Thứ Nữ Công Lược - Chương 136

Thứ Nữ Công Lược
Chương 136: Ngoài ý muốn (Thượng)
https: //gacsach.com

Thập Nhất Nương nghe xong hồ đồ, không biết “Hiểu Lan” này là ai, Ngũ gia như thế nào khiến cho nữ tử này mang đứa nhỏ... Nhớ đến mấy đứa nhỏ còn tại trong phòng, không khỏi ngẩng đầu hướng mấy đứa nhỏ nhìn lại.

Vừa rồi vẻ mặt còn cười nhóm Từ Tự Cần mặt đều căng gắt gao, lui đến góc tường.

Loại việc này, vẫn là đừng nói trước mặt mấy đứa nhỏ vẫn tốt. Huống chi Từ Tự Cần tuổi không nhỏ!

Nàng hướng tới Từ Tự Cần ngoắc: “Cần ca, Trinh tỷ nhi, chúng ta đi xem các mama dọn xong bàn chưa?”

Nhóm Từ Tự Cần nghe xong ngẩn ra, ánh mắt lại đều dừng trên người Từ Lệnh Nghi.

Từ Lệnh Nghi nghe thấy Thập Nhất Nương mở miệng, tỉnh lại.

Loại việc này, sao có thể nào nói trước mặt mấy đứa nhỏ. Huống chi còn liên quan đến danh dự Ngũ đệ. Mặc kệ như thế nào, hắn luôn là trưởng bối!

Hắn lập tức gật đầu, nói: ”Các ngươi đi đi!”

Mấy đứa nhỏ đều nhẹ nhàng thở ra, đi theo Thập Nhất Nương ra nội thất.

Chỉ có Truân ca nhi còn có chút mơ hồ, bị Trinh tỷ nhi lôi kéo vừa đi vừa tò mò quay đầu lại: ”Tỷ tỷ, tổ mẫu phải thêm tôn tử, vì cái gì mất hứng?”

Trinh tỷ nhi rất xấu hổ liếc mắt nhìn Thập Nhất Nương một cái, đỏ mặt, thấp giọng nói: “Đừng hỏi.”

Truân ca nhi nghe xong bỉu môi, bộ dáng thực ủy khuất.

Thập Nhất Nương nhìn thấy không khỏi hơi cười.

Đứa nhỏ còn đem nàng trở thành người ngoài, bởi vậy ở trước mặt nàng còn bảo trì tôn nghiêm đâu!

Cũng không biết người trong phòng nói bao lâu, bình thường lúc này đã muốn dọn cơm. Nàng hỏi đứa nhỏ: ”Các ngươi đói hay không?” Ánh mắt lại nhìn Truân ca.

Không đợi Từ Tự Cần trả lời, Truân ca quả nhiên gật đầu nói: ”Đói!”

Nhóm Từ Tự Cần nghe xong không khỏi có chút ngượng ngùng.

Thập Nhất Nương đón mọi người đi gian phía đông.

“Ăn trước mấy khối táo điểm bụng. Đợi tam gia cùng Tam phu nhân tới là có thể dọn cơm!”

Nàng chỉ huy nha hoàn cấp mỗi người một đĩa nhỏ nhũ kim có vài miếng táo,” Hơn nữa trước khi ăn cơm ăn hoa quả đối thân thể cũng tốt!”

Mấy đứa nhỏ biểu tình khác nhau– Từ Tự Cần vẻ mặt thật ngạc nhiên, Trinh tỷ nhi có chút kinh ngạc, Từ Tự Kiệm nhoẻn miệng cười, trong mắt Từ Tự Dụ lộ khác thường, chỉ có Truân ca, lớn tiếng nói: ”Ngài nói sai rồi. Phải ăn cơm trước, sau đó mới ăn hoa quả.”

Thập Nhất Nương cười ngồi xổm xuống, ngang hàng cùng Truân ca, cười nói: ”Đồ ăn hương vị lớn, hoa quả hương vị nhỏ. Ngươi ăn đồ ăn sau đó ăn hoa quả, đem hoa quả hương vị nhốt lại, bụng như thế nào biết còn có ăn hoa quả đâu?”

