Đất Trời- Chương 08 part 2
Rồi ngày qua đi, đêm đến. Rồi đêm qua đi, ngày về. Thấm thoát, tháng rồi năm, tuần tự đuổi nhau chạy như vó câu bên song cửa. Mái tóc thêm bạc, bắt đầu rụng dần, lưa thưa chập chờn lau trắng. Cái còn, là tập thơ nôm đã dày lên dăm đốt tay. Và Nam Dao chí, lời hứa với Vàng Anh dạo nọ, nay coi như mười phần được đến sáu. Chép lại ca dao, tục ngữ, những câu hò, câu ví, cái chất thi ca dân dã hóa thành cột kèo làm nên khung chống cho tập thơ nôm Trãi đặt tên là Quốc Âm thi tập. Chàng đi vào nắm bắt âm vận của tiếng nói, tiết điệu của lời hát câu ca. Dần dần, Trãi khám phá ra nhạc điệu với ngôn ngữ Việt - Mường không cứ là thể loại nằm trong biền ngẫu cổ phong, Ðường thi hay Tống từ. Thơ ta khác. Thường khi người ta nói, một câu chỉ sáu chữ. Ngắt thì cứ hai chữ một lần là theo sát tiết điệu tự nhiên. Và vần, có thể là vần trong từng câu, không cứ buộc phải bắt từ câu nọ sang câu kia.