhiên xuất hiện, lại nói cho cô rằng ông ta đang có phiền toái, nếu cô không thể giúp ông ta giải quyết, như vậy ông ta sẽ bị phơi thây đầu đường.

Trời ạ! Vì sao người thân của cô không ai có thể để yên cho cô sống một mình vậy?

Trong đầu suy nghĩ tinh linh, cô lòng nóng như lửa ngồi nghe hội nghị báo cáo dài dòng mà buồn tẻ, không biết qua bao lâu, hội nghị rốt cục chấm dứt, một vài đồng nghiệp quanh mình cũng bắt đầu đứng dậy, đột nhiên trước mặt của cô có một bóng người màu đen.

“Văn Tĩnh, một hồi tan tầm chờ tôi một chút, chúng ta cùng ăn bữa tối.” Anh nên cùng cô hảo hảo nói chuyện, ít nhất nên biết cô đang suy nghĩ cái gì.

Bối rối lấy lại tinh thần, ánh mắt không xác định cô nhìn về Tư Thánh Nam, “Tôi, buổi tối hôm nay tôi có việc...”

Trực giác sau khi cự tuyệt, cô lập tức tiếp thu một đạo ánh mắt nguy hiểm, thái độ Tư Thánh Nam giống như không thể tin được.

“Là biểu đạt của tôi không đủ rõ ràng sao?” Anh nhíu mày, “Tôi nói... Buổi tối hôm nay tôi muốn cô đi theo ăn bữa tối.”

Âm thanh của anh đề cao vài đê-xi-ben, thái độ cũng trở nên bá đạo.

Cô nuốt nuốt nước miếng, nhìn thấy vài vị đồng nghiệp đi đến cửa đang quay đầu nhìn lén.

“Thực xin lỗi... Tôi... tôi, buổi tối hôm nay...”

Ánh mắt Tư Thánh Nam gắt gao khóa trụ cô.

“Buổi tối hôm nay tôi thật sự có chuyện rất quan trọng.” Cô cố lấy dũng khí nói.

Từ nhỏ đến lớn, mỗi một yêu cầu anh đưa ra cô đều tuân lệnh, nhưng là hiện tại cô là thân bất do kỷ... Ba cô trở về tìm cô, chuyện này cô rốt cuộc có nên nói cho anh hay không?

Cô có một ba ba đam mê cờ bạc, cô rất sợ hãi Thánh Nam bởi vậy mà khinh thường cô, thậm chí đem cô trở thành hộ cự tuyệt lui tới.

Trước mặt nhiều cấp dưới như vậy muốn cô cùng anh đi ăn cơm, thế nhưng cô lại cự tuyệt?!

Trong lúc nhất thời, Tư Thánh Nam thấy mình giống như bị vũ nhục, anh thậm chí cho rằng mình giờ phút này giống như là con vịt xấu xí bị mọi người cười nhạo, mất mặt đến cực điểm.

“Cô xác định?”

Anh muốn cho cô một cơ hội hối hận, cũng liều mạng muốn vãn hồi mặt mày ở trước mặt mọi người, nếu cô gái này còn dám cự tuyệt anh...

Kỉ Văn Tĩnh có chút sợ hãi rụt lui bả vai, “Đúng vậy, tôi xác định.”

Anh hung hăng trừng mắt cô, giống như muốn dùng ánh mắt giết người đem cô ăn tươi nuốt sống, “Thế thì tùy cô!”

Tư Thánh Nam mang theo một bụng tức giận xoay người rời đi khỏi phòng họp, đáng thương cái cửa bị anh đóng một cái thật mạnh run bần bật.

Đợi anh đi rồi, vài người cấp mới bình tĩnh vuốt vuốt ngực, chỉ có Kỉ Văn Tĩnh, yên lặng thừa nhận anh tức giận...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3