Truy Sát - Chương 09 - Anonymous

Thành phố Anatole

Quận Bernie

17:22:03

 

            Trong chiếc SEDAN đang đậu bên đường, một gã mang áo giáp chống đạn Kevlar cầm máy ảnh chụp lia lịa. Gã vừa chụp, vừa ghi thông tin lên một cuốn sổ tay. Đã nhiều ngày trôi qua và gã vẫn bám theo tên khốn Caneto này để theo dõi. Thậm chí gã còn lén đặt máy định vị dưới xe của tên khốn này.

            Caneto bước ra khỏi quán bar và gã không khó để nhận ra bản mặt con ếch của hắn. Theo thông tin mà gã điều tra và lấy được từ một thằng khốn khác, quán bar này là một trong những chuỗi quán bar thuộc sở hữu của tên Mikhali “Coca”, và tên Mikhali này nắm giữ hai đường dây quan trọng của thành phố, đó là rượu và cocaine.

            Đặt máy ảnh xuống ghế phụ, mang chiếc mặt nạ đen vào, gã sau đó lấy khẩu MP5 đã gắn giảm thanh đeo vào người và lên đạn. Mở cửa xe bước ra, gã cúi đầu xuống và chầm chậm tiến tới quán bar trước mặt. Hôm nay gã không những mang mặt nạ màu đen, áo khoác dài trench coat màu đen, mà gã còn đội thêm tóc giả màu bạch kim để trông khác đi.

            “Ê, đi đâu vậy thằng kia?” Tên da đen đứng dậy.

            Gã không đáp, chỉ lặng lẽ rút nhanh khẩu MP5 ra bắn hai phát. Hai tên to con gục xuống trước cửa. Gã tiếp tục bắn thêm hai phát nữa vào đầu hai tên, trước khi mở cửa bước vào. Bên trong, không khí khá vắng lặng và mọi người lúc này vẫn chưa biết gì.

            Gã bước vào trong và nhanh chóng nhận diện tình hình. Một gã râu ria lởm chởm đứng ở quầy bar. Bên phải là hai gã đang xem ti vi, và phía xa là bốn gã đang chơi bài, trong đó một tên đang ôm áp con ả nào đó.

            “Mikhali Coca là thằng nào?” Gã nói lớn.

            Không ai đáp lại lời nào, ngoài những cái liếc và trợn mắt nhìn gã. Tên già ở quầy bar vừa nhìn, vừa chầm chậm đưa tay xuống lấy khẩu shotgun treo ở dưới. Gã liếc mắt thấy được nên liền đưa súng lên bắn gục.

            Tiếp tục quay sang phải bắn chết hai tên đang nhìn mình. Rồi đi tới xả đạn vào bốn tên đang đánh bài. Hai tên A và B gục xuống khi đang định rút súng bắn trả. Tên thứ D vừa lật bàn xuống che đạn nhưng cũng chả thể thoát được.

            Tên C đang ngồi ôm ấp gái hoảng quá nên té nhào xuống ghế. Vừa đứng dậy thì cũng là lúc gã thay đạn xong. Một loạt viên găm vào lưng tên C, trong lúc y định chạy nhanh vào WC. Cô ả ngồi với tên C luôn miệng van xin tha mạng và khóc lóc. Gã không đáp, tiếp tục lạnh lùng đi tới bắn chết những tên đánh bài đang nằm trên sàn.

            Cô ả thấy gã không chú ý nên lén bò tới nhặt khẩu súng cách đó không xa. Nhưng tiếc thay, tay cô gái vừa chạm vào khẩu súng, thì cũng là lúc gã giơ súng ra phía sau bắn chết, mà không thèm quay đầu lại nhìn.

            Gã lạnh lùng đi tiếp vào khu nhà WC để kiểm tra. Một tay đặt lên cò súng, tay còn lại, gã mở từng cánh cửa. Từng cánh, từng cánh như vậy được mở tung ra và không có một ai đang ngồi trong đó giải quyết nỗi sầu. Đến cánh cửa cuối cùng, gã thấy một tên da đen, đầu đinh một phân mốt, mắt nhắm, tai đeo phone nghe nhạc, người thì lắc lư như đang phê ở trong club. Vì đang ở trên mây nên tên này vẫn chưa biết tử thần đang đứng trước mặt.

