Duy Ngã Độc Tôn - Chương 693 - 694

CHƯƠNG 693: THẦN THÔNG HOANG CỔ!

Những người ở đây ai không phải cao thủ chân chính? Dù là những đại biểu
gia tộc môn phái nơi cực Tây, yếu nhất cũng phái là võ giả cảnh giới Phá Toái
Hư Không, một người sống hay chết, bọn họ vẫn có thể phân biệt ra từ trên khí
cơ.

Ngay vừa rồi, người gọi Thiết Trụ này rõ ràng khí tức đoạn tuyệt, bị Tần
Lập một kiếm chém giết. Bọn họ đều ở đó cảm thán nghe tiếng không bằng gặp mặt,
thực lực Tần Lập thật không phải đồn ra, một kiếm liền có thể giết một đại năng
cảnh giới Địa Tiên.

Nhưng trong chớp mắt, chiếc bút lông thần kỳ trong tay Tần Lập viết một chữ
Sinh thật lớn, khắc trên trán Thiết Trụ đại năng Địa Tiên Thiết Kiếm Phong, liền
khiến hắn có thể sống lại...

Cả hiện trường, mọi người đều mở to mắt.
miếng khẽ nhếch, yên tĩnh đến nỗi kim rơi cũng nghe được, tất cả đều ngây
người.

Kể cả Thiết Hùng Thái thượng trưởng lão
Thiết Kiếm Phong vừa rồi còn tức giận tận trời, lúc này cũng không khỏi xấu hô
đứng đó. tiến lùi không xong, một thân sát khí xông phá tầng trời nát bấy hư
không, tự nhiên biến mất vô tung.

- Đây... đây...

Thiết Hùng lắp bắp. lão thật không biết nên
nói gì một được. Trách Tần Lập giết đồng tộc mình? Nhưng Thiết Trụ còn sống... vốn
là tìm người ta gây chuyện nhưng chiêu của Tần Lập làm cho Thiết Hùng vô cùng
khó chịu. Tìm Tần Lập gây chuyện quả thật là nhất định, nhưng là Tần Lập hiển
lộ một chiêu như vậy, ngay cả chính lão cũng có cảm giác sau lưng phát lạnh.
Cho nên, Tần Lập này không thể lưu được.

Nhưng vấn đề là lão vừa lao tới, là muốn
đánh cờ hiệu báo thù cho Thiết Trụ, cùng tấn công triệt để xóa sổ Tần Lập, cũng
đồng loạt diệt trừ những người bên cạnh hắn, triệt để tuyệt hết hậu hoạn.

Nhưng hiện giờ... Thiết Trụ... lại còn
sống.

Từ khi Thiết Hùng sinh ra đến bây giờ chưa
từng có lần nào hy vọng đồng tộc mình chết quách cho xong như bây giờ.

Thiết Trụ nằm dưới đất. hai mắt một mảnh
mịt mờ. thì thào hỏi như trước:

- Ta... Ta làm sao vậy? có ai nói cho ta biết... ta làm sao vậy?

Ánh mắt rơi xuống người Tần Lập, khoảng khắc bắn ra hai đạo quang mang nháy
mắt trước khi chết, cảm giác cừu hận Tần Lập khắc sâu vào linh hồn một lần nữa
trào lên. Thiết Trụ mở miệng muốn phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ. xé xác
người này. Tuy rằng hắn không biết vì sao mình không chết, nhưng giết người này
chính là mục đích của hắn.

Lúc này, Thiết Trụ cùng mọi người nghe được Tần Lập nhàn nhạt nói:

- Hiện giờ hắn mới chân chính chết đi.

Thiết Trụ há to miệng, muốn phát ra một tiếng rít gào. nhưng đột nhiên phát
hiện mình căn bản không phát ra được âm thanh gì. Tất cả trước mắt như mộng ảo,
làm cho hắn có cảm giác như trời đất quay cuồng, ngay sau đó y thức Thiết Trụ
liền triệt để mất đi.

Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm trong tay Tần Lập một kiếm chém rơi đầu Thiết Trụ.
sau đó nhìn sang Thiết Hùng triệt để sững sờ ở đó, nói:

- Vừa rồi hắn không chết, hiện giờ đã chết thật rồi.

- A!

Thiết Hùng phát ra một tiếng rống giận điên cuồng, cảm giác như ngũ tạng
lục phủ điên cuồng lộn ngược, một ngụm máu phun ra. hai mắt bốc lửa giận hừng
hực. gần như mất đi lý trí, miệng lẫn máu tươi giận dữ thét lên:

- Tần Lập tiêu nhân, ta phải bằm thây ngươi vạn đoạn.

Khóe miệng Tần Lập hiện lên một tia tươi cười lạnh lẽo. không hề sợ hãi đối
đầu ánh mắt điên cuồng của Thiết Hùng, thầm nhủ: ba đại gia tộc ẩn giấu các
ngươi liên hợp lại, đến đây muốn diệt trừ tạ để miễn đi hậu họa. ta còn ngửa cổ
đợi chết hay sao?

Lúc này Thiết Hùng hoàn toàn quên đi việc gọi mọi người cùng lao lên. thân
thể như một cột sắt đen hóa thành một đạo lưu quang, vung thiết kiếm to lớn
trong tay hung hăng chém về phía Tần Lập.

Trên thiết kiếm mang theo một mảnh ô quang sắc bén, trực tiếp xé rách hư
không, chém tới trước mặt Tần Lập.

vốn lão tổ thành Thông Thiên căm thù Thiết Kiếm Phong đến tận xương tuỷ.
lúc Tần Lập dùng Sinh Ấn cứu sống Thiết Trụ. lão còn đang nghĩ, Tần Lập có phái
điên rồi không, người ta tới giết ngươi, ngươi còn muốn cứu sống người này? Lẽ
nào ngươi cho là như vậy thì bọn họ sẽ cảm kích ngươi sao? Khẳng định sẽ không,
bọn họ sẽ cảm thấy đánh mất mặt mũi, sẽ càng thêm điên cuồng muốn tiêu diệt
ngươi.

Mà khi Tần Lập một kiếm tiện tay lấy đầu Thiết Trụ, vị lão tổ tông này
triệt để ngây ra đó, cũng như rất nhiều người khác, miệng há thật to, không còn
hình tượng ở đó lẩm bẩm

- Như vậy cũng được?

Một kiếm của Thiết Hùng ẩn chứa bí thuật
Thiết Kiếm Phong truyền thừa từ Thái cổ. một đạo kiếm quang nhìn như đơn giản,
nhưng Tần Lập cảm nhận được nguy hiểm rất lớn từ bên trong.

Sát y trên kiếm quang quá nồng, đủ để ảnh
hưởng tinh thần thức hải của người khác.

Lấy tinh thần thức hải Tần Lập cường đại
hơn nhiều lần Địa Tiên đại năng, cũng bị cỗ sát ý trên kiếm quang Thiết Hùng
chém ra khiến cho một trận rung động, cảm giác được thần trí bị một tia ảnh
hưởng. Nếu đổi thành một người thường, chỉ sợ không phải đơn giản bị chút ảnh
hưởng, trực tiếp bị sát ý xâm nhập tinh thần thức hải, có thể trực tiếp miễu
sát.

Bí thuật có thể sát thương tinh thần sao?

Tần Lập liền nghiêm túc. nhưng cũng bị chọc
giận. Lúc khai tông lập phái bị người ta đánh tới cửa, hơn nữa còn là hoàn toàn
không thù hận. chỉ là Bởi hắn quá cường đại, cường đại tới mức làm người ta bất
an. đối phương liền muốn diệt hắn. đây sao không giống như Hải gia năm đó?

Mà ba gia tộc trước mắt này, cường đại gấp
nhiều lần vượt xa Hải gia. Nguyệt Diêu Tiên Cung cùng thành Thông Thiên.

Đối thủ như vậy. tuyệt đối là không chết
không thôi.