Truân ca nghe được há mồm cứng lưỡi, khóe miệng hấp hấp, sau một lúc lâu cũng không tìm được lời phản bác.

Thập Nhất Nương liền sờ sờ đầu của hắn: ”Cho nên nói, phải ăn hoa quả trước khi ăn cơm. Trước cùng bụng chào hỏi, nói cho hắn, ngươi phải ăn cơm. Cho hắn chuẩn bị tốt.”

Truân ca giống như bị quan niệm của Thập Nhất Nương làm cho hồ đồ, ngơ ngác nhìn Thập Nhất Nương, mặc cho nàng vuốt đầu của hắn.

Từ Tự Kiệm nhìn thấy ôm bụng cười to: ”Tứ thẩm, ngài, ngài giỏi ngụy biện.”

Từ Tự Cần cũng cười: “Tứ thẩm, Truân ca bị ngài khiến cho hồ đồ!”

Trinh tỷ nhi nhìn thấy cũng thấy thú vị, ở một bên mân miệng cười.

Chỉ có Từ Tự Dụ, ánh mắt lóe ra nhìn Thập Nhất Nương.

Thập Nhất Nương biết, mọi người nhận quan điểm đều là ăn hoa quả sau khi ăn cơm, giảng khoa học linh tinh này nọ người khác chưa chắc nghe hiểu được, nói không chừng còn có thể đem ngươi thành kẻ điên. Nàng cũng không có nghĩ muốn chỉ đạo người khác sống như thế nào.

Nàng cười bỏ qua đề tài này, hỏi bọn hắn: “Hôm nay đều trăng mười một, các ngươi còn không có nghỉ sao?”

Thập Nhất Nương nhớ rõ La gia thỉnh tiên sinh tư thục trước kia, trước đông chí sẽ nghỉ về nhà, sau đầu xuân năm mới lại đến.

Từng có tiếng cười, không khí trong phòng trở nên thoải mái đến mùng tám tháng chạp, ăn cháo mồng tám tháng chạp, Từ tiên sinh mới đóng cửa. Nhà người khác đều là đến đông chí.”

Thập Nhất Nương gật đầu, đem Truân ca ôm đến Lâm Song đại kháng: ”Nhà của chúng ta cũng thế. Tiên sinh đông chí đóng cửa, đến lập xuân mới mở.” Vừa nói, một bên cởi giày cho hắn.

Truân ca hơi giãy dụa một chút, liền ngoan ngoãn lên kháng.

Trinh tỷ nhi thấy bước lên phía trước giúp đỡ đem một chiếc hài khác của Truân ca cởi ra.

”Tứ thẩm!” Từ Tự Kiệm nghe tinh thần rung lên,” Nếu không ngài nói cùng Tứ thúc, nhà của chúng ta cũng đông chí đóng cửa, lập xuân mở đi?”

Ánh mắt mọi người đều dừng ở trên người của nàng.

Thập Nhất Nương nhìn thấy Từ Tự Dụ còn thật sự nhìn chăm chú mình, mỉm cười, nói: ”Đây chính là chuyện của nam nhân các ngươi, như thế nào có thể để cho nữ nhân xuất đầu. Muốn nói, ngươi chính mình thật thoải mái đi nói cùng Hầu Gia đi.”

Từ Tự Kiệm nghe xong hú lên quái dị, ngồi phịch ở ghế bành: ”Tứ thẩm lừa gạt ta.”

Ánh mắt Thập Nhất Nương cũng hướng Từ Tự Dụ cùng Từ Tự Cần.

Nàng thấy hai người đều hơi gật đầu, lộ ra biểu tình đồng ý.

Thập Nhất Nương hơi có chút ngoài ý muốn.

Nàng không nghĩ đến luôn luôn lãnh đạm có chút xa cách đối với mình Từ Tự Dụ cũng tỏ vẻ đồng ý... Đứa nhỏ này công bằng, thật sự thực không tồi.

Trong lòng Thập Nhất Nương âm thầm gật đầu.