            “Hey, hey.” Gã vỗ mạnh tay vào đầu tên da đen.

            Giật mình mở mắt, thấy một gã đang chĩa súng vào đầu mình, hắn như muốn lọt thủng xuống bồn cầu. “Cái, cái…” Tên da đen ấp úng không mở miệng được.

            “Mày là Mikhali Coca?” Gã giả vờ hỏi.

            Dù có đang phê thì tên da đen cũng tỉnh táo hơn bao giờ hết. “Không, không.”

            Gã chỉ tay ra ngoài. “Cút con mẹ mày ra.”

            Tên đang phê luống cuống đến mức không kịp vệ sinh lấy bộ mông của mình, hắn đã kéo quần lên và lật đật đi nhanh ra ngoài. “Bẩn không chết, chậm trễ mới chết”, đó là những gì hiện lên trong đầu tên da đen. Giơ hai tay lên trời, hắn ta đi ra và thấy các anh em chiến hữu của mình đã bị bắn chết, y như muốn phọt ra lần nữa.

            “Điện cho gã Mikhali và bảo bọn tao đang đến tìm nó.” Gã ra lệnh.

            Tên da đen ngay lập tức móc điện thoại ra và nói lại những lời của gã. Khi quay sang, tên phê thuốc không thấy gã mang mặt nạ đen đâu nữa. Hoảng sợ, y liền tức tốc chạy phắng ngay ra ngoài, leo lên xe và lao nhanh đi với một tốc độ cao nhất có thể.

            Lúc này gã mang mặt nạ đặt khẩu MP5 qua ghế phụ và lái xe theo tên da đen. Gã muốn biết tên phê thuốc này chạy về báo tin cho ai. Gã cũng biết tên Mikhali này ở đâu, trụ sở ma túy nằm ở chỗ nào, nhưng có điều gã chưa tin, nên phải cần kiểm tra cho kỹ lưỡng một lần nữa.

            Xe chạy về phía Đông của thành phố và rẽ vào một khu chung cư cũ đã xuống cấp. Gã nhanh chóng nhận ra những thông tin của mình là khá chính xác. Đây chính là cơ sở sản xuất “hàng” của tên Mikhali, và cũng vì thế mà hắn mới có biệt danh là “Coca”, viết tắt của từ “cocaine”.

            Chạy xe ngang qua chung cư, gã đậu xe vào một chỗ đỗ thuận tiện cho việc quan sát mà tránh bị phát hiện. Đưa máy ảnh lên chụp những thứ cần thiết về vị trí cổng ra vào, góc khuất, góc kín, những gương mặt xa lạ và thân quen, và rồi gã cũng nhận thấy một đám người xách súng ống lao ra xe.

            Chụp được một tên có đầu hói, gã lấy một xấp ảnh ra đối chiếu và tên đầu hói có dáng cao cao đó, chính là tên Mikhali. Hai chiếc xe với một đống hỏa lực mạnh lao đi, gã ngầm đoán bọn chúng đang đi tới quán bar, mà gã mới vừa dạo chơi xong.

            Để tránh bọn chúng nghi bị theo dõi, gã đánh xe đi thẳng, thay vì phải quay đầu chạy theo sau. Đi một đoạn đường vòng xa hơn một chút, lúc tới nơi, y như những gì gã dự đoán, bọn chúng đã có mặt ở quán bar.

            Qua gọng kính của máy ảnh, gã thấy tên Mikhali đang trò chuyện gì đó với tên Caneto, trông hai tên có vẻ bực mình. Theo dõi từ quán bar, về lại chung cư, rồi tới căn hộ bí mật của gã Mikhali, gã cứ chụp chụp và ghi chép vào cuốn sổ tay. Ngày hôm sau cũng như vậy, ngoài việc theo dõi tên Caneto, thời gian còn lại thì gã bám theo tên Mikhali. Những tên này đã khiến gã từ một người bận bịu với cuộc sống, trở nên chả còn việc gì để làm, ngoài việc giết thời gian vào chuyện “tìm và diệt”.