Các ngươi có thể làm mồng một. ta liền làm
mười lăm. Cho tới nay tính tình Tần Lập là như vậy, tiêu diệt ô Long Sơn nhất
mạch cũng cân cứ tâm lý này.

Trên tinh thần thức hải Tần Lập đột nhiên
xuất hiện một con thuyền buồm vàng kim thật lớn, trên thân thuyền lóe ra kim
quang, điều khắc đầy các loại văn tự Hoang cổ xa xưa Thần bí, cùng bức họa các
thần thú thời đại Hoang cổ. còn có khắc mưa gió lôi điện...

Chiếc thuyền buồm vàng kim này trực tiếp
vọt ra khỏi tinh thần thức hải Tần Lập, hóa thành thực thể, toả ra oai lực
Hoang cổ vô tận.

Đây là lĩnh ngộ mới nhất của Tần Lập từ
trên Hoang cổ thần tàng.

Chiếc thuyền buồm này bắt chước thần thông
đại thần Hoang cổ biến hóa ra, tản mát ra quang mang vạn trượng, mạnh gấp ngàn
gấp vạn lần ánh mặt trời.

Chiếc thuyền vàng kim vừa xuất hiện, phán
ứng đầu tiên của mọi người là liền nhắm mắt lại. căn bản không nhìn rõ được
giữa mi tâm Tần Lập hiện ra vật gì, có người phản ứng hơi chậm, chỉ cảm thấy
hai mắt đau đớn một trận, dù là nhắm mắt cũng có thể trời đất sáng tới cùng
cực.

Loại uy thế này. kể cả những người trong ba
đại gia tộc. trong lòng đều run rẩy.

Người ứng vận, không ngờ lại cường hãn như
vậy.

Chiếc thuyền vàng kim trực tiếp đụng vào
thiết kiếm thật lớn Thiết Hùng chém tới. thiết kiếm to lớn chế tạo bằng thiên
thạch nháy mắt hóa thành hơi, kể cả Thiết Hùng trực tiếp hóa thành hư vô.

Kế đó, chiếc thuyền lớn vàng kim này không
kiêng nể gì nhắm thẳng vào giữa đoàn cường giả ba đại gia tộc lánh đời. trong
nháy mắt tất cả mọi người đều bộc phát ra công lực cường đại nhất cả đời, đánh
về phía chiếc thuyền vàng kim này.

Chiếc thuyền lớn vàng kim tòa ra khí tức
đại thần Hoang cổ, kiên cố tới mức làm người ta khó mà tưởng tượng, những người
chặn ở phía trước nó đều bị đánh bay ngược ra ngoài, miệng phun máu tươi, có
người thực lực hơi yếu, bị nghiền thành bột mịn ngay tại chỗ.

Hầu như chỉ nháy mắt, Thiết Hùng Thái
thượng trưởng lão Thiết Kiếm Phong bị diệt, cường giả ba đại gia tộc lánh đời
bị chiếc thuyền này đánh chết không dưới hai mươi người, còn có hơn trăm người
bị trọng thương.

Chiếc thuyền lớn vàng kim nháy mắt biến mất
như chưa từng xuất hiện, cảm giác như chỉ có một đoàn quang mang vàng kim lao
ra từ mi tâm Tần Lập. sau đó nháy mắt đánh chết rất nhiều cường giả.

Quang mang tiêu tán, cường giả ngã xuống,
đây đâu phái chiêu số chiến kỳ gì. đây căn bản là bí thuật thời đại Thái cổ.
thậm chí là đại thần thông thời đại Hoang cổ trong truyền thuyết đó.

Trên trời cao, tiểu cô nương thoạt nhìn bảy
tám tuổi, mặt phấn mắt ngọc trốn trong tầng mây. lúc này vẻ mặt cũng chấn động.
Từ lúc lặng lẽ theo sau Tần Lập đến giờ. lân đầu tiên ở trên mặt nàng xuất hiện
biểu tình ngưng trọng lại càng chấn kinh, môi nhỏ khả ái khẽ nhếch lên, lẩm bầm
nói:

- Sao lại có thể được, làm sao hắn lại biết
được thần thông Hoang cổ ngay cả Thần Vực cũng hiếm thấy? Trời ạ... Bí mật trên
người kẻ này thật là nhiều, quá thật là quá đáng sợ...