Trinh tỷ nhi nghe xong lời Từ Tự Kiệm không khỏi lộ ra vài phần lo lắng, vội hỏi: ”Mẫu thân, chúng ta cần giúp bày bàn hay không.”

Nàng chuyển di đề tài, giống như sợ Thập Nhất Nương vì hành động Từ Tự Kiệm mà mất hứng.

Cảm giác được dụng ý Trinh tỷ nhi, Thập Nhất Nương có chút cảm động, lại có chút hâm mộ– mấy đứa nhỏ đều thực đoàn kết, lại chiếu cố cho nhau.

Nàng tự nhiên muốn cho Trinh tỷ nhi an tâm, cười nói: ”Tốt a! Cho bọn họ ở trong này, chúng ta đi giúp đỡ Diệu Tử bày bàn đi.”

Truân ca lại kéo ống tay áo của nàng: ”Mẫu, mẫu thân, ta ăn táo trước, bụng thật sự biết không?”

Chủ động kêu mẫu thân...

Thập Nhất Nương thở nhẹ nhõm một hơi, tươi cười trở nên sáng lạn: ”Phải mỗi lần trước khi ăn cơm đều ăn táo, thời gian dài, bụng mới có thể biết. Nếu ngươi hôm nay ăn, ngày mai không ăn, hắn không có thông minh giống như Truân ca vậy. Như thế nào biết được?”

Truân ca cười rộ lên.

Thập Nhất Nương nhìn thấy ngẩn ra.

Lúc Truân ca cười, ánh mắt trong suốt, có chút thực khờ dại thuần túy... Nàng lần đầu tiên thấy Nguyên Nương, Nguyên Nương từng lộ ra tươi cười như vậy.

Không biết vì cái gì, ánh mắt nàng ẩm ướt.

Lại sợ người khác thấy, quay đầu lau ánh mắt: ”Tốt lắm, Truân ca ngoan ngoãn ngồi ở nơi này cùng các ca ca chơi. Ta cùng tỷ tỷ đi bày bàn. Chờ Tam bá phụ cùng tam bá mẫu ngươi đến đây, chúng ta có thể ăn cơm!” Nói xong, bước nhanh hướng bàn bên cạnh đi đến.

Cho nên nàng không có phát hiện, ánh mắt Từ Tự Dụ vẫn đuổi theo nàng...

...

Nói là bày bàn, nhưng trên thực tế các nha hoàn đã sớm đem đồ đạc tất cả đều chuẩn bị tốt, các nàng chỉ cần từ trong tay nha hoàn tiếp nhận đến đặt ở trên bàn là đến nơi.

Trinh tỷ nhi cúi đầu, lấy khăn mạt tử bao đôi đũa nhóm nha hoàn sớm đưa qua, sau đó chầm chậm buông xuống, đánh giá xung quanh một phen, lại điều chỉnh một chút vị trí... Thực chậm, cố tình cho người ta một cảm giác linh hoạt.

Nàng biết bày biện là lấy cớ, cố ý chậm như vậy đi!

Nhìn Trinh tỷ nhi trầm mặc từ nhỏ, nghĩ đến nàng trường kỳ sống ở bên cạnh thái phu nhân, bên người chỉ có Truân ca không hiểu chuyện, Thập Nhất Nương đột nhiên cảm thấy nàng thực cô độc.

Thập Nhất Nương nghĩ đến Nhị phu nhân dạy nàng đánh đàn... Không biết nàng nhận thư Tần di nương có tính toán gì?

“Nhị bá mẫu không ở nhà, Ngũ thẩm lại trụ hậu hoa viên.” Thập Nhất Nương hỏi nàng,” Ngươi không luyện đàn sao?”

Từ ngày đó ở thiều hoa viện nghe nàng đánh đàn xong, Thập Nhất Nương không còn có nghe nàng đánh đàn.

”Không luyện.” Trinh tỷ nhi cười nói: ”Nhị bá mẫu nói, thi kì thư họa, đều chính là để nung đúc tinh thần, không thể vì đó mà trầm mê.”

Như thế nào đột nhiên nói tới trầm mê?

Thập Nhất Nương nhìn tay Trinh tỷ nhi.