             Ngày tiếp theo, gã bám theo tên Mikhali về lại căn hộ của tên này. Gã nghĩ có lẽ phía Nam thành phố là nơi tụ tập của những tên mafia, nên tất cả mới dọn về đây sinh sống. Sau những thông tin gã điều tra được trong những ngày qua, gã Mikhali này sống với một con điếm như một cặp vợ chồng thực thụ. Kiểm tra kỹ nhiều lần khu vực này không có camera, gã khoác cái áo giả dạng nhân viên giao bánh pizza, thậm chí còn cầm trên tay một hộp bánh pizza thật, gã từ từ tiến tới ngôi nhà, gõ tay lên cửa, gã đứng chờ khách đặt bánh ra nhận.

            Đang ngồi xem tivi, nghe tiếng gõ cửa, tên Mikhali bực bội đi ra. Nhìn qua cái lỗ nhỏ trên cánh cửa, Mikhali thấy một thằng nào đó đang đội mũ sụp xuống, đang cầm cái hộp gì đó trên tay.

            “Chuyện gì?” Mikhali mở hé cửa ra.

            Gã đưa bản mặt đã hóa trang lên, gồm râu và bộ tóc giả màu nâu. “Có người đặt pizza. Của anh hết tám cành.” Gã nói tiếng lóng mà những tên giao hàng hay nói. “Cành” là từ tượng trưng cho đơn vị tiền tệ.

            “Tao đéo đặt bánh.” Mikhali nói trong giận dữ. “Cút.”

            Gã lại tiếp tục thảo mai. “Anh hỏi chị nhà hay mấy em thử?”

            Mikhali trợn mắt. “Cút.”

            “Ồ, vậy à.” Gã khẽ cười rồi đạp mạnh vào cánh cửa.

            Vì Mikhali chỉ mở hé cửa nên khi gã đạp mạnh vào, cánh cửa đã đập mạnh lại vào mặt tên Mikhali. Sau đó gã nhanh tay móc khẩu súng đã gắn giảm thanh ở sau lưng ra và nhắm ngay vai tên Mikhali bắn một viên. Gã vào trong và bắn thêm một viên nữa vào chân.

            Gã đá chân đóng cửa lại. “Câm mồm nào.” Đúng lúc này thì ả điếm từ bếp chạy ra khi nghe tiếng rên rỉ của Mikhali. “Im đi con khốn.” Gã giơ súng sang.

            Không biết vì hoảng sợ hay vì lý do gì, con ả khi thấy như vậy thì liền bỏ chạy. Gã không còn cánh nào khác phải bắn gục con ả. Một viên găm thẳng vào đầu và con ả gục chết ngay tức khắc.

            Mikhali lúc này thấy được nên điên tiết lên. “Ồ không, mày chết với tao rồi thằng chó.”

            “Nếu mày đang đứng ở vị trí của tao thì có thể.” Gã nhếch môi cười.

            Mikhali không biết gã này là ai, nhưng nếu biết, y thề sẽ khiến gã này sống không bằng chết, vì gã này đã phạm một sai lầm nghiêm trọng, cực kỳ nghiêm trọng.

            Ngồi xuống ghế, gã vừa cầm súng chỉ vào Mikhali, vừa đá mắt qua hộp pizza. “Pizza không?”

            “Mày chết chắc rồi con.” Mikhali hù dọa.

            Gã vẫn điềm tĩnh hỏi. “Mày biết tao là ai không?” Gã nhếch môi. “Ồ, không.” Gã cười khẩy như thách đố mày tìm được tao.

            Mikhali phun nước bọt vào người gã như khinh bỉ.

            “Bẩn vậy.” Nói xong, gã bắn một viên vào chân kia của Mikhali.

            Nước mắt và máu chảy ra trong lúc Mikhali không ngừng quằn quại và rên rỉ.

            “Mikhali, biệt danh là Coca, người nắm giữ đường dây ma túy và quán bar của ông trùm.” Gã hơi chồm người tới trước một chút. “Nói tao nghe, khu, kho bãi, địa điểm hay tất cả cơ sở của mày nằm ở đâu?”

            Mikhali mỉm cười. “Tao đéo biết mày đang nói gì.”