Tiểu cô nương Nói rồi, đôi mắt liếc nhìn
hướng xa xạ đôi mắt tinh thuần bắn ra hai đạo thần quang, như thể trực tiếp bắn
thủng hư không, quét qua một vòng khẽ lắc đầu. môi nhỏ cong lên. Biểu tình
khiếp sợ trên mặt biến mất vài phân, thay vào đó là một tia cười lạnh khinh
thường, lẩm bẩm:

- Tiểu Hoan Hoan ngu xuẩn, tràng diện đặc
sắc như thế ngươi lại không thấy được. Hì hì hì thật là thú vị. ngươi lại còn
tự cho là có thể đè ép Tần Lập dưới chân. Ai nha nha. suốt ngày còn căng mặt,
nhìn thấy người ta không biết thương hương tiếc ngọc thì cũng thôi, còn hô đánh
hô giết, nhìn ngươi lúc này còn có thể bình yên trở lại Thần Vực hay không.

Tiểu cô nương Nói rồi, mặt phấn nhỏ nhắn lộ
ra vẻ dữ tợn lạnh lẽo hoàn toàn không xứng với tuổi nàng.

Tần Lập căn cứ lĩnh ngộ Hoang cổ thần tàng,
diễn biến ra chiếc thuyền lớn này, đánh chết đông đảo cường giả ba đại gia tộc
lánh đời xong, lộ ra một tia mệt mỏi.

Tuy rằng chỉ là bắt chước thần thông đại
thần Hoang cổ. nhưng lấy cảnh giới Địa Tiên của hắn thi triển xác thật có chút
miễn cưỡng. Nếu không phải tinh thần thức hải của hắn mạnh hơn vô số lần Địa
Tiên bình thường, muốn mạnh mẽ diễn biến thần thông đại thần Hoang Cổ, rất có
thể sẽ trực tiếp nổ tan tinh thần thức hải, nháy mắt tử vong.

Tuy nhiên chiêu thức của hắn cũng trực tiếp
kinh sợ mọi người.

Lâm Mạt Mạt Thái thượng trưởng lão Thánh Nữ
Hồ. khóe miệng tràn ra một tia máu, đôi mắt phượng điều ngoa lộ ra vẻ kinh hãi.
Đứng tại chỗ, nhìn Tần Lập yên lặng đứng đó. nhưng tạo ra một cảm giác ngọn núi
cao vút. lân đầu tiên cảm giác được thực lực người thanh niên này quá thật sâu
không thể lường.

Hà Bất Ưu Thái thượng trưởng lão Lưu Hoa
Hà. vẻ mặt hối hận lấy tay che ngực. Vừa nảy ngực của lão bị khí tức chiếc
thuyền kia trùng kích chính diện, tuy rằng không hộc máu. nhưng bị nội thương
không nhẹ.

Sớm biết Tần Lập cường đại đến cảnh giới
này. lão tuyệt sẽ không đáp ứng hành động Liên minh ba nhà, tiêu diệt Tần Lập.

- Tần Lập! Ngươi đừng tay, chúng ta nói
chuyện...

Nhìn Tần Lập hai mắt ngưng tụ sát ý, Hà Bất
Ưu cũng không nhịn được nữa, mở miệng lên tiếng.

CHƯƠNG 694:
CHÓ CẮN CHÓ!

Lần này ba đại gia tộc lánh đời tới đây
tổng cộng chỉ có hơn hai trăm người, nhưng chỉ bằng hai trăm người này, đủ để
dễ dàng xóa đi bất kỳ một nhà thế lực siêu cấp nào nơi cực Tây.