Cầm đũa, vô cùng ổn.

”Ngươi trừ bỏ học đàn, còn từng học cái gì?” Nàng có chút vây hoặc.

”Đều học chút.” Trinh tỷ nhi có chút ngượng ngùng cười,” Chẳng qua đánh đàn tốt hơn chút mà thôi.”

Thập Nhất Nương nghe trong lòng khẽ nhúc nhích: ”Thực thích đạn cầm.”

Trinh tỷ nhi cúi đầu, không có trả lời.

Lâm Song đại kháng bên kia truyền đến tiếng cười của Từ Tự Kiệm cùng Truân ca.

Thập Nhất Nương không khỏi thở dài.

Có người khờ dại hồn nhiên, có người còn trẻ đã già, có người lạnh lùng lạnh nhạt... Cũng không hẳn là áp lực tính trời sinh.

”Tổ mẫu thích ngươi đánh đàn sao?”

Trinh tỷ nhi cười nói: ”Tổ mẫu buổi tối ngủ không được, ban ngày lại muốn nghĩ trưa. Ta sợ ầm ĩ lão nhân gia nàng.”

Thập Nhất Nương nghe cảm thấy đau lòng.

Tề gia trị quốc bình thiên hạ... Từ Lệnh Nghi đại khái chỉ có” Trị quốc” này mục thứ nhất là đủ tư cách!

Thập Nhất Nương sợ bọn họ đi đến gian phía tây, vội nghênh đi qua: ”Tam ca, Tam tẩu. Ngồi bên này.!”

Tam gia mặc trực chuyết màu xanh ngọc ngũ bức phủng thọ đoàn hoa trữ ti, đi theo phía sau Tam phu nhân mặc áo đỏ thẫm thông tụ khắp nơi đều là kim tiền trang hoa, trên mặt hai người đều là tươi cười, thần thái sáng láng đi đến.

”Đây là làm sao vậy?” Tam phu nhân nhìn phía tây buông rèm, lại nhìn phía đông mấy đứa nhỏ náo nhiệt, vẻ mặt nghi ngờ.

Tam gia cũng khó hiểu.

Thập Nhất Nương suy nghĩ như thế nào mở miệng, nghe được động tĩnh Từ Tự Kiệm đã vọt đi ra: ”Cha, nương, các ngài như thế nào bây giờ mới đến?”

Tam phu nhân vội đem hướng tới được đứa con ôm ở trong lòng: ”Ngươi không thể giống ca ca ngươi trầm ổn chút sao?” Miệng trách cứ, trên mặt tươi cười lại mang theo vẻ nịch yêu.

Từ Tự Cần, Từ Tự Dụ đã tiến lên hành lễ cho tam gia cùng Tam phu nhân, Trinh tỷ nhi mang hài Truân ca, dẫn hắn cùng nhau lại đây cho hai người hành lễ.

”Các ngươi đều đến!” Tam gia hòa ái thân thiết nhìn mấy đứa nhỏ. Từ Tự Cần liền cấp phụ thân đưa ánh mắt,” Cha, nương, tổ mẫu đang ở cùng Tứ thúc, Ngũ thúc nói chuyện, chúng ta đến bên này ngồi đi!”

Tam gia đáy mắt hiện lên kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, cười ứng” Tốt”, đi theo Từ Tự Cần đi gian phía đông.

Tam phu nhân cũng ánh mắt lóe ra, kéo Thập Nhất Nương: ”Đây là vì cái gì? Như thế nào cho ngươi ra bên ngoài coi chừng đứa nhỏ thế?”

Việc này muốn lừa cũng lừa không được!

Tam phu nhân nghe mặt lộ vẻ khinh thường: ”Nếu thu làm thông phòng, nên dạy nàng biết kiêng kị chút gì mới được? Như vậy không rõ không ràng, nghe ra hiền thục, ta xem bất quá là giả mù sa mưa thôi!”

Xem bộ dáng, Tam phu nhân biết Hiểu Lan này!

Đây là chuyện của Ngũ phòng. không đáng Thập Nhất Nương bình luận, cười bồi bọn họ hướng gian phía đông đi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3