            Gã lại gật gật đầu rồi bắn một viên tiếp theo vào vai kia của Mikhali. “Tao biết cái chung cư tồi tàn mà mày hay đến. Chiếc xe mày hay đi, hay thậm chí gã thám tử Caneto mày hay nói chuyện. Vậy nên đừng nói với tao, là mày không biết gì.”

            Mikhali nghe đến gã Caneto thì hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó vẫn mỉm cười. “Mày chết đi thằng khốn. Tao đéo hiểu mày nói gì cả.”

            Dứt lời, Mikhali liền gắng hết sức lực còn lại nhào tới, nhưng chưa kịp làm gì thì đã ăn hai phát đạn ngay ngực. Gã thở dài đứng dậy rồi cho viên đạn thứ bảy vào đầu Mikhali, trước khi ra khỏi nhà. Bước tới chiếc xe của mình, gã đang suy nghĩ cần phải làm gì tiếp theo thì tiếng còi hú của cảnh sát vang lên.

            “Đứng im.” Viên cảnh sát mang cảnh phục màu đen móc súng chĩa vào gã. “Cảnh sát đây.” Nghe người dân điện 911 báo tin, viên cảnh sát đang đi tuần đêm gần đó liền chạy tới hiện trường.

            Gã cười khẩy rồi từ từ giơ hai tay lên trời.

            Viên cảnh sát hét lớn. “Đặt hai tay lên xe.”

            Gã làm đúng như những gì mình được bảo. Đặt hai tay lên thành xe và chờ viên cảnh sát tới còng tay mình lại. Viên cảnh sát từ từ tiến tới sau lưng gã, tay phải cầm súng, tay trái lấy còng và khóa trước một tay gã. Sau đó viên cảnh sát bẻ tay trái đang còng của gã ra sau lưng, giắt súng vào lại bao và định tiếp tục bẻ tay phải ra sau để còng nốt lại.

            Nhưng viên cảnh sát đâu ngờ rằng, gã nãy giờ quan sát qua lớp kính xe và khi viên cảnh sát giắt súng lại vào bao, gã nhanh chóng quay người lại. Sau đó dùng các thế võ đã học, gã chắp lại cánh tay của viên cảnh sát bẻ ngược ra sau và áp chặt vào lưng anh ta. Đồng thời, gã đá vào chân khiến viên cảnh sát quỵ chân xuống và dùng tay phải còn lại kẹp cổ anh cảnh sát bẻ ngược ra sau.

            Cảm thấy viên cảnh sát quá còn non trẻ và hình như mới vào nghề nên chưa có kinh nghiệm, và gã nghĩ nên tha mạng cho anh chàng này. Dùng hết sức lực, gã buông tay phải ra và dúng nó đẩy thật mạnh cái đầu của viên cảnh sát vào cửa xe. Viên cảnh sát lăn ra bất tỉnh sau đó, còn gã vào xe và nhanh chóng lao đi, trước khi những cảnh sát khác xuất hiện.

            Trước sau gì cảnh sát cũng phát hiện ra gã Mikhali bị bắn chết và điều đó đồng nghĩa với việc bọn chúng sẽ biết tin. Do vậy gã đành phải chốt hạ vụ việc ở khu chung cư sớm hơn so với dự định. Bất ngờ là yếu tố giúp gã như một bóng ma. Nếu mọi chuyện vỡ lẽ ra, gã sẽ phải gặp nhiều nguy hiểm và bất cập.

            Mặc nguyên bộ đồ của nhân viên giao bánh pizza, gã thủ sẵn cái công tắc kích hoạt thuốc nổ trong người. Đây là miếng thuốc nổ mà gã đã lén đặt bên ngoài trụ điện sau chung cư, nhằm mục đích kích nổ làm sụp nguồn điện để dễ bề hoạt động. Bước vào thang máy, gã bấm lên tầng bốn. Đây là cái số hiện bên ngoài bảng hiển thị tầng, mà gã nhiều lần quan sát thấy tên Mikhali và đàn em đi lên.

