Ánh trăng không hiểu lòng tôi - 1 câu chuyện thật sự khó quên
Ánh trăng miền sơn cước của kí ức chỉ lặng lẽ toả sáng trong lòng cô, còn đối với anh, nó chỉ là cái bóng hễ gặp gió là vỡ vụn...
Cậu bé năm nào cùng Hướng Viễn đứng dưới ánh trăng, người cô luôn yêu thương, cuối cùng tìm cách rời khỏi cô, cô luôn có 1 loại cảm giác gọi là áy náy bởi lúc anh ấy bị bọn bắt cóc để trên tàu ra biển, cô đã từng bảo Đằng Vân: "Nhận được tiền thi hãy lật lọng". 4 năm không ngừng tìm kiếm, có thể chỉ là muốn xoá đi cảm giác áy náy, hay còn yêu thương.