Mặc kệ là thành Thông Thiên, hay Nguyệt
Diêu Tiên Cung, hay là Hải gia. ba đại gia tộc lánh đời tụ lại hai trăm người
này cũng có tự tin tiêu diệt sạch sẽ trong thời gian ngắn.

Mặc dù hai trăm người này cũng không phải
ai cũng là cảnh giới Địa Tiên. nhưng bọn họ đều là võ giả biết thừa Thái cổ.

Nếu không phải trước đó Tần Lập diệt ô Long
Sơn thể hiện ra thực lực cường đại. bọn họ tuyệt đối sẽ không thể phái ra nhiều
người như vậy.

Nhiều người như vậy đi đối phó một người...
các võ giả ba đại gia tộc lánh đời kiêu ngạo vô số năm đã cảm giác rất không có
mặt mũi.

Nhưng ai có thể nghĩ tới, bọn họ chưa ra
một chiêu, một Thần bí thuật còn chưa lộ một thức... lại đã uất ức chết hơn hai
mươi người, hơn trăm người trọng thương. Tuy rằng còn không toàn quân bị diệt,
nhưng nhìn Tần Lập thế không thể cản. so với toàn quân bị diệt còn khác gì chứ?

Nhất là Hà Bất Ưu nói những lời này. một
chút dũng khí còn sót trong lòng những người này cũng biến mất không còn. Đông
thời, một cổ cảm giác khuất nhục thật sâu bốc lên trong lòng họ, điên cuồng dằn
vặt nội tâm bọn họ.

Chúng ta là ai? Chúng ta là gia tộc lánh
đời nhất mạch truyền thừa từ thời đại Thái cổ. chúng ta thân mang bí thuật Thái
cổ. chiến kỳ chúng ta tu luyện là chiến kỳ cường đại nhất thế giới này, là công
pháp cường đại nhất trên đời này, gia tộc chúng ta ở thời đại Thái cổ cũng rất
cường đại...

Thế nhưng... Ngày hôm nay ở nơi này, chúng
ta... lại bị một người, đánh bại.

Không ra một chiêu, đã thất bại thảm hại.

Không cam lòng mà!

Trong lòng Tần Lập thầm thở ra một hơi. hắn
thật sợ những người này trở nên điên cuồng, liều mạng với hắn, cho nên mới dùng
đại thần thông vừa lĩnh ngộ ra, lấy thủ đoạn sấm sét trấn áp bọn họ.

Đây là địa bàn của hắn, rất nhiều thứ vừa
mới dựng lên. mỗi một kiến trúc đều là mồ hôi và máu đệ tử môn phái Viêm Hoàng.

Chiến đấu vừa rồi đã khiến cho rất nhiều
kiến trúc đồ nát. vách núi rạn nứt. Đây còn là kết quả do Tần Lập thiết đặt rất
nhiều đạo cấm chế. nếu không thì sợ rằng nơi này đã bị san thành đất bằng, toàn
bộ sụp đổ rồi.

Những người này thật muốn liều mạng, cùng
nhau công lên. như vậy tòa thánh sơn này dù có thiết đặt vô số cấm chế. sợ rằng
cũng sẽ không giữ được nữa. Đồng thời, còn có thể thương vong rất nhiều người
không liên quan, đây không phái một màn Tần Lập muốn nhìn đến.

Cuối cùng dù là lưỡng bại câu thương, vậy
môn phái Viêm Hoàng của hắn coi như gặp hạn. ngang với đạo tràng bị người ta
hủy diệt, đây là chuyện vô cùng nhục nhã. Tần Lập hoàn toàn không chứng thú
nhận lấy.

Đôi bên thù hận kẻ dũng sẽ thắng, so dũng
khí, Tần Lập thi triển thần thông Hoang cổ gần như triệt để đánh tan dũng khí
những người này.

Chết, kỳ thật đa số người cũng không phái
quá sợ, nhưng chết không rõ ràng, chưa ra một chiêu đã bị xóa sổ, tin rằng
không ai lại chịu chết đi không giá trị. chết khuất nhục như vậy.