            Thang máy bỗng dừng lại ở tầng hai, gã cũng khá bất ngờ nhưng khi thấy một anh chàng có vóc dáng ở Đông Âu bồng con định đi vào thì gã như hiểu ra. Anh chàng Đông Âu đang bồng con thấy một gã tóc nâu, râu quai nón, mặt đầy lạnh lùng, chưa kể còn cái gì đó cộm lên sau chiếc áo khoác, số bốn trên bảng button đang sáng lên, anh chàng đoán tầng bốn chắc có chuyện không hay sắp xảy ra. Nghĩ không nên làm phiền gã, anh chàng lỡ bước vào nên liền bấm lên tầng ba. Anh hy vọng gã sẽ không hại mình và con.

            Gã thấy tên bồng con nhìn gã rồi có vẻ lo sợ gì đó. Gã nghĩ nếu tên này mà báo cho bọn chúng biết về gã thì sẽ không hay. Nhưng vì đứa nhỏ, và vì gã thấy hắn bấm lên tầng ba nên liền suy nghĩ lại. Cuối cùng gã tiếp tục quyết định tha mạng cho tên này, gã không muốn đứa bé chứng kiến một sự việc đầy tội ác như vậy. Nó sẽ đeo bám và vấy bẩn linh hồn trẻ thơ của nó.

            Sau khi tên Đông Âu bồng con ra khỏi, thang máy tiếp tục đi lên tầng bốn. Tiếng chuông báo hiệu dừng tầng vang lên, gã giả vờ loạng choạng bước ra. Đúng như gã dự tính, ba tên thuộc hạ cầm súng đang canh gác đều trợn mắt nhìn gã. Thang máy và thang bộ là hai vị trí để lên được tầng này và tất cả đều nằm ở phía trước khu phòng, do vậy gã đoán bọn chúng sẽ cử người cảnh vệ ở đây. Mục đích chẳng qua là để khỏi bị bọn đối thủ tới cướp hàng.

            “Không xong rồi.” Gã giả vờ hoảng hốt và nhân tiện quan sát trên trần nhà để xem có camera hay không, và bọn chúng còn những ai nữa.

            Một tên nói. “Mày là thằng đéo nào?”

            “Mikhali bị bắn chết rồi. Tôi lên đây để thông báo cho các anh biết.” Gã giả vờ run sợ.

            Tên thứ hai bàng hoàng. “Chết tiệt, thật không?”

            Tên thứ ba nghĩ ngợi gì đó rồi trợn mắt. “Nếu Mikhali bị bắn, mày phải chạy qua bên quán bar chứ.” Y cầm súng giơ lên. “Mày là thằng chó nào?”

            Biết bị lộ tẩy, gã liền bấm công tắc, trụ điện bên ngoài liền nổ tung và tất cả đều chìm vào trong bóng tối ngay lập tức. Máy phát điện tự hành được khởi động và tòa nhà nhanh chóng sáng lên lại. Vì sợ quá trình chế biến hàng bị gián đoạn, nên tòa nhà đã lắp đặt sẵn máy phát điện để phòng ngừa những trường hợp như thế này.

            Bất ngờ tối um nên ba tên nhất thời hoảng loạn, khi đèn sáng lên lại, cũng là lúc ba tên bị gã cầm khẩu MP5 bắn chết. Gã lúc này đã mang mặt nạ đen trở lại. Sợ không có nhiều thời gian, gã bắt đầu nhanh chóng tiến tới lục soát từng căn phòng.

            Đầu tiên là phòng bên phải, một tay cầm súng, tay còn lại mở cửa, gã bước vào trong và không ngừng đảo mắt cùng với súng để tìm mục tiêu. Hai tên đang nằm ngủ trên giường và gã lạnh lùng cho hai viên vào đầu ngay lập tức. Với gã, tới đây đã hết cơ hội tha mạng cho bất cứ ai. Tiếp tục kiểm tra bếp đến nhà WC, gã thậm chí còn mở tung các cánh cửa tủ ra để phòng ngừa bất trắc.

            Xong phòng đầu tiên, gã tiếp tục qua căn phòng thứ hai nằm đối diện. Mở cửa và thấy bị khóa, gã liền giơ súng lên bắn một loạt phát rồi đạp tung cánh cửa. Vừa vào trong, gã thấy hai tên đang hốt hoảng đứng dậy, gã liền bắn một loạt đạn hạ gục. Từ trong bếp, một tên khác nghe thấy tiếng động lớn nền liền cầm súng đi ra. Vừa mới giơ súng lên thì tiếp tục bị gã bắn chết. Gã đi tới kiểm tra phòng ngủ và bắn chết hai ả nữa đang phê thuốc nằm trên giường, trước khi ra khỏi phòng.

            Tới căn phòng tiếp theo, gã chưa kịp mở cửa thì một tên nào đó đã mở cửa ra vì nghe thấy tiếng ồn. Thấy gã, hắn ta liền đóng cửa lại, gã cũng nhanh chóng bắn một loạt đạn tới, xuyên qua cửa và hạ gục hắn ta. Một tên khác ở trong phòng thấy vậy nên lao nhanh đến bàn, nhặt khẩu shotgun lên bắn trả. Gã bắn xong, vừa mở cửa vào, thấy một tên đang giơ khẩu shotgun lên, gã liền quay lại ra ngoài núp sau bờ tường.

            Thấy gã, tên cầm shotgun liền bắn một phát, nhưng vì gã đã núp sau bờ tường nên chùm đạn bay qua phía phòng bên kia. Tên cầm shotgun tiếp tục bắn vào tường, nơi gã đang núp. Phòng đối diện nghe thấy tiếng súng cũng mở cửa lao ra.

            Gã đang đứng núp, thấy phòng trước mặt mở cửa, gã không ngần ngại xả đạn. Biết trước sau gì bọn chúng cũng bắn trả lại mình, gã đành liều mạng xông vào phòng để bắn chết tên cầm shotgun, trước khi sang phòng bên kia hỏi tội. Một tên cầm con dao phay lớn từ trong phòng lao nhanh tới chém gã. Giơ súng sang bắn nhưng chả may hết đạn, gã đành phải nghiêng người né.

            Thấy gã né, tên cầm dao tiếp tục xả ngang nhưng bị gã chắp lấy bẻ tay. Con dao rớt xuống, tên cầm dao hét lên vì đau đớn. Sau đó gã tiếp tục lên một gối vào bụng hắn ta. Lấy chân mình đặt phía sau chân hắn ta, đồng thời đặt bàn tay mình dưới cằm hắn, cùng lúc vừa gạt chân, vừa dùng tay đẩy mạnh hắn nằm xuống đất.

            Chưa kịp hạ gục hắn ta, thì một tên từ phòng kia đi vào xả súng, gã nhanh chóng lộn người trên mặt đất và lết tới núp sau chiếc ghế nệm dài. Nhanh chóng lấy khẩu SIG SAUER P320 giắt bên bắp chân, gã trượt dài trên sàn ra phía trước và bắn một loạt viên ngay ngực tên mới bước vào. Đứng dậy, gã bắn một loạt viên vào lưng tên còn lại đang định chạy thoát.

            Đi qua phòng đối diện kiểm tra nhưng không thấy ai. Gã tiếp tục qua hai phòng còn lại. Và chả có gì ngạc nhiên khi gã thấy hai phòng này đều là nơi điều chế và cất hàng. Cocaine nằm trên bàn và tiền cất đầy trong tủ, gã nhanh chóng lấy một chiếc túi xách đen nằm gần đó và lấy hết tiền bỏ vào trong. Tất nhiên là gã chỉ lấy được một phần tiền. Thấy số còn lại nằm trong tủ và đống cocaine nằm trên bàn, gã lấy những chai rượu và dung dịch cồn gần đó tưới lên. Đeo chiếc túi lên vai, gã đi ra khỏi phòng, bật lửa lên và vứt xuống đất. Căn phòng sau đó bén lửa và rực cháy nhanh chóng.

            Gã đi xuống bên cầu thang bộ, vì gã biết thang máy chắc không đi được. Và khi tiến ra chiếc xe của mình, gã thấy hàng loạt chiếc xe khác đang nằm trên sân. Gã đoán không lầm là bọn chúng đang đồng loạt đi lên tầng bốn. Vứt túi tiền vào sau xe, gã sau đó biến mất vào bóng đêm.