Chẳng qua, nếu đối phương đánh mất dũng
khí. Tần Lập cũng không muốn bỏ qua dễ dàng như vậy. Đến bây giờ, trong lòng
Tần Lập vẫn đè nén một cơn tức giận.

Cho nên, Tần Lập cười lạnh nói:

- Nói chuyện? Nói chuyện gì? Phải trái
trắng đen. hôm nay quân hùng nơi cực Tây nơi

này đều nhìn trong mắt. Chúng ta vốn không
thù không oán. ta diệt ô Long Sơn nhất mạch là bôi thù oán giữa chúng tạ có
liên quan gì tới các ngươi? Môn hạ đệ tử các ngươi tử thương, có liên quan gì
tới ta. Các ngươi lại giống như mù mắt. coi đây là cớ đánh tới cửa ngay ngày
môn phái Viêm Hoàng ta khai tông lập phái. Thế nào. đánh không lại đã nghĩ tới
nói chuyện?

- Bọn người kia cũng xứng xưng là quần
hùng?

Lâm Mạt Mạt không nhìn những võ giả môn
phái gia tộc nơi cực Tây căm tức, khinh thường nói.

Hàng mi liễu nhỏ dài khẽ nhướng, đôi mắt
phượng bắn ra hai đạo quang mang không cam lòng, lạnh lùng nói:

- Tần Lập. ngươi không cần được một tấc lại
tiến một thước. Mấy người chúng ta nếu thật sự hợp lại liều mạng với ngươi,
ngươi cũng sẽ không sống tốt lành đâu. Hừ. giết không được ngươi, chàng lẽ còn
không giết được bằng hữu của ngươi nữ nhân của ngươi sao?

Trong lòng Hà Bất Ưu thầm kêu một tiếng
không tốt, thầm than nữ nhân này đầu óc hỏng rồi sao? Đừng nói là Tần Lập, đổi
thành người nào nghe có người uy hiếp tới nữ nhân cùng bằng hữu của mình, khẳng
định sẽ phát điên.

Quả nhiên, Tần Lập cười to. trên mặt lại
không nhìn ra một chút ý cười, mắt tràn ngập sát ý lạnh băng bắn về phía Lâm
Mạt Mạt:

- Ngươi nói lại một câu nữa xem?

Lâm Mạt Mạt dung mạo cực đẹp. trước giờ
luôn có tự tin với dung mạo của mình. Năm đó nàng cũng từng là một trong Thánh
nữ dự khuyết Thánh Nữ Hồ. dù là tới hiện giờ, nam nhân nhìn thấy nàng, quá nửa
cũng sẽ lộ ra biểu tình hồn say phách lạc.

Chỉ có Tần Lập, b người một đoàn hồng nhan
tri kỷ. so với nàng chỉ mạnh hơn chứ không kém. Bản thân Tần Lập, càng làm như
không thấy với mỹ mạo của Lâm Mạt Mạt, điều này làm cho ở sâu trong nội tâm Lâm
Mạt Mạt có một cảm giác rất thất bại.

Nữ nhân xinh đẹp kỳ thật đều như thế. các
nàng biểu hiện ra lạnh lùng như băng sương, nhưng ở trong trong đồng dạng vẫn
khát vọng được nam nhân ca ngợi.

Kể cả ô Long Sơn nhất mạch bị Tần Lập tiêu
diệt, con cháu bốn đại gia tộc lánh đời đều rất kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này
là từ khi sinh ra đã khắc sâu vào trong linh hồn.

Lâm Mạt Mạt cười lạnh một tiếng:

- Nếu ngươi trực tiếp diệt môn phái người
ta. sao không cho ta diệt nữ nhân bằng hữu của ngươi. Tần Lập. ngươi quá nhiên
rất bá đạo, chàng qua lặp lại thì thế nào? Ngươi muốn cá chết lưới rách. Thánh
Nữ Hồ ta tiếp nhận là được...

Nói rồi, còn nhìn thoáng qua Hà Bất Ưu Thái
thượng trưởng lão dẫn đội Lưu Hoa Hà, nói:

- Ta tin rằng gia tộc Lưu Hoa Hà cũng sẽ
như thế.

Tới lúc này, đã không cho phép bọn họ lùi
bước, dốc quân ồ ạt phái thật nhiều cao thủ tới diệt người tạ kết quả bị đánh
vô số cái tát mặt trái mặt phải. Lúc này nếu như lại lùi bước, vậy từ nay về
sau xem chừng mấy nhà bọn họ thật sự trở thành gia tộc lánh đời, không còn mặt
mũi đi ra nữa.

Có quỷ mới như các ngươi!

Hà Bất Ưu Thái thượng trưởng lão Lưu Hoa Hà
trợn trắng mắt, thầm than: nữ nhân này bản thân mình điên cũng thôi đi. còn
muốn kéo chúng ta xuống nước, mưu đồ thật đáng chết.

Hà Bất Ưu trầm ngâm một chút, trong lòng
cân nhắc từ ngữ, nhìn Tần Lập chậm rãi nói:

- Tần công tử, nói thật ra gia tộc Lưu Hoa
Hà chúng ta cũng không nghĩ tới cùng Tần công tử làm căng tới tình trạng này. Chúng
ta cũng không có hứng thú gì với các loại bảo vật trên người Tần công tử...

Hà Bất Ưu nói ra những lời này, Lâm Mạt Mạt
bên kia hung hăng liếc mắt trừng Hà Bất Ưu, trong ánh mắt mang theo vài phần ai
oán giận dữ.

Hà Bất Ưu nao nao, lại có chút không đành
lòng. Nghĩ mình cùng Thánh Nữ Hồ đi vào. xác thật không quá dễ nói, vì vậy lão
nói tiếp:

- Lần này chúng ta tới chủ yếu là muốn Tần
công tử cho chúng ta một lời giải thích. Đệ tử chúng ta người bị giết, kẻ bị
trọng thương, trên bầu trời lại xuất hiện những chữ như vậy. Nếu nó chuyện này
không có liên quan tới Tần công tử. vậy thật không thể nào giải thích nổi.
Chúng ta chỉ muốn một lời giải thích mà thôi, lại không ngờ rằng Thiết Hùng
trưởng lão xung động như vậy, Kết quả sự tình náo loạn tới tình trạng như bây
giờ. ôi...

- Họ Hà kia, ngươi thối lắm. ngươi đang nói
tiếng người sao?

Đệ tử Thiết Kiếm Phong bên kia nghe lời
này, nổi giận ngay tại chỗ. quá thật là không thể nén giận được. Bởi vì ba nhà
bọn họ liên hợp lại, muốn thừa dịp Tần Lập đặt chân chưa ÔN lập tức tiêu diệt,
đưa ra y này trước tiên không phái ai khác, vừa vặn chính là Hà Bất Ưu Thái
thượng trưởng lão Lưu Hoa Hà này.

Mắt thấy tình thế không đúng, lão ta lập
tức nghiêng theo chiều gió. bắt đầu cúi nhận thua với Tần Lập. Nếu chỉ như thế
thì cũng thôi đi. lão vì trốn trách nhiệm của mình, lại còn kéo cả Thiết Kiếm
Phong đi lên trước.

- Lưu Hoa Hà các ngươi còn biết xấu hổ hay
không? Mẹ nó. lão tử chưa từng thấy qua loại nam nhân nào như các ngươi.

- Rõ ràng là Lưu Hoa Hà các ngươi dẫn đầu. chuyện
này mọi người đều đồng y. Họ Hà kia. ngươi còn có chút nhân tính hay không?

- Hà Bất Ưu, có phải ngươi thấy Thiết Hùng
trưởng lão đã chết, là ngươi có thể tùy y khi nhục Thiết Kiếm Phong ta?

Đệ tử Thiết Kiếm Phong còn lại đều quần
tình xúc động, chỉ trích Hà Bất Ưu.

Vừa rồi Tần Lập thi triển bí thuật thần
thông Thái cổ. đánh giết người ba đại gia tộc. Thánh Nữ Hồ thương vong lớn
nhất. Thiết Kiếm Phong cùng Lưu Hoa Hà ngang nhau.

Cho nên, tuy rằng Thiết Kiếm Phong đã chết
đi Thiết Hùng Thái thượng trưởng lão dẫn đầu cùng một Địa Tiên đại nâng, nhưng
trong những người còn lại cũng có Thái thượng trưởng lão, có tiên bối danh túc.
cho nên đều nghiêm nghị lên tiếng, không chút sợ hãi người Lưu Hoa Hà.

Những người Lưu Hoa Hà thấy người Thiết
Kiếm Phong chỉ đầu mâu về phía nhà mình, tự nhiên cũng mặc kệ, đều nhảy ra phản
kích.

- Thiết Hùng trưởng lão các ngươi nguyện ý
làm chim đầu đàn xông lên trước, bị một gậy đánh chết là đáng đời. Tới đây rồi.
không nói một lời đã liên trực tiếp làm khó...

Đệ tử gia tộc lánh đời kiêu ngạo vô cùng,
nói năng không suy nghĩ cảm nhận của người khác, cũng không biết che giấu, Bởi
vì che giấu, theo bọn họ thấy hoàn toàn là tự làm nhục mình.

Cái này giống như nhân loại ở trước mắt một
đám kiến hôi. bận tâm gì sao? Hiển nhiên là không cần kiến hôi đi tới đi lui,
mọi người cũng không thèm liếc tới.

ở trong mắt người gia tộc lánh đời. những
môn phái gia tộc nơi cực Tây chẳng qua là một đám kiến hôi. các thế lực siêu
cấp như thành Thông Thiên Hải gia Nguyệt Diêu Tiên Cung, cũng chỉ là lớn hơn
một chút, kỳ thật vẫn là kiến hôi.

Đệ tử Lưu Hoa Hà cười lạnh, nói:

- Lúc đầu chúng ta ước định tốt. Tần Lập
chỉ cần không tự phế võ công, liền cùng tấn công trực tiếp diệt sát ngay. Nhiều
Địa Tiên đại năng như vậy, nhiều Lôi Kiếp đinh thân mang bí thật như vậy, diệt
không xong một mình Tần Lập sao? Thiết Hùng lão ta khư khư cố chấp, đã chết thì
trách ai?

Quần hùng nơi cực Tây vừa phẫn nộ vừa hết
chỗ nói. dùng ánh mắt ngu ngốc nhìn đệ tử Lưu Hoa Hà này, thầm nghĩ dù là ngươi
không để chúng ta ở trong mắt. nhưng Tần Lập là ai? Đó là người phất tay liền
đánh chết đánh tàn phế đại năng con cháu gia tộc lánh đời kiêu ngạo vô cùng kia
đó. Đúng rồi, hiện giờ hãn nên gọi là Tần tông chủ. Những đệ tử gia tộc lánh
đời không ai bì nổi này, ở trước mặt Tần tông chủ mới là một đám kiến hôi chân
chính.

Các tiền bối danh túc cùng Thái thượng
trưởng lão Thiết Kiếm Phong liếc nhìn nhau, đều nhìn ra phần nộ trong mắt.
Thiếu chủ Thiết Kiếm Phong không phải do Tần Lập đả thương, điểm này bên trong
nội bộ Thiết Kiếm Phong rõ ràng, bọn họ xác thật muốn giết Tần Lập, kết quả Tần
Lập quá mạnh mẽ, ngược lại giết không ít người bọn họ. Nhưng bọn họ cũng không
quá đặc biệt thống hận Tần Lập. Bởi vì giữa hai bên là đối địch.

Giữa địch nhân ngươi chết ta sống là chuyện
rất bình thường.

Hiện giờ đoàn người Thiết Kiếm Phong này
hận nhất, chính là Lưu Hoa Hà